Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chọc ghẹo oan gia trong trò chơi trốn thoát

Chương 2

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Một trong bảy vị tôn chủ ma giới: Mạc Cửu Thiều. Tính cách ngạo mạn, dung mạo khuynh thế, phong hoa. Nhìn trông thanh cao nhưng thực tế tâm cơ quỷ quyệt, lòng dạ khó lường, thông minh không thể tưởng tượng. Đồng thời tính cách vô cùng cực đoan. Thích nhất là dùng sự ôn nhu của mình đẩy người khác xuống đáy vực, hưởng thụ vẻ mặt căm thù tuyệt vọng của họ khi bị phản bội.

Trí nhớ của Sở Mộ Vân vô cùng tốt, thứ gì gặp qua thì nhất định không quên. Vì vậy hắn nhớ rõ từng chi tiết trong cuốn tiểu thuyết mình viết.

Cho nên hắn hiểu quá rõ vị mỹ nhân cầm thú này.

Mặc Cửu Thiều khom người, mái tóc đen dài chảy xuống qua vai, dáng vẻ đoan chính, ôn nhu như nước: "Đừng sợ, ta và phụ thân con vốn có giao tình. Chuyện xảy ra khiến ta vô cùng tiếc nuối, chỉ tiếc là đến chậm một bước, nếu không đã có thể cứu được họ. May mắn họ liều chết bảo vệ được con..."

Sở Mộ Vân rất nghiêm túc nghe y trợn mắt nói dối.

Ngón tay Mạc Cửu Thiều thon dài trắng nõn ẩn sau ống tay áo lam nhạt trông đẹp như trân châu nằm dưới lòng biển sâu, y nhẹ nhàng xoa trán thiếu niên nhìn có vẻ chật vật, tiếp tục nói: "Cùng ta trở về, ta giúp con tìm hung thủ, được không? "

Sở Mộ Vân không nháy mắt nhìn y, suy yếu nói: "...Được."

Con đẻ do mình viết thì sao lại không hiểu nó. Nếu lúc này không đồng ý với y, sợ là sẽ được theo cha mẹ luôn. Chưa kể hắn cũng không có nơi nào để đi, tự dưng lại tìm khổ? Mạc Cửu Thiều cũng không tệ, ít nhất trước khi đẩy xuống địa ngục y sẽ ôn nhu sủng người ta lên trời.

Tuy rằng như vậy sẽ càng chết thảm hơn, nhưng không liên quan đến hắn. Chờ rời khỏi chỗ này, hắn sẽ cách xa tên biến thái này, lúc đó sẽ không có chuyện gì nữa.

Sở Mộ Vân tuy rất bất ngờ mình sẽ xuyên vào thế giới này nhưng đến đâu thì hay đến đó vậy.

Nghe hắn đồng ý, nụ cười trên khóe miệng Mạc Cửu Thiều càng sâu hơn, bàn tay trắng nõn đưa ra trước mặt hắn.

Đây là ý muốn kéo hắn lên, lúc cầm tay y, Sở Mộ Vân mới phát hiện tay mình nhỏ đến đáng thương, đã vậy còn đen xì dính máu. So với tay Mạc Cửu Thiều quả như trăng trên trời với bùn dưới đất. Chạm một cái cũng là khinh nhờn.

Sở Mộ Vân dừng lại một chút.

Mặc Cửu Thiều lập tức nắm lấy tay hắn.

Xúc cảm ấm áp, giống như miếng ngọc trơn nhẵn, tinh tế, hút lấy da người...

Mạc Cửu Thiều nhẹ nhàng ôm hắn vào lồng ngực. Hương khí quanh quẩn thấm mát vào ruột gan hắn khiến cho mùi máu tiêu tan, làm cơ thể đang căng chặt dần thả lỏng.

Mạc Cửu Thiều ghé vào tai hắn, ôn nhu nói:"Chân con bị thương rồi, để ta ôm con về trị liệu. "

Sở Mộ Vân có chút mê man, khẩn trương đáp: "Vâng".

Bộ dạng nhu nhược của hắn làm cho ý cười bên khóe miệng Mạc Cửu Thiều càng sâu. Y vỗ tấm lưng đơn bạc của hắn, nhỏ giọng nói: "Nhắm mắt nghỉ ngơi một lát đi. Đừng sợ, có ta ở đây, không ai dám làm gì con."

Sở Mộ Vân nhu thuận chôn đầu trên vai y. Chỉ là cặp mắt đang mê man nháy mắt trở nên lãnh lệ.

Ngay lúc Mạc Cửu Thiều chạm vào, trong đầu hắn bỗng "tích" một tiếng, âm thanh máy móc vang lên: "Đã khóa mục tiêu, hãy nhanh chóng thu thập tin tức, hoàn thành nhiệm vụ! "

Nếu là người bình thường nghe vậy nhất định sẽ kinh ngạc sợ hãi. Nhưng Sở Mộ Vân lại vẫn bình tĩnh. Một phần là do tâm tính hắn hơn người, mặt khác là do hắn quá hiểu Mạc Cửu Thiều. Người nam nhân trông ôn nhu này kì thật lại là tên quỷ quyệt. Nếu có biểu hiện bất thường trước mặt y, khó có thể tưởng tượng hậu quả.

Trong lòng hắn còn rất nhiều nghi ngờ, nhưng vẫn nhịn xuống không hỏi gì. Chỉ ngoan ngoãn dựa vào người Mạc Cửu Thiều suy nghĩ tình huống trước mắt.

Nơi này là ((Ma giới)), nam nhân đang ôm hắn chắc chắn là Mạc Cửu Thiều. Nhưng tình tiết này Sở Mộ Vân chưa từng viết qua. Nói cách khác tình tiết này xuất hiện trước khi 'cốt truyện Ma giới' bắt đầu. Căn cứ vào hiểu biết của hắn về Mạc Cửu Thiều. Y diệt môn giết cả trăm người nhưng lại thu dưỡng cô nhi như hắn để thỏa mãn thú tính của mình.

Lúc đầu Sở Mộ Vân còn định ra khỏi chỗ này sẽ tìm cách tránh xa Mạc Cửu Thiều. Nhưng khi nghe thấy âm thanh trong đầu thì chỉ sợ mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Mạc Cửu Thiều thân là một trong bảy tôn chủ Ma giới, tu vi cực cao. Trong chớp mắt đã đưa hắn về đến thánh điện Thiên Loan Phong.

Cung điện này cũng giống con người y, tọa lạc giữa biển mây trôi lượn lờ, thềm bạch ngọc, xà thanh ngọc, đẹp như tiên cảnh. Nhìn qua không giống dáng vẻ gì là của Ma giới.

Mạc Cửu Thiều ôm Sở Mộ Vân đi vào, thủ lĩnh thị vệ vội cúi đầu, cung kính hành lễ: "Tôn thượng."

Mạc Cửu Thiều nhàn nhạt đáp một tiếng.

Sở Mộ Vân tự hỏi có nên giả vờ kinh ngạc một chút cho hợp với hoàn cảnh hay không, vì thế hắn ngẩng đầu, bất an hỏi: "Tôn Thượng?"

Mạc Cửu Thiều ôn hòa nhìn Sở Mộ Vân: "Con có bằng lòng gọi ta là phụ thân không?"

Sở Mộ Vân do dự: Bối phận có vẻ loạn. Theo lý thuyết ngươi phải gọi ta là cha mới đúng.

Hiển nhiên Mạc Cửu Thiều sẽ không nghĩ như vậy, y kiên nhẫn vuốt ve lưng hắn, ôn nhu nói: "Không cần phải vội, con vừa mất cha mẹ. Nhắc đến chuyện này sẽ khiến con thương tâm."

Lúc ngươi giết cả nhà người ta mà có nghĩ đến chuyện đó không? Tuy rằng trong lòng Sở Mộ Vân phun tào vậy, nhưng bên ngoài vẫn ra vẻ đau thương, cô đơn rũ mi mắt.

Mạc Cửu Thiều khẽ thở dài, lần thứ hai ôm lấy hắn.

Sở Mộ Vân nhìn cần cổ trắng nõn trước mắt mà thở dài tiếc nuối. Mạc Cửu Thiều là kiểu hắn thích nhất. Nếu không phải tính cách của y quá biến thái, hắn cũng không ngại cùng y làm một phát.

Đáng tiếc... Nghĩ lại tính cách của tên biến thái này, hắn chỉ có thể thở dài trong lòng: Nếu biết có ngày xuyên qua sách hắn nhất định sẽ viết Mạc Cửu Thiều nếu xa đàn ông thì sẽ không sống nổi.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, giọng nói máy móc kia cũng vang lên, không mặn không nhạt phun ra hai chữ: "Ha ha".

Lông mày Sở Mộ Vân hơi nhướn lên, nhưng hắn vẫn nhịn xuống không nói gì.

Mạc Cửu Thiều sắp xếp cho hắn ở thiên điện, cực nhọc suốt ba ngày ba đêm chăm sóc cho hắn. Cùng hắn ăn cơm, dỗ hắn ngủ. Dáng vẻ ôn nhu khiến người khác tin cậy ỷ lại, thậm chí yêu thương quyến luyến hắn.

Thân thể Sở Mộ Vân lúc này ước chừng khoảng mười một, mười hai tuổi. Vốn là một tiểu thiếu gia được nuông chiều, bỗng nhiên cửa nát nhà tan chỉ sợ không chịu nổi, sống không bằng chết. Mạc Cửu Thiều mang hắn về lại hết lòng chăm sóc. Nếu là nguyên chủ thì đã sớm coi Mạc Cửu Thiều là chúa cứu thế. Lại để vài năm nữa, chắc chắn sẽ trầm luân hoàn toàn. Đến lúc đó... chỉ có thể mặc cho Mạc Cửu Thiều chơi đùa.

Chỉ tiếc là linh hồn đã thay đổi.

Thật ra trong ba ngày này Sở Mộ Vân cũng rất thư thái. Mạc Cửu Thiều rất tuấn mỹ, lại có vẻ thanh cao như trích tiên thoát tục. Trong mắt Sở Mộ Vân, mỗi cái giơ tay nhấc chân của y đều vô cùng mê người. May mắn cơ thể này vẫn còn là vị thành niên, nếu không hắn còn phải nghĩ cách hạ hỏa.

Ngày thứ tư, hai chân Sở Mộ Vân căn bản đã hồi phục. Mạc Cửu Thiều cũng không phải người rảnh rỗi. Đã tốn mất ba ngày bên hắn, hơn nữa việc nuôi dưỡng cũng không thể lúc nào cũng săn sóc, có gần có xa mới có thể lấy được trái tim kẻ khác.

Khi Mạc Cửu Thiều rời đi Sở Mộ Vân mới nhẹ nhàng thở ra.

Trong ba ngày này, hắn giả vờ đến mức có thể trở thành bạch liên hoa.

Nhân vật nguy hiểm đã rời đi, hắn thư giãn gân cốt, đôi mắt dần trở nên sắc bén. Giọng thiếu niên mềm mại mang theo sự lạnh lẽo vang lên:"Ngươi là ai?"

Trong phòng không có lấy một bóng người, hắn là đang nói với âm thanh trong đầu.

Giọng nói điện tử lần thứ hai vang lên: "Ngươi có thể gọi ta là Linh"

Sở Mộ Vân nheo mắt: "Là ngươi đưa ta đến thế giới này? "

"Có thể nói là vậy."

"Mục đích của ngươi là gì? "

"Làm cho bảy vị tôn chủ ma giới yêu ngươi."

Nghe câu trả lời Sở Mộ Vân hơi giật mình. Hắn cảm thấy cực kì vớ vẩn: "Nếu như ta từ chối thì sao?"

Linh cũng không ngoài ý muốn: "Ngươi không muốn quay lại thế giới ban đầu, cũng không sợ chết. Cho nên nếu ngươi từ chối sẽ phải trải nghiệm cái chết của bảy người này."

Sở Mộ Vân đen mặt, cái hệ thống đáng chết này không ngờ hiểu hắn như vậy.

Nhưng hắn ghét nhất là bị người khác uy hiếp: "Không ai có thể bắt ta làm việc mà ta không thích."

Linh rất hiểu tính của hắn: "Nếu hoàn thành nhiệm vụ ngươi có thể có được thứ mình muốn."

Sở Mộ Vân cười: "Chẳng lẽ ngươi biết ta muốn cái gì sao?"

Linh dừng một chút, nói:"Chính ngươi tự biết."

Giọng nói không cảm tình không khỏi khiến cho Sở Mộ Vân suy nghĩ sâu xa.

Muốn thứ gì... Hắn quả thật rất muốn có một thứ... Từ khi có ý thức hắn đã luôn khát vọng có được...

Trầm mặc một lúc lâu, Sở Mộ Vân cuối cùng cũng chấp nhận: "...Thành giao."

Trên thế giới này chỉ sợ không ai hiểu rõ về bảy tên tâm thần này như Sở Mộ Vân. Dù sao cũng là hắn sáng tạo ra bọn họ, biết rõ cũng không có gì lạ.

Điều duy nhất hắn đau đầu là hắn giả thuyết bọn họ hơi quá. Cho nên Mạc Cửu Thiều xinh đẹp như vậy nhưng thực chất là công. Muốn đè chỉ sợ chết không toàn thây.

Cho nên... Sớm biết mình sẽ xuyên, hắn nên viết bọn họ là tiểu yêu tinh thiếu thao.

Nếu biết trước thì hắn chẳng thèm viết gì nữa mới đúng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 2
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...