Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo

Chương 13

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Này, cái vị thiếu gia Phủ Nam Cung kia không phải đã đón dâu rồi sao? Cho đến bây giờ còn chưa có ai thấy qua vị Thiếu phu nhân đó đi ra khỏi phủ cả.” Một nam tử thanh y [*] nhìn về nam tử hôi y [*] nói, “Theo ta thấy, vị Thiếu Phu nhân đó tám phần đã chết, còn hai phần đã tàn rồi.”

[*] Thanh y, hôi y: Áo xanh, áo xám. Ở đây vì là cổ đại, nên Phong để nguyên tiếng Hán cho giống cách xưng hô, có cảm giác cổ cổ một chút á.

"Khụ khụ! Khụ khụ!" Quý Tinh nỗ lực vỗ vỗ ngực mình, nói nàng không chết cũng tàn hả? Tại sao? Nàng ngẩng đầu nhìn người ngồi đối diện, thì phát hiện sắc mặt chàng đã không tốt, vì thế mà nàng bắt đầu lo lắng thay cho hai người kia.

"Các ngươi có nghĩ nàng ấy còn sống vô cùng tốt không?” Nam Cung Hi nhìn hai người, thản nhiên đặt câu hỏi.

“Không thể nào!” Hai người nói như đinh đóng cột, chỉ là….Âm thanh này ở đâu ra? Hai người đồng loạt xoay người, nhưng khi thấy rõ người kia, sắc mặt liền trắng bệch. Thật bất hạnh, là trước kia hai người đã từng gặp qua Nam Cung Hi.

"Nam. . . Nam Cung thiếu gia, ngài cũng ở đây à?" Nam tử hôi y run rẩy nhìn chàng, sau đó thấy Quý Tinh, liền nói, “Thì ra Nam Cung phu nhân cũng ở đây.” Hắn chê cười, thảm, thảm rồi, tại sao người này lại ở đây? Hơn nữa, giống như đã nghe hết lời bọn họ bàn tán lúc nãy.

"Tiểu nhị! Tính tiền! Thuận tiện tính luôn bàn của Nam Cung thiếu gia.” Hắn nhìn Nam Cung Hi cười cười, đối phương thì liếc lại hắn, đợi trả tiền xong, hai người lập tức co chân chạy trốn.

"Này, sao bọn họ lại sợ chàng như vậy?” Cái này giống như thỏ thấy hổ vậy, hơn nữa, lại còn giúp hai người tính tiền, về điểm này, nàng rất hài lòng á!

“Nàng lo ăn đi.” Chàng không muốn nàng nhắc đến chuyện lúc trước, nhưng thái độ của chàng lại chọc Quý Tinh.

"Phu quân nè, chàng nói lại một lần nữa coi.” Nàng cười mịch mịch, mắt to tròn nhìn chàng, nhưng động tác của nàng cũng không dừng lại, tay cầm bánh tiêu đưa lên miệng, từng miếng từng miếng, nàng chậm rãi cắn, còn Nam Cung Hi ngồi đối diện này đã muốn bỏ chạy rồi.

"A. . . Cái đó. . . Ta là nói, khi nào trở về, ta sẽ nói cho nàng." Chàng vội vã hòa giải, rất sợ nàng sẽ nổi đóa chỗ này, nếu thật sự như vậy, thì hình tượng bao năm nay của chàng sẽ mất hết.

“Thật?” Nàng nháy đôi mắt to vô tội của mình nhìn chàng, Nam Cung Hi gật đầu một cách máy móc.

"Mau ăn đi, không phải nàng đang đói bụng sao?” Thấy Quý Tinh đã khôi phục lại bộ dáng lúc trước, cuối cùng, chàng cũng thở phào nhẹ nhõm. Phụ mẫu của chàng cũng quá lợi hại rồi, tự nhiên dán cáo thị rồi kiếm một người thê tử để trị chàng, có thể từ nay về sau, cái ‘ghế’ của chàng sẽ phải nhường cho vị thê tử từ trên trời rơi xuống này rồi.

"Ăn, ăn." Chàng phụ họa, mà ở một bên, tiểu nhị và chưởng quỹ đã ngu rồi, đương nhiên là họ biết chàng chính là Nam Cung thiếu gia, nhưng làm cho họ giật mình là, vị Nam Cung thiếu gia này lại sợ phu nhân của hắn, chẳng lẽ bọn họ đều hoa mắt hết rồi sao? Chẳng lẽ mặt trời mọc ở phía Tây? Bọn họ vô thức mình bên ngoài một chút.

"A! Ăn ngon, no bụng quá!" Đứng ở cửa, Quý Tinh không để ý duỗi người một cái, đưa tới ánh mắt của một số người, nhưng khi thấy người phía sau nàng, thì đều co chân chạy còn nhanh hơn thỏ. Quý Tinh nhoẻn miệng cười, híp mắt nhìn bọn họ chạy, không phải chỉ duỗi người một cái thôi sao! Thật vô vị!

"Nhanh lên một chút, mau thông báo cho mọi người, Nam Cung thiếu gia đi ra." Những người đó vừa chạy vừa châu đầu ghé tai, không bao lâu, Quý Tinh liền thấy những người bán hàng rong bắt đầu dọn dẹp gian hàng, hình như muốn chạy đi đâu đó, chẳng lẽ không muốn buôn bán nữa sao?

"Này, ngươi không làm ăn sao?" Nàng đi tới một gian hàng mà nàng cảm thấy hứng thú hỏi, chỉ thấy người kia khi thấy nàng….nhất là người sau lưng nàng, thì hai chân đã phát run, “Cô nương, van xin cô hãy bỏ qua cho chúng tôi đi..” Nói xong thì quỳ xuống chân nàng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 77: . 4: Lần nữa gặp lại, không nhận ra nhau
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 13
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...