Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo

Chương 80

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor : Mai Tuyết Vân

Lúc này, tại Nam Cung phủ, khách khứa cũng đông như vậy, nhưng chỉ thiếu mỗi Nam Cung lão gia và lão phu nhân, mà sư phụ của Nam Cung Hi là Diệp Thiên, lại không có mấy ai biết đến hắn, cho nên hắn không xuất hiện ở đây thì cũng không có ai thấy kỳ lạ, chẳng qua người ta rất bât ngờ, khi mà lần đầu tiên gặp cảnh thành thân mà không bái đường.

"Lão gia, người nói xem Hi nhi đang nghĩ cái gì? Chúng ta không đến nó vẫn thành hôn?" Thượng Quan Mân tức giận ngồi xuống ghế, Nam Cung Hạo lắc đầu một cái, "Mân Mân, cô gái kia từ đâu đến?" Đừng nói là ông, đoán chừng ngay cả Nam Cung Hi cũng không biết nàng từ đâu tới.

"Lão gia, ý của người là. . . Không được, thiếp muốn đi xem nữ nhân kia một chút." Nói xong lập tức xông ra ngoài, Nam Cung Hạo cố ý muốn cản nhưng không có cơ hội, chỉ có thể chạy đi theo bà, chẳng qua là khi hai người tới cửa tân phòng, thì cùng lúc ngây ngẩn cả người.

"A. . . Ừ. . ." Hai người đỏ mặt tía tai khi nghe được âm thanh truyền ra từ bên trong , nhi tử này. . . Mới vừa nghĩ như vậy, lại có thể nghe dược một câu nói truyền đến bên tai, "! Nam Cung thiếu gia, chúng tôi kính ngài!" Nghe được cái này, hai người lập tức hóa đá ngay tại cửa , nhi tử ở bên ngoài, như vậy thì ai ở trong phòng ? Chẳng lẽ nữ nhân kia vụng trộm? Nghĩ như thế, Thượng Quan Mân lập tức tiến lên đâm một cái lỗ nhỏ trên cửa, Nam Cung Hạo muốn kéo bà lại, nhưng bị bà hất ra.

Khi Thượng Quan Mân thấy rõ người ở trong phòng, sắc mặt bà tái xanh, lập tức xông ra ngoài, bất kể hắn nghĩ cái gì, loại nữ nhân này, bà tuyệt đối không cho Hi nhi cưới! Khi bà xuất hiện tại tiền sảnh thì có rất nhiều người tiến lên phía trước nói chúc mừng bà, còn bà thì làm như không thấy chỉ đi đến trước mặt Nam Cung Hi.

"Hi nhi, đừng cưới nữ nhân kia, nàng. . . Nàng. . ." Nhìn người chung quanh một lượt, bà không định nói ra ở đây, "Mẹ, người đừng quấy nhiễu nữa có được hay không!" Nam Cung Hi nhịn không được phất phất tay.

"Nữ nhân kia có gì tốt, mới vừa thành thân lại đang ở tân phòng vụng trộm!" Thượng Quan Mân tức giận lập tức hét lên ngay trước mặt tân khách, tất cả mọi người nhìn bọn họ, đều quên nên làm cái gì rồi.

"Lão phu nhân, người có phải quá mệt mỏi hay không?" Trong số đó có một người mở miệng, Thượng Quan Mân nhìn người đó chằm chằm , "Nếu các ngươi không tin có thể tự đi xem một lần. "Dáng vẻ của bà như đã thấy trước mọi chuyện, chẳng lẽ có chuyện này thật sao? Mà Nam Cung Hi lại không nói được lời nào đẩy bà ra, đi về phía tân phòng, những tân khách cũng tò mò đi theo sau.

Một mình Nam Cung Hạo đứng ở cửa phòng tân hôn , âm thanh bên trong không hề có dấu hiệu dừng lại, việc này đúng là giày vò một lão nhân gia như ông, chẳng qua khi ông nhìn thấy con trai mình sắc mặt tái xanh đi tới thì ông vội nghênh đón, nhưng mà tại sao những tân khách kia cũng tới? Ánh mắt ông lướt về phía Thượng Quan Mân, sao bây giờ có thể truyền việc xấu trong nhà ra ngoài chứ?

Tất cả những ai phản bác khi nghe được âm thanh truyền ra từ tân sau đó đều kinh hãi, thậm chí khách khứa đã bắt đầu xì xầm bàn tán, Nam Cung Hi xanh mặt đi tới cửa, nắm chặt một quyền.

"Rầm" một tiếng, lúc này hai người trong phòng mới tỉnh táo lại, "Hả! Tại sao có thể như vậy?" Trữ Tuyết không dám tin nhìn trước mắt người, thế nào? Bọn họ thế nào?"Hi, chàng nghe thiếp giải thích. . ." Nàng tìm chung quanh cái gì đấy che đậy thân thể.

"Hi nhi, không phải như con đã thấy. . ." Khi một giọng nói khác vang lên, Nam Cung Hạo và Thượng Quan Mân sửng sốt, cái gì? Âm thanh này không phải. . . Không phải. . ."Sư phụ, không ngờ người lại có thể đối xử với con như vậy! " vẻ mặt Nam Cung Hi bi thương nhìn hắn, Diệp Thiên hối hận nhìn Nam Cung Hi, hắn cũng không biết làm sao mình lại đến nơi này.

"Không phải chứ? Là sự phụ của Nam Cung thiếu gia ư? Rõ là. . ." Phía ngoài khách khứa cũng đã nghe thấy, họ bắt đầu nghị luận, Diệp Thiên nhìn thấy ánh mắt chỉ trích của rất nhiều người, trong lúc nhất thời tất cả hình tượng bị hủy sạch, nhất là trong lòng của Nam Cung Hi.

"Sư phụ, người làm Hi nhi rất thất vọng." Nam Cung Hi lui về sau một bước, không thể chịu đựng cảnh tượng trước mắt, Diệp Thiên vội vàng tìm thấy y phục của mình rồi mặc vào, vươn tay muốn kéo hắn lại giải thích, Nam Cung Hi cùng lúc quay đầu bỏ chạy. Trên giường Trữ Tuyết lại càng khóc không ra nước mắt, nhìn những ánh mắt đó của người ngoài cửa, nàng biết bản thân đã bị hủy hoại, hủy hoại hoàn toàn.

"Hi nhi, Hi nhi." Thượng Quan Mân cũng quay về phía đó gọi hắn, nhưng hắn vẫn xông thẳng ra ngoài, không thèm quay đầu lại, cho đến khi mặt trời lặn xuống, hắn vẫn chưa trở về, Diệp Thiện tự biết mình không còn mặt mũi nào đẻ ở lại, thu dọn xong bọc quần áo rồi lặng lẽ rời đi.

"Hu hu. . . Lão gia, đã trễ như vậy sao Hi nhi vẫn không trở lại?" Thượng Quan Mân đã khóc được thời gian khoảng nửa nén hương, Nam Cung Hạo cũng rất nhức đầu, "Ta đã phái người đi tìm." Ông cũng rất sốt ruột, chỉ có một đứa con tai là hắn, nếu xảy ra chuyện thì làm thế nào đây?

Mặc dù bọn họ đã phái người tìm kiếm khắp nơi, nhưng giống như Nam Cung Hi đã biến mất khỏi thế gian, không còn có bất kỳ tin tức gì. . . Mà lần này chuyện ở Đô thành, lời đồn đã sớm bay đầy trời, phiên bản đủ loại đều có.

Ở Thiên Lan sơn trang, Đường Tĩnh Thiên từ trong miệng của Hách Liên Viên đều đã hiểu mọi chuyện, hắn tức giận vỗ bàn một cái, "Qủa thật tên Nam Cung Hi là kẻ bại hoại trong đám đàn ông chúng ta!’’ Trước đây hắn coi thường Nam Cung Hi, hiện tại lại càng có thêm lý do để xem thường.

"Cho nên, về sau ngươi đừng nhắc tới chuyện của Đô thành nữa." Hách Liên Viên nhắc nhở, Đường Tĩnh Thiên gật đầu một cái."Đúng rồi, làm sao Nhược Tịch lại đến đây?" Nhắc đến viêc này, Hách Liên Viên câm nín, "Việc này, là Tinh nhi dạy nàng tới cướp hôn , chẳng qua ta chỉ vội vàng đến giúp chút chuyện nhỏ." Nghe được sự tình, Đường Tĩnh Thiên cảm thấy mình nên cảm tạ Qúy Tinh cho tốt, nếu không có nàng, hôm nay hắn thật sự koong biết phải làm cái gì.

"Nếu như các ngươi không có chỗ để đi, vậy thì ở lại đây đi." Dù sao trong trang cũng không sợ nuôi nhiều hơn hai người, Hách Liên Viên lắc đầu một cái, hắn cũng không định ở lại chỗ này, hắn nghĩ Quý Tinh có thể cũng sẽ nghĩ như hắn.

"Không, chúng ta có chỗ ở." Nhìn thấy bộ dạng của hắn, Đường Tĩnh Thiên cũng không miễn cưỡng nữa, "Ừ, nếu như có chuyện gì thì cứ tới tìm ta." Hách Liên Viên lại gật đầu, "Được." trước đây hai người đối địch nhau bây giờ lại thành bạn tốt, đây đều là nhờ công lao của Quý Tinh.

Nam Cung phủ giống như bị mây đen bao phủ, Nam Cung Hi cũng đã chuẩn bị từ sớm mang theo một bọc quần áo rồi rời đi, đứng ở lối rẽ ở một con đường , hắn thở dài, ngay cả hắn cũng không biết nên đi đến đâu tìm nàng, chỉ có thể đi một bước tính một bước vậy, lúc này từ trên trời từng giọt nước rơi xuống bắt đầu mưa, chỉ trong chốc lát mưa lập tức xối xả như trút nước, Nam Cung Hi không đi tránh mưa, mà vẫn tiếp tục tiến lên giữa lúc đang mưa. . .

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 77: . 4: Lần nữa gặp lại, không nhận ra nhau
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 80
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...