Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 18

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trình Ngữ Lam về nhà liền chạy vào phòng tắm ngâm mình trong bồn.

Cô thấy ghét bản thân mình kinh khủng, cô đã không giữ vững lý trí mà làm điều cả xã hội không ai cho rằng cô đúng.

Dù cô có ghét Mộ Duật Hành, có hận Mộ Duật Hành đã ép hôn cô nhưng với thân phận là một người vợ, cô cũng không thể làm chuyện thiếu đạo đức như vậy được.

Nhưng điều làm cô sợ hơn đó chính là Mộ Duật Hành sẽ biết chuyện của ngày hôm nay.

Khi nãy cô đã gặp Hà Doanh với bộ dạng áo sơ mi không còn một khuy, đầu tóc rối bời, son môi lem luốc, còn bước ra từ phòng của Dương Hữu Bằng.

- Mình phải làm sao đây?

Trình Ngữ Lam ôm mặt bật khóc, nếu để Mộ Duật Hành biết chuyện anh sẽ nổi điên lên mất.

Anh sẽ cho rằng cô ngoại tình, cho rằng cô là một người phụ nữ lăng loàn trắc nết.

Mộ Duật Hành thong thả ngồi trong thư phòng nhâm nhi tách cafe trên tay, điện thoại của anh bất ngờ reo lên, là số của Mạc Kỳ Vân.

- Nói đi.

- Dương Hữu Bằng gửi cho ngài một đoạn video, ngài có muốn tôi gửi qua không?1

Dương Hữu Bằng không có cách nào để liên lạc trực tiếp với Mộ Duật Hành được cả, anh chỉ có thể liên lạc được với thuộc hạ của Mộ Duật Hành mà thôi.

- Gửi qua.

- Vâng.

Mộ Duật Hành đặt điện thoại xuống bàn làm việc.

Khuôn mặt của anh trở nên đăm chiêu, chân mày chau lại nhìn ra ngoài ban công.

Anh không biết Dương Hữu Bằng muốn anh xem cái gì? Nhưng trong lòng của anh dâng lên nổi bất an khó tả...

Rất nhanh sau đó trên màn hình vi tính của Mộ Duật Hành xuất hiện một đoạn video ngắn ghi lại cảnh Trình Ngữ Lam và Dương Hữu Bằng ôm hôn nhau cuồng nhiệt trong phòng làm việc, Dương Hữu Bằng còn bế cô vào phòng nghỉ và cô cũng không có một động tác nào cho là từ chối.1

Một nam, một nữ vào phòng nghĩ với bộ dạng môi dính chặt vào nhau như thế thì ai cũng hiểu được chuyện gì sẽ xảy ra...

Hai mắt của Mộ Duật Hành mờ đi, khuôn mặt đỏ bừng, bàn tay của anh nắm chặt lại rồi đứng dậy quăng thẳng máy vi tính vào trong vách tường không một chút thương tiếc.

Nếu đó là những hình ảnh của trước đây thì Mộ Duật Hành sẽ không tức giận đến thế vì anh cho rằng ai cũng có quá khứ, nhưng sự thật quá phũ phàng khi thời gian hiển thị trên video là ngày hôm nay.

- Trình Ngữ Lam....

- Trình Ngữ Lam, tại sao...!tại sao...!tại sao em lại đối xử với anh như vậy.1

Một câu tại sao của Mộ Duật Hành là một cú đấm vào trong tường.

Anh bây giờ rất muốn giết người, đặc biệt là giết chết Dương Hữu Bằng và cả Trình Ngữ Lam.

Trình Ngữ Lam đang ngâm mình trong bồn tắm thì bên ngoài đã có tiếng đập cửa, và kèm theo tiếng nói vang dội của Hà Doanh.

- Trình Ngữ Lam, chị ra đây, mẹ tôi đang chờ chị bên dưới.

Trình Ngữ Lam co rúm người lại, cảm giác sợ hãi bao vây lấy cô.

- Mẹ tôi có chuyện muốn nói với chị.

Tốt nhất là chị mau đi xuống đừng để mẹ tôi mời ba mẹ của chị qua.

Hà Doanh nói rồi bỏ đi ra ngoài.

Hôm nay cô chỉ muốn đến thăm hỏi Dương Hữu Bằng, nhưng ai ngờ lại bắt gặp chuyện tốt của Trình Ngữ Lam.

Đầu tuần, sáng sớm cô đã bắt ghen dùm anh trai của mình.

Trình Ngữ Lam biết mình không thể trốn tránh được nữa, những chuyện cô làm ra thì cô phải chấp nhận và xử lý.

Cô không thể để cho ba mẹ của cô bị người khác nói nặng, nói nhẹ được.

Với lại nếu ba mẹ của cô biết chuyện chắc sẽ rất sốc, và cũng có thể sẽ từ mặt cô luôn vì họ đã rất nhiều lần khuyên cô buông bỏ tình cảm với Dương Hữu Bằng.

Xuống nhà, mẹ anh và Hà Doanh đã ngồi sẵn ở sofa chờ cô, cô chầm chậm đi lại, cúi đầu không biết giải thích như thế nào.

- Mẹ...

- Đừng gọi tôi là mẹ, tôi không có phúc có một cô con dâu ngoan hiền, đức hạnh như cô đâu.

Mẹ anh lần này không thể bỏ qua được nữa.

Dù con trai bà có ép hôn nhưng chưa bao giờ đánh đập hành hạ cô.

Cho cô một cuộc sống sung sướng như bà hoàng, có kẻ hầu người hạ.

- Con xin lỗi, nhưng giữa con và Hữu Bằng vẫn chưa đi quá giới hạn.

- Chị xem mẹ tôi là con nít ba tuổi sao?

Hà Doanh tức điên lên, cô đã bắt ngay tại trận như vậy mà Trình Ngữ Lam vẫn còn đứng đó chối cãi.

Anh cô đã nhìn nhầm người thật rồi...

- Mẹ...

- Cô lên phòng lấy đồ của cô và rời khỏi nhà này cho tôi.

Tôi sẽ bảo con trai tôi ly hôn với cô, nhà họ Mộ không thể có một đứa con dâu như cô được.

- Đúng vậy, anh trai tôi không thể có một người vợ như chị được, không biết chị đã cấm bao nhiêu chiếc sùng cho anh ấy rồi.

Hai tay của Trình Ngữ Lam bấu vào nhau, cô không biết phải nói gì khi lỗi thuộc về cô hoàn toàn.

Ly hôn?

Tại sao khi nghe hai chữ ly hôn cô lại đau lòng đến thế, không phải khi trước cô rất muốn ly hôn với Mộ Duật Hành sao?

Không phải cô cũng đã biết được cuộc hôn nhân này phải có ngày kết thúc rồi sao?

Sao bây giờ cô chẳng thấy vui một chút nào?1

- Chị còn đứng đó làm gì? Mau lên phòng thu dọn đồ đạc của chị đi, đừng để tôi bảo người quăng đồ của chị ra ngoài đường, như vậy rất khó coi.

- Ngữ Lam, nếu không phải vì con trai tôi thì tôi sẽ không bao giờ chấp nhận cô.

Cô xem thái độ của cô đi, cô xem chuyện tốt mà cô làm ra đi? Hừ...được con trai tôi để ý đến là phước phần của cô vậy mà cô không biết trân trọng.

Sao cô không thử nghĩ xem nếu không có con trai tôi thì mẹ cô có qua khỏi không? Em trai cô có được đi du học vào ngôi trường danh giá bên Mỹ không?

Nước mắt thay phiên nhau rơi xuống, Trình Ngữ Lam đứng chôn chân tại chỗ, hai tay bấu chặt vào chiếc váy không dám nói gì vì mẹ anh nói hoàn toàn là sự thật.

Rất nhiều lần bà khó chịu vì tính cách, thái độ của cô đối với Mộ Duật Hành nhưng bà luôn bỏ qua cho cô vì thương anh.

Bà luôn mong cô thay đổi, luôn mong cô có thể quan tâm anh dù chỉ một chút, nhưng hết lần này đến lần khác Trình Ngữ Lam làm bà thất vọng.

...

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57
Chương 57
Chương 58
Chương 58
Chương 59
Chương 59
Chương 60
Chương 60
Chương 61
Chương 61
Chương 62
Chương 62
Chương 63
Chương 63
Chương 64
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 69
Chương 70
Chương 70
Chương 71
Chương 71
Chương 72
Chương 72
Chương 73
Chương 73
Chương 74
Chương 74
Chương 75
Chương 75
Chương 76
Chương 76
Chương 77
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 79
Chương 80
Chương 80
Chương 81
Chương 81
Chương 82
Chương 82
Chương 83
Chương 83
Chương 84
Chương 84
Chương 85
Chương 85
Chương 86
Chương 86
Chương 87
Chương 87
Chương 88
Chương 88
Chương 89
Chương 89
Chương 90
Chương 90
Chương 91
Chương 91
Chương 92
Chương 92
Chương 93
Chương 93
Chương 94
Chương 94
Chương 95
Chương 95
Chương 96
Chương 96
Chương 97
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 99
Chương 100
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 103
Chương 104
Chương 104
Chương 105
Chương 105
Chương 106
Chương 106
Chương 107
Chương 107
Chương 108
Chương 108
Chương 109
Chương 109
Chương 110
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 114
Chương 115
Chương 115
Chương 116
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 118
Chương 119
Chương 119
Chương 120
Chương 120
Chương 121
Chương 121
Chương 122
Chương 122
Chương 123
Chương 123
Chương 124
Chương 124
Chương 125
Chương 125
Chương 126
Chương 126
Chương 127
Chương 127
Chương 128
Chương 128
Chương 129
Chương 129
Chương 130
Chương 130
Chương 131
Chương 131
Chương 132
Chương 132
Chương 133
Chương 133
Chương 134
Chương 134
Chương 135
Chương 135
Chương 136
Chương 136
Chương 137
Chương 137
Chương 138
Chương 138
Chương 139
Chương 139
Chương 140
Chương 140
Chương 141
Chương 141
Chương 142
Chương 142
Chương 143
Chương 143
Chương 144
Chương 144
Chương 145
Chương 145
Chương 146
Chương 146
Chương 147
Chương 147
Chương 148
Chương 148
Chương 149
Chương 149
Chương 150
Chương 150
Chương 151
Chương 151
Chương 152
Chương 152
Chương 153
Chương 153
Chương 154
Chương 154
Chương 155
Chương 155
Chương 156
Chương 156
Chương 157
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 170
Chương 171
Chương 171
Chương 172
Chương 172
Chương 173
Chương 173
Chương 174
Chương 174
Chương 175
Chương 175
Chương 176
Chương 176
Chương 177
Chương 177
Chương 178
Chương 178
Chương 179
Chương 179
Chương 180
Chương 180
Chương 181
Chương 181
Chương 182
Chương 182
Chương 183
Chương 183
Chương 184
Chương 184
Chương 185
Chương 185
Chương 186
Chương 186
Chương 187
Chương 187
Chương 188
Chương 188
Chương 189
Chương 189
Chương 190
Chương 190
Chương 191
Chương 191
Chương 192
Chương 192
Chương 193
Chương 193
Chương 194
Chương 194
Chương 195
Chương 195
Chương 196
Chương 196
Chương 197
Chương 197
Chương 198
Chương 198
Chương 199
Chương 199
Chương 200
Chương 200
Chương 201
Chương 201
Chương 202
Chương 202
Chương 203
Chương 203
Chương 204
Chương 204
Chương 205
Chương 205
Chương 206
Chương 206
Chương 207
Chương 207
Chương 208
Chương 208
Chương 209
Chương 209
Chương 210
Chương 210
Chương 211
Chương 211
Chương 212
Chương 212
Chương 213
Chương 213
Chương 214
Chương 214
Chương 215
Chương 215
Chương 216
Chương 216
Chương 217
Chương 217
Chương 218
Chương 218
Chương 219
Chương 220

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 18
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...