Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chọc ghẹo oan gia trong trò chơi trốn thoát

Chương 81

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đến lúc này, Sở Mộ Vân cuối cùng cũng biết Thẩm Thủy Yên muốn làm gì.

Thật là thông minh!

Cứng đối cứng chắc chắn là không được. Chiêu thức của Tạ Thiên Lan nhiều như lông trâu. Càng đừng nói đến Tham lam mất ký ức, cho dù có khôi phục ký ức thì y cũng chưa chắc đã đấu lại Dâm dục.

Nhưng y lại giả vờ yếu thế trước Tạ Thiên Lan, thậm chí là cả Sở Mộ Vân (dù sao y cũng đang cho rằng Thẩm Vân yêu Tạ Thiên Lan). Chờ đến khi bọn họ thả lỏng cảnh giác thì y mới bắt đầu thu lưới.

Y lợi dụng chiến trường để đẩy Tạ Thiên Lan vào khe nứt!

Thẩm Thủy Yên vừa ra tay thì Tạ Thiên Lan đã nhận ra, nhưng đáng tiếc đã muộn.

Ngón tay y khẽ gảy, từng luồng khí đập thẳng về Thẩm Thủy Yên. Nhưng Thẩm Vân lại không tránh, sức lực y dồn hết vào đòn trí mạng này, nếu tránh sẽ mất đi chính xác. Mà cơ hội thì chỉ có một lần!

Nhanh như chớp, công kích của hai người đồng thời ập đến đối phương. Thẩm Thủy Yên bị công kích của huyền cầm quét trúng, quần áo bị xé nát, tóc dài cuốn lên, khóe miệng cũng tràn ra vết máu.

Nhưng so ra Tạ Thiên Lan vẫn thảm hơn nhiều. Tuy vào phút cuối cùng y đã vận công pháp ngăn cản, nhưng một kích của Tham lam sao có thể khinh thường!

Mặc dù không phải là đòn trí mạng nhưng cũng ép y lùi về phía sau, gần với khe rách kết giới.

Nói cũng khéo...... Khe rách kia dường như cảm nhận được Tạ Thiên Lan đến gần mà tuôn ra một luồng khí cực lớn, điên cuồng cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh.

Sở Mộ Vân biết đây là kết giới đã phản ứng với Tạ Thiên Lan.

Dù sao y cũng là người của Yêu giới, khí tức trong cơ thể y hòa vào trong đó. Trước đó vì ở xa nên không xuất hiện, bây giờ lại vì ở gần mà bị kéo vào.

Nhìn thấy bóng dáng Tạ Thiên Lan bị cắn nuốt, Thẩm Thủy Yên chống đỡ thân thể thương tích, trường kiếm bay trên không trung, ánh sáng đỏ trên mũi kiếm vẽ ra một bùa chú.

Sở Mộ Vân nhướng mày kinh ngạc.

Đây là sở trường của Tham lam, trên lý thuyết thì tương tự như trận pháp của hắn nhưng tính thực chiến của bùa chú này mạnh hơn một chút. Những hoa văn phức tạp đó tích lũy năng lượng cực lớn, hơn nữa tốc độ cũng rất nhanh, chỉ trong chốc lát luồng sáng đã bay đến khe rách và biến mất trong đó.

Y vậy mà phong ấn Tạ Thiên Lan trong khe rách!

Sở Mộ Vân nhanh chóng nhập vai, hắn kinh ngạc nhìn về phía ranh giới, sau đó hét lên: "Tạ Thiên Lan!"

Vừa dứt lời hắn đã xông lên, trong tay ngưng tụ thuật pháp khiến người ta sợ hãi, nhưng lại....... Không thể dùng được.

Thẩm Thủy Yên thu hồi trường kiếm, đầu ngón tay trắng nõn lóe lên ánh sáng. Y nhanh chóng vẽ ra một bùa chú trên không, sau đó hóa thành một tấm lưới lớn vây lấy Sở Mộ Vân.

Trong nháy mắt Sở Mộ Vân liền không thể cử động, đáng sợ nhất là hắn không thể vận công hay thi pháp được. Biến cố phát sinh quá nhanh khiến hắn hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn Thẩm Thủy Yên: "Rốt cuộc ngươi đang làm gì!"

Thẩm Thủy Yên lau vệt máu bên khóe miệng, khuôn mặt nhợt nhạt nở nụ cười diễm lệ: "A Vân, ngươi cuối cùng cũng thuộc về ta."

Đồng tử mắt Sở Mộ Vân co lại: "Thẩm Thủy Yên...... Ngươi......"

Thẩm Thủy Yên đến gần hắn, túm lấy gáy hắn, thô bạo ép hắn cúi đầu: "Không thể giết được Tạ Thiên Lan thật đáng tiếc, nhưng không sao, ngươi sẽ không bao giờ gặp lại y được nữa."

Nói xong, y liền ngang ngược cắn xuống môi của hắn.

Đây không thể xem là nụ hôn mà là xâm lược đơn phương đầy đau đớn. Sở Mộ Vân không sức lực kêu lên vì đau, nhưng như vậy càng thêm kích thích Thẩm Thủy Yên.

Y trả thù mà hôn hắn. Âm u trong lòng cuối cùng cũng điên cuồng tuôn ra. Y rất muốn lột sạch quần áo của hắn ngay bây giờ, khiến hắn phải thống khổ, chật vật, khiến cơ thể hắn nhớ kỹ rốt cuộc hắn thuộc về ai!

Chỉ tiếc bây giờ vẫn chưa được, khe rách vẫn còn chưa được phong ấn hoàn toàn. Y không thể để Tạ Thiên Lan thoát ra.

Sau khi hung tợn hôn một lát, chóp mũi Thẩm Thủy Yên chạm chóp mũi Sở Mộ Vân: "Chờ ở đây, nếu không muốn bọn họ biết ngươi là Yêu thú thì ngoan ngoãn nghe lời ta."

Linh: "...... Mạch não của tra công là một sao? Uy hiếp cũng giống nhau như vậy."

Sở Mộ Vân: "Ai bảo bọn họ đều nghĩ ta là anh hùng yêu nước thương dân."

Linh: "......." Thật là một hiểu lầm tuyệt vời, nhưng mà....... Cứ hiểu lầm tiếp đi! Pikachu!

Trong mắt Sở Mộ Vân đầy kinh ngạc: "Tiểu Yên, con đang nói gì......"

Thẩm Thủy Yên mỉm cười lạnh lùng: "Bị thao sẽ lộ ra hình thái của thú đúng không?"

Làm sao Sở Mộ Vân còn chưa hiểu: "Con......"

"Ngươi vội vàng quấn người làm ở chỗ hoang vu nên nghĩ sẽ không có ai nhìn thấy?" Thẩm Thủy Yên cắn lên cổ hắn trả thù, sau khi đổ máu mới tiếp tục nói: "Đừng mong kéo dài thời gian, ta tuyệt đối sẽ không để Tạ Thiên Lan trở lại."

Thẩm Thủy Yên đang muốn xoay người đi thì Sở Mộ Vân lại kéo tay y lại. Mắt hắn đầy phức tạp nhưng vẫn mở miệng, giọng nói gần như đang cầu xin: "Thả Tạ Thiên Lan, để y......."

Một câu đã dễ dàng châm lửa giận trong Thẩm Thủy Yên. Y hất tay hắn ra, nụ cười bên môi không còn duy trì được, giọng nói cũng không còn độ ấm: "Ngươi nên cảm thấy may mắn vì ta chưa giết y!"

Sau khi ném Sở Mộ Vân cho thị vệ phía sau, Thẩm Thủy Yên liền chữa thương rồi rút kiếm ra trận. Một mình phong ấn tất cả khe rách kết giới.

Sau trận chiến này, Thẩm Thủy Yên hoàn toàn nổi danh khắp Nhân giới.

Trước đây mọi người đều cho rằng thiếu cung chủ chỉ là một 'bình hoa' xinh đẹp, nhưng bây giờ các tu sĩ tham chiến ở đây đều nhìn thấy thủ đoạn của y.

Có câu hổ phụ không sinh khuyển tử*, nhưng so ra thì thiếu cung chủ dường như còn khí phách, cường thế hơn cả tôn giả!

* người cha có tài thì tất nhiên sẽ không sinh ra người con bất tài.

Y mới 17 tuổi đã có sức mạnh cường hãn như vậy, nếu trưởng thành thì sẽ lợi hại như thế nào?

Quả thật là không dám tưởng tượng!

Mười ngày ngắn ngủi, tất cả khe nứt đều được phong ấn, Thẩm Thủy Yên cuối cùng cũng dẫn quân trở về, gặp lại Sở Mộ Vân.

Vì để hạn chế hành động của Sở Mộ Vân, y đã phong ấn sức mạnh của hắn. Sau đó lấy lý do tôn giả bị thương để ngăn cản hắn tiếp xúc với người khác.

Sở Mộ Vân bị đưa vào xe ngựa của Thẩm Thủy Yên, thùng xe đã hoàn toàn đóng kín. Hơn nữa vì Sở Mộ Vân tích cốc cho nên không cần ăn uống. Bên trong xe còn đốt hương liệu gây tê liệt thần kinh khiến Sở Mộ Vân luôn trong trạng thái mơ màng.

Mãi đến hôm nay, một tia sáng từ bên ngoài chiếu vào. Khuôn mặt ngược sáng của nam nhân mỉm cười gọi hắn: "A Vân."

Đồng tử Sở Mộ Vân giãn ra, vô thức mà nỉ non: "Tạ........ Thiên Lan......."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 81
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...