Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó

Chương 270

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Điều càng khó hơn chính là ở độ tuổi mà người trẻ tuổi thường nóng tính thì cô lại giữ một tấm lòng có thể dung nạp hàng trăm dòng sông.

“Bác sĩ Giang, tôi nhất định sẽ viết nguyên lời của cô, sẽ viết ra ngoài mà không thay đổi chút nào”

Nữ phóng viên chủ động cầm tay Giang Niệm Tư, trong mắt lộ ra sự kính nể và ngưỡng mộ sáng loáng.

Sau khi tiếp nhận phỏng vấn, nữ phóng viên vội vàng chạy về toà soạn, Giang Niệm Tư có lòng tốt mà tiễn đối phương rời đi.

Cũng đúng lúc là giờ cơm trưa cho nên cô dứt khoát đi nhà ăn.

Trông thấy mấy hộ sĩ đang hóng hớt ở cửa ra vào thì cô nghi hoặc đi qua, nhìn theo tầm mắt của bọn họ, hỏi: “Mọi người ở đây cười gì thế?”

Tiếng nói đột nhiên xuất hiện dọa các y tá nhảy một cái.

Các y tá vỗ n.g.ự.c nhỏ giọng nói: “Bác sĩ Giang, cô không biết dọa người có thể khiến người ta c.h.ế.t sao.”

Giang Niệm Tư: “Hả?”

Không phải cô chỉ dùng âm lượng bình thường sao?

Sao lại hù đến bọn họ rồi.

“Các cô có tật giật mình.” Cô nói đùa.

Trong đó một y tá nói: “Ai nha, bác sĩ Giang, không phải chúng tôi có tật giật mình, là cô nhìn bác sĩ Hứa đi, hình như cô ấy đang làm quen đoàn trưởng Giang”

“Hả?” Giang Niệm Tư nghi hoặc nhìn thoáng qua, giống như, người đàn ông ngồi ở vị trí đối diện Hứa Quan Quan thực sự là bóng lưng của anh trai cô.

Anh của cô cùng bác sĩ Hứa?

Giang Niệm Tư sớm đã phát hiện một chút manh mối ăn dưa: “Tại sao lại nói như thế, các cô nghe được gì sao?”

Tiểu hộ sĩ xích lại gần bên tai Giang Niệm Tư nói: “Tôi cũng không chắc chắn, nhưng mà rất lâu lúc trước, tôi nghe thấy chính miệng đoàn trưởng Giang nói ở hành lang bệnh viện, nói Giang Bằng Vũ bắt nạt Hứa Quan Quan, Giang Bằng Vũ cùng Hứa Quan Quan làm quen, hại Hứa Quan Quan khóc. Cô xem bây giờ hai người họ còn đi ăn chung, chắc chắn là đang làm quen Tiểu hộ sĩ nói cứ như thật, không hề giống ăn nói bừa bãi.

“Anh tôi thực sự nói lời này sao?”

Tiểu hộ sĩ vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Thật sự, chính tai tôi nghe thấy.

Giang Niệm Tư nhìn Hứa Quan Quan cùng Giang Bằng Vũ một cái, cười vỗ vỗ bả vai y tá: “Vậy chúng ta chớ tụ ở hóng hớt, nên làm gì thì làm cái đó đi.

“Ài, được. Các y tá nghe lời tản ra.

Tiếp đó tụ ở một địa phương khác, lại tiếp tục hóng hót.

Giang Niệm Tư cũng chọn một chỗ cách khá xa, tránh để anh của cô cùng Hứa Quan Quan không được tự nhiên.

Nhưng mà, hai người mà mọi người cho là đang làm quen bây giờ ngồi đối mặt nhau thì sắc mặt một người căng cứng một người nghiêm chỉnh.

Người ngồi nghiêm chỉnh mà là Giang Bằng Vũ.

Hai người nhìn nhau, cuối cùng là Giang Bằng Vũ phá vỡ cục diện bế tắc trước.

“Cô gọi tôi tới là vì nhìn cô ăn cơm sao? Nếu có chuyện thì nói đi, đừng lằng nhà lằng nhằng”

Tránh để lòng của anh ta hoảng.

“Không phải lắng nhà lằng nhằng, cho tôi vài phút chuẩn bị một chút. Hứa Quan Quan cúi đầu xuống, uống một ngụm canh.

Vốn là muốn gắp một cái bánh bao, nghĩ tới đây là bánh nhân thịt heo rau hẹ thì đũa của cô ấy lại ngoặt một cái, gắp món ăn trắng sạch.

Giang Bằng Vũ trông thấy động tác này của cô ấy thì trực tiếp cầm đũa gắp bánh bao ném vào trong chén cô ấy: “Muốn ăn thì cứ ăn, cả cái này nữa.

“Còn không phải do anh sao.

Nói đến chuyện này, mặt Hứa Quan Quan lại nóng lên.

Có trời mới biết mấy tháng trước xúc động hôn anh ta xong thì lại nhận được một câu bánh nhân rau hẹ khiến cô ấy sụp đổ đến mức nào.

DTV

Có thể so với thiên băng địa liệt.

Tới tới lui lui hành hạ như khiến cô ấy không chịu được, dứt khoát ăn ngay nói thật: “Tôi cảm thấy, con người tôi không thích vòng vo, nếu có chuyện thì sẽ nói thẳng, tôi thích anh, có lẽ là anh cũng đã nhìn ra rồi.”

Nói xong, Hứa Quan Quan tiếp tục cúi đầu.

“Ừ, đã nhìn ra. Giang Bằng Vũ trả lời rất cứng rắn: “Mắt tôi không mù, lúc trước cô còn cưỡng hôn tôi.

Hứa Quan Quan nghẹn một cái, sao cô ấy lại thích một cẩu nam nhân cứng rắn như vậy?

Cô ấy thở ra một hơi, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt to xinh đẹp nhìn chằm chằm Giang Bằng Vũ, ánh mắt sáng rực.

“Nếu đã nhìn ra thì anh cho tôi một câu trả lời đi? Tôi muốn làm quen với anh, trả lời một câu có được không, một người đàn ông như anh có gì suy nghĩ gì thì cứ nói thẳng, nhưng mà nếu anh không thích tôi thì cũng có thể cho tôi cơ hội theo đuổi anh, dù sao thì anh cũng có một mình đúng không, tôi vẫn “ĐƯỢC.

“} “Hả?” Hứa Quan Quan im bặt mà dừng, cô ấy kinh ngạc nhìn cẩu nam nhân đang khoanh hai tay ở trước n.g.ự.c như đại gia ở trước mặt.

“Anh nói gì?”

Giang Bằng Vũ yên lặng nhìn Hứa Quan Quan, họ nhẹ một tiếng, ra vẻ trấn định: “Tôi nói được.”

Hứa Quan Quan đều đã làm tốt chuẩn chiến đấu kéo dài, một câu “được” của anh ta khiến tất cả lí do thoái thác của cô ấy đều không có đất dụng võ, giấu toàn bộ ở bên trong cổ họng.

Có loại cảm giác không kịp chuẩn bị.

Cô ấy không khỏi xích lại gần phía trước, không xác định hỏi: “Anh nói được, là cái nào được? Cho tôi cơ hội theo đuổi hay đồng ý làm quen với tôi?”

Hứa Quan Quan là người có ngũ quan thuộc loại người đẹp lạnh lùng.

Lúc cô ấy ngây ngốc nhìn chằm chằm vào anh ta thì Giang Bằng Vũ có một loại ảo giác... Dung mạo của mình rất ngầu.

Anh ta sờ cằm một cái, cũng rướn người về phía trước.

Hai người mặt đối mặt gần như chỉ còn cách nhau chưa đến hai nắm tay.

“Không phải muốn làm quen với tôi nên hỏi tôi có được không sao? Tôi đã nói được, làm sao có thể chọn về hai được?”

Ngũ quan Giang Bằng Vũ lạnh lùng cứng rắn thâm thúy, làn da đen, lúc anh ta không nói lời nào khiến cho người ta cảm thấy vô cùng đứng đắn, còn có chút cảm giác hung dữ.

Nhưng giọng nói của anh ta lại rất êm tai, là giọng thấp điển hình, lúc anh ta hạ thấp giọng nói chuyện, thậm chí Hứa Quan Quan còn cảm thấy trong giọng nói của anh ta có một dòng điện đang ẩn nấp.

Có loại cảm giác mê hoặc khó hiểu.

Anh ta đánh bất ngờ khiến Hứa Quan Quan bị anh ta đánh trở tay không kịp.

Cô ấy dũng cảm biểu lộ tấm lòng của mình nhưng cô ấy không nghĩ sẽ thành công.

Bởi vì đủ loại biểu hiện của Giang Bằng Vũ cho thấy anh ta không thích cô ấy.

“Anh, tại sao anh lại đồng ý với tôi?”

Giang Bằng Vũ nói: “Đã đến tuổi, nên lập gia đình”

Chỉ như vậy?

Hứa Quan Quan cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: “Anh nông cạn như vậy thôi sao?”

“Nông cạn sao?” Giang Bằng Vũ sờ lấy cằm của mình: “Tôi cảm thấy tôi rất đen.

Hứa Quan Quan: “..”

“} Cô ấy có chút thất lạc cúi đầu, bỗng nhiên gương mặt bị người khác giữ chặt.

Hứa Quan Quan bị thúc ép ngẩng đầu, lúc trừng mắt nhìn người đàn ông đối diện thì thấy người đàn ông duy trì dáng vẻ cứng rắn ở phía đối diện bỗng cong môi cười rực rỡ: “Được rồi, đùa cô chơi thôi.”

Há?

Hứa Quan Quan không hiểu nhìn anh ta.

Giang Bằng Vũ buông tay đang giữ mặt của cô ấy ra, biến thành giữ đầu của cô ấy giống như lúc ở huyện Bắc Dư, anh ta nói với cô ấy rằng cô ấy cũng phải bảo vệ chính mình.

Hôm nay anh ta nói: “Hứa Quan Quan, há miệng”

A?

Muốn hôn sao?

Ở nơi công cộng như thế này sẽ rất xấu hổ.

Hứa Quan Quan kinh ngạc mà hơi mở bờ môi ra, Giang Bằng Vũ nhét một viên kẹo vào trong miệng cô ấy, vị quýt, hơi ngọt.

Cô ấy ăn kẹo hoa quả, hỏi anh ta: “Có ý gì?”

DTV

“Không có ý gì, chỉ là cảm thấy nếu cô thích ăn kẹo như thế thì sau này tôi sẽ mua dự trữ chút.

Giang Bằng Vũ có cảm giác rất kỳ diệu với Hứa Quan Quan.

Lúc anh ta bị Hứa Quan Quan cưỡng hôn, anh ta đã có thể đẩy cô ấy ra.

Dù sao ở trước mặt anh ta thì động tác của cô ấy vẫn rất chậm.

Nhưng phản ứng đầu tiên của anh ta không phải tránh đi mà là sững sờ tại chỗ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 270
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...