Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 13

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trình Ngữ Lam về nhà cũng đã hơn 6 giờ tối, cô mệt mỏi đi lên phòng.

Vừa mở cánh cửa phòng ngủ ra cô hơi giật mình khi thấy thân hình cao lớn của Mộ Duật Hành ngồi ở ghế sofa hút thuốc.

Khói thuốc bay lượn lờ xộc thẳng vào mũi cô, khiến cô hơi khó chịu.

- Em về rồi à?

Mộ Duật Hành dụi tàn điếu thuốc, ngước mặt sang nhìn cô.

- Ừm, anh về khi nào vậy? Sao lại về sớm, không phải anh nói đi khoảng một tuần sao?

Mộ Duật Hành đứng dậy, đi lại gần Trình Ngữ Lam, kéo cô ôm vào lòng cho thỏa nhớ mong.

- Vì anh nhớ em, muốn về sớm với em.1

Trình Ngữ Lam lặng im không nói gì, cũng không bài xích cái ôm của Mộ Duật Hành.

Nhưng sâu trong lòng của cô, cô có hận anh, nếu như anh không xuất hiện trong đời cô thì hôm nay cô và Dương Hữu Bằng đã có thể hạnh phúc bên nhau.1

Nhưng không thể phủ nhận Mộ Duật Hành đối xử với cô rất tốt, mặc dù lúc trước cô rất lạnh nhạt và còn nói ra những lời tổn thương anh, nhưng anh đều bỏ qua tất cả không bao giờ lớn tiếng với cô.

Điều đó khiến cô chút cảm tình với anh.

- Xin lỗi, anh về gấp quá nên không mua quà cho em.

- Không sao.

- Hôm nay em đã đi đâu vậy? Sao không bảo tài xế đưa đi, em đi một mình anh sẽ rất lo lắng.

Mộ Duật Hành kéo nhẹ Trình Ngữ Lam ra rồi nhìn vào đôi mắt của cô hỏi.

- Em về nhà ba mẹ.

Trình Ngữ Lam lãng tránh ánh mắt của Mộ Duật Hành, gương mặt tái xanh sợ anh phát hiện ra cô đang nói dối.

- Em ăn tối chưa?

- Em ăn rồi.

- Được rồi, em đi tắm rữa đi.

Em muốn ăn gì thêm không?

- Không cần đâu.

Trình Ngữ Lam nói xong thì đi nhanh vào phòng tắm.

Cô hất nước vào mặt cho tỉnh táo, cô sợ ánh mắt sắc bén của anh, sợ cả khuôn mặt nghiêm nghị đằng đằng sát khí của anh.

Mộ Duật Hành nhìn bóng lưng của cô mà nhếch môi cười nhạt, trái tim của anh như đang rỉ máu.

Anh thừa biết hôm nay cô làm gì, gặp ai, nhưng anh lại không vạch trần vì anh sợ mất cô, anh hèn nhát đến nỗi nhắm mắt bỏ qua, xem như không có chuyện gì.1

Anh không trách Trình Ngữ Lam vì anh là người có lỗi, nhưng tình yêu ai mà không ích kỹ, muốn người đó là người phụ nữ của mình.1

Lúc này điện thoại của Mộ Duật Hành reo lên, là thuộc hạ của anh, Mạc Kỳ Vân.

- Tôi nghe.

- Lão đại, Dương Hữu Bằng muốn gặp ngài.

- Không gặp.

- Vâng, ngài có muốn tôi ra tay không?

- Không cần.

Mộ Duật Hành cúp máy.

Anh biết rõ Dương Hữu Bằng muốn tìm anh là vì việc gì, muốn anh nhường ư? Vậy thì chờ kiếp sau đi...1

Nếu như không còn cách nào khác vậy thì anh sẽ tặng cho Trình Ngữ Lam một đứa con, đến lúc đó liệu còn ai dám giành cô với anh nữa không?1

Anh từng nói, chỉ cần là cô thì anh không từ một thủ đoạn nào cả!

Kiếp này Trình Ngữ Lam đã định sẵn là người phụ nữ của anh, Mộ Duật Hành.

Gần một tiếng sau đó Trình Ngữ Lam mới đi ra với bộ đồ pijama kín đáo, cô là người hơi cổ hủ nên không thích ăn mặc những bộ quần áo sexy quyến rũ.

Nhưng đối với Mộ Duật Hành, cô mặc gì anh cũng thấy rất xinh đẹp.

Thấy Trình Ngữ Lam đang dùng khăn lau tóc và ngồi xuống bàn trang điểm, anh mỉm cười đi lại gần cô.

- Sau này đừng gội đầu khi đã hơn 7 giờ tối, rất dễ bị bệnh.

Mộ Duật Hành lấy cái khăn từ tay cô rồi nhẹ nhàng lau tóc cho cô, sau đó mở ngăn tủ lấy máy sấy tóc.

Tiếng máy sấy ù ù bên tay.

Mộ Duật Hành nghiêm túc sấy tóc cho cô, bàn tay to lớn của anh luồn vào mái tóc mềm mượt của cô.1

Trình Ngữ Lam nhìn gương mặt, ánh mắt của anh qua gương.

Thấy anh ân cần, quan tâm mình như vậy trong lòng của cô cũng chút ấm áp...chút rung động...và cũng có chút có lỗi...1

Hơn 15 phút sau thì tóc của cô cũng đã cô khô hẵng, Mộ Duật Hành đặt máy sấy xuống bàn trang điểm rồi quay người cô lại, đặt lên trán của cô một nụ hôn.

- Anh sang thư phòng làm việc một chút, em mệt thì cứ ngủ đi.

Giọng nói và ánh mắt của Mộ Duật Hành đầy sự cưng chiều, sủng nịnh dành cho Trình Ngữ Lam.

Anh chưa bao giờ đối xử với người phụ nữ nào như vậy, kể cả mẹ anh còn không thấy được tính cách này của anh.

Trình Ngữ Lam gật đầu.

Anh mỉm cười sờ yêu vào gương mặt xinh đẹp, mịn màng không chút son phấn của cô rồi mới luyến tiếc rời đi.

Anh yêu cô còn nhiều hơn anh yêu bản thân mình.

Anh để bản thân mình chịu tổn thương chứ không làm tổn thương cô dù chỉ một lời nói.1

Nhưng anh lại ích kỹ không muốn rời xa cô.

Muốn cô là của riêng anh, muốn mỗi ngày được ở bên cô, ôm cô và hôn cô...

Trình Ngữ Lam xoay người lại nhìn mình trong gương, giọt nước mắt của cô lại rơi xuống.

Cả ngày hôm nay cô đã suy nghĩ rất nhiều, giữa Dương Hữu Bằng và Mộ Duật Hành cô chỉ có thể chọn một.

Trình Ngữ Lam đưa tay gạt đi giọt nước mắt rồi đứng dậy lấy máy tính làm việc của mình ra, cô soạn bốn chữ...

Đơn Xin Nghỉ Việc 1.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57
Chương 57
Chương 58
Chương 58
Chương 59
Chương 59
Chương 60
Chương 60
Chương 61
Chương 61
Chương 62
Chương 62
Chương 63
Chương 63
Chương 64
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 69
Chương 70
Chương 70
Chương 71
Chương 71
Chương 72
Chương 72
Chương 73
Chương 73
Chương 74
Chương 74
Chương 75
Chương 75
Chương 76
Chương 76
Chương 77
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 79
Chương 80
Chương 80
Chương 81
Chương 81
Chương 82
Chương 82
Chương 83
Chương 83
Chương 84
Chương 84
Chương 85
Chương 85
Chương 86
Chương 86
Chương 87
Chương 87
Chương 88
Chương 88
Chương 89
Chương 89
Chương 90
Chương 90
Chương 91
Chương 91
Chương 92
Chương 92
Chương 93
Chương 93
Chương 94
Chương 94
Chương 95
Chương 95
Chương 96
Chương 96
Chương 97
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 99
Chương 100
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 103
Chương 104
Chương 104
Chương 105
Chương 105
Chương 106
Chương 106
Chương 107
Chương 107
Chương 108
Chương 108
Chương 109
Chương 109
Chương 110
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 114
Chương 115
Chương 115
Chương 116
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 118
Chương 119
Chương 119
Chương 120
Chương 120
Chương 121
Chương 121
Chương 122
Chương 122
Chương 123
Chương 123
Chương 124
Chương 124
Chương 125
Chương 125
Chương 126
Chương 126
Chương 127
Chương 127
Chương 128
Chương 128
Chương 129
Chương 129
Chương 130
Chương 130
Chương 131
Chương 131
Chương 132
Chương 132
Chương 133
Chương 133
Chương 134
Chương 134
Chương 135
Chương 135
Chương 136
Chương 136
Chương 137
Chương 137
Chương 138
Chương 138
Chương 139
Chương 139
Chương 140
Chương 140
Chương 141
Chương 141
Chương 142
Chương 142
Chương 143
Chương 143
Chương 144
Chương 144
Chương 145
Chương 145
Chương 146
Chương 146
Chương 147
Chương 147
Chương 148
Chương 148
Chương 149
Chương 149
Chương 150
Chương 150
Chương 151
Chương 151
Chương 152
Chương 152
Chương 153
Chương 153
Chương 154
Chương 154
Chương 155
Chương 155
Chương 156
Chương 156
Chương 157
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 170
Chương 171
Chương 171
Chương 172
Chương 172
Chương 173
Chương 173
Chương 174
Chương 174
Chương 175
Chương 175
Chương 176
Chương 176
Chương 177
Chương 177
Chương 178
Chương 178
Chương 179
Chương 179
Chương 180
Chương 180
Chương 181
Chương 181
Chương 182
Chương 182
Chương 183
Chương 183
Chương 184
Chương 184
Chương 185
Chương 185
Chương 186
Chương 186
Chương 187
Chương 187
Chương 188
Chương 188
Chương 189
Chương 189
Chương 190
Chương 190
Chương 191
Chương 191
Chương 192
Chương 192
Chương 193
Chương 193
Chương 194
Chương 194
Chương 195
Chương 195
Chương 196
Chương 196
Chương 197
Chương 197
Chương 198
Chương 198
Chương 199
Chương 199
Chương 200
Chương 200
Chương 201
Chương 201
Chương 202
Chương 202
Chương 203
Chương 203
Chương 204
Chương 204
Chương 205
Chương 205
Chương 206
Chương 206
Chương 207
Chương 207
Chương 208
Chương 208
Chương 209
Chương 209
Chương 210
Chương 210
Chương 211
Chương 211
Chương 212
Chương 212
Chương 213
Chương 213
Chương 214
Chương 214
Chương 215
Chương 215
Chương 216
Chương 216
Chương 217
Chương 217
Chương 218
Chương 218
Chương 219
Chương 220

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 13
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...