Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thịnh Sủng Tiểu Quận Chúa

Chương 38

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Gia Hòa Quận chúa bị tập kích trong phủ, thiên gia tức giận nghiêm lệnh tra rõ. Tuy thế, không ít người lại ôm tâm trạng xem trò vui, nghĩ cũng phải, chuyện này rõ ràng là do thiếp thất Lục Vương phủ tranh giành tình cảm gây ra, gióng trống khua chiêng như thế sẽ chỉ khiến hậu viện Lục Vương phủ bày ra trước mắt công chúng. Kế đó, cho dù thật sự tìm được hung thủ cũng chỉ khiến người ta cảm thấy Lục Vương gia không biết quản Vương phủ của mình, Lục Vương phi lại càng mềm yếu vô dụng mà thôi.

Ai cũng ôm tâm thái xem trò vui, nhưng Lục Vương phi - người trong cuộc thật sự - lại không mặt ủ mày chau như mọi người nghĩ, bà đút quả bình bát cho A Cẩn, A Cẩn thỏa mãn nuốt vào, híp mắt, lại há miệng nhỏ tiếp tục chờ đút.

"Vương phi, Phó công tử đến. Hơn nữa, mấy người A Bích và A Bình cũng đã về." Lâm ma ma vội vàng bước vào, nói. Chỉ mới một ngày trôi qua, động tác của Phó Thời Hàn rất nhanh.

A Cẩn nghe nói mấy người A Bích trở lại thì cũng yên tâm, hơn nữa nghe nói Phó Thời Hàn đến, vỗ tay "bốp bốp" cười đến híp cả mắt. Nàng vốn luôn xem Phó Thời Hàn như một tiểu thiếu niên, nhưng có thế nào cũng không ngờ mình quả thật được hắn cứu. Nhưng mà, sao hôm đó hắn lại có thể trùng hợp đến Lục Vương phủ rồi lại thuận lợi tiến vào chỗ nàng chứ?

Thời Hàn vừa vào cửa đã thấy dáng vẻ suy tư của A Cẩn, tuy suy tư nhưng miệng nhỏ không hề dừng lại. Hắn nhếch môi, nói: "Thời Hàn bái kiến Lục thẩm."

Lục Vương phi: "Thời Hàn mau ngồi đi. A Cẩn đến đây nào, chào hỏi Thời Hàn ca ca của con đi." Nếu như trước đó Lục Vương phi cảm thấy đứa nhỏ Phó Thời Hàn này không tệ thì bây giờ lại có thêm một chút cảm giác khác, nói thế nào đây? Có một loại ảo giác đây là "người trong nhà", cũng có một sự hài lòng của "mẹ vợ nhìn con rể".

Làm sao A Cẩn biết được những suy nghĩ đó của mẫu thân mình, nàng ngoan ngoãn "meo" một tiếng với hắn.

Thời Hàn cười: "A Cẩn đang học mèo con sao?" Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nhưng ta nhớ trong phủ này không có ai nuôi mèo nhỉ?"

A Cẩn hức một cái, cảm thán đứa nhỏ này gặp chuyện gì cũng nghi ngờ nha, rất biết liên tưởng!

Vì tránh tạo thành hiểu lầm gì đó, nàng duỗi móng vuốt nhỏ, vung vẩy vài cái: "Hàn!"

Sắc mặt Thời Hàn vẫn như thường, chỉ mỉm cười nói với Lục Vương phi: "Xem ra tiểu Quận chúa của chúng ta biết tên con đây!"

Lục Vương phi gật đầu, mỉm cười nói: "Còn không phải à? Trước đó lúc con bé tỉnh lại chỉ lo gọi tên của con đấy! Dáng vẻ tìm con khắp nơi của con bé khiến người làm mẹ như ta ghen tị cực kì."

A Cẩn đen mặt… không phải nhớ thương đâu nha! Người ta chỉ là được hắn cứu nên phản xạ có điều kiện muốn tìm hắn thôi! Thật ra nói thế nào đây, tuy A Cẩn có linh hồn của người trưởng thành, nhưng dù sao thân thể này vẫn là đứa bé, nhiều khi nàng cũng không thể điều khiển hoàn toàn bản năng của cơ thể được.

Nghe câu này, Thời Hàn lại cười tươi hơn, hắn nắm chặt tay nhỏ của A Cẩn: "A Cẩn có ngoan không?"

A Cẩn vội vàng gật đầu, nàng đáng yêu như thế, không thể nào không ngoan nha!

Thời Hàn ôm A Cẩn đặt lên chân mình, động tác cực kì thành thạo. Nhìn hắn như thế là biết trong cung cũng ôm A Cẩn không ít, Lục Vương phi không ngăn cản, chỉ vui mừng mỉm cười nhìn một đôi bạn nhỏ.

Thời Hàn vừa ghẹo A Cẩn vừa nói: "Mấy đại nha hoàn trong phòng ngài không có vấn đề, có thể yên tâm sử dụng."

Lục Vương phi mỉm cười: "Từ nhỏ các nàng đã đi theo ta, tuy ta một mực tin tưởng các nàng, nhưng có thể nghe con nói vậy ta cũng rất mừng. Thời Hàn, Lục thẩm cảm ơn con!"

Thời Hàn vẫn giữ nguyên nụ cười, nhưng A Cẩn nhạy cảm cảm nhận được thật ra hắn có biến hóa rất nhỏ. Nàng đặt móng vuốt nhỏ lên tay Thời Hàn, Thời Hàn không để ý Lục Vương phi còn ở đây, chỉ gương mặt mình: "A Cẩn hôn hôn mặt."

A Cẩn rướn người, hôn "chụt" một cái lên mặt hắn. Khung cảnh lập tức yên tĩnh, Lục Vương phi há miệng, thất thố nhìn hai người họ, Lâm ma ma thì lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã sấp xuống. Bọn họ… bọn họ còn đang thắc mắc sao tiểu Quận chúa từ trong cung về thì có cái thói quen này, thì ra là vì thằng nhãi này sao?

Một lúc lâu sau Lục Vương phi mới phản ứng lại, thế này là tiểu khuê nữ nhà bà bị người ta sàm sỡ rồi sao? Nhưng mà… Lục Vương phi nuốt nước miếng, sao bà có thể nói những chuyện thế này với một tiểu nam hài được! Lục Vương phi hóa đá!

Thời Hàn lại rất tự nhiên, nói tiếp: "Không chỉ chuyện này mà còn chuyện khác nữa. Trước đó ta ở trong cung nhận được tin, thiên gia có lòng gả Quận chúa Hứa U U của Hoài Nam Vương làm Trắc phi cho Lục Vương phủ, cũng là lí do ta đến phủ hôm qua. Nhưng ta nghĩ bây giờ hẳn không còn cần đến tin này nữa. Có sự kiện A Cẩn bị tập kích lần này, tám chín phần mười thiên gia sẽ đổi ý."

Gì cơ? Hứa U U gả vào nhà bọn họ? Thế này là muốn quậy kiểu gì nữa? A Cẩn rướn người, quơ tay múa chân ê a, tỏ vẻ sự oán giận của mình. Phủ của bọn họ đã rất loạn, không cần thêm một người đâu!

Thời Hàn vỗ vỗ nàng trấn an: "Ai da A Cẩn, muội cứ yên tâm đi. Ca ca sẽ giúp muội."

Lục Vương phi nhíu mày, không phải bà không thích những nữ nhân khác gả vào, chỉ là cảm thấy chuyện này cực kì kì lạ. Dù nói thế nào cũng không nên chọn nhà bọn họ chứ!

"Con đến thông báo cho chúng ta thế này nếu như để thiên gia biết được sợ là không tốt lắm đâu?" Thật ra Lục Vương phi cũng lo lắng cho Thời Hàn. Hành động truyền tin tức trong cung ra thế này một khi có vấn đề gì thì làm sao mới tốt được!

Thời Hàn lắc đầu, tỏ vẻ không sao: "Con tự biết chừng mực. Tuy hiện nay khả năng chuyện này xảy ra không cao, nhưng ngài vẫn nên chuẩn bị một chút. Có người cố ý thôi thúc, nói không chừng chuyện này sẽ lại bị nhắc đến."

Lục Vương phi gật đầu: "Ta hiểu rồi. Ta vốn cho rằng cũng nên làm bộ ngoài mặt một chút, nhưng bây giờ xem ra không cần thiết phải làm bộ nữa."

"Đúng thế." Thời Hàn lôi kéo tay nhỏ của A Cẩn chơi đùa, điềm nhiên như không có việc gì: "Có một số người, thẩm phải đánh mặt bọn họ "bốp bốp" thì bọn họ mới biết đau."

A Cẩn vỗ tay, thiếu niên, ngươi nói đúng quá! Hành động của A Cẩn đã lấy lòng Thời Hàn, hắn cười hơi đắc ý nhìn A Cẩn, bóp bóp gương mặt nhỏ nhắn của nàng: "Thời Hàn ca ca tìm người xấu giúp muội nha!"

A Cẩn lập tức sợ ngây người! Lục Vương phi cũng nhìn sang.

Đột nhiên Thời Hàn nở nụ cười, hắn nhìn Lục Vương phi, nói: "Người hại A Cẩn là Chu di nương trong phủ ngài. Nhưng người đứng sau màn sai sử lại là cháu trai của Chu quản gia Tứ Vương phủ. Chỉ là không biết Tứ Vương gia và Tứ Vương phi đóng vai trò gì trong đó đây?"

Lục Vương phi nắm chặt khăn trong tay, cười lạnh: "Quả nhiên là ông ta."

"Lúc trước quả nhiên ta đã nhìn sai người." Giọng nam tử vang lên, A Cẩn quay đầu nhìn lại thì ngạc nhiên đến nỗi làm rớt cả trống bỏi trong tay xuống!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 38
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...