Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiểu Sủng Hậu Dưỡng Thành Ký

Chương 16

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Diệp Dung rơi xuống nước, mọi người có mặt đều hoảng hồn, hai tiểu nha hoàn của nàng ta vội vàng buông Lục Phỉ ra, chạy đến bên hồ nước, kéo Diệp Dung đang ở trong nước giãy dụa lung tung loạn xạ lên.

Ven hồ nước cũng không quá sâu, các nha hoàn lại tới rất nhanh, Diệp Dung chỉ bị uống mấy ngụm nước, bất quá, hiện tại dù sao cũng là mùa xuân, nước trong hồ vẫn thật lạnh lẽo, Diệp Dung vừa được đưa lên liền lập tức đánh mấy cái nhảy mũi.

"Ai u, Dung tỷ nhi của ta, là ai độc ác đem con đẩy xuống nước chứ?!" Nhận được tin tức Tề thị một đường kêu khóc lao tới, một tay kéo lấy Diệp Dung, "Nữ nhi đáng thương của ta, thiếu chút liền phải mất mạng a!"

Nho Nhỏ Sủng Hậu Sơ Dưỡng Thành Trail

Diệp Dung nghĩ đến vừa sợ vừa phẫn nộ, nghe lời nói của mẫu thân, đưa tay lên chỉ, "Chính là nàng! Là Diệp Thiên đem ta đẩy xuống!"

"Không phải ta, ta căn bản cũng không có đụng trúng ngươi, là chính ngươi tự trượt chân té xuống!" Diệp Thiên lên tiếng giải thích.

Cùng Tề thị đi đến còn có Diệp Phù và Diệp Sở lúc này cũng vừa vặn đang ở nhà, Diệp Phù ôn nhu nói: "Tứ muội muội, không sao, bọn tỷ muội đùa giỡn khó tránh khỏi chút va va chạm chạm a, nhưng mà nói dối gạt người thì thật là không tốt, ngươi vẫn là dựa vào tình hình thực tế mà nói thật đi, coi như muội đẩy tam muội muội rơi xuống nước, mẫu thân cũng sẽ không trách phạt muội đâu."

"Ta nói không phải ta!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Thiên đỏ lên.

"Không phải lỗi của cô nương chúng ta!" Lục Phỉ gương mặt còn lưu mấy đường cào xước ứa máu đứng bên người Diệp Thiên phản đối, "Cô nương chúng ta còn chưa có tiến đến, tam cô nương đã tự trượt chân rơi xuống!"

Diệp Phù mặt trầm xuống, "Các chủ tử nói chuyện, nơi nào đến phiên bọn nô tỳ tùy tiện xen vào, vả miệng cho ta!"

Bà tử đi theo phía sau nàng ta nhìn Tề thị một cái thấy nàng không có phản đối, liền tiến lên hướng phía Lục Phỉ đi tới.

Diệp Thiên ngăn tại trước mặt Lục Phỉ, đôi cánh tay ngắn nhỏ dang ra, che chở cho Lục Phỉ, trừng mắt nhìn bà tử kia, "Ngươi dám đụng đến nàng thử xem!"

Lục Phỉ mới vừa rồi bị hai tên nha hoàn kia lại túm lại vặn, trên thân thể vô cùng đau đớn, nàng cũng không có rơi nước mắt, lúc này trông thấy cô nương nhà mình thân thể nho nhỏ che chở đằng trước mình, hốc mắt vẫn không khỏi nóng lên.

Diệp Sở so với Diệp Lệ chỉ nhỏ một tuổi, nhất nhất đều do nhị lão gia tự mình dạy bảo, hắn không nói gì đứng một bên nhìn xem một màn này, nữ nhân chính là như vậy, không biết giải quyết vấn đề từ gốc rễ, liền chỉ biết ầm ĩ náo loạn vì mấy việc lông gà vỏ tỏi, "Tốt, sự tình còn không có biết rõ ràng, ai cũng không thể vội vã kết luận, mẫu thân, trước tiên vẫn nên đưa tam muội muội về phòng đi, miễn cho dính nước lâu bị nhiễm phong hàn."

Hắn nói kiểu này, Tề thị mới kịp phản ứng, gọi một bà tử to khỏe, cõng Diệp Dung, nhưng cũng không phải đưa về viện của nàng, mà là trực tiếp đưa đến Thọ An đường.

Diệp Thiên muốn trở về viện tử của mình để cho Lục Phỉ đem những vết thương trên mặt xử lý một chút, lại bị Diệp Phù kéo lại, "Tứ muội muội, chúng ta cũng đi Thọ An đường đi, nhìn xem tam muội muội có sao không."

Lục Phỉ làm sao có thể yên tâm cô nương nhà mình một mình đi qua đó, không quản tới mất thương tích trên mặt, cũng đi theo ngay phía sau.

Rất nhanh, Thọ An đường liền tụ tập đầy người, ngay đến tam thái thái Mai thị cũng tới.

"Thiên tỷ nhi, các ngươi đùa giỡn thì đùa giỡn, sao có thể đem Dung tỷ nhi đẩy xuống nước chứ?" Lão thái thái trách cứ nhìn Diệp Thiên, "Về sau cũng không thể lại thế này, giữa tỷ muội với nhau phải biết tươn than tương ái mới phải."

Cửa lớn Thọ An đường cũng không đóng, lời này liền thanh thanh sở sở truyền ra ngoài, Phùng ma ma một đường đi tới khóe miệng hiện lên một tia cười lạnh, nàng cũng không có lập tức đi vào, lần này là một cơ hội, nàng cũng muốn nhìn xem hầu phủ này nước đã bị khuấy đục đến mức nào.

"Lão thái thái, cũng không nhất định là Thiên tỷ nhi đẩy a?" Tam thái thái Mai thị đã nghe kể qua chuyện này, cũng góp lời nói: "Thiên tỷ nhi đó giờ vốn luôn là một hài tử rất có phép tắc, lễ nghĩa, coi như mọi chuyện có rùm beng, cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy."

Lão thái thái lườm Mai thị một cái, đè ép lửa giận trong lòng, người con dâu này từ trước đến nay đều không hề thuận theo ý mình, dưới gối cũng không có lấy nổi một hài tử, tính tình còn đặc biệt hay ghen tị, bọn nha hoàn mình đưa qua cho lão tam làm thông phòng liền ngay đến cửa viện tử cũng không thể nào vào được, liền bị nàng trả ngược về, nếu không phải xem xét đến phân thượng của phụ thân nàng, há có thể dung nàng muốn làm gì thì làm cho tới hôm nay sao.

"Ta không có đẩy nàng, là nàng trượt chân tự mình ngã xuống." Mấy lời này Diệp Thiên cũng không biết đã nói bao nhiêu lần, lúc này lại lặp lại một lần nữa.

Diệp Phù lắc đầu, thở dài: "Tứ muội muội, nói dối cũng không tốt a, ngươi —— "

"Chuyện gì đã xảy ra?!" Diệp Lệ vội vã chạy đến, hắn đang ở sân tập võ, cách nội viện xa nhất, nghe nói muội muội xảy ra chuyện, một đường chạy vội trở về. Tiến vào Thọ An đường, chỉ thấy lão thái thái ngồi ở vị trí đầu, mọi người còn lại chia nhau ngồi tại hai dãy ghế hai bên, mà muội muội bảo bối của mình thì lại lẻ loi trơ trọi đứng ngay giữa phòng, thân thể nho nhỏ quật cường đứng thẳng tắp.

"Ca ca!" Diệp Thiên vừa trông thấy Diệp Lệ, liền cảm thấy ủy khuất dâng tràn, miệng nhỏ cong lên, vành mắt lập tức đỏ lên.

Diệp Lệ trong lòng đau như bị kim châm, hắn đi đến bên cạnh Diệp Thiên, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, cười lạnh một tiếng, "Các ngươi đây là đang thẩm vấn phạm nhân sao?"

Tề thị cười nói: "Lệ ca nhi nói quá nghiêm trọng rồi, cái gì thẩm vấn phạm nhân, bất quá là Thiên tỷ nhi cùng Dung tỷ nhi —— "

Diệp Lệ không quan tâm nàng nói cái gì, lôi kéo Diệp Thiên đi đến một bên ghế ngồi xuống, "Thiên Thiên, nói cho ca ca biết chuyện gì đã xảy ra."

Từ đầu tới cuối, cũng không có một ai hỏi qua nàng chuyện đã xảy ra như thế nào, không chỉ có không hỏi nàng, cũng không hỏi Diệp Dung và hai nha hoàn của nàng ta, tựa hồ tất cả mọi người trăm miệng một lời nhận định, chính là nàng đã đẩy Diệp Dung xuống hồ. Chỉ có mỗi ca ca tới, mới nghiêm túc muốn nghe nàng nói chuyện. Diệp Thiên kiềm nén cho nước mắt đừng chảy ra, đem chuyện đã xảy ra tất cả nói rõ lại một lần, "Ca ca, ta thật sự không có đẩy nàng."

"Ân." Diệp Lệ ôn nhu  đem tóc mái trên trán nàng đang tán loạn vẹn ra sau tai, "Ta tin tưởng Thiên Thiên."

Nghe được câu này của ca ca, nước mắt Diệp Thiên rốt cục rớt xuống.

"Thiên Thiên không sợ, có ca ca ở đây." Diệp Lệ dùng ngón cái xoa mặt nàng, đem nước mắt đều lau đi. Bản thân hắn tập võ từ thuở nhỏ, vô cùng nỗ lực, khắc khổ và cố gắng, thiếu niên mười bốn tuổi, mà lòng bàn tay đều là vết chai, khuôn mặt nhỏ non mềm của Diệp Thiên cảm nhận được sự thô ráp từ đầu ngón tay hắn mang tới hơi cân cấn khó chịu nhưng trong lòng cảm thấy vô cùng yên ổn, coi như toàn bộ người trong hầu phủ đều không tin nàng, chỉ cần có ca ca tin nàng là đủ rồi.

Diệp Lệ cầm bàn tay nhỏ của nàng, đôi mắt lành lạnh nghiêm nghị quét mắt nhìn một vòng trong phòng, "Nếu tam muội muội đã nói là Thiên Thiên đẩy nàng, Thiên Thiên lại nói là tam muội muội chính mình rơi xuống, như vậy, đem mấy nha hoàn có mặt lúc đó đều dẫn tới đây."

Rất nhanh, hai nha hoàn của Diệp Dung cùng Lục Phỉ đều tiến vào, song song quỳ gối ngay giữa phòng, đây cũng thật là chính là tư thế thẩm vấn phạm nhân.

Diệp Lệ sai người đưa tới một sợi roi mây, nắm ở trong tay ước lượng, đứng ở phía sau ba người, "Bá bá bá", mỗi người trên lưng đều bị quất trúng một roi.

Hai đứa nha hoàn của Diệp Dung lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, các nàng đều là nha hoàn nhất đẳng bên người Diệp Dung, liền việc nặng chút đều không phải làm, nuôi đến da mịn thịt mềm, làm sao chịu được đòn rồi của Diệp Lệ.

Lục Phỉ sửng sốt một chút, về phần lớn tiếng hét ư, nàng làm sao lại không cảm thấy đau đâu? Bất quá, nàng nghĩ đến dụng hình chính là thế tử gia, đột nhiên liền nhanh trí hiểu ra, cũng theo sau hét thảm một tiếng, mặc dù so với hai người kia chậm chạp hơn chút.

Diệp Thiên nhìn thấy ngoại bào của Lục Phỉ cũng đã toác ra, lại thấy nàng là thảm như vậy, liền nhào tới ôm lấy nàng, "Ca ca, huynh không nên đánh nàng!"

Lục Phỉ trong lòng cảm động cực kỳ, cô nương hôm nay đều đã là lần thứ hai che chở cho nàng, nàng cũng ôm lấy Diệp Thiên, thừa cơ tại bên tai nàng thấp giọng nói: "Nô tỳ là diễn."

Diệp Thiên nghe thấy thanh âm của nàng một chút đều không thống khổ, không khỏi ngẩng đầu nhìn ca ca, gặp hắn nháy mắt cực nhanh, "Thiên Thiên, tránh ra!"

Diệp Thiên là ca ca chiếu khán lớn lên, hai người có thể nói là cực kỳ ăn ý, nàng lập tức hiểu được, yên lặng thối lui đến ghế bên cạnh ngồi xuống.

Diệp Lệ âm thanh lạnh lùng: "Chắc hẳn ba người các ngươi cũng sẽ nói không giống nhau, không quan hệ, ta cứ như vậy đánh xuống, thẳng đến khi lời khai của ba người các ngươi hoàn toàn thống nhất mới thôi, ta nghĩ đến khi đó, trong miệng các ngươi liền sẽ là lời thật."

"Lệ ca nhi ngươi làm gì vậy?!" Lão thái thái bất mãn quát lên: "Bất quá là tỷ muội đùa giỡn với nhau thôi, làm sao lại kéo đến tra tấn người? Mau dừng tay!"

"Tỷ muội đùa giỡn với nhau không có gì, nhưng là cố ý hãm hại người khác liền là vấn đề lớn, về phần ba đứa nha hoàn này, lời khai không đồng nhất, tất có người đang nói láo, hầu phủ chúng ta không chứa chấp loại hạ nhân này!" Diệp Lệ nói xong, lại là ba đường rồi quất ra.

Lục Phỉ lần này đã có kinh nghiệm, sợi roi vừa rơi xuống ở trên người liền  hét thảm một tiếng, hai nha hoàn kia thì đã đau đến kém chút nữa ngất đi, mắt thấy Diệp Dung không ra mặt, nhị thái thái không mở miệng, lão thái thái cũng không cứu mình, lập tức luống cuống, tranh nhau chen lấn mở miệng.

"Đừng đánh nữa, thế tử gia đừng đánh nữa, nô tỳ nói!"

"Tứ cô nương không có đẩy cô nương của chúng ta, cô nương là tự mình ngã xuống!"

"Tứ cô nương còn chưa chạy đến trước mặt cô nương chúng ta, cô nương đã bị trượt chân, liền ngã vào trong hồ!"

Diệp Lệ đem sợi roi trong tay ném đi, "Hai nha hoàn này, ngày mai liền đem bán ra ngoài!" Nói xong, hắn lôi kéo Diệp Thiên tay, không quay đầu lại rời đi Thọ An đường.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 16
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...