Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo

Chương 28

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: Lakshmi (mình là edit mới của bộ truyện nên còn nhiều thiếu sót, mong mọi ngừơi góp ý và bỏ qua cho!)

Sau khi Thược Dược tỉnh dậy, chỉ cảm thấy lưng đau và tay chân cứng đờ, rồi nhìn lại người đang nằm trên giường, hình như còn chưa tỉnh ngủ, nàng

rón rén đứng lên, bởi vì đêm qua khi ngủ cứ duy trì đúng một tư thế

khiến nàng thiếu chút nữa là ngã xuống, nhưng nàng đã giữ vững thăng

bằng kịp lúc, di chuyển từng bước từng bước đến cánh cửa, rồi mở cửa đi

ra ngoài.

"Khụ khụ, Thược Dược, muội không sao chứ?" Nhìn

thấy ngừơi ngoài cửa, nàng hơi sửng sốt, "Tịch tỷ? Có chuyện gì sao?"

Lâm Nhược Tịch lập tức vội vàng lắc đầu, chẳng qua là nàng đang tìm Quý

Tinh, vừa vặn đi ngang qua. Nhưng lại nhìn thấy bộ dạng buớc đi của

Thược Dược, nàng lập tức để lộ ra ánh mắt mập mờ, Thược Dược bị nàng

nhìn đến ngượng ngùng.

"Nam Cung thiếu gia còn chưa tỉnh

dậy?" Thược Dược gật đầu, Lâm Nhược Tịch tỏ vẻ đã hiểu cũng gật đầu,

cũng đúng, dám chắc ngày hôm qua tốn không ít sức lực."Vậy muội cũng

nên nghỉ ngơi nhiều một chút, tỷ đi tìm Tinh nhi đây." Nàng vỗ vỗ bả vai của Thược Dược, Thược Dược lại gật đầu.

"Tinh nhi, muội dậy

rồi à! Tỷ còn tưởng rằng muội vẫn đang ngủ ! A, tỷ vừa mới nhìn thấy

Thược Dược, thậm chí ngay cả bước đi muội ấy cũng đi không vững, muội

nói . . . ." Đến khi nàng nhìn thấy sắc mặt của Quý Tinh, nàng liền bưng kín miệng mình lại, "Đuợc rồi, được rồi, tỷ không nhiều chuyện nữa."

Lúc này sắc mặt của Quý Tinh mới chuyển biến tốt hơn, mới sáng sớm nàng

cũng không có hứng thú để nghe những loại chuyện như thế.

"Đúng rồi, tối hôm qua kiếm được bao nhiêu?" Nghe thấy lời nói của Quý

Tinh..., Lâm Nhược Tịch "đề phòng" nhìn nàng, không phải đã nói toàn bộ đều giao cho nàng ư, chẳng lẽ Quý Tinh lại đổi ý? Quý Tinh còn đang tức giận nhìn nàng, "Muội chỉ thuận miệng hỏi một chút, lời nói trước kia

muội vẫn sẽ giữ đúng." Lúc này Lâm Nhược Tịch mới thở phào nhẹ nhõm,

nàng lấy ngân phiếu ra bắt đầu đếm.

“Tỷ làm gì mà lại mang

theo toàn bộ ngân luợng bên ngừơi?" Lâm Nhược Tịch mỉm cười với Quý

Tinh, không phải là do nàng qúa hưng phấn sao! Một, hai. . ."Ừ! Tám vạn

lượng !" Thấy nàng vui vẻ kêu to, Quý Tinh lắc lắc đầu, mới chỉ có tám

vạn? Chỉ mới có bấy nhiêu, mà Lâm Nhược đã dễ dàng thoả mãn, tiền vốn

nàng bỏ ra đều đã thu lại đuợc

. "Chúng ta đi Gấm

Nghệ phường xem qua một chút." Dù sao mà nói nàng cũng là chủ nơi đó,

cho nên nàng muốn đến xem thử tình hình tiêu thụ hàng hoá ra sao."Đúng

rồi! Nơi ấy cũng có thể kiếm được tiền! Giàu to rồi, giàu to rồi.” Lâm

Nhược Tịch vui mừng nhét ngân phiếu vào ngừơi, Quý Tinh nhìn thấy chỉ

biết lắc đầu, nàng ta đã trở thành thần giữ của rồi.

Nam Cung Hi tỉnh dậy, cũng không biết mình đang ở đâu, cho đến khi nhìn thấy

ngừơi ngoài cửa, hắn mới đứng dậy mặc quần áo cho tử tế, cả đêm không

trở về chắc chắc lại bị cha mẹ giáo huấn, Thược Dược đứng ở cửa khẩn

truơng nhìn hắn, Nam Cung Hi tiến đến gần nàng, nàng lại càng khẩn

trương, "Cho ngươi." Ném cho nàng ngân phiếu, hắn cũng không thèm liếc nhìn nàng một cái, hắn vốn định rời đi ngay, chỉ là khi nhìn thấy

người từ trong căn phòng đối diện buớc ra thì lập tức ngẩn người ngay

tại chỗ.

Đối diện, Lâm Nhược Tịch và Quý Tinh hai người một

trước một sau buớc ra khỏi phòng, "Tinh nhi, Gấm Nghệ phường có chia

phần cho ta hay không ?" Quý Tinh nhìn nàng, hai con mắt đã nhanh chóng

biến thành hình dáng đồng tiền, "Có thể chứ, chỉ cần tỷ về sau ngày ngày chịu diễn vai má mì , vậy muội lập tức chia cho tỷ một phần." Nhưng mà

Quý Tinh biết tối nay nhất định Lâm Nhuợc Tịch sẽ đi làm má mì ngay.

"À? Như vậy ư. . ." Nàng cúi đầu bắt đầu tính toán, cùng lúc Quý Tinh ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy ngừơi đối diện đang đứng ngẩn ngừơi tại chỗ.

Không khỏi nhíu mày, thế nào mà Lâm Nhuợc Tịch lại sắp xếp cho bọn hắn ở đối diện phòng nàng hả ?"Được rồi! Đồng ý! Ah, muội đang nhìn cái gì

vậy?" Lâm Nhược Tịch nhìn theo ánh mắt của nàng, ngừơi đó không phải là

Nam Cung Hi hay sao? A! Nguy rồi!

"Tinh nhi, không phải muội

cũng nên đến chào hỏi một chút sao?" Quý Tinh quay đầu lại lườm nàng,

Lâm Nhược Tịch gãi gãi đầu của mình, tại sao lại trừng nàng?"Không đi,

đi thôi." Nói xong, nàng liền xoay người buớc xuống dưới lầu, Nam Cung

Hi lập tức lấy lại tinh thần nhanh chóng đuổi theo.

"Tinh nhi, nàng chờ ta một chút!" Giọng nói oang oang của hắn, kéo theo ánh

mắt của rất nhiều ngừơi nhìn xem, Quý Tinh tối mặt, không phải là hắn đã quên đây là nơi nào rồi chứ ? Chỉ còn lại Thược Dược sững sờ nhìn hắn

đuổi theo Quý Tinh, chẳng lẽ nàng chính là Nam Cung phu nhân ư? Nghĩ

như vậy, nàng cũng đuổi theo xuống dứơi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 77: . 4: Lần nữa gặp lại, không nhận ra nhau
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 28
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...