Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo

Chương 30

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nam Cung Hi hồn bay

lạc phách trở về phủ, Thuợng Quan Mân nhìn thấy hắn liền vội vàng ra

nghênh đón, “Hi nhi, con đã đi đâu vậy? Bên ngoài mọi người đều nói

con....Con vừa ý một cô nuơng ở kỹ viện.” Nam Cung Hi chỉ ngẩng đầu lên

nhìn bà một cái, sau đó lại tiếp tục đi về phía truớc, lúc này Thuợng

Quan Mân mới phát hiện ra có cái gì đó không đúng, “A! Hi nhi! Hi nhi!”

Bà ở phía sau gọi to, nhưng Nam Cung Hi cũng không trả lời bà.

Lúc này Nam Cung Hạo cũng vừa đi ra, ông cản Nam Cung Hi lại, “Hi nhi, con

làm sao vậy?” Ông bắt đuợc bờ vai của hắn, Nam Cung Hi ngẩng đầu lên

nhìn ông, chưa bao giờ hắn căm hận cha mình cả, nhưng hiện tại hắn lại

có thể bắt đầu hận ông. “Đều tại nguời! Đều là do người cả!” Hắn đẩy

ông ra, Nam Cung Hạo sững sờ nhìn theo bóng lưng của hắn, vì sao mới vừa rồi ông lại nhìn thấy hận ý trong mắt HI nhi?

"Lão gia, Hi

nhi thế nào?" Thượng Quan Mân tiến lên hỏi, Nam Cung Hạo lắc đầu một

cái, "Mới vừa rồi ta lại có thể nhìn thấy được hận ý dành cho ta trong

ánh mắt của Hi nhi.” Ông thở dài, Thuợng Quan Mân nhìn ông, điều này làm sao có thể chứ? Chẳng lẽ có liên quan đến nữ nhân ở kỹ viện đó? Nhưng

bọn họ còn chưa đi tìm người ta mà! Xem ra bà phải đi gặp mới đựoc.

"Lâm Nhược Tịch,vừa rồi tỷ mới nói lung tung gì đấy?” Quý Tinh nhìn

nàng, nói như vậy sẽ làm tổn thuơng đến lòng tự tôn của hắn, nàng nhún

vai một cái, “Không phải muội muốn hắn sẽ không làm phiền đến muội nữa

sao? Nói như vậy chính là biện pháp hiệu quả nhất.” Lâm Nhuợc Tịch không cảm thấy rằng mình có lỗi, lại còn....”Chẳng lẽ ban nãy là muội hờn

giận sao?” nếu là như vậy thì nàng thật sự sai rồi.

"Không

có." Nàng thở dài, cứ như thế vậy, nàng tiếp tục đi về phía trước, Lâm

Nhược Tịch sờ sờ cái mũi của mình rồi đuổi theo , hai người tới trước

cửa Gấm Nghệ phường, "Oa! Nơi này buôn bán lại tốt đến vậy ư?" Bên trong chỉ thấy đầy ắp người, hai người phải vất vả lắm mới chen vào đuợc,

liền nhìn thấy ông chủ Tiền bận rộn đến nỗi đầu đầy mồ hôi.

"Lão bản." Quý Tinh vừa mở miệng, ông chủ Tiền lại đang choáng váng đầu về

các khoản thu chi nên không kịp phản ứng, “Nếu cô nuơng muốn mua quần

áo thì xin mời xếp hàng, từ từ từng người một.”. Ông không ngẩng đầu lên mà nói, thấy Lâm Nhuợc Tịch không làm theo, có phải người này đổi ý hay không?”Này!Cái ngừơi này làm sao vậy? Có phải đổi ý rồi hay không?”

Nghe được âm thanh này, Tiền lão bản mới ngẩng đầu lên, khuôn mặt lập

tức biến sắc, “Hai vị, mời vào bên trong.” Ông vội vã buông công việc

trên tay xuống, giao cho người làm ở bên.

"Này, hai người kia

tại sao lại chen ngang." Đột nhiên ngừơi kêu lên, Lâm Nhược Tịch tức

giận xoay người, "Chen vào cái gì chen! Nàng là bà chủ của nơi này, y

phục mà ngươi mua cũng chính là do chính nàng thiết kế!" Gào xong, nàng

liền bước vào không thèm quay đầu lại, bên ngoài tất cả đều ngẩn người

tại chỗ. Cái gì? Là do nàng thiết kế? Mọi người dùng ánh mắt sùng bái

nhìn về phía các nàng vừa đi vào.

"Ông chủ Tiền, hình như buôn bán cũng không tệ?" Ông chủ Tiền cười một tiếng rồi cúi người,

"Vâng, vâng, đều là nhờ vị cô nương này có bản lãnh, đây là thu hoạch

của một ngày." Nói xong liền lấy sổ sách ra, "Chẳng lẽ ông muốn nuốt

riêng ư?" Lời nói của Lâm Nhược Tịch vừa xuất ra khỏi miệng, sắc mặt ông chủ Tiền liền biến đổi, "Không , sẽ không như vậy! Ta không phải

hạng người đó." Nói xong lời này thì vội liếc nhìn Quý Tinh, hi vọng

nàng đừng nghe Nhựơc Tịch nói lung tung.

"Ừ, sổ sách đúng không

có vấn đề, nhưng số tiền này ta không có ý định thu lại, ông đi chẩn bị

mở thêm vài cửa hàng chi nhánh đi, tuyển thêm mấy lão bản, ông cũng cất

mấy thứ này đi." Quý Tinh đưa sổ sách cho Tiền lão bản, ông chủ Tiền bội phục nhìn nàng, quả nhiên ông không tin lầm người, mà hai mắt Lâm Nhược Tịch lại tỏa sáng, "Tinh nhi, muội nhìn xem tỷ có thích hợp làm lão bản hay không?" Nhìn thấy nét mặt của nàng nổi lên một tia phấn khích, Quý Tinh liền gõ lên đầu nàng một cái.

"Không thích hợp, tỷ chỉ

thích hợp làm má mì, muội đã nói sẽ chia một phần cho tỷ, tỷ gấp cái

gì!” Hiện tại chỉ có hai người bọn họ, Tiền lão bản đã lui xuống đi làm việc."Ai nha! Tại sao lại như vậy chứ!" Nàng quệt mồm, "Tốt lắm! muội

cũng sẽ giúp tỷ mở thêm vài chi nhánh cho Ám Huơng Các nữa tỷ thấy thế

nào?” Quý Tinh nhéo cái miệng của nàng, Lâm Nhuợc Tịch liền nở nụ cừơi,

“Là thật ư? Muội không gạt ta chứ!”

Hai người ở Gấm Nghệ

phường ngồi một lúc, rồi cũng đứng dậy ra về, buớc qua cửa của Ám Hương

Các, họ liền đụng phải một người kỳ lạ, mà Quý Tinh nhìn thấy ngừoi nọ

đến cũng không tự chủ đuợc mà nhíu mày, vi sao nàng lại tới đây?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 77: . 4: Lần nữa gặp lại, không nhận ra nhau
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 30
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...