Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiểu Sủng Hậu Dưỡng Thành Ký

Chương 142

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Kể từ sau khi lên ngôi hoàng đế, cuộc sống của Tiêu Ngôn Phong thậm chí còn nhàn nhã, thoải mái hơn nhiều so với trước đây, lúc Tiên Đế vẫn đang ngồi trên ngai vàng hắn không chỉ vừa phải lâm triều, rồi phải lo phê duyệt tấu chương, sau đó còn phải đi chú ý lo lắng xử lý công việc của Lục bộ, hiện tại hắn chỉ cần vào triều sớm và phê duyệt tấu chương là đủ rồi, nếu không có chuyện gì lớn thì chỉ cần một canh giờ là có thể xử lý hết chỗ tấu chương hằng ngày rồi, thông thường trước khi đến thời gian dùng bữa trưa hắn đã đem chõ công việc của một ngày đều làm xong rồi, sau đó hắn có thể đến Phượng Nghi Cung bồi dưỡng tình cảm với Tiểu Hoàng Hậu của mình rồi.

Còn Diệp Thiên thì ngược lại, từ lúc trở thành Hoàng Hậu rồi nàng càng ngày càng bận rộn hơn thời gian ở Dự vương phủ gấp mấy lần, không chỉ có công việc sự vụ của hậu cung cần xử lý so với Dự vương phủ đã nhiều hơn, lại còn có không ít các mệnh phụ phu nhân tôn thất huân quý đến cầu kiến, có đôi khi là có chuyện cần thiết, nhưng phần nhiều chủ yếu là vội tới ra mắt, vấn an chào hỏi nàng mà thôi.

Hiện tại đúng vào dịp cuối năm, là thời điểm chuẩn bị đưa lễ vật quà tết cho bạn bè và họ hàng gần xa, đương nhiên là không có ai đưa quà tết vào Hoàng Cung, nhưng mà Diệp Thiên thân là Hoàng Hậu, dựa theo quy củ, lệ cũ phải chuẩn bị quà lễ phân đưa đến cho các  tôn thất hoàng gia hay dòng tộc huân quý, đây xem như là lễ vật ban thưởng của nàng.

Trừ phần của những người quen thuộc, phần lễ vật mà Diệp Thiên chuẩn bỉ tỉ mỉ nhất chính là của Tế Bình Hầu phủ, ngoài ra, nàng cũng chuẩn bị cho cả Nhị phòng Diệp gia và Diệp Tuân, Diệp Tuân đại diện cho tam phòng Diệp gia, còn về phần chi thứ hai chỉ là theo quy củ mà thôi.

Chỉ không ngờ là qua ngày hôm sau Tề thị lại xin cầu kiến nàng, từ sau khi Diệp Thiên thành thân rồi, đây vẫn là lần đầu tiên bà đến cầu kiến, nàng suy nghĩ một lúc rồi hạ lệnh để người dẫn nàng vào.

Đi dọc theo hành lang dài, Tề thị đều cúi thấp đầu, không dám loạn đưa mắt nhìn lung tung những tòa cung điện vàng xanh rực rỡ ở hai bên. Trước kia lúc còn nắm quyền quản gia ở Hầu phủ, dựa vào chuyện đưa Diệp Thiên đi tham gia các yến hội của các nhà quyền quý, bà cũng từng đặt chân ra ra vào vào những tòa nhà, phủ trạch tôn quý nhà cao cửa rộng, nhưng mà cũng chưa bao giờ khiếp đảm cùng hối hận giống như hôm nay.

Bà là thật sự vô cùng hối hận, thật không nghĩ tới tiểu nha đầu năm đó lại có một ngày trở thành Hoàng Hậu cao cao tại thượng, nếu sớm biết như thế, năm đó bà đã dốc hết lòng hết sức, toàn tâm đối xử tốt, giữ gìn mối quan hệ với nàng mới phải. Nhìn lại quan hệ giữa Diệp Thiên và chi thứ hai nhà mình hiện tại, lại nhìn cái cách mà nàng đối xử với Diệp Tuân – con thừa tự của Tam phòng, Tề thị thật sự đều mau đau lòng hối hận đến mức xanh cả ruột rồi, một tên nhóc nàng chưa bao giờ gặp qua trước đó, chỉ bởi vì được chọn làm con thừa tự cho Tam phòng, nàng liền đối với nó tốt đến như vậy, nếu như lúc trước bốn tỷ muội các nàng tình cảm thân thiết, gắn bó với nhau, thì đến bây giờ chuyện của Phù tỷ nhi còn có gì phải lo lắng nữa?

"Dân phụ xin thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương vạn phúc kim an." Tề thị không dám sơ suất, coi nhẹ quy củ, nghiêm túc hành lễ.

"Nhị thẩm mời đứng lên đi." Diệp Thiên chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh nói với bà, "Nhị thẩm, mời ngồi."

Tề thị lưng thẳng tắp, cẩn thận ngồi vào chỗ ngồi mà nàng đã chỉ, nàng cũng biết mỗi ngày Diệp Thiên đều rất bận rộn, cho nên cũng không dám vòng vo làm chậm trễ thời gian, chỉ hàn huyên thăm hỏi vài câu liền đi thẳng vào chủ đề, "Dân phụ thật sự có chuyện khó khăn không thể giải quyết được, cho nên hôm nay mới đến cầu xin Hoàng hậu nương nương, ngài cũng biết, Phù tỷ nhi nàng đã vào Đông Cung, thời gian trước dân phụ vô tình gặp được nàng một lần, nàng thật sự đã gầy đến mức chỉ còn có da bọc xương mà thôi, hiện giờ tiền Thái Tử đã đi rồi, dân phụ muốn đưa nàng tiếp về nhà điều dưỡng lại thân thể, nhưng mà người của Quận vương phủ không đồng ý thả người, vì vậy mới suy nghĩ đến đây cầu Hoàng Hậu nương nương có thể thương tình đứng ra dàn xếp một chút."

Diệp Phù? Tính ra thì cũng đã thật lâu rồi Diệp Thiên không gặp nàng ta, lần trước lúc gặp nàng, quả thật là cả người gầy gò như que củi khô. Đầu ngón tay của nàng nhẹ xoa vuốt thành tách trà trong tay, nàng nhớ lại lần đầu tiên Diệp Phù gặp Thái Tử, khi đó bản thân nàng mới có tám tuổi, Diệp Phù cũng chỉ mới mười hai tuổi mà thôi, gặp gỡ một người xấu xa cặn bã như Thái Tử, vậy thì ắt hẳn là nàng đã phải chịu không ít tra tấn hành hạ đi, cho dù nàng là tự đưa mình đến cửa đi chăng nữa, đến bây giờ cũng đã bảy năm rồi, nàng cũng đã chịu đủ trừng phạt rồi.

Lúc tiền Thái Tử còn sống, Đông Cung luôn được canh phòng nghiêm ngặt, Diệp Phù ngay cả một cơ hội để gặp mặt người nhà cũng không được phép, còn phải tìm cơ hội chặn đường, nhờ cậy nàng truyền lời, chỉ nói chính mình sống rất tốt. Hiện tại Thái Tử đều đã chết rồi, Thái Tử Phi mang theo con trai dọn ra khỏi Đông Cung, bởi vì tiểu Hoàng Tôn cũng xem như là Quận vương, cho nên Tiêu Ngôn Phong đã cấp cho bọn họ một phủ đệ làm Quận vương phủ, người một nhà đều dọn vào đó, Diệp Phù cũng thao chân bọn họ dọn vào đó, xem ra Nhị thẩm gặp được nàng là ở Quận vương phủ.

"Đại tỷ tỷ xem như người của Quận vương phủ, nếu như Quận vương phủ không đồng ý, nàng không thể rời khỏi Quận vương phủ được." Hai mắt Tề thị dần trở nên tuyệt vọng, nếu như Diệp Thiên không chịu hỗ trợ, như vậy thì Phù tỷ nhi cũng chỉ có thể chịu chết dần chết mòn ở đó mà thôi, nhìn dáng vẻ như cây đèn cạn dầu sắp tắt kia của nàng, thật sự là không gắng gượng được thêm bao lâu nữa rồi.

Diệp Thiên dừng lại suy nghĩ một chút rồi lại nói: "Nhưng mà ta có thể khuyên nhủ đại tẩu vài câu, nếu tiền Thái Tử đã mất rồi, đại tỷ tỷ lại không có con nối dòng, hơn nữa cũng chỉ là về nhà điều dưỡng, không phải là trốn tránh để lén gả cho người khác gì, cũng sẽ không gây tổn hại gì cho thanh danh của tiền Thái Tử, có lẽ đại tẩu nàng sẽ đồng ý."

Bên trong đôi mắt Tề thị lại dấy lên hy vọng, "Đúng đúng đúng, chỉ là về nhà điều dưỡng, tuyệt đối sẽ không đi theo người khác, dân phụ xin cam đoan, xin Hoàng Hậu nương nương và tiền Thái Tử Phi yên tâm." Chỉ cần Phù tỷ nhi có thể có cơ hội sống là được, nàng cũng không trông cậy con gái lớn còn có thể gả cho người khác, ngay cả Dung tỷ nhi không muốn gả chồng, bà cũng không quản đến nữa, cứ để tùy nàng tiếp tục ở lại khuê trung tự do tự tại, huống chi là Phù tỷ nhi chứ.

Thời gian hai ngày trôi qua, Diệp Thiên cho mời tiền Thái Tử Phi vào Hoàng Cung.

Đối với Diệp Thiên, tiền Thái Tử Phi vừa hận lại vừa đố kỵ, nếu không phải Thái Tử bỗng nhiên xảy ra chuyện thì lúc này đây người đang nồi ở cái vị trí Hoàng Hậu cao cao tại thượng kia phải là mình mới đúng, không nghĩ tới lại bị một tiểu nha đầu mười lăm tuổi như nàng ta đoạt đi rồi. Mà Thái Tử gặp chuyện không may, tám chín phần mười là do Tiêu Ngôn Phong kia xuống tay độc ác, trừ bỏ Thái Tử rồi, hắn sẽ trở thành hoàng tử duy nhất của Đại Tề, sau đó thuận lý thành chương ngồi lên ngôi vị hoàng đế, mà không còn một ai tranh đoạt với hắn nữa.

Đoán chừng Hoàng Hậu tìm mình đến đây là vì chuyện của Diệp Phù thôi, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu đều là kẻ thù lớn nhất của mình, nàng âm thầm xiết chặt khăn tay bên trong vạt áo, mặc kệ Hoàng Hậu nói cái gì, nàng nhất định sẽ không đáp ứng!

Diệp Thiên thầm quan sát biểu cảm phẫn hận không chịu khuất phục trên khuôn mặt của nàng ta, từ từ nâng ly lên nhấp một ngụm trà, rồi thong thả nói, "Đại tẩu chuyển đến Quận vương phủ, đã quen chưa?"

"So với Đông Cung thua kém rất xa, miễn cưỡng ở tạm thôi." Nàng hừ lạnh đáp.

Khóe miệng Diệp Thiên hiện lên một nụ cười nhẹ đầy hàm xúc, "Ồ? Xem ra đại tẩu đối với phủ đệ mà Hoàng Thượng chỉ định rất không hài lòng, nếu không thì để ta xin Hoàng Thượng ban khẩu lệnh, để cho bản thân Tiểu Quận vương tự chọn chỗ ở? Có lẽ hắn thích ở trong Hoàng Cung này hơn chăng?"

Vừa nghe nàng nói thế, trái tim tiền Thái Tử Phi lập tức đập loạn thình thịch, sắc mặt trở nên trắng bệch, đầu óc đột nhiên tỉnh táo lại, rốt cuộc mình đang làm cái gì đây?! Thái Tử đã không còn nữa rồi, chỉ để lại nàng và con trai bơ vơ, lưu lạc, chẳng lẽ nàng còn có thể đứng ra đối nghịch với Hoàng Thượng hay sao? Không hài lòng phủ đệ do Hoàng Thượng chỉ định, mình có tư cách mặt mũi lớn đến vậy ư? Để cho Tiểu Quận vương tự chọn chỗ ở, chẳng lẽ còn có thể thật sự cho nó lên làm Thái Tôn sao, Tiên Hoàng Hậu cũng chỉ vì một câu "Thái Tôn phải đăng cơ" mà suýt chút nữa bị nói là mưu nghịch phản nghịch nữa mà.

Câu nói "Có lẽ hắn thích ở trong Hoàng Cung này hơn chăng?" của Diệp Thiên, rõ ràng chính là đang cảnh cáo mình! Tiền Thái Tử Phi ảo não hối hận đến nỗi muốn tát chính mình mấy tát, nàng thật sự là đã hồ đồ rồi, mặc kệ Thái Tử có phải bị Hoàng Thượng hại chết hay không, ít nhất hắn cong không có đuổi tận giết tuyệt, còn chừa lại một con đường sống cho mẹ con các nàng, nhưng nếu bản thân mình không biết tốt xấu, thì chỉ sợ ngay cả con đường sống duy nhất này cũng sẽ bị chặt đứt.

"Hoàng hậu nương nương nói đùa, thiếp thân chẳng qua chỉ đùa một chút thôi, Quận vương phủ kia thanh nhã yên tĩnh, thiếp thân vô cùng yêu thích, còn đang muốn gặp mặt nói lời tạ ơn nữa mà." Nàng vừa nói vừa cố kéo ra một nụ cười xem như là vui vẻ hài lòng đầy gượng gạo trên khuôn mặt, "Quận vương vẫn còn nhỏ, thiếp thân chăm sóc hắn đã phải hao phí rất nhiều tâm sức rồi, ấy vậy mà Diệp Phụng Nghi lại bị sinh bệnh, thiếp thân thật sự là chẳng thể phân thân chăm sóc chú ý cả hai cùng một lúc, nghe nói nhà mẹ đẻ của Diệp Phụng Nghi điều kiện cũng không quá khó khăn vất vả gì, không biết có thể để cho Diệp Phụng Nghi về nhà dưỡng bệnh hay không?"

"Chỉ cần nàng ở nhà chuyên tâm dưỡng bệnh, không làm ra chuyện gì thì không sao cả, ta nghĩ hẳn là có thể." Diệp Thiên buông ly trà trên tay xuống.

Tiền Thái Tử Phi vui mừng nói: "Ôi, như vậy thật sự là đã giúp thiếp thân chuyện lớn rồi!"

Sang ngày hôm sau, Diệp Phù dáng vẻ tiều tụy được tiếp trở về nhà mình, hai mẹ con ôm chặt nhau khóc rống lên một trận, Diệp Dung và Bạch Biên Sương cũng ngồi bên cạnh lau nước mắt, hốc mắt Diệp Sở ửng đỏ, thầm nghĩ: may mắn Tứ muội muội trở thành Hoàng Hậu,cũng không ghi hận chuyện ngày trước, Đại muội muội mới còn có cơ hội sống sót trở về, điều dưỡng thân thể.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 142
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...