Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Việt Uy Vũ, Vương Phi Có Cái APP

Chương 14

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Luna Huang

(Luna: Là Lân vương chứ a)

"Nương tử, làm sao bây giờ? Tiểu sinh thật là sợ a!" Đối mặt với tùy tùng của Du vương, thư sinh sợ hãi kêu to.

Đúng lúc này, không biết từ đâu tới khói trắng đột nhiên tràn đầy gian phòng, hô hấp bị nghẹt, tầm nhìn cũng bị bạch sắc chiếm!

Thời gian ở bên trong phòng mọi người luống cuống tay chân, một đạo thân ảnh từ trong nhà vọt ra ngoài.

Cùng lúc đó, bên trong bao sương đối diện, một thân ảnh mạnh mẽ lập tức đuổi theo.

Trên lưng Tống Tử Nho cõng một hộ vệ gãy xương, trên tay lôi kéo Mộ Tiêu Thư choáng váng đầu, cứ như vậy chạy ra khỏi chạy ra khỏi, chui vào trong hẻm nhỏ.

Trùng hợp thân thể hắn đan bạc còn có thể nhanh nhẹn như vậy, thực sự là kỳ quái.

Chạy một đoạn, Tống Tử Nho đem Mộ Tiêu Thư bọn họ buông xuống, xuất ra một lọ thuốc hít thúy lục, đặt vào mũi của bọn họ, để cho bọn họ ngửi một cái.

"Khụ khụ!" Thân thể Mộ Tiêu Thư khôi phục lại, "Thối thư sinh, ngươi làm cái gì!"

Nàng vốn có kế hoạch thoát thân hoàn mỹ, ai biết bị Tống Tử Nho trộn lẫn, còn bị chịu tội! Khói trắng sặc người, khó chịu chết!

"Cứu ngươi a, còn có thể làm cái gì? Tấm tắc, lá gan của ngươi thật lớn, hướng một Vương gia còn dám như vậy. Có bà nương như ngươi, tiểu sinh nếu không cố gắng một chút, sớm đã bị người khảm thành hai khúc."

"Ai là bà nương của ngươi!"

"Hắc hắc, còn có thể là ai?"

"Câm miệng!"

"Hai vị thật hăng hái, bên đường liếc mắt đưa tình."

Mộ Tiêu Thư và Tống Tử Nho đều là sửng sốt, nhìn về phía phía sau.

"Tại hạ Cố Viễn Vệ thống lĩnh hộ vệ của Lân vương, đa tạ hai vị đã cứu người của ta, có thể đưa hắn trả trở về không?"

Tống Tử Nho hừ hừ hai tiếng: "Nói giống như chúng ta chiếm người của ngươi không bằng, một xú nam nhân, tiểu sinh còn có thể hiếm lạ? Đi đi đi, nhìn là thấy phiền."

Mộ Tiêu Thư không nói gì, hộ vệ bị thương càng bất đắc dĩ, chân sau giật giật đến bên người của Cố Viễn, xấu hổ nói: "Thống lĩnh, ta để vương phủ hổ thẹn rồi, thỉnh thống lĩnh trách phạt."

Cố Viễn giơ tay lên ý bảo hắn đừng nói chuyện, hướng Tống Tử Nho hỏi: "Các hạ mới vừa rồi sử dụng là cửu trượng khói độc, chỉ có chợ đêm mới có lưu thông, số lượng cực nhỏ, ngươi từ đâu mà có được?"

"Không hổ là người của Lân vương phủ, quả nhiên biết hàng."

Tống Tử Nho cười đến tà nịnh trương cuồng, thư sinh nho nhã nhát gan tiêu thất vô tung, cùng người lúc trước tưởng như hai người. Hắn chuyển hướng Mộ Tiêu Thư nói: "Bà nương, hôm nay tiểu sinh còn có chuyện phải làm, ngày khác tìm ngươi."

Nói xong, thân ảnh Tống Tử Nho lóe lên liền đi.

Cố Viễn thấy chỉ là thầm than một tiếng, nhưng không có truy. Hắn nếu có thể có có một cửu trượng khói độc, là có thể có cái thứ hai. Khói mù này dù cho ngươi ngừng thở cũng vô dụng, làm theo có thể để cho ngươi xuất hiện cảm giác hít thở không thông, đồng thời thân thể không thể động đậy.

Mộ Tiêu Thư hăng hái bừng bừng nhìn phương hướng Tống Tử Nho ly khai, thư sinh này rõ ràng không biết thân phận của nàng, một câu "Ngày khác tìm ngươi" lại nói có thứ tự như thế, có thể thấy được cũng là người có chút thủ đoạn.

Kiếp trước chỉ bằng dáng dấp một người, nàng cũng có thể biển người mênh mông tìm ra người đó, bất quá đây là đang cổ đại a, nàng chờ mong Tống Tử Nho làm như thế nào.

"Cô nương đối với việc của Mộ gia rất quen thuộc?" Cố Viễn hỏi.

Mộ Tiêu Thư thu hồi ánh mắt, ngắm một mắt một mắt, thuận miệng nói: "Vậy thì thế nào? Ta chỉ Ta chỉ là cùng Mộ Tiêu Chiêu có chút thù cũ, ngươi không cần cảm tạ ta."

"Chờ một chút..."

"Chớ theo ta!" Mộ Tiêu Thư trừng mắt Cố Viễn, "Các ngươi chính là như vậy đối đãi với ân nhân cứu mạng?"

Cố Viễn bị một chút, than thở: "Được rồi."

Lúc nhận mệnh lệnh của Đàm Hạo Uyên, Cố Viễn lập tức triển khai điều tra, cũng xác thực tra được tin tức Mộ Tiêu Y trúng độc, Lý thị bị thương. Bất quá,, trước mắt hắn còn không tìm được người Lân vương nhắc tới, hết lần này tới lần khác bận rộn, vốn muốn nhìn Mộ Tiêu Thư một chút có đúng hay không có thể giúp đỡ...

Cùng lắm thì hắn tra tiếp là được, không phải là một nữ tử sao? Tìm được nàng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Mộ Tiêu Thư bay qua đầu tường Mộ phủ, không có lập tức trở về tú viên, trái lại sờ soạn trong viện của Mộ Tiêu Y.

Một danh đại phu đang vì Mộ Tiêu Y bắt mạch, sắc mặt Lý thị lo lắng đứng ở một bên, trên tay bị một khối băng trắng quấn chặt.

"Liễu đại phu, Tiêu Y nhà của ta thế nào?"

Trong hai nữ nhi, Lý thị càng trọng thị Mộ Tiêu Chiêu, nhưng Mộ Tiêu Y dù sao cũng là nữ nhi nàng, nàng có thể không đau lòng sao?

Liễu đại phu lắc đầu, nói rằng: "Độc tính hoàn toàn không có dấu hiệu yếu bớt, xin thứ cho lão phu không thể ra sức."

Lý thị cắn môi, oán độc nhìn đại phu một mắt: "Độc này là ngươi bán cho ta, ngươi nghĩ cứ như vậy mà đứng bên ngoài sao?"

"Phu nhân nói gì vậy? Lão phu bán độc cho ngươi chưa bất cứ vấn đề gì, hiện tại lệnh ái trúng chính là một loại độc khác, tuy rằng thoạt nhìn rất giống, nhưng độc tính viễn siêu so với độc dược của lão phu! Ngươi đối với độc cũng là có chút hiểu rõ, làm sao có thể nói ra những lời này!"

"Vậy làm sao bây giờ?"

Liễu đại phu liếc Lý thị một mắt, nhẹ giọng nói: "Vì nay chi kế, sợ rằng phải mời "Những người đó" Ra tay, bất quá bảng giá của bọn hắn..."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140: VƯƠNG GIA ĐANG BẬN
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 14
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...