Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mật Ngọt Đầu Kim

Chương 54

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trần Tê mở cửa bước vào, thấy Tôn Kiến Xuyên và dì Vưu đang đứng và ngồi cạnh nhau, trò chuyện sôi nổi.

"Mấy người đang làm gì đấy?"

"Tê Tê, dì Vưu của cậu vừa nói với tôi biết cậu thích ăn xúc xích chiên.

Tôi không biết cậu thích ăn món này.

Tôi sẽ học món này cùng với dì Vưu."

Dì Vưu tiến lên nhặt cặp sách và chiếc áo khoác trong tay của Trần Tê: "Mấy đứa chơi đi, cá vẫn còn trong nồi, lát nữa ăn tối sẽ gọi các người."

Trần Tê sửng sốt, nói: "Dì để hắn ở lại ăn cơm sao? Tối nay cha tôi không về, tôi chút nữa cũng đi ra ngoài, lần sau có khách trước tiên gọi điện thoại cho tôi."

"Ồ...!Được rồi được rồi! Là do tôi làm không đúng mực, lần sau tôi sẽ ghi nhớ." Dì Vưu mới đến không lâu, vẫn chưa quen với cách nói chuyện thẳng thừng của Trần Tê, tự nhiên có chút khó khăn.

Tôn Kiến Xuyên cũng không để trong lòng, anh đi theo Trần Tê lên lầu, vừa đi vừa cười nói: "Giữ tôi ở lại ăn cơm thì sao, thật nhỏ mọn!"

"Thích thì nói, đừng nói chuyện của tôi."

"Tôi có nói cái gì, cậu cũng không ngại mặt lạnh dọa dì, tôi cảm thấy cô bảo mẫu mới này cũng không tệ lắm."

"Tốt chỗ nào?"

"Dì ấy tốt bụng, trông cũng không tệ."

Trần Tê quay đầu nhìn Tôn Kiến Xuyên, cười nói: "Ngươi khẩu vị thật nặng, đến dì giúp việc nhà ta cũng không tha."

"Cậu nói cái gì vậy?" Tôn Kiến Xuyên chạm vào cánh tay của Trần Tê và thì thầm: "Dì ấy trông quá tốt để làm bảo mẫu.

Mẹ tôi sẽ không để một người như vậy trong nhà đâu.

Cậu không lo lắng về việc cha cậu độc thân....!ay da, cậu đã hứa là không đánh vào đầu tôi mà!"

"Nếu cậu nói mà không suy nghĩ nữa, tôi sẽ đánh cậu."

"Tôi nói đùa thôi."

"Cậu học được mấy thứ nhảm nhí gì từ đám tay chân đó hả? Cậu nghĩ cha tôi là ai chứ? Ông ấy có thể có cùng tầm nhìn với cậu ư?"

Tôn Kiến Xuyên ngẫm nghĩ lại, mẹ của Trần Tê là người đẹp như thế nào chứ? Cho đến bây giờ, anh không dám để ánh mắt của mình dừng lại trên khuôn mặt của cô Tống Minh Minh quá ba giây.

Với vợ cũ và con gái như vậy, chú Trần phải có tiêu chuẩn về cái đẹp khác với những người khác.

"Tôi và chú Trần có thị lực tốt như nhau, dì Vưu đó ở trong nhà rất mờ nhạt, giống như mắt cá vậy!"

Trần Tê bật cười, nói đùa: "Mắt cá này là do cha cậu giới thiệu cho chúng tôi, nói rằng đồng hương của ông ấy."

"Cha tôi thích giúp đỡ những người nghèo ở quê hương ông ấy.

Thảo nào tôi nghĩ dì Vưu tốt bụng và nói giọng quen tai."

Lời nói của Tôn Kiến Xuyên chuyển biến nhanh chóng.

Trần Tê nhớ rằng khi dì Vưu lần đầu tiên đến thử việc ở nhà, bà nội và cô của cô sau khi nhìn thấy người đó đã không hài lòng, nói rằng dì còn quá trẻ và đầu óc quá linh động, những người làm việc tại nhà nên tìm một người đơn giản và trung thực là tốt nhất.

Biết ý của bọn họ vẫn cảm thấy dì này quá trẻ đẹp, nhưng có một số chuyện không tiện nói trước mặt cô.

Ý định ban đầu của Trần Chú để tìm một bảo mẫu mới là vì người giúp việc cũ đã làm việc trong gia đình hơn mười năm đã về nhà dưỡng lão, gia đình cần người nấu ăn và dọn dẹp hàng ngày.

Tình cờ Tôn Trường Minh nói rằng ông ấy có một người cùng làng cũng làm giúp việc, có năng lực và đáng tin cậy.

Trần Chú không tiện khi phớt lờ lòng tốt của Tôn Trường Minh, những người được người quen giới thiệu sẽ thoải mái hơn là nhìn ra bên ngoài.

Ông ấy không có nhiều thời gian ở nhà, vì vậy anh ấy để Trần Tê quyết định.

Trần Tê không nghĩ rằng có gì đó không ổn với ngoại hình của dì Vưu.

Người bảo mẫu mới này rất thông minh, cô ấy có thể sử dụng tất cả các loại thiết bị điện trong nhà sau khi nghĩ về chúng, thói quen sinh hoạt và sở thích ăn uống của hai cha con Trần Tê được đề cập một lần và ghi nhớ.

Cô ấy cũng làm việc siêng năng và nhanh nhẹn, không giống như người cũ, làm việc nhà cả tiếng đồng hồ là phải nghỉ 20 phút và cằn nhằn 20 phút.

Điều duy nhất Trần Tê không thích là dì Vưu đôi khi quan tâm nhưng cô ấy lại mất cảm giác về giới hạn.

Cô nói chuyện này với mẹ, mẹ yêu cầu cô nói rõ ràng với đối phương điều mình không hài lòng, không có người ngoài nào sinh ra là để phù hợp với một gia đình ngoài, dì cũng cần điều chỉnh, chỉ là thói quen mà thôi.

Đối với sự lo lắng của bà nội Trần Tê và cô, Tống Minh Minh khi nghe điều đó chỉ cười và nói: "Mẹ không nghĩ Tôn Trường Minh có ý tốt khi gửi một bảo mẫu xinh đẹp như vậy đến nhà con.

Nhưng con cũng đã lớn rồi, cha con có lòng thì cũng đâu xấu, chỉ cần ông ấy muốn, hết thảy đều là ông ấy tự chọn, nam nữ chính là như vậy mà, tìm một nữ viện sĩ có thể nâng cao chất lượng cuộc sống sao?"

Mẹ cô cũng nói bảo mẫu chủ yếu được thuê để chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Trần Tê, cô vẫn phải tự cô quan sát.

Một ngày nọ, Trần Tê ngay tại bàn ăn hỏi dì Vưu: "Dì là đồng hương của chú Tôn, vậy dì có biết Vệ Gia không?"

Dì Vưu nói dì ấy đến từ ngôi làng bên cạnh, dì đã ra ngoài làm việc khi còn rất trẻ.

Họ Vệ ở quê họ không ít, nhưng dì ấy không biết Vệ Gia.

Trần Tê hơi thất vọng, nhưng cô vẫn giữ dì Vưu lại.

Cô không quan tâm ở nhà ai sẽ nấu cơm mà chỉ để ý âm cuối khi nói chuyện của họ - nghe thật thận thiết.

Trần Tê để Tôn Kiến Xuyên đợi cô ở phòng khách trên tầng hai, cô trở về phòng để thay quần áo.

Giọng nói của cô truyền đến từ một cánh cửa: "Nói cho tôi biết xem, tin tức chấn động mà cậu muốn nói là gì?"

Tôn Kiến Xuyên đứng dậy, tới gần cửa nói: "Tháng sau tôi về quê cha tôi uống rượu mừng đám cưới, cậu có đi không?"

"Cậu uống rượu mừng đám cưới có liên quan gì đến tôi chứ?" Trần Tê khó hiểu.

"Người gửi thiệp mời là người mà tất cả chúng ta đều biết."

Cửa phòng của Trần Tê đột nhiên bị mở ra, một tay cô vẫn chưa xỏ vào trong ống tay áo len, chỉ ngây người nhìn Tôn Kiến Xuyên, hỏi: "Vệ Gia...!anh ấy sắp kết hôn sao? "

Tôn Kiến Xuyên vén ống tay áo cho cô: "Tôi đang nói Vệ Nhạc.".

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 54
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...