Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Sau Đó Thế Thân Thụ Giả Chết

Chương 152

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Truyện chỉ đăng tại Watpad của chinchinzzzz, mọi người không đọc ở trang repost mình cảm ơn!

—————————————————

Hạ Dương cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hôn xuống.

Áo mưa bị vứt ra sàn nhà, cà vạt cũng bị kéo ra, nằm trơ trọi một chỗ.

Hạ Dương đè lên người thanh niên, dùng sức ôm chặt, hô hấp giao triền.

Hứa Thừa Yến ôm lấy bả vai của anh, khi động tình, nhất thời không kìm nén nổi, đầu ngón tay lưu lại từng vết cào phía sau Hạ Dương.

Sau khi chuyện thân mật này kết thúc, Hứa Thừa Yến dựa vào ngực Hạ Dương, hơi thở dồn dập, vẫn chưa ổn định lại.

Hạ Dương ôm người vào lòng, bàn tay vòng ra phía sau lưng cậu chậm rãi vỗ, mãi tới khi hô hấp của cậu đã trở nên vững vàng, mới nhẹ giọng hỏi nhỏ: "Đi rửa nhé?"

Hứa Thừa Yến đồng ý.

Thế là Hạ Dương bèn bế người lên, bước vào phòng tắm.

Bồn tắm được xả đầy nước, hai người ngồi bên trong, Hạ Dương cũng bắt đầu vươn tay xuống phía dưới, rửa sạch cho cậu.

Hứa Thừa Yến lười biếng mà dựa vào trước ngực anh, không nhúc nhích.

Động tác vệ sinh lần này của Hạ Dương rất chậm, lực tay cũng rất nhẹ.

Sau khi làm xong, Hứa Thừa Yến nhịn không được vỗ vỗ lên cánh tay anh, đưa ra lời bình: "Được đó, so với lần trước tốt hơn rồi nha."

Hạ Dương nhìn cậu, hỏi: "Tức là anh có tiến bộ rồi phải không?"

"Ừa."

"Có phải có thể thêm điểm không?" Hạ Dương cúi đầu, đặt xuống nụ hôn khẽ lên mặt cậu.

"Không thêm." Hứa Thừa Yến cười, bị hôn tới ngứa ngáy, nghiêng đầu tránh đi.

Nhưng mà Hạ Dương lại rất có chấp niệm với việc thêm điểm, vẫn kiên trì nhắc nhở: "Em thêm điểm đi."

Hạ Dương lại cúi xuống, lần này hôn trực tiếp lên môi, ngậm lấy cánh môi mềm mại của cậu.

Hứa Thừa Yến ngẩng đầu, phối hợp với động tác của Hạ Dương, tuỳ ý để anh xâm nhập.

Chỉ có điều theo cái hôn sâu ấy, Hứa Thừa Yến cảm nhận được thân thể của người đàn ông này lại có biến hoá.

Bây giờ hai người đang trần trụi trong bồn tắm, lại là tư thế ngồi trong lòng, cơ thể dính sát vào nhau, dễ khiến cái đụng chạm mất kiểm soát.

Hứa Thừa Yến vươn tay, duỗi xuống phía dưới, trêu chọc: "Hạ tổng à, ngài vẫn muốn thêm lần nữa sao?"

Hạ Dương không đáp lại, nhưng dùng hành động cụ thể để trả lời cho câu hỏi của cậu.

Cuối cùng, hai người lại lăn lộn rất lâu trong bồn tắm, mới coi như kết thúc được.

Vốn dĩ là Hạ Dương đã rửa một lần cho cậu rồi, nhưng giờ lại phải bắt đầu lần thứ hai.

Hứa Thừa Yến đã thấm mệt, trong lúc Hạ Dương hỗ trợ làm sạch đã không giữ được mà thϊếp đi mất.

Chờ tới khi Hứa Thừa Yến tỉnh lại, đã sang ngày hôm sau.

Cậu mở mắt ra, nhìn sang bên cạnh, thấy Hạ Dương vẫn còn đang ngủ.

Trước ngực của anh vẫn còn hằn mấy vết cào ái muội, trên vai thậm trí còn có mấy dấu răng.

Hứa Thừa Yến vươn tay, đầu ngón tay dừng ở vết cào ấy, nhẹ nhàng đụng chạm.

Nhưng cậu mới vừa động vào, cổ tay đã bị cầm.

"Yến Yến." Thanh âm của Hạ Dương khàn khàn, "Em lại quyến rũ anh."

"Em mới động vào có một tí thôi...." Hứa Thừa Yến bật cười.

Hạ Dương nắm lấy bàn tay kia, nhẹ nhàng xoa, lại hỏi: "Hôm nay chúng ta đi về, hay là ở lại chơi thêm mấy ngày vậy?"

"Tối nay em còn có phỏng vấn."

Hạ Dương: "Anh đợi em."

"Không cần đâu." Hứa Thừa Yến ôm lấy Hạ Dương, thủ thỉ: "Mấy hôm nay em có nhiều việc lắm."

Hạ Dương nhíu mày, hỏi: "Mất bao lâu thế?"

"Không biết nữa." Hứa Thừa Yến suy nghĩ một chút, rồi nói: "Nhưng mà cuối tháng chắc chắn sẽ có thời gian, còn phải tham gia hôn lễ của Giang Lâm mà."

Hứa Thừa Yến vòng tay ra sau lưng anh trấn an: "Đến lúc đó thì chúng ta cùng đi nha."

Hạ Dương đồng ý.

Chiều đến, Hứa Thừa Yến rời khỏi khách sạn, ngồi lên xe bảo mẫu, chuẩn bị đi tới địa điểm phỏng vấn.

Người đại diện ở trong xe, nhịn không được mà nói: "Tối hôm qua Hạ tổng cũng có mặt trong buổi tiệc, sao cậu không nói một tiếng với tôi....."

"Cậu còn trực tiếp đi tới khách sạn cùng Hạ tổng, nhỡ đâu lại bị paparazzi chụp được, tôi lại không có chuẩn bị gì."

"Nếu lần sau cậu lại đi tìm Hạ tổng nữa, thì ít nhất cũng phải nói một tiếng với tôi."

Người đại diện ở bên cạnh không ngừng nhắc nhở, sợ hai người lại bị cẩu tử chụp lén nữa.

Hứa Thừa Yến tựa lưng vào ghế, nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi, cũng không biết là có nghe lọt hay không.

Người đại diện thấy thái độ này của Hứa Thừa Yến, dứt khoát từ bỏ, nói: "Được rồi, lần sau mà các người lại bị chụp nữa, tôi không mua ảnh đâu."

"Không sao, em mua." Hứa Thừa Yến mở mắt ra, lại hỏi: "Anh Phàm à, lịch trình gần đây của em thế nào vậy?"

"Có mấy bài phỏng vấn, cũng có cả hoạt động ngoài lề nữa....." người đại diện đưa điện thoại qua cho cậu xem.

Hứa Thừa Yến nhận lấy để xem, đúng là sắp tới cũng không bận rộn lắm.

Có điều mỗi một hoạt động đều được sắp xếp ở thành phố khác nhau, chạy tới chạy lui rất mệt, cũng không có thời gian nhàn rỗi.

Hôn lễ của Giang Lâm vào cuối tháng này, được tổ chức ngoài hải đảo.

Hứa Thừa Yến tính, cuối tháng còn chừa mấy hôm không có công việc, có thể cùng Hạ Dương tham gia hôn lễ.

Thế là cậu gửi tin nhắn cho Hạ Dương, đặt lịch hẹn trước.

Nhưng khi đến cuối tháng, lại bất ngờ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Hứa Thừa Yến lùi lại một hôm, bảo Hạ Dương cứ tới trước.

Hứa Thừa Yến còn bận chạy show, chờ sau khi xong việc, mới vội vàng đi tới hải đảo.

Vừa mới xuống thuyền, Hứa Thừa Yến đã trông thấy Giang Lâm đang đợi sẵn ở bến tàu.

"Chu ca!" Giang Lâm chạy tới, trực tiếp nhào vào người Hứa Thừa Yến, ôm chặt lấy cậu.

Giang Lâm hơi kích động, lại thấy mình thất thố, bèn buông tay ra, cười ngây ngốc: "Lâu lắm rồi không nhìn thấy anh......"

Hai người vừa đi đến biệt thự vừa tán gẫu.

"Anh ơi, lần này anh ở lại thêm mấy ngày nữa nhé, phong cảnh ở đây đẹp lắm!"

"Được thôi." Hứa Thừa Yến gật đầu đồng ý.

Lần này cậu đến, cũng muốn ở với Giang Lâm nhiều hơn chút.

Hai người bước vào biệt thự, Giang Lâm dẫn cậu lên phòng trên tầng.

Giang Lâm chọn cho Hứa Thừa Yến một phòng trông ra biển, cậu đứng từ trên cửa sổ sát đất nhìn ra, vừa hay có thể thấy toàn cảnh hôn lễ.

Rạp đã dựng xong, ngày mai là ngày hôn lễ chính.

Hứa Thừa Yến nhịn không được mà quay ra nhìn Giang Lâm, hỏi: "Em căng thẳng không?"

"Có hơi." Giang Lâm gật đầu, thu mình trên sô pha.

Hứa Thừa Yến đi qua, xoa xoa đầu cậu, nhất thời cảm khái: "Thế mà đã kết hôn rồi......"

"Đúng vậy." Giang Lâm mỉm cười, lại dựa vào vai Hứa Thừa Yến, nhịn không được nói: "Em thấy chị Tô Tô cũng thoát kiếp Fa rồi, có lẽ ngày kết hôn cũng không còn cách xa nữa."

Hứa Thừa Yến gật đầu.

Quả vậy, Tô Đường và Lâm Trì Tiêu cũng sắp về chung một nhà rồi.

"Vậy anh Chu của em khi nào mới kết hôn đây?" Giang Lâm hỏi.

Hứa Thừa Yến tưởng cậu chàng này đang hỏi chuyện của cậu và Hạ Dương, bèn theo bản năng mà nói: "Vẫn chưa suy nghĩ kỹ....."

Nhưng Giang Lâm lại bảo: "Lần này em gọi nhiều người đến lắm, chắc chắn anh có thể gặp được người mình thích thôi!"

Hứa Thừa Yến sửng sốt, hơi hé miệng: "Không cần, anh với Hạ Dương___"

Giang Lâm vừa mới nghe thấy tên của Hạ Dương đã ngắt lời: "Anh của em không tốt đâu, anh đừng ở bên anh ta."

Giang Lâm không biết chuyện Hạ Dương với Hứa Thừa Yến đã làm lành, còn bổ sung: "Trên đời này có nhiều trai đẹp lắm!"

Hứa Thừa Yên trầm mặc một trận.

Giang Lâm nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng: "Anh à, em có mấy người bạn, mới từ nước ngoài về, đang độc thân, rất đẹp trai! Anh có muốn thử không?"

Hứa Thừa Yến: "Thật ra Hạ Dương cũng tốt lắm....."

"Anh ta chẳng tốt gì hết." Giang Lâm nhíu mày, vẫn còn ghi hận chuyện ngày trước Hạ Dương đã đối xử với Hứa Thừa Yến.

"Anh ta không tốt với anh." Giang lâm vừa nghĩ tới thái độ ngày xưa của Hạ Dương, đã tức giận một trận.

Hứa Thừa Yến không dám nói chuyện mình đã quay lại với Hạ Dương cho Giang Lâm nữa, thế là gật đầu: "Anh sẽ suy nghĩ".

"Vậy là tốt rồi." Giang Lâm thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Giang Lâm còn ở trong phòng thêm một lúc nữa, sau mới rời đi.

Hứa Thừa Yến ngồi trên sô pha, thấy Giang Lâm đã đi xa, mới gửi tin nhắn cho Hạ Dương.

【Em tới biệt thự rồi. 】

【 Hạ Dương: phòng nào thế? 】

【 tầng 5, cuối hành lang bên phải 】

Sau khi tin nhắn gửi đi, chưa tới mấy phút, cậu đã thấy Hạ Dương tới.

Hạ Dương vừa vào đã ôm thanh niên, muốn hôn.

Hứa Thừa Yến còn đang bận suy nghĩ chuyện của Giang Lâm, nghiêng đầu tránh nụ hôn này, hỏi: "Anh có phải chưa nói chuyện của bọn mình với Giang Lâm không?"

"Vẫn chưa." Hạ Dương đáp lại.

Hứa Thừa Yến lại hỏi tiếp: "Quan hệ của hai người thế nào?"

Hạ Dương trầm mặc, đặt cằm lên vai thanh niên, qua một lúc lâu mới trả lời: "Vẫn như thế."

Nói đúng ra thì là, quan hệ của hắn và Giang Lâm mấy năm nay khá xa cách, vẫn luôn là Viên Liệt ở giữa điều hoà.

Hứa Thừa Yến thở dài một tiếng, nói: "Giang Lâm vẫn chưa biết chuyện của chúng ta."

"Ừm." Hạ Dương thất thần, không quá để ý đến chuyện này.

Nhưng Hứa Thừa Yến lại nói: "Em sợ cậu ấy không chấp nhận được, đợi quan hệ của bọn anh thoải mái hơn chút, thì nói một tiếng với cậu ấy."

Hạ Dương cũng không cẩn thận nghe, theo thói quen đồng ý trước, "Ừm."

Hứa Thừa Yến xoa xoa đầu Hạ Dương, nói: "Cho nên gần đây chúng ta phải tránh nhau một chút."

Hạ Dương vừa nghe thấy những lời này đã nhìn qua, nhíu mày: "Tránh cái gì cơ?"

Hứa Thừa Yến: "Tạm thời đừng thân mật quá...... đừng cho Giang Lâm thấy."

"Yến Yến." Mày Hạ Dương nhăn càng chặt hơn, có vẻ không vừa lòng với lời này lắm.

"Mấy ngày nay để em làm công tác tư tưởng cho Giang Lâm." Hứa Thừa Yến chủ động hôn lên sườn mặt anh, trấn an: "Đợi tâm lý cậu ấy ổn định lại, em sẽ nói."

Hạ Dương không nói chuyện, chỉ chăm chăm nhìn thanh niên.

"Mấy hôm nay chịu khó một chút." Hứa Thừa Yến ôm lấy mặt anh, tiếp tục hôn xuống.

Hạ Dương trầm mặc hồi lâu, sau mới nói: "Vài ngày tiếp theo đây đều phải tránh sao?"

"Đúng vậy, phải tránh." Hứa Thừa Yến gật đầu.

Hạ Dương cúi xuống nắm lấy một bàn tay của thanh niên, đối với chuyện này cực kỳ không vừa lòng.

"Chúng ta đã một tuần rồi chưa được gặp nhau."

"Cố thêm mấy ngày nữa thôi." Hứa Thừa Yến cười, tiến lên, nhẹ nhàng chạm lên môi anh.

Nhưng mà Hạ Dương không dễ dàng bị dỗ dành bởi cái hôn này, vẫn chau mày như cũ.

Hứa Thừa Yến nắm tay anh, suy nghĩ một lát, sau nói: "Nếu như không có người khác....... Anh có thể qua đây."

"Hửm?" Hạ Dương nhìn cậu.

Hứa Thừa Yến: "Chỉ cần không để Giang Lâm thấy là được."

"Giống như yêu đương vụиɠ ŧяộʍ vậy."

"Đúng vậy, chính là yêu đương vụиɠ ŧяộʍ." Hứa Thừa Yến nở nụ cười, chui vào trong ngực anh, "Cho nên làm phiền anh mấy ngày nay cố chịu một chút, đợi em đả thông tư tưởng cho Giang Lâm xong rồi,.... Em sẽ nói với cậu ấy."

Hứa Thừa Yến cầm một bàn tay anh lên, đầu ngón tay móc ngoéo, thấp giọng nói: "Bạn trai."

"Yến Yến." Hạ Dương than nhẹ một tiếng, thật sự là không có biện pháp với người này, chỉ đành đồng ý.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 152
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...