Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thụy Nhĩ Ma Tý Khởi Lai Hải

Chương 46

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Diệp Tố sửng sốt, đây là lần đầu tiên Hàn Nghiệp đề cập tới mục đích hắn cải trang vi hành lần này. Bất quá, hắn nghe Hàn Nghiệp nói sẽ tìm người đưa hắn về, trong lòng cảm thấy có chút biệt nữu kỳ quái.

Diệp Tố suy nghĩ, cẩn thận hỏi: "Ta có thể giúp đỡ gì sao?" Dừng một lát, hắn lại bổ sung: "Thời điểm giữa trưa tinh thần lực ta sẽ rất mạnh."

Tuy rằng bọn Địch Cảnh chưa từng nói thẳng điểm này với hắn, nhưng Diệp Tố cũng không ngốc, sau khi hiểu biết hơn về tinh thần lực, chính mình cũng tự cảm giác được, thậm chí còn có thể mơ hồ phỏng đoán ra nguyên nhân.

Hàn Nghiệp không nói gì, chỉ nhìn Diệp Tố.

Diệp Tố bị nhìn đến co quắp, sắp xếp lại ngôn ngữ rồi mới nói: "Ta có đôi khi sẽ đột nhiên ngủ, có thể tạo thành phiền toái lớn cho ngươi. Nhưng mà dùng tốt vẫn có thể có chút tác dụng!"

Hàn Nghiệp cười cười, nhẹ giọng chậm rãi nói: "Ngươi biết ta định đi làm cái gì sao?"

Diệp Tố lắc đầu: "Nhưng nếu ngươi nói là nguy hiểm, khẳng định là việc ngươi không thể không làm. Ta thấy thấy ngươi tốt với ta như vậy, ta cũng nên báo đáp một chút. Ta nói không chỉ là chuyện gần đây, cả chuyện ngươi đưa ta Nick Triết Tu tới Hoa Đô tinh, sau này ta mới biết quyền cư trú ở Hoa Đô tinh kiếm khó thế nào. Ta tin là Nick cùng Triết Tu, bọn họ cũng sẽ làm như ta."

"Vạn nhất ta là có mục đích thì sao?"

"A?" Diệp Tố sửng sốt.

"Vạn nhất ta đem các ngươi đưa tới Hoa Đô tinh là do mục đích không thể cho ai biết thì sao?

Diệp Tố:......

"Có mục đích gì?"

"Đoán xem."

"Ta đoán không ra." Diệp Tố quẫn bách, "Cho dù có, còn không phải chưa xảy ra sao? Đợi đến lúc xảy ra, ta sẽ biết xử lý thế nào."

Hàn Nghiệp bật cười, từ cạnh cửa đi đến bên bàn trà, đổ một ly nước sôi, tựa hồ rất có hứng thú nghe Diệp Tố biểu lộ thành tâm.

Sau một lúc lâu, Diệp Tố không nói nữa.

Hàn Nghiệp lúc này mới nói: "Ta sắp sửa đi tinh vực của một chủng tộc khác."

Diệp Tố đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Hàn Nghiệp, đây là tín nhiệm hắn?

"Tát Luân tộc, bất quá ngươi hẳn không biết. Đây là một chủng tộc có địa vị thực bình thường trong liên minh Vạn tộc. Nhưng gần đây bọn họ bị chú ý, bởi vì bọn họ phát hiện một tinh cầu khoáng thạch. Khoáng thạch tinh cầu có rất nhiều, theo lý thuyết thì cũng không có gì hiếm lạ. Nhưng tinh cầu này không như vậy, theo tin tức lọt ra ngoài, đây là do một cự tân tinh nổ mạnh xong lưu lại lõi, nguyên tử do bị áp súc cao, cho nên năng lượng cũng bị áp súc, hiện tại là một trong vài loại khoáng thạch thiên nhiên chứa nhiều năng lượng nhất, rất hiếm có. Năm chủng tộc xung quanh đối với Tát Luân tộc như hổ rình mồi, sau khi thông qua liên minh xét duyệt, có thể triển khai chiến tranh đoạt nguồn năng lượng với Tát Luân tộc. Nhân tộc cũng là một trong năm chủng tộc này."

Diệp Tố nghiêm túc nghe, nhưng thẳng đến trước mắt, hắn vẫn không hiểu đâu là trọng điểm.

Hàn Nghiệp nhìn ra suy nghĩ của hắn, thực mau liền nói tới trọng điểm: "Nhưng Nhân tộc trước mắt bởi vì một số nguyên nhân đặc thù, không thể phát động chiến tranh, cho nên ta muốn ngăn cản trận chiến này bùng nổ."

"Tại sao không ngăn cản từ nội bộ Nhân tộc?" Diệp Tố hỏi.

Hàn Nghiệp gật đầu, đối với Diệp Tố có khứu giác nhạy bén với chính trị cảm thấy thực vừa lòng, hắn giải thích: "Phát động chiến tranh cần Chủ tịch liên bang Nhân tộc, cùng nghị viện ba người thông qua nghị sự, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy ta có thể nhúng tay vào ba người này. Nhưng mà, việc này rất khó, bởi vì theo bọn họ, không, với 99% mọi người, phát động chiến tranh với Tát Luân tộc chỉ có chỗ tốt chứ không có chỗ hỏng. Tát Luân tộc vũ lực không bằng chúng ta, huống chi Nhân tộc còn hợp tác cùng bốn tộc khác, tuy rằng khoáng thạch cuối cùng cũng chỉ có thể lấy được một phần năm, nhưng đây đã là đầu tư một lãi một ngàn rồi."

Diệp Tố trong đầu chỉnh chỉnh ý nghĩ, hắn vốn dĩ muốn hỏi Hàn Nghiệp nếu muốn ngăn cản chiến tranh, vì sao không nói với những người đó nguyên nhân đặc thù kia, nhưng ngẫm lại, Hàn Nghiệp làm như vậy khẳng định có lý do của hắn, thậm chí hắn vì lý do này cam nguyện đi mạo hiểm.

Hắn chỉ hỏi: "Vậy ngươi đi Tát Luân tộc định ngăn cản chiến tranh thế nào? Chẳng lẽ còn có thể khiến bọn họ chắp tay giao ra tinh cầu khoáng thạch sao?

Hàn Nghiệp cười nói: "Cho nên mới nói là một sự kiện nguy hiểm, ngươi vẫn muốn đi cùng ta sao?"

"Muốn." Diệp Tố không có nhiều do dự, ở cái thế giới "Trong mộng" này, hắn không sợ nhất chính là nguy hiểm, cho dù là tử vong, đối với hắn mà nói, cũng không có tổn thất gì.

Hàn Nghiệp nghe xong, bộ mặt nghiêm túc lại chậm chạp không nói gì.

Diệp Tố nhìn thẳng hắn, không hề có ý tứ lùi bước.

"Hảo." Hàn Nghiệp nhẹ giọng thở dài một hơi, "Ngươi với ta cùng nhau."

Diệp Tố nhịn không được cười.

Diệp Tố lúc này thế nào cũng không cho rằng Hàn Nghiệp chỉ là một thiếu tá nho nhỏ tham sống sợ chết co đầu rụt cổ ở H quân đoàn, hắn có trách nhiệm cùng thân phận nhiều người không biết đến, Diệp Tố có điểm ngạc nhiên, tại điểm mù của mọi người hắn lại cảm giác được một chút chân thật kỳ diệu từ Hàn Nghiệp, khiến hắn cảm thấy được tín nhiệm là sự tình thực sung sướng.

Khi Diệp Tố một lần nữa lại lâm vào giấc ngủ, Hàn Nghiệp lấy ra tinh quẻ, nó vẫn như cũ dựa theo quy tắc vũ trụ yên lặng vận chuyển, hoa văn đường cong huyền ảo phức tạp xoay tròn lại càng khó nhìn rõ.

Hàn Nghiệp đem tinh quẻ cùng một bộ thu proton lớn nhỏ bằng cái vali xách tay nối tiếp, cùng lúc đó, tay động không ngừng mà đưa vào số liệu. Bộ thu proton tiếp thu số liệu Hàn Nghiệp đưa vào, thực mau liền tập hợp lại, bắn ra từng khối màn sáng rậm rạp. Thật lâu sau, không tiếp tục phóng ra màn hình che kính tầm mắt Hàn Nghiệp nữa, nếu không nhìn những số liệu khiến người ta tê não đó, thì quả thực là cảnh tượng mộng ảo.

Hàn Nghiệp lại mở ra quang não, mở ra phần văn kiện hôm nay hắn thu được, là bảng biểu phụ trợ tư điều tra cơ giáp Osborne.

Hàn Nghiệp cơ hồ không có nghỉ ngơi, mở ra giao diện giải toán của quang não, phương trình cùng hàm số phức tạp thâm ảo được hắn tiện tay đưa vào, cùng tin tức trong bảng biểu tiến hành so sánh, cuối cùng ra được một phương trình gần như che kín toàn bộ màn hình.

Hàn Nghiệp nhìn phương trình này thật lâu, mới chậm rãi đem số liệu trên bộ thu proton thế vào phương trình này. Quang não lập tức cực nhanh vận chuyển, màn sáng tách ra rồi lại xác nhập, rồi lại phóng ra càng nhiều màn sáng.

Hàn Nghiệp đứng lên, ở giữa các màn hình di chuyển, hoặc sửa chữa hoặc thêm vào, cùng lúc đó, tinh thần lực của hắn thẩm thấu vào quang não tiến hành cập nhật số liệu, chỉ dựa vào mỗi quang não vô pháp chịu tải được lượng tính toán lớn như vậy.

Cuối cùng, khi Hàn Nghiệp hao hết tinh thần lực, quang não nóng lên cũng dừng vận chuyển.

Một màn hình đơn giản sáng tỏ ngừng lại trước mắt Hàn Nghiệp, bên trên là một kếu cấu xoắn ốc quay tròn, đây là một đoạn gien.

Cũng là tính toán cuối cùng.

Hàn Nghiệp từ cơ sở dữ liệu tìm ra tin tức DNA, hai bên đôi một so, trong đó tìm được DNA cùng đoạn gien kia độ tương xứng đạt đến 95%, trừ bỏ sai số do tính toán, có thể khẳng định đoạn gien chính là chỉ người này.

Hàn Nghiệp im lặng một lát, mới đem các loại màn hình thu hồi vào quang não cùng bộ thu proton, căn phòng lần thứ hai khôi phục hắc ám.

Thân ảnh cao lớn thẳng tắp của hắn như sáng lên, đi tới mép giường.

Trên giường, Diệp Tố ngủ thực trầm.

Một tiếng thở dài nhẹ nhàng vang lên: "Rốt cuộc tìm được ngươi."

......

Ngày hôm sau, Diệp Tố vừa tỉnh, đã bị Hàn Nghiệp thúc giục đi nhanh, cơm sáng của hắn đều là giải quyết trên đường.

"Tại sao đi gấp như vậy?" Diệp Tố uống miếng nước, hỏi.

"Đuổi kịp chuyến bay." Hàn Nghiệp cũng không quay đầu lại mà nói.

Diệp Tố ngẩn ra, "Là bởi vì ta dậy quá trễ?"

"Ân."

Diệp Tố:.....

"Ha ha." Diệp Tố cười mỉa hai tiếng, vội vàng nhanh bước chân, dư quang ánh mắt quét thấy, bọn theo dõi tối hôm qua cư nhiên vẫn theo sau.

Hàn Nghiệp cũng nhìn thoáng qua: "Không cần phải quan tâm bọn chúng, ta đã tìm người giải quyết."

Diệp Tố nghe hắn nói như vậy, liền đơn giản không thèm để ý.

Khi đuổi tới tinh hạm, người kiểm phiếu còn nói thêm câu: "Chỉ còn thiếu hai người các ngươi."

Diệp Tố xấu hổ mà cười cười, trộm nhìn mắt Hàn Nghiệp.

Tinh hạm tới thẳng Tát Luân ma cách tinh hệ này thông thường một tuần mới có một chuyến, hành khách rất đông, hầu như tất cả đều là thương nhân. Thương nhân sẽ xem mặt đoán ý, trường tụ thiện vũ*, diễn xuất thập phần vui vẻ trên tinh hạm.

*tay áo dài giúp nhảy đẹp: tiền bạc và sức mạnh giúp bạn trong mọi trường hợp

Trải qua hành trình nửa tháng, tinh hạm cuối cùng cũng cập bến thương cảng chuyên dụng của Tát Luân ma cách tinh hệ.

Diệp Tố nhắm mắt theo đuôi Hàn Nghiệp, từ thang trời đi xuống mặt đất chủ tinh Tát Luân ma cách tinh hệ.

Hàn Nghiệp tựa hồ đối nơi này thập phần quen thuộc, không dừng lại lâu, cùng tài xế taxi Nhân tộc ngoài cảng nói chuyện hai câu xong liền lập tức kéo Diệp Tố lên xe.

Diệp Tố cảm thấy hai mắt của mình không đủ dùng, chủ tinh tinh hệ thông thương này là nơi nhiều chủng tộc tụ tập, nơi nơi là người ngoài hành tinh hình thù kỳ quái, có không ít diện mạo tương tự nhân tộc, nhưng cũng có vật nhỏ như con thỏ nhảy nhót, hình thể bất quy tắc to như ngọn núi gào thét mà qua, còn có một loại sinh vật thấy không rõ bộ dạng, bởi vì bị ánh sáng đủ mọi màu sắc bao quanh thân thể...

Phương tiện giao thông cũng là sai lệch quá lớn, Diệp Tố nhìn xe bọn hắn thuê chỉ lớn bằng lòng bàn tay nhưng khi chui vào lại trực tiếp nở thành xe chuyên dụng loại nhỏ.

Nhân tộc cũng có đường quốc lộ chuyên dụng, xe chạy ở trên tuy hình thức quá lạ lùng, nhưng kích thước không sai biệt lớn, sẽ không gây sự cố giao thông.

Thông thương tinh cầu thường là địa phương hỗn loạn nhất, mỗi chủng tộc đều hao hết tâm tư cho tinh hệ thông thương mình quản lý. Hình thể vạn tộc, tập tính sinh hoạt khác biệt khiến bọn họ không thể hòa hợp tồn tại, chỉ có thể phân loại mà tụ tập ở từng nơi tách biệt, lại chọn ra chợ giao dịch thống nhất. Chợ giao dịch là chỉ một bề mặt không lớn, bán chút hàng hóa loại nhỏ không quan trọng. Còn với hàng hóa cỡ lớn, như khoáng thạch, nguồn năng lượng, bán sỉ đặc sản,... sẽ triển lãm trên mặt tiền cửa hàng, nếu có ý muốn giao dịch, sẽ lại chọn địa phương thích hợp trò chuyện.

Hàn Nghiệp mục đích lần này là đến chợ giao dịch.

Xuống xe, Hàn Nghiệp mang Diệp Tố đến thẳng một cửa hàng mỹ nghệ Nhân tộc.

Diệp Tố nhìn thấy dây xích thô to có thể vòng quanh một sân bóng, nhãn bên cạnh lại ghi là vòng cổ, không khỏi lâm vào trầm mặc.

Người phục vụ cửa hàng đang bàn sinh ý cùng một cái ngoại tinh nhân

(người ngoài hành tinh),

ngoại tinh nhân cao một thước, lại rất giống kem tan chảy kia tựa hồ thập phần kích động, lời nói Diệp Tố nghe không hiểu.

Nhưng người phục vụ cửa hàng nói Diệp Tố nghe hiểu, nói chính là tiếng Trung. Chỉ thấy hắn thập phần khó xử nhìn ngoại tinh nhân kia một hồi: "Xin lỗi, Mạc Đại tiên sinh, lắc tay cửa tiệm chúng tôi chưa đủ phong phú, không có loại thích hợp cho bạn lữ ngài. Nhưng nếu ngài kiên trì, có thể vươn tay ngài, để ta đo lường một chút số liệu, vì bạn lữ ngài chế tác riêng."

Diệp Tố xem đến nhập thần, Hàn Nghiệp đã cùng một nhân viên cửa hàng khác nói chuyện.

"Một chiếc nhẫn kim cương, 58 cái mặt khắc, 17 cara. Nếu không có, ta liền từ bỏ."

Tên nhân viên cửa hàng kia ngẩng đầu mà nhìn mắt Hàn Nghiệp thật sâu, cung kính nói: "Khách nhân, xin theo ta lên lầu hai, nơi đó có vật phẩm ngươi yêu cầu."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 46
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...