Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 37

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: Min

Khi ba người chuẩn bị trở về, nhìn thấy Kaidi đang từ trong một cái hang động đi ra. Trong tay gã ôm một cái ổ cỏ, bên trong có năm sáu cục lông, hình dáng giống mèo con mới ra đời không lâu, giương miệng “ngao ~ ngao ~” kêu, rất đáng yêu.

Những cục lông đó còn quá nhỏ, Cảnh Dương từ xa nhìn lại, trong lúc nhất thời không thể phân biệt được đó là động vật gì, dùng hệ thống tìm tòi một chút lúc, sắc mặt của hắn lập tức thay đổi.

“Đem bọn chúng thả lại đi!” Cảnh Dương đi nhanh về phía Kaidi, vô cùng nghiêm túc quát gã.

“Cậu có bệnh sao? Đây là tôi tìm được, cậu dựa vào cái gì kêu tôi thả lại?” Kaidi trừng mắt nhìn hắn một cái, ôm ổ cỏ muốn rời đi.

“Anh đem tụi nó thả lại đi, anh biết đây là động vật gì không?” Cảnh Dương nhíu mày nói.

“Tôi đương nhiên biết tụi nó là cái gì?” Kaidi xoay người lại “Còn không phải là con non Cự Chưởng Thú sao? Cậu cho rằng chỉ có mình cậu mới biết sao? Đừng tưởng rằng cậu may mắn đoán đúng thảo dược vài lần, liền thật sự cho rằng chỉ có cậu là không gì không biết, cậu biết thứ gì tôi cũng biết thứ đó, cậu không biết tôi cũng biết.”

“Nếu anh biết tụi nó là con non Cự Chưởng Thú…….”

Cảnh Dương còn chưa nói xong, liền nghe được xa xa truyền đến tiếng vang lớn, mặt đất đều chấn động, như có động vật to lớn nào đó đang chạy nhanh về hướng này.

Là con non ra khỏi hang động kêu to, kinh động thú mẹ!

Kaidi ôm ổ cỏ xoay người chạy, Cảnh Dương cũng chạy theo phía sau gã “Anh mau thả tụi nó xuống đi!”

Jekka và Dune không rõ sao lại thế này, nhưng cảm giác được nguy hiểm đang tới gần, cũng chạy theo bọn họ.

Cự Chưởng Thú tứ chi vừa to vừa dài, chạy tốc độ vô cùng nhanh, mắt thấy nó càng ngày càng tiếp cận, Cảnh Dương quay đầu nhìn hai người sau nói “Các cậu chạy về hướng khác đi, từ đường khác chạy về phía bên kia đồi núi sẽ không sao!”

“Vậy còn cậu? Cậu không cùng bọn tôi chạy hả?” Jekka lớn tiếng nói.

“Tôi có biện pháp chạy thoát, các cậu cứ mặc kệ tôi, mau chạy về hướng khác đi!” Cảnh Dương hô.

Thú mẹ nhất định sẽ đuổi theo hướng của con non, Jekka và Dune chạy về bên trái, nó quả nhiên không có đuổi theo.

Cự Chưởng Thú trưởng thành sức lực vô cùng lớn, một chưởng có thể đánh gãy một cây đại thụ mấy người ôm, lúc Cảnh Dương đang chạy, mặt đất không ngừng chấn động, mang theo rất nhiều bùn đất, một đường đánh gãy không ít cây ngăn cản nó.

“Anh còn không đem con non thả xuống!” Cảnh Dương chạy tới trước Kaidi, quay đầu nhìn gã quát.

Mắt thấy bàn tay thật lớn của thú mẹ vài lần muốn chụp gã, Kaidi bị dọa hồn phi phách tán, chân đều mềm nhũn, bị Cảnh Dương nhắc nhở như vậy, dùng sức ném ổ cỏ đi.

“Đừng ném!” Cảnh Dương kêu to, nhưng đã không còn kịp rồi, mấy con non bị ném lên không trung, thú mẹ tê tâm liệt phế rống lên một tiếng.

Cảnh Dương ra sức nhảy lên đón những con non đó, nhưng vẫn có một con rớt ra từ trong ổ cỏ, lăn vài vòng trên mặt đất, lập tức liền ngã chết.

Thú mẹ ngửa mặt lên trời gào rống, toàn bộ rừng cây đều bị chấn động, Cảnh Dương lập tức bò dậy chạy đi.

Thú mẹ ngậm con non đã chết ở trong miệng, xoay người đuổi theo Cảnh Dương.

Cảnh Dương chạy về bên ngoài hang động, đem con non trong ổ cỏ đặt ở cửa động, lại chạy đi, thú mẹ không có đuổi theo. Nhưng tiếng kêu của thú mẹ, chạy rất xa còn có thể nghe được, nó là vì con non đã chết khóc thút thít.

Cảnh Dương trở lại đồi núi bên kia, thấy Kaidi đang ngồi ở dưới tàng cây nghỉ ngơi, đi nhanh qua, nắm cổ áo gã nói “Anh vẫn luôn nói đầu óc tôi có bệnh, nhưng người bệnh chân chính là anh đúng không?”

“Cậu muốn làm gì?” Kaidi đứng lên đẩy Cảnh Dương ra.

Người bên cạnh đều đứng lên nhìn bọn họ.

“Anh là cố ý đúng không?” Cảnh Dương chất vấn gã.

“Tôi cố ý cái gì? Tôi làm sao biết thú mẹ sẽ đột nhiên trở về?” Kaidi lớn tiếng biện minh nói “Còn nữa, là tôi ép cậu chạy theo sao? Tôi cũng thiếu chút nữa bị thú mẹ đánh chết!”

“Anh chính là cố ý! Từ lúc bắt đầu đã như vậy!” Cảnh Dương chỉ vào gã nói “Anh không phải được xưng thực vật bách khoa sống sao? Anh không phải được xưng ở dã ngoại không gì không biết, không gì làm không được sao? Ngày hôm qua đội các anh đi đồi núi bên kia lấy nước, chính các anh chọc giận Phong Vĩ Xà, vậy mà lúc người khác đi lấy nước một câu cũng không nói, các anh chính là cố ý muốn những người khác bị thương, có phải như vậy hay không?”

“Cậu nói hươu nói vượn!” Kaidi lớn tiếng nói.

“Được, tôi đây lại hỏi anh, anh thật sự không biết Khô Quả có thể lấy độc trị độc, vẫn cố ý không muốn để những người khác trị liệu tốt miệng vết thương có đúng không?”

Kaidi lúc này lại không phản bác, gã không muốn thừa nhận là mình không biết, càng không thể thừa nhận là gã cố ý.

Gã trầm mặc ngược lại làm những người khác suy nghĩ càng nhiều, ánh mắt nhìn gã đều xảy ra biến hóa.

Cảnh Dương làm ra vẻ mặt trần đầy giận dữ, tiếp tục quát “Nếu anh biết những con vật đó là con non của Cự Chưởng Thú, chẳng lẽ không biết tiếng kêu của con non mặc kệ cách bao xa thú mẹ đều sẽ nghe được sao? Anh chẳng lẽ không biết con non Cự Chưởng Thú yếu ớt đến nỗi không thể rời khỏi hang động sao? Tôi nhiều lần kêu anh thả con non xuống, tại sao anh không nghe? Cự Chưởng Thú vài lần đều không đánh chết anh, anh cho rằng nó đánh không tới sao? Là bởi vì anh ôm con của nó!”

Sắc mặt Kaidi vô cùng khó coi, gã không phản bác được lời Cảnh Dương nói, bởi vì gã xác thật không biết con non Cự Chưởng Thú sẽ yếu ớt như vậy.

Tiếng thú mẹ gào rống đột nhiên truyền đến, làm mọi người hoảng sợ, nó ở đồi núi bên kia, không ngừng hướng về bên này kêu.

Cảnh Dương vừa rồi cố ý hỏi Kaidi những lời này đó, hắn biết gã khẳng định sẽ không cách nào trả lời được. Giờ phút này càng đem ba phần tức giận trong lòng thể hiện ra ngoài thật tốt, hắn phải cho Kaidi một bài học, coi như hoàn thành một trong những tâm nguyện của Mill.

“Anh nghe thấy không? Nghe thấy không?!” Cảnh Dương kéo cổ áo Kaidi đi về hướng đồi núi bên cạnh, một tay ném gã lên mặt đất “Nếu nó có thể lại đây, nó sẽ đánh chết hết tất cả chúng ta, báo thù cho con của nó! Nó kêu tê tâm liệt phế như vậy, đều là tại anh, tại anh làm con nó ngã chết, anh đi qua cho nó một công đạo đi!”

“Tôi làm sao biết những con non đó sẽ yếu ớt như vậy, tùy tiện quăng ngã một chút đã chết!” Kaidi không phục nhìn Cảnh Dương rống “Còn có, tôi tại sao phải cho nó công đạo? Nó bất quá chỉ là động vật, con người chúng ta gϊếŧ động vật vô số kể, tôi quăng chết một con động vật non thì thế nào?”

“Anh không phải nói anh biết nhiều hơn tôi sao? Anh không phải nói tôi biết cái gì anh đều biết cái đó, tôi không biết anh cũng biết sao? Bây giờ anh nói anh không biết những con non đó sẽ yếu ớt như vậy? Tôi luôn kêu anh thả con non xuống, tại sao anh không nghe?” Cảnh Dương dùng sức vung một quyền, đấm lên mặt gã.

Kaidi bị Cảnh Dương đấm một quyền ngã trên mặt đất, gã bò dậy muốn đánh trả, lại bị Cảnh Dương đấm một quyền ngã xuống. Người bên cạnh lúc này mới lại kéo hai người ra.

Người đối với giống loài đáng yêu, luôn ôm tràn đầy tâm đồng tình, tuy rằng Cự Chưởng Thú trưởng thành lớn lên không đẹp, nhưng con non thật sự vô cùng phấn nộn đáng yêu. Lúc con non bị ném ra khỏi ổ cỏ, quăng xuống mặt đất ngã chết, rất nhiều người đều nhắm mắt lại không đành lòng nhìn cảnh này.

Trong nháy mắt khi xác định con non bị ngã chết, thú mẹ tê tâm liệt phế gầm rú, cư dân mạng đều có cảm giác lo lắng. Bất luận chết đi không phải là một con vật, nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được một người mẹ đang vì con của mình chết đi mà khóc thương tâm.

Kaidi lúc này chẳng những chọc giận nhóm người bảo vệ động vật, đến fan của gã đều cảm thấy hành vi của gã thật quá đáng, hơn nữa gã lại không hề có dáng vẻ hối hận, càng thêm tức giận, bị đánh là gã hoàn toàn xứng đáng.

Bởi vì thú mẹ vẫn luôn ở đồi núi bên kia gầm rú, không có người nào còn dám đi qua, thi đấu hôm nay xem như tự động kết thúc.

Sắc trời dần dần tối xuống, Cảnh Dương hoàn toàn không có ý muốn chuẩn bị bữa tối, những người khác và cư dân mạng đều cảm thấy hắn là vì con non chết mà đau lòng. Cảnh Dương trong lòng xác thật có chút tự trách, nếu động tác của hắn có thể nhanh một chút, là có thể cứu hết mấy con non. Đáng tiếc, dù hắn có được một hệ thống có các công năng cường đại, cũng không có cách nào đảo ngược thời gian, hơn nữa hắn lúc ấy đã dùng toàn lực.

Khi Bowi xuất hiện, Cảnh Dương nhìn y một cái nói “Hôm nay không có bữa tối.”

Bowi ở bên cạnh hắn ngồi xuống “Ta biết. Ta đều thấy được, cậu đã làm hết sức. Không cứu được con non, không phải cậu sai.”

“Không chỉ vì con non, tôi còn suy nghĩ một số chuyện khác.” Cảnh Dương nói.

“Nguyện ý chia sẻ một chút không?”

“Mỗi năm đều có rất nhiều người chết vào lúc dã ngoại sinh tồn và cực hạn vận động, cũng có rất nhiều động vật  bởi vì bị một số người vô tri săn gϊếŧ mà diệt sạch. Tôi cảm thấy muốn tìm sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ, cùng muốn thể nghiệm sinh hoạt nguyên thủy tự nhiên đều không có gì sai. Chính là có một số người không có trải qua nhiều lần luyện tập, càng không có học càng nhiều kiến thức, vì hưởng thụ một hai lần cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ, liền trả giá bằng cả mạng sống, đây là không chịu trách nhiệm với người thân, càng không chịu trách nhiệm với chính bản thân mình.”

“Đây là do bọn họ tự quyết định, cho dù quốc gia ban bố lệnh cấm, vẫn sẽ có người trộm đi làm.” Bowi nói.

“Tôi biết, tôi chính là đang nghĩ, nếu có thể làm một cái trại trải nghiệm, tiến hành các loại huấn luyện trải nghiệm. Trong quá trình trải nghiệm, ccó thể đảm bảo an toàn, cũng có thể căn cứ trình độ trải nghiệm khác nhau, tiến hành thu phí. Tôi vẫn luôn cảm thấy, dựa vào sản phẩm khoa học kỹ thuật bảo vệ sự an toàn cho bản thân cũng không có gì sai, chính là rất nhiều người đều mua không nổi, những sản phẩm khoa học kỹ thuật đó giá cả rất cao. Nếu có trại trải nghiệm, có thể dựa theo giá cả mỗi lần trải nghiệm, cho những người muốn trải nghiệm thuê, bọn họ liền không cần tốn quá nhiều tiến để mua.”

“Cậu rất có đầu óc kinh doanh.” Bowi nhìn hắn, trong mắt mang theo thưởng thức “Có lẽ qua thi đấu, chúng ta có thể tán gẫu chuyện này một chút.”

Rất nhiều cư dân mạng đều cảm thấy đây là cái ý tưởng không tồi, livestream dã ngoại sinh tồn cùng cực hạn vận động sở dĩ hot như vậy, chính là bởi vì có quá nhiều người muốn đi nếm thử, nhưng lại bởi vì các loại nguyên nhân mà không cách nào đi được. Người chân chính có can đảm đi làm, lại có không ít người vì thế mà bỏ mạng.

Cảnh Dương nghiêm túc đứng đắn nói ra những lời này như thế, làm nhóm cư dân mạng rất cảm động, giống như ngay từ đầu thi đấu, hắn chính là một người đặc biệt nghiêm túc lại không dễ tức giận, hơn nữa luôn là vì người khác suy nghĩ. Thái độ của Kaidi và Reiter đối với hắn ác liệt như vậy, trước đó cũng không thấy hắn tức giận. Thẳng đến Kaidi làm con non ngã chết, còn một chút hối hận cũng không có, hắn mới chân chính tức giận.

Hắn vui vẻ chia sẻ thành quả lao động với người khác, cũng không cự tuyệt người khác xin giúp đỡ, mặc kệ người khác có cái nhìn về hắn như thế nào, hắn cũng sẽ không đi cùng người tranh chấp đúng sai, chỉ yên lặng làm  chuyện mình nên làm. Hắn biết rất nhiều thứ, cũng có rất nhiều thứ, lại không cố tình khoe khoang, cũng không giấu cho riêng mình.

Mill như vậy, cùng những lời trên mạng nói lúc trước hoàn toàn không giống nhau. Mill trong tưởng tượng của bọn họ là một người xúc động dễ giận, giả dối lại thích biện minh, luôn bị Kaidi vạch trần, sau đó lại liều mạng biện minh cho mình, Kaidi nói dăm ba câu liền nổi giận.

Chỉ thông qua một vài chữ viết đọc hiểu, càng đáng sợ hơn là suy nghĩ chủ quan của mình dành cho người khác. Sau khi biết tính cách thật sự của Mill và Kaidi, bọn họ phát hiện, thì ra tất cả tưởng tượng về Mill là không đúng. Mill viết chữ biện minh cho mình, không phải lí do tức hộc máu muốn thoái thác, mà là nghiêm túc đứng đắn giải thích. Thái độ của Kaidi cũng không phải nhẹ như mây trôi lại không mất lễ phép, mà là tự đại và khinh thường, cao ngạo cùng trào phúng,

Thì ra từ lúc bắt đầu, chính bọn họ đã nghĩ sai rồi.

Trời hoàn toàn tối xuống, khi Cảnh Dương muốn bò lên trên “mạng nhện” nghỉ ngơi, hai người dự thi đi tới nói “Mill, nước thuốc đuổi trùng của cậu, có thể chia một chút cho chúng tôi không?”

Bọn họ vừa rồi đã nghĩ tới tới, chỉ là bá tước Wissen vẫn luôn ở lại nói chuyện với hắn, bọn họ không dám lại đây. Bọn họ trong lòng rất bội phục Mill, thế mà có thể tự nhiên cùng đại nhân vật như vậy nói chuyện phiếm, bọn họ nhìn xem vài lần cũng không có dũng khí. Thẳng đến bá tước Wissen rời đi, bọn họ mới dám lại đây hỏi xin Mill chút nước thuốc, nếu không đêm nay sẽ rất khó chịu đựng.

Cảnh Dương liếc mắt nhìn bọn họ một cái, quay đầu nhìn Dune nói “Đem nước thuốc dư lại chia cho những người khác đi.”

Dune cầm ống trúc đều cho mỗi người  chút nước thuốc, chỉ có ba người đội Kaidi, hắn cố ý không đi qua chia cho bọn họ.

Gutru đi đến trước mặt Dune nói “Có thể chia tôi một chút không?”

Dune rất ngoài ý muốn nhìn Gutru, trong lòng có chút do dự, nghĩ đến người này cũng không có làm việc gì quá mức, những việc đó đều là Kaidi và Reiter làm, liền đem một chút nước thuốc cuối cùng chia cho Gutru.

Reiter cho rằng Gutru xin nước thuốc sẽ chia cho hắn và Kaidi, nhưng mà Gutru lại không có làm như vậy.

Cho nên đêm nay, chỉ có hai người Kaidi và Reiter lại tiếp tục nhảy một đêm. Buổi sáng ngày hôm sau, bọn họ bị cắn đầy mặt đầy người sưng đỏ như cũ.

Người dự thi không có ai đồng tình với bọn họ, thái độ đối với bọn họ cũng lạnh nhạt rất nhiều. Trên Tinh Võng, cũng chỉ có số ít fan não tàn của hai người, bởi vì Cảnh Dương không chủ động chia nước thuốc cho hai người họ nói rất khó nghe, nhưng cũng lập tức bị cư dân mạng khác vây công.

Thời điểm Ruth xuống tuyên bố hạng thi đấu thứ hai kết thúc, cũng công bố mỗi cái mà đội ngũ đạt được. Kaidi làm một con động vật non tử vong, đội bọn họ mỗi người bị trừ 50 điểm.

“Tại sao là mỗi người trừ 50 điểm?” Reiter không phục cãi cọ nói “ Con non tử vong liên quan gì tới tôi và Gutru? Hai chúng tôi lúc đó đều không có mặt.”

Ruth dùng giọng điệu không khách khí nói “Bởi vì các cậu là một đội, khi cho điểm mỗi người đều có phần,khi trừ điểm đương nhiên mỗi người đều phải trừ.”

“Kế tiếp, cho các bạn xem một chút tình huống bỏ phiếu trên Tinh Võng.” Ruth vỗ vỗ tay, màn hình trên Tinh Võng lập tức xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Tình huống bỏ phiếu trên Internet vốn dĩ là để đến cuối cùng mới cho bọn họ xem, nhưng Bowi phân phó phải cho bọn họ xem ngay bây giờ, Ruth cũng không rõ tại sao.

Mỗi người đều nhìn phiếu của mình trước, sau đó lại đi xem phiếu của những người khác.

Làm người dự thi khác kinh ngạc chính là Kaidi và Reiter, đều có rất nhiều phiếu chống, phiếu ủng hộ cũng giảm xuống vô cùng lợi hại. Gutru tuy rằng không có làm việc gì quá mức, nhưng bởi vì chung đội với Kaidi cũng bị không ít cư dân mạng chán ghét, phiếu chống tuy rằng không có gia tăng, nhưng phiếu ủng hộ cũng thiếu rất nhiều.

Đảo ngược dạng này, làm Kaidi và Reiter sắc mặt trở nên rất khó coi, bọn họ tới tham gia thi đấu ỷ lại lớn nhất là  fan của bọn họ rất đông, cho nên bọn họ rất có tự tin có thể lấy được thứ hạng. Hiện tại phiếu ủng hộ của Mill còn cao hơn bọn họ, phiếu chống còn thấp hơn bọn họ, nói cách khác, bọn họ chẳng những mất đi ưu thế fan đông, còn bị rất nhiều cư dân mạng chán ghét.

Kaidi trong lòng rất tức giận, gã cảm thấy đây đều là lỗi của Cảnh Dương, nếu không phải tại hắn, gã tại sao sẽ bị cư dân mạng chán ghét, gã nhất định phải trả thù, nhất định phải xoay chuyển cục diện.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 37
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...