Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thụy Nhĩ Ma Tý Khởi Lai Hải

Chương 35

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trên chiến trường, Diệp Tố giải thích với La Thành: "Ta bị sét đánh chịu không nổi, liễn nghĩ đến dùng tinh thần lực bọc cơ giáp lại, không nghĩ tới hiệu quả lại tốt như vậy, tại sao các ngươi không bọc a?"

La Thành:......

Hắn biết Diệp Tố tinh thần lực thực thuần túy, lại không nghĩ rằng sẽ thuần túy đến mức này.

"Ngọa tào, Diệp ca đây là muốn nghịch thiên a!" Mập mạp kêu vài câu, "Cầu ôm đùi!"

Diệp Tố khó xử nói: "Ngươi giảm béo trước đã."

Cục diện hỗn chiến bởi vì Diệp Tố đột nhiên tới mà ngưng lại, Christine kinh nghi bất định mà nhìn chằm chằm Diệp Tố.

Norman nghiêng đầu nói: "Vị học trưởng này trông thực lạ mặt a."

Diệp Tố hướng hắn hơi hơi mỉm cười: "Ta là mới tới."

"Vậy ngươi muốn cùng ta đánh La Thành không? Đánh bại hắn ngươi chính là Hoa Đô đệ nhất nhân, cho dù là mới tới cũng không ai dám khi dễ ngươi."

"Nhưng ta là bằng hữu La Thành." Diệp Tố nói, "Vẫn là đánh ngươi tốt hơn, ta không đau lòng."

Lời còn chưa dứt, Diệp Tố đã phóng ra súng laser, mắt hắn không mù, Christine, Phương Trí Duy cùng Norman ba người vẫn đang vây quanh La Thành, Địch Cảnh còn ở giữa không trung vẫn không nhúc nhích, tình cảnh thế nào cũng thấy hung hiểm.

"Học trưởng một chút đều không hữu hảo!" Norman sinh khí nói, cơ giáp tránh né tránh tia laser xong liền ép sát Diệp Tố, đoạt súng từ cổ tay cơ giáp.

Diệp Tố cơ giáp là loại hình viễn công, tính linh hoạt kém xa cơ giáp cận chiến, bị người sau cản trở rất nhiều.

La Thành mấy ngày nay dặn đi dặn lại hắn, ngàn vạn lần đừng để người khác lại gần, hắn nghe đến mức lỗ tai sắp mọc kén, lúc này, phản xạ có điều kiện mà lùi về phía sau.

Hắn không sợ lôi điện, Norman lại phải để tâm mà tránh tia chớp đột ngột giáng xuống, như vậy một lui một tiến, cho dù Norman điều khiển cơ giáp thập phần thuần thục, vẫn để Diệp Tố đào thoát.

Norman vừa đi, La Thành liền nhẹ nhàng hơn nhiều, không chút khách khí liền công kích Christine cùng Phương Trí Duy.

Diệp Tố...... Christine yên lặng niệm tên này, tập trung hoàn toàn tinh thần ứng phó La Thành, đồng thời âm thầm truyền âm cho Phương Trí Duy: "Ngươi lát nữa cuốn lấy La Thành, ta cùng Norman giải quyết Diệp Tố, hắn là tay mới, động tác lạ lẫm, trừ bỏ cấp bậc tinh thần lực ra thì hoàn toàn vô dụng."

"Hảo." Phương Trí Duy đáp, bất động thanh sắc mà trao đổi vị trí với Christine, để tiện hắn nhanh chóng rút lui.

"Học trưởng không hữu hảo, kia để ca ca hảo hảo thương ngươi đi, mau đến lao vào trong ngực ca ca a."

Lại có người tới.

Theo thời gian trôi qua, các đội ngũ khác dần dần áp sát địa phương này.

Christine vừa nghe thấy thanh âm thập phần nương pháo này cũng lộ ra vui mừng.

Cơ giáp Mạc Duệ bay qua núi lửa một đường chạy như điên tới.

"Nương pháo Mạc tới." Mập mạp thập phần sinh khí mà há miệng mắng, "Hắn cư nhiên nói, ta so với hắn còn nương pháo hơn, ta muốn đánh gãy jj hắn! Hừ!"

Mạc Duệ thao túng cơ giáp bước nhỏ đến bên cạnh Christine: "Thân ái, xin lỗi, để ngươi sốt ruột chờ lâu, người ta phải trang điểm xong mới dám tới gặp ngươi."

Christine trừu trừu khóe miệng, còn không đợi hắn nói chuyện, mập mạp liền gào to kêu lên: "Ngươi cư nhiên bán mình cho Mạc nương pháo!"

Mạc Duệ cơ giáp to lớn bỗng nhiên làm ra bộ dáng xấu hổ ngượng ngùng, hai chân xoắn lại, một tay che mặt: "Nói bán mình không dễ nghe a, người ta là thật tình yêu nhau!"

Diệp Tố xem thấy đủ, nhưng động tác tinh tế như vậy thao tác cũng không đơn giản nha.

Ngay cả ánh mắt Phương Trí Duy nhìn Christine đều thay đổi, vì tranh thủ chút trợ giúp của minh hữu mà thật sự không từ bất cứ giá nào.

"Ta chỉ là đáp ứng kiếm cho hắn bộ trang điểm mới của Cecillin." Christine nghiến răng nghiến lợi nói.

Mạc Duệ tuy rằng nương pháo, nhưng năng lực là không thể nghi ngờ, lúc này năm cái đồng đội của hắn cũng lục tục kéo tới, đứng sau Christine, thái độ không cần nói cũng rõ.

La Thành sáu người lâm vào hoàn cảnh tứ cố vô thân.

Địch Cảnh lúc này đột nhiên lên tiếng: "Ta đã chuẩn bị tốt, trước tiên lui... Từ từ, minh hữu của chúng ta cũng tới rồi."

Trong lòng vài người đều có sở cảm, nhìn về hướng bắc.

Chỉ thấy năm đạo thân ảnh màu lửa đỏ nhảy ra từ núi lửa, giữa khói đặc, tia chớp, năm đài cơ giáp tạo cho người ta cảm giác thập phần thon dài thanh tú.

"Là súng và hoa hồng."

(Hừm hừm có người thích Gun and Roses ở đây)

Đội trưởng của Súng và Hoa Hồng là Diệp Sùng Tuyết, được mệnh danh là Hoa Đô Đại học đệ nhất mỹ nhân, nhân vật cấp hoa hậu của giảng đường, cùng với sức chiến đấu của nàng, tên tuổi đệ nhất mỹ nhân càng bay càng xa, nghiễm nhiên vượt lên hoa thơm cỏ lạ của học viện nghệ thuật, trở thành đệ nhất mỹ nhân Hoa Đô tinh.

Diệp Tố hỏi: "Tại sao mới có năm người? Còn có một cái đâu?"

"Dưới mặt đất." Kỷ Gia Duyệt nhìn đất bĩu môi, chỉ thấy một đụn đất nhỏ không ngừng di động tới, "Là bọ cạp hình cơ giáp."

Đội Súng và Hoa Hồng tới khiến cục diện sắp sụp đổ của La Thành có cơ thay đổi.

Mắt thấy kế hoạch đuổi La Thành lại ngâm nước nóng, Christine ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Sùng Tuyết tiểu thư, tới thật vừa khéo."

"Chỉ là vội vàng tới thôi." Diệp Sùng Tuyết thanh âm sang sảng, cơ giáp màu đỏ lập tức đến bên cạnh La Thành, không một câu nhiều lời vô nghĩa.

Trong tai Diệp Tố, so với ngữ khí giả mù sa mưa của Christine thì dễ nghe hơn nhiều.

Christine kinh ngạc một lát, "Ngày thường còn không phát hiện ra Sùng Tuyết tiểu thư cùng La Thành có giao tình."

Diệp Sùng Tuyết mắt đầy ý vị mà nhìn Mạc Duệ: "Ta cũng không biết ngươi và nương pháo Mạc có giao tình." Ngược lại ngửa đầu kêu Địch Cảnh, "Tam mắt oa, hiện tại có thể đem con mắt thứ ba của ngươi cho ta nhìn đi?"

"Không nghĩ tới Sùng Tuyết tiểu thư còn có thể thăm dò tinh thần." Christine cười cười, "Không biết ngươi có hay không lòng hiếu thắng?"

"Đương nhiên là có. Việc giúp La Thành và trở thành quán quân không xung đột nhau, đúng rồi." Diệp Sùng Tuyết không thể hiểu được mà nhìn hắn một cái, lại chỉ chỉ Diệp Tố: "Ta cũng cảm thấy thực hứng thú với ngươi, tan học đừng đi, chờ ta ở cổng trường, giúp ta điền một bảng câu hỏi xong tỷ tỷ liền mời ngươi ăn cơm. Còn trường hợp thứ hai có chút đặc thù, ta chịu không nổi tính tình dong dài của anh trai ta, ngươi qua làm hắn lăn ra xa chút giúp ta."

Bị điểm danh Diệp Tố:.....

Địch Cảnh điều khiển cơ giáp hạ thấp xuống, nói với Diệp Sùng Tuyết: "Điều kiện đã bàn tốt là ta cho ngươi xem cụ tượng hóa vũ khí của ta, Diệp Tố không nằm trong đó, nếu ngươi muốn biết tin tức cụ thể của hắn, trừ phi giúp chúng ta có được quán quân."

Trương Diêu Phong nói thầm: "Nói là mị lực nhân cách thực dễ nghe a, còn không phải là bán thịt sao."

Christine nghe dăm ba câu liền biết được giao dịch giữa Địch Cảnh và Diệp Sùng Tuyết, Diệp Sùng Tuyết có một ca ca nghiện nghiên cứu đến nhập ma mọi người đều biết, Diệp Sùng Tuyết cũng hữu cầu tất ứng

(có cầu thì có cung?)

với yêu cầu của hắn, con mắt thứ ba của Địch Cảnh là đặc thù hi hữu, ca nàng muốn nghiên cứu không phải mới ngày một ngày hai.

"Sùng Tuyết tiểu thư......"

Christine muốn nói cái gì, lại bị Diệp Sùng Tuyết không kiên nhẫn mà cắt lời: "Ngươi tại sao lại phiền như vậy, so với ca ta còn phiền hơn, tiểu Mễ, cắn hắn!"

Christine cả kinh, lập tức lui về phía sau mấy bước, tiểu sườn núi phình phình trong lúc Diệp Sùng Tuyết nói liền cố sức chui từ dưới đất lên, một con bò cạp đỏ tươi lộ ra cái đuôi thon dài âm độc, một cái đoản tiễn từ đuôi nàng bắn ra.

"Không trúng." Tiểu Mễ tức giận mà trừng mắt liếc Christine một cái, tựa hồ oán trách ngươi trốn cái gì mà trốn!

Hai bên trận doanh bắt đầu triển khai tư thế, Christine người đông thế mạnh, có ba cái S cấp tinh thần lực, 15 cái cấp A trở lên.

Mà bên này La Thành, chỉ có hắn cùng Diệp Sùng Tố là cấp S, cùng Diệp Tố...

Một tay mới không rõ nông sâu ra sao.

Christine âm thầm so sánh lực lượng hai bên, tự nhận có vài phần thắng thế, nếu thái độ Diệp Sùng Tuyết đã kiên quyết như vậy, hắn cũng lười nhiều lời, khi đoản tiễn tiểu Mễ nhẹ nhàng hoàn toàn chìm vào dung nham núi nửa, xu thế Christine lui về phía sau chậm lại, mạnh mẽ đổi hướng mà công kích La Thành, dẫn đầu cản trở.

La Thành phản ứng nhạy bén không bị đánh lén, trở tay đón chiêu. Phản kích của hắn như một tín hiệu, hai bên một lần nữa lao vào hỗn chiến.

Diệp Sùng Tuyết tuy là nữ nhân, nhưng đội Súng và Hoa Hồng của nàng không ai sợ hãi rụt rè, trực tiếp vật lộn còn hung hãn hơn nam nhân. Bên Christine tổng cộng 18 người trong lúc nhất thời cũng không làm gì được La Thành 12 người.

"Đợi chút nữa tùy thời rút lui." Địch Cảnh thông báo nội bộ.

"Rút lui hướng nào?" Diệp Tố vẫn dựa vào ưu điểm không sợ lôi điện mà thoải mái ở ngoại vi tiến hành xạ kích, hiện tại cũng chỉ có hắn có thể rút ra một hơi trả lời Địch Cảnh.

"Hướng Đông Nam." Con mắt thứ ba của Địch Cảnh rà quét thấy hướng đông nam ít người nhất.

"Lui thế nào."

"Nhân lúc Diệp Sùng Tuyết và Christine thân thiết nóng bỏng, La Thành, chú ý đem Christine dẫn tới gần Diệp Sùng Tuyết."

Diệp Tố cẩn thận nuốt nước miếng, đây là tiết tấu muốn hi sinh Diệp Sùng Tuyết kéo dài thời gian a, "Như vậy...cũng được sao?"

"Ngươi có tin hay không, lúc nữa khi chúng ta rơi vào thế hạ phong, Diệp Sùng Tuyết liền quay đầu cùng Christine công kích chúng ta?" Christine cũng đã tính đến điểm này, không ai sẽ vứt bỏ một cơ hội khiến đối thủ suy yếu, đặc biệt là đối thủ mạnh mẽ như La Thành.

"......" Diệp Tố, "Hoá ra hiệp nghị lúc trước của các ngươi chỉ là đùa giỡn."

"Nếu ngươi có thể bất cứ giá nào, hy sinh một chút sắc đẹp câu đẫn nương pháo Mạc lại đây, ngươi sẽ phát hiện, hắn cùng Christine cũng là đùa giỡn. Đây là thi đấu, không có minh hữu, chỉ có địch nhân."

"Được rồi." Diệp Tộ trộm liếc mắt nhìn Mạc Duệ, phát hiện hắn cùng mập mạp mềm như bông, thời điểm công kích còn bớt thời giờ ném mị nhãn về phía mình, sợ tới mức run run, "Ta trước tiên lùi sau một chút, không cản đường các ngươi."

"Nhìn xem sáu người cách đây 1km đang làm cái gì!" La Thành đang bị Christine cùng Phương Trí Duy giáp công đột nhiên hô.

Địch Cảnh cả kinh, lúc này mới phát hiện, lấy bọn họ làm trung tâm, cách 1km có sáu điểm hình thành một vòng tròn, vừa lúc đem bọn họ vây quanh.

Nói vây quanh thực buồn cười, bởi vì vòng vây chỉ có sáu người.

Nhưng sự kiện này bản thân nó đã không bình thường. Trên máy rà quét có thể thấy được, tại khu vực khác cũng có hơn mười hai mươi điểm sáng tụ vào nhau, hẳn là các đội ngũ khác oan gia ngõ hẹp. Sáu người đơn lẻ kia hẳn là một đội ngũ, các thành viên lại cách nhau thực xa, thực dễ dàng bị tiêu diệt từng bộ phận, bọn họ lựa chọn phương thức mạo hiểm như thế, không biết có mưu tính gì.

Không đợi Địch Cảnh tiếp tục suy đoán, mặt đất bắt đầu chấn động.

Không phải cơ giáp đối chiến khiến mặt đất chấn động quy mô nhỏ, mà phảng phất như đại địa phẫn nộ, toàn bộ địa mạch đều run rẩy.

Bụi núi lửa càng lúc càng dày đặc.

Hai bên đang đánh nhau kịch liệt tựa hồ đều cảm nhận được động tĩnh này, lại không có biện pháp nào ngừng tay để quan sát, ai dừng tay trước, đối phương sẽ có cơ hội tung một đòn trí mạng.

"Diệp Tố, đi xem tình huống!" Địch Cảnh vội nói.

"Hảo." Là người rảnh rỗi duy nhất, Diệp Tố vội vàng thoát ly chiến trường, Norman có ý muốn giữ hắn lại, nhưng lại bị Diệp Sùng Tuyết cuốn lấy, thoát thân không nổi.

Không bị lôi điện ngăn trở, Diệp Tố chạy như điên, đột nhiên một tòa núi lửa phía xa như bị kích thích, như lửa giận tìm được cửa phát tiết, màu đỏ xuyên trời mà phun ra vạn trượng, núi lửa bạo phát!

Đây chỉ là một điềm báo trước, một đạo hồng quang tiếp theo sau, lại có năm ngọn núi lửa khác cùng phun trào, toàn bộ bản đồ đều ánh lên sắc đỏ rực.

Sáu tòa núi lửa vừa lúc vây quanh chiến trường kịch liệt, năm đội ngũ đứng đầu Hoa Đô Đại học cư nhiên bị dung nham cuồn cuộn cuốn đi như bánh trôi. Lao nhanh như hồng thủy vỡ đê, dòng dung nham cực nóng nháy mắt liền sâu hơn một thước, mà địa phương dung nhanh chảy qua khiến cho núi lửa ven đường liên tiếp bạo động, một tòa liên tiếp một tòa phun trào. Tựa hồ trong chớp mắt, toàn bộ thế giới đều là dung nham, ánh lửa tận trời.

Trên mặt đất dung nham bao phủ, trên bầu trời lôi điện tàn sát, nơi đây là địa ngục.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 35
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...