Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Dục Tiên Đồ - Mạc Mạc Tâm

Chương 9

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sở Nhược Đình vuốt ve nhẫn trữ vật ngọc bích, suy nghĩ nên làm như thế nào ở yến hội Linh Quả để có thể khiến Vương Cẩn và Kiều Kiều thất bại thảm hại.

Nàng biết, một khi truyền sự việc lần này ra, Thanh Kiếm Tông sẽ xuống dốc không phanh.

Thanh Kiếm Tông có thể trở thành đệ nhất môn phái ở Ba Thục không thể không kể đến công của nguyên trưởng lão là cha mẹ Sở Nhược Đình. Tông môn có thể to lớn như ngày hôm nay là nhờ tâm huyết suốt bao nhiêu năm của hai người.

Nhưng Sở Nhược Đình không thể mềm lòng.

Cống hiến của cha mẹ dành cho Thanh Kiếm Tông, Vương Cẩn và Kiều Kiều chưa từng để tâm tới.

Nếu đôi gian phu dâm phụ đã không thèm để ý vậy thì cứ huỷ hoại nó đi.

Việc cấp bách bây giờ là Sở Nhược Đình phải nắm chắc thời gian tu luyện để nâng cao tu vi. Vừa mới đột phá Trúc Cơ, Sở Nhược Đình cần phải bế quan củng cố. Nàng nhanh chóng trở về động phủ, phát hiện cấm chế nàng đặt ở cửa động đã bị phá vỡ, trong không khí còn sót lại một sợi khí tức xa lạ.

Chuông cảnh báo trong lòng Sở Nhược Đình vang lên, nàng còn chưa kịp phản ứng thì trước mắt bỗng xuất hiện một bóng đen thấp thoáng, cảm giác đau nhức từ đầu vai truyền đến.

Nàng mất khống chế lui về phía sau hai bước, ôm lấy bả vai lăn một vòng trên đất. Cổ họng tanh ngọt, máu tươi từ khóe miệng trào ra.

Sở Nhược Đình cắn chặt răng, ngẩng đầu ngước nhìn người đang bước tới.

Dưới ánh trăng thanh lãnh, bóng dáng một thiếu niên gầy ốm chậm rãi nhảy ra từ bên cửa sổ. Hắn mặc một bộ trang phục gọn gàng, khỏe khoắn màu xanh đen, bên hông treo vài túi trữ vật lớn nhỏ khác nhau, eo nhỏ chân dài. Tóc đuôi ngựa cột cao, hai bên sườn mặt thả suống vài lọn tóc mai, tướng mạo tuấn lãng, đáng tiếc ánh mắt quá âm ngoan xảo quyệt, khóe miệng luôn mang theo nụ cười lạnh, nhìn qua có vẻ không dễ chọc vào.

Hắn sửa sang lại mũi tên giấu trong cổ tay trái, từ trên cao quét mắt xuống Sở Nhược Đình đang nằm trên mặt đất, hỏi: "Ngươi chính là kẻ hay trêu chọc Kiều tỷ tỷ của ta?"

Sở Nhược Đình nhíu mày.

Thằng nhãi Tạ Tố Tinh này quả nhiên tới tìm nàng để gây phiền toái!

Sở Nhược Đình nhìn không thấu tu vi của Tạ Tố Tinh, nàng thầm ước tính, có lẽ Tạ Tố Tinh sắp đến kỳ Kết Đan.

Nàng không dám cùng tên chó điên này cứng đối cứng, thoáng trầm mặc giả vờ tỏ ra không hiểu, "Ngươi là ai? Kiều tỷ tỷ của ngươi là người nào?"

"Ta là ai không quan trọng." Tạ Tố Tinh nhếch miệng cười, lộ ra hai chiếc răng nanh đáng yêu, "Dù sao hôm nay ngươi cũng phải chết ——"

Chó điên chưa bao giờ nói đạo lý khi hành động, vừa dứt lời, năm ngón tay Tạ Tố Tinh lập tức vươn tới chộp lấy cổ Sở Nhược Đình.

Cũng may Sở Nhược Đình đã sớm chuẩn bị, nhanh chóng lăn một vòng ngay tại chỗ, rút roi Thương Vân ra, gần như dung toàn bộ mười phần công lực vung roi, cả động phủ ầm ầm chấn động. Nhưng chút uy lực này chẳng là gì đối với Tạ Tố Tinh, hắn giơ tay tạo pháp ấn ngăn chặn đòn công kích, thân hình linh hoạt uyển chuyển bật lại tấn công Sở Nhược Đình.

Sở Nhược Đình vội vàng vung roi, miễn cưỡng đánh trúng ba chiêu, nhưng vẫn bị Tạ Tố Tinh bóp cổ, nhắc cả người lên.

Nàng dùng sức bẻ tay Tạ Tố Tinh, nhưng lại bị tu vi áp chế, sức lực chỉ như châu chấu đá xe.

Đây chính là hiện thực tàn khốc của tu chân giới, dù là nam hay nữ, chỉ có cường giả vi tôn!

Sở Nhược Đình nhìn chằm chằm thiếu niên tuấn tiếu nhưng sắc mặt lại tái trước mắt, tuy hận tới cực điểm, nhưng vẫn phải rơi lệ tỏ ra yếu thế. Nàng nói không thành tiếng: "...... Vị đạo hữu này, ngươi với ta...... Không thù cũng chẳng oán...... Cho dù phải chết, ta cũng muốn chết một cách minh bạch."

"Cũng phải." Tạ Tố Tinh "Ồ" một tiếng, quả nhiên lực đạo đã được buông lỏng đôi chút.

Sở Nhược Đình như cá mắc cạn, hô hấp dồn dập.

Tạ Tố Tinh nói: "Kiều tỷ tỷ là ân nhân cứu mạng của ta, nhưng ngươi lại nơi nơi chốn chốn gây phiền toái cho nàng ấy. Vào năm mười hai tuổi, nàng bị ngươi dùng roi đánh vào bả vai; mười bốn tuổi bị ngươi tát hai bạt tai; mười lăm tuổi bị ngươi mắng khóc; nắm mười sáu tuổi......"

Sở Nhược Đình không thèm quan tâm hắn đã nói những gì, nàng đang suy tính trong đầu xem làm thế nào để bảo toàn được mạng sống trước tên Tạ Tố Tinh này.

Đời trước, nàng tu luyện không đủ nỗ lực, hay bám lấy Tuân Từ và các sư huynh đệ khác, rất nhiều lần Tạ Tố Tinh muốn ám sát nhưng đã bị sư huynh đệ ngăn trở. Sau đó, nàng cũng được Vương Cẩn trợ giúp hai lần.

Nhưng hiện tại, nàng chỉ có thể dựa vào chính mình.

"...... Không biết ngươi đã khiến Kiều tỷ tỷ khóc bao nhiêu lần." Tạ Tố Tinh cố ý cau mày, "Cho nên, để ngươi về sau không thể bắt nạt Kiều tỷ tỷ nữa, ta phải giết chết ngươi trước."

Giết một người từ miệng hắn nói ra cứ như chỉ đơn giản là bứt bỏ một ngọn cỏ.

Sở Nhược Đình ớn lạnh.

Nàng âm thầm vận công mục thứ tư trong quyển thứ nhất của 《 mị thánh quyết 》, con ngươi như ngậm nước nhìn chăm chú đồng tử đen nhánh của thiếu niên, ôn nhu nói: "Đạo hữu, trước đây ta có lỗi với Kiều sư muội, ta đã biết sai rồi...... Ta trúng phải kịch độc cũng không sống được bao lâu nữa, nên ngươi cũng không cần động thủ, ta chỉ sống thêm được mấy ngày nữa thôi."

Tạ Tố Tinh nhíu mày: "Ngươi trúng phải độc gì?"

Sở Nhược Đình thuận miệng nói bừa: "Độc Linh Hoa." Để khiến Tạ Tố Tinh thực sự tin tưởng, nàng giải thích thêm, "Ta từng mất tích bảy ngày khi tới huyền Hoa Sơn là bởi vì trúng độc hôn nên mê bất tỉnh. Ngươi tùy tiện hỏi thăm một chút sẽ rõ, người trong tông môn đều biết chuyện này, ta tuyệt đối không dám lừa gạt đạo hữu."

Tạ Tố Tinh cũng từng nghe nói qua về độc Linh Hoa.

Người bị trúng độc nhìn bên ngoài sẽ không xuất hiện triệu chứng dị thường, nhưng thực tế cơ thể sẽ dần dần bị nứt vỡ, thối rữa, phải chịu đủ loại tra tấn mà không có thuốc nào cứu được.

Tạ Tố Tinh nhìn đôi môi Sở Nhược Đình dần trở nên trắng bệch, thân thể cũng thực sự không tốt lắm. Hắn hỏi: "Hừ, Người làm thế nào để chứng minh được bản thân thực sự trúng độc Linh Hoa? Ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi?"

Sở Nhược Đình nhắm mắt lại, kéo váy xuống, nàng cố nén cảm giác thẹn thùng, chỉ vào nhụy hoa bí ẩn, nghiêm túc lừa gạt thiếu niên: "Ngươi nhìn xem, mệnh căn tử của ta đang dần thối rữa rồi này."

Tạ Tố Tinh ngạc nhiên.

Hắn buông lỏng cảnh giác, cong lưng, tò mò quan sát dưới háng Sở Nhược Đình.

Hai chân nàng vừa trắng lại vừa nhỏ nhắn, giữa chân là một vùng phình phình mềm mại như chiếc màn thầu trắng, không có lấy một cọng lông nào. côn th*t và túi trứng nào, chỉ có một khe thịt phấn nộn cùng một viên hoa hạch.

Tạ Tố Tinh kinh ngạc: "Ài? Ngươi trúng độc thật sao?"

Sở Nhược Đình kẹp chặt hai chân, tiếp tục lừa hắn: "Đúng vậy. Miệng vết thương đau đớn khó nhịn, ngày đêm ta đều phải chịu đủ loại tra tấn."

"Vậy ngươi đi tiểu như thế nào?"

"...... Nhịn!"

"Này cũng nhịn được á?"

"Vậy nên ta sắp chết rồi!" Nàng cắn cánh môi, nhắm hai mắt, bày ra biểu tình chuẩn bị anh dũng hy sinh, "Ngươi muốn giết cứ giết đi, coi như là giải thoát cho ta."

"Hừ." Tạ Tố Tinh ôm cánh tay, cười lạnh, "Ngươi đừng tưởng bở!"

Sở Nhược Đình nghe vậy, nội tâm nhẹ nhàng thở ra.

Cuốn《 Kiều Kiều tu chân ký 》 từng nói qua, Tạ Tố Tinh tuy rằng cố chấp một cách bất thường nhưng đối với chuyện nam nữ lại dốt đặc cán mai. Nàng được ăn cả ngã về không, xem ra đã đánh cuộc chính xác.

Còn đang mải nghĩ, hạ thân đột nhiên truyền đến một luống khí nóng. Nàng trợn mắt thấy Tạ Tố Tinh đang ngồi xổm xuống, dí sát sống mũi cao thẳng vào, khịt khịt ngửi nhụy hoa nàng như một con cún.

Hai má Sở Nhược Đình nóng lên, nhanh chóng lui về phía sau, kinh ngạc nói: "Ngươi làm gì vậy?"

Tạ Tố Tinh hoài nghi, chuyển tròng mắt: "Không phải là miệng vết thương sẽ bị hư thối sao? Vì sao nơi đó của ngươi không có mùi hôi thối."

Ngược lại còn có một mùi thơm...... tinh tế khó tả.

Hắn ngẩng đầu: "Ngươi căng thẳng như thế làm gì? Chẳng lẽ ngươi đang gạt ta?"

Sở Nhược Đình giả vờ trấn định, "Ta không có."

Khóe miệng Tạ Tố Tinh nhếch lên, tiến về phía trước: "Vậy ngươi đứng im đừng có nhúc nhích, để ta cẩn thận kiểm tra xem mới biết được ngươi có nói dối không."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 9
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...