Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tái thế vinh sủng Tác giả: Bạc Hà Miêu Số chương: 105 chương Thể loại: Cổ đại, HE, tình cảm, xuyên việt, trọng sinh, song xử, ngọt, hào môn thế gia, cung đì...

Chương 41

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tất cả mọi người đều nhìn lại, chỉ thấy một tiểu cô nương diện mạo điềm mỹ đi ra, chính là Cố Thanh Ninh vì đánh người mà nổi tiếng.

Nhạc Bình còn định nói lời mỉa mai, ai ngờ nhìn thấy ánh mắt của đối phương, lại thay đổi khẩu khí:

- Ngươi…Dựa vào cái gì mà nói không phải?

Cố Thanh Ninh không hề hoang mang nói:

- Ngươi nhìn chiếc khăn kia đi, nương của ta tú chưa xong, ai sẽ cầm chiếc khăn như vậy mà ra cửa?

Nhạc Bình sửng sốt, Nguyên Gia đoạt chiếc khăn trong tay nàng, quả nhiên phát hiện cục đá bên cạnh phong lan còn chưa tú xong, thậm chí chữ “Ngọc” cũng chưa tú xong, toàn bộ bức tranh chỉ xong một nửa, thoạt nhìn vô cùng quái dị.

Nguyên Gia sắc mặt trầm ngưng:

- Ngươi nhìn cho kỹ, này rõ ràng chính là hãm hại!

Mà lúc này, Đào thị cũng lấy khăn của mình ra, so sánh với nhau, cũng là hình phong lan bên cạnh đan xen mấy phiến đá lởm chởm, chữ ngọc nét bút cũng bình thường.

Nhạc Bình cũng có chút dao động, nhưng nghe Nguyên Gia nói như vậy, theo phản xạ mà phản bác:

- Sao không hãm hại người khác, lại cố tình hãm hại nàng? Còn nữa, sao ngươi biết là hãm hại, nói không chừng chiếc khăn này chính nàng tùy thân mang theo, để phòng bị loại tình huống này?

Cố Thanh Ninh tiếp nhận lời nói:

- Nếu nương của ta có tâm kế như vậy, sao có thể đem khăn tay bỏ lại hiện trường? Còn nữa, sao trưởng công chúa điện hạ nhất định cho rằng là nương của ta đẩy ngươi, trừ chiếc khăn này ra, ngươi còn chứng cứ gì khác sao?

Đương nhiên Nhạc Bình không có chứng cứ gì khác, nàng cũng chỉ vì vừa rồi xảy ra xung đột với Đào thị, cho nên vừa thấy chiếc khăn này, liền cho là Đào thị làm.

Cố Thanh Ninh nhìn thấy biểu tình của nàng, lại nói tiếp:

- Thì ra là không có, hiện giờ chiếc khăn này còn đầy nghi vấn, chỉ sợ hung thủ cũng không ngờ.

Nhạc Bình vẫn không phục:

- Cho dù khăn này là người khác hãm hại nàng, cũng không thể nói nàng không có hiềm nghi, nàng nói bản thân vẫn luôn ở trong phòng nghỉ ngơi, cũng không có ai làm chứng cho nàng.

- Sao nàng phải ở trong phòng nghỉ ngơi, chẳng lẽ ngươi không biết?

Nguyên Gia lạnh lùng nói:

- Ngươi chỉ dựa vào phỏng đoán, liền tùy ý bôi nhọ người khác, chẳng lẽ ngươi có lý sao?

Trước giờ Nguyên Gia luôn thanh lãnh cao ngạo, trước mặt người khác chưa bao giờ kích động như vậy, Nhạc Bình bị nàng dọa mất rồi, tạm thời không biết nên nói cái gì.

Cốt truyện này quanh co, chung quanh bắt đầu nghị luận.

Sắc mặt La thị trắng bệch, trên trán toát ra mồ hôi, cũng may mọi người bận nói chuyện phiếm, không có ai chú ý tới nàng.

La thị còn nghĩ là có chiếc khăn này, Đào thị sẽ bị định tội danh, nào biết sẽ có biến chuyển như vậy!

Sau khi nàng trộm chiếc khăn kia vẫn luôn đặt trong hà bao, hôm nay ra cửa mới mang theo, cũng không có nhìn kỹ chiếc khăn kia, nào biết chiếc khăn kia còn chưa tú xong.

La thị dự cảm điềm xấu, chậm rãi bước xa đám đông, nàng cũng không có chú ý, ở ngoài đám đông có một đôi mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào nàng.

Tuy Nhạc Bình bị Nguyên Gia dọa, nhưng nàng vội lấy lại tinh thần, tranh chấp cùng Nguyên Gia:

- Nếu ngươi nói nàng không phải hung thủ, vậy ngươi hãy tìm hung thủ cho ta.

Nguyên Gia dừng một chút, ánh mắt nhìn về phía Cố Thanh Ninh, Cố Thanh Ninh nhíu mày, nàng tin Đào thị sẽ không làm chuyện như vậy, cho nên ngay từ đầu liền nhận định đây là hãm hại, nhưng nàng có thể nhìn ra chiếc khăn có vấn đề, vẫn không thể trong chốc lát mà tìm ra hung thủ.

Đúng lúc này, Cố Trạch Mộ đi tới, Nhạc Bình bị ánh mắt của hắn nhìn thoáng qua, cảm thấy lông tơ đều dựng lên.

Cố Trạch Mộ nói:

- Chiếc khăn kia dính đất đỏ, hẳn là ở gần đình thuỷ tạ, đất đỏ dùng để gieo trồng hoa trà, nhưng vườn này lại không có hoa trà, có lẽ ở quý phủ chỉ có đình thuỷ tạ ở bên kia mới trồng loại hoa trà này?

Câu này người hắn hỏi là Khánh Dương hầu phu nhân. Khánh Dương hầu phu nhân đã một đống tuổi lại bị hài tử hù dọa, vội vàng gật đầu:

- Đúng vậy, trong phủ chúng ta chỉ có đình thuỷ tạ bên kia có trồng một ít hoa trà, gần đó mới có đất đỏ.

Cố Trạch Mộ nói tiếp:

- Đất đỏ dính rất lâu, dính vào rất khó tẩy rửa, ta nghĩ, đôi giày lúc trước của trưởng công chúa ở đế giày vẫn còn lưu lại đất đỏ?

Nhạc Bình vội vàng sai nha hoàn đi xem, quả nhiên đúng như vậy.

- Nhưng đế giày của nương ta lại không có dính đất đỏ, chứng tỏ nàng không có đi tới đình thuỷ tạ.

Cố Trạch Mộ không nhanh không chậm nói:

- Đình thuỷ tạ ở bên kia là nơi hẻo lánh, sẽ có ít người đi, muốn tra cũng không khó.

Nhạc Bình liền hiểu, mà Khánh Dương hầu phu nhân cũng vội vàng phái người đi bảo vệ cửa viện, không cho người khác rời đi.

Chỉ là Cố Trạch Mộ còn nhanh hơn các nàng một bước, hắn nhìn về phía đám người, nhàn nhạt nói:

- Vĩnh Thọ hầu phủ vị kia thiếu phu nhân kia, vẫn muốn rời đi?

La thị vừa bước chân lại bị bốn phương tám hướng nhìn tới mà như đóng đinh tại chỗ, Nhạc Bình phất tay, nha hoàn bên cạnh liền vọt qua, dù La thị dùng sức lôi kéo váy, vẫn bị bọn nha hoàn kéo lên góc váy, đế giày của nàng đúng là có đất đỏ.

La thị tâm như tro tàn, thân thể không ngừng run rẩy.

Vĩnh Thọ hầu phu nhân đỏ mặt, cảm thấy ánh mắt của người khác như kim đâm trên mặt, nàng tức giận đến nổi ngón tay đều run rẩy:

- Ngươi là độc phụ! Ta nhất định phải để nhi tử của ta hưu ngươi!

Nhạc Bình tìm được hung thủ, cũng không rảnh quan tâm Nguyên Gia cùng Đào thị, mang theo người hùng hổ đi tìm La thị gây phiền toái, ai ngờ lại bị người ngăn cản.

Cố Thanh Ninh che trước mặt nàng, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- Trưởng công chúa điện hạ bôi nhọ nương của ta, có phải nên nói lời xin lỗi với nương của ta?

- Xin lỗi, ngươi muốn bản công chúa xin lỗi nàng?

Nhạc Bình không thể tin nhìn Cố Thanh Ninh.

Nguyên Gia vội vàng hát đệm:

- Chuyện này vốn là ngươi sai, để ngươi xin lỗi cũng là thiên kinh địa nghĩa, chẳng lẽ muốn để người khác cảm thấy ngươi ỷ thế hiếp người?

Đào thị giật môi, giống như muốn nói một sự nhịn chín sự lành, nhưng nàng nhìn Cố Thanh Ninh cùng Nguyên Gia đang bảo vệ nàng, cổ khiếp nhược từ trong mắt dần rút đi, nàng có thể tùy ý thỏa hiệp, nhưng nàng không muốn người thân thiết với nàng cảm thấy thất vọng buồn lòng, cho dù bị Nhạc Bình trưởng công chúa ghi hận, thì lúc này nàng cũng sẽ không thoái nhượng.

Nhạc Bình tức đến bật cười, một lục phẩm An Nhân hèn hạ, nữ nhi hàn gia, lại muốn nàng phải xin lỗi, những người này đều điên rồi sao?

Cố Trạch Mộ nhìn về phía nàng, mày hơi nhíu lại, hắn vẫn luôn cảm thấy tuy hắn không phải là phụ thân tốt, nhưng ít ra cũng xem là đủ tư cách.

Nhưng đầu tiên là Tiêu Trạm đem Phụng Linh đi Tây Bắc, sau đó Thụy vương lại làm điềm lành, hiện giờ Nhạc Bình ở trong trí nhớ của hắn luôn ngoan ngoãn nghe lời lại trở nên trương dương ương ngạnh, này đó khiến hắn bắt đầu hoài nghi, có phải năm đó phương pháp giáo dục của hắn đã sai cái gì.

Cuối cùng, Nguyên Gia đem hoàng đế ra nói, Nhạc Bình dù không tình nguyện vẫn phải xin lỗi.

Yến hội lần này phát sinh nhiều chuyện, cũng đủ làm đề tài câu chuyện trong kinh hơn nửa tháng, mà đôi long phượng thai của Cố gia này cũng rất nổi bật, muội muội không sợ cường quyền nói có sách mách có chứng, ca ca tư duy nhanh nhẹn tinh tế tỉ mỉ, quan trọng là bọn họ tuổi còn nhỏ, đủ để xưng là thần đồng.

Nguyên Gia biết thân phận thật sự của Cố Thanh Ninh, cho nên không có suy nghĩ quá nhiều, thậm chí còn tin tưởng Cố Trạch Mộ, cảm thấy có thể trở thành đồng bào huynh muội với thân mẫu của nàng, khẳng định không phải là nhân vật đơn giản.

Đào thị suy nghĩ càng thêm đơn giản, dù sao hài tử của nàng điểm nào cũng tốt, thông minh cũng phải.

Chỉ có Cố Thanh Ninh lại không dễ dàng bị lừa gạt như thế, nàng được trùng sinh, cho nên làm những việc này cũng không có gì không ổn, nhưng Cố Trạch Mộ đâu? Hắn hành động như vậy, một hài tử mới ba tuổi có thể làm được sao? Hơn nữa, vừa rồi lúc Cố Trạch Mộ nói chuyện, nàng cảm giác được một loại cảm giác quen thuộc.

Càng ngày nàng càng hoài nghi thân phận thật sự của vị huynh trưởng này.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 41
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...