Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 16

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong quán bar xập xình tiếng nhạc, Mộ Duật Hành uống cạn ly rượu này đến ly rượu khác, bây giờ chỉ có rượu mới giúp anh giải sầu.

Lăng Lập Thành vừa nhâm nhi ly rượu, vừa nhìn Mộ Duật Hành lắc đầu chán nãn.

Anh cảm thấy tội cho thằng bạn thân của anh, từ nhỏ cuộc sống đã không như bạn bè, lớn lên một chút thì vùi đầu vào công việc, chưa một ngày nào anh thấy Mộ Duật Hành hào hứng vui vẻ với cuộc sống.

Mộ Duật Hành là một người cháu rất có hiếu với ông bà, anh không ngần ngại chi tiền để thuê bác sĩ giỏi nhất, thuốc men tốt nhất...cho ông bà.Trước khi ông nội của anh qua đời, thuốc men, cháo, sữa, thay tả, lau mình...!tất cả đều là do một tay của Mộ Duật Hành làm.

Anh không ngại gì cả chỉ cầu mong cho ông bà nội của anh mau chóng khỏe mạnh lại, để sống cùng anh, nhưng ông bà nội anh đã kiệt sức vì già yếu.

Lúc ông nội của anh qua đời, Mộ Duật Hành trên người mặc đồ tang ngồi thẫn thờ trước bia mộ hơn một ngày trời, đến khóc còn không khóc được.

Cuộc sống Mộ Duật Hành chỉ có ông bà nội và mẹ, mẹ của anh dù rất thương anh nhưng bà còn có gia đình riêng, không thể dành 100℅ tình cảm cho anh được.

Mộ Duật Hành đặc biệt rất thương ông nội, ông vừa làm ông vừa làm ba của anh.

Vậy nên anh đã làm theo lời ông căn dặn trước khi qua đời.

Điều mà ông nội của anh cảm thấy hối tiếc nhất là không thể nhìn thấy anh cưới vợ, sinh con, có một gia đình trọn vẹn hạnh phúc.

Nhưng chắc chắn trên trời ông bà nội và ba anh đang dõi theo anh.

- Cậu thôi đi, cậu định uống cho chết à.

Lăng Lập Thành đặt mạnh ly rượu xuống bàn.

- Mặc kệ tôi đi.

- Nếu như tôi mặc kệ cậu được thì tôi cũng mặc kệ.

Cậu làm ơn cho tôi thấy bản lĩnh của cậu đi, cậu như thế này không thấy mất mặt sao?

Lăng Lập Thành vô cùng khó chịu.

Anh chỉ không cần mặt mũi lúc ở nhà với vợ của anh thôi, chứ khi ra ngoài dù bão tố thế nào anh vẫn là Lăng tổng cao ngạo, người người kính nể.

- Cậu không hiểu đâu.

- Duật Hành, không có nỗi đau nào là mãi mãi cả, thời gian sẽ làm thay đổi tất cả.

Ngày trước tôi cũng rất yêu Vân Tranh, nhưng tôi đã buông bỏ vì giữa tôi và cô ấy không thể tiếp tục.

Cậu và vợ cậu cũng vậy, một người không yêu mình, cậu giữa bên cạnh để làm gì?

- Để làm gì ư?

Mộ Duật Hành nhếch môi cười nhạt.

Anh giữ cô bên cạnh để anh yêu thương, để anh chăm sóc, để anh nuông chiều nhưng Trình Ngữ Lam không cần điều đó.

Điều cô cần là mau chóng giải thoát khỏi anh để sống bên người cô yêu.

- Nếu cậu cảm thấy không vui thì cậu cứ giết chết hết đi.

Mộ Duật Hành không quan tâm đến lời của Lăng Lập Thành nói nữa, anh cầm ly rượu lên tiếp tục uống.

Nếu anh có thể thì anh đâu ngồi ở đây uống rượu.

- ---------------

Trong căn phòng ngủ vắng lặng, Trình Ngữ Lam ngồi ở sofa chờ Mộ Duật Hành về nhà.

Đã hơn 11 giờ rồi mà anh vẫn chưa về, cô gọi cho anh, anh cũng không nghe máy.

Trình Ngữ Lam dựa người về sau, cô không ngờ Dương Hữu Bằng lại vu oan cho Mộ Duật Hành như vậy.

Ngày trước anh đâu có như vậy, lúc nào cũng nghiêm tục rõ ràng trong mọi vấn đề.

Thời gian đã làm thay đổi mọi thứ, thay đổi luôn tính cách con người của anh.

Cánh cửa phòng ngủ mở ra, Mộ Duật Hành lảo đảo đi vào, trên người của anh nồng nặc mùi rượu và thuốc lá.

Vì quá say nên anh không giữ được thăng bằng mà ngã vào bước tường lạnh ngắt, nó lạnh như trái tim của anh vậy.

Trình Ngữ Lam thấy thế liền chạy lại đỡ anh, nhìn anh như thế này cô có chút đau lòng.

- Duật Hành...

- Ngữ Lam...

- Mau lại giường...!anh say quá rồi.

Trình Ngữ Lam đỡ anh lại giường nằm xuống.

Cô từng thấy anh say nhưng chưa từng thấy anh say đến mức này, chắc bây giờ anh chẳng biết ai là ai nữa.

- Lam...

Trình Ngữ Lam ngồi xuống giường, cực lực cởi áo vest ra cho anh.

- Ui...

Bàn tay của cô cầm lấy cà vạt của anh, lật tới lật lui xem tháo ra như thế nào, đây là lần đầu cô cởi đồ cho đàn ông.

Cuối cùng Trình Ngữ Lam cũng tháo được cà vạt, cô lần mò từng khuy áo và mở ra cho anh thoải mái.

Trình Ngữ Lam mở tung hết những khuy áo ra, lòng của cô có chút sót khi nhìn những vết sẹo trên người của anh, chắc lúc đó anh rất đau.

- Lam...

Miệng của Mộ Duật Hành cứ lẫm bẫm tên của cô, Trình Ngữ Lam dời tầm mắt lên nhìn vào gương mặt của anh.

Trình Ngữ Lam cầm áo vest và cà vạt của anh định đem vào phòng tắm và lấy khăn ướt ra lau mặt cho anh thoải mái một chút.

Nhưng vừa bước xuống giường thì Mộ Duật Hành đã bắt lấy cánh tay của cô, kéo mạnh cô ngã xuống ôm vào lòng.

- Đừng...!Lam...!Đừng rời xa anh...!anh yêu em.

Đôi mắt của Trình Ngữ Lam có chút đỏ, người đàn ông này rất yêu cô, dù anh có dùng cách hèn hạ ép hôn cô nhưng anh vẫn luôn yêu cô, cho cô một cuộc sống mà hàng vạn cô gái khác mong ước.

- Duật Hành, em đi lấy khăn lau mặt cho anh.

Đột nhiên đôi mắt của Mộ Duật Hành mở ra, anh lật người để Trình Ngữ Lam nằm dưới thân anh.

Hai ánh mắt chạm nhau, trong đầu của cô bây giờ vô cùng rối loạn, cô biết anh định làm gì với mình.

Mộ Duật Hành cúi xuống hôn vào đôi môi của Trình Ngữ Lam, cô nhắm tịt mắt lại, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến...

Buông tha cho đôi môi của cô, anh tiến xuống chiếc cổ thơm tho của cô rồi vùi mặt vào đó....!sau đó...!sau đó Mộ Duật Hành đã nhắm mắt ngủ....

Trình Ngữ Lam mở mắt ra, chớp chớp mắt nhìn lên trần nhà.

Như vậy là đã đi ngủ rồi sao?.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57
Chương 57
Chương 58
Chương 58
Chương 59
Chương 59
Chương 60
Chương 60
Chương 61
Chương 61
Chương 62
Chương 62
Chương 63
Chương 63
Chương 64
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 69
Chương 70
Chương 70
Chương 71
Chương 71
Chương 72
Chương 72
Chương 73
Chương 73
Chương 74
Chương 74
Chương 75
Chương 75
Chương 76
Chương 76
Chương 77
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 79
Chương 80
Chương 80
Chương 81
Chương 81
Chương 82
Chương 82
Chương 83
Chương 83
Chương 84
Chương 84
Chương 85
Chương 85
Chương 86
Chương 86
Chương 87
Chương 87
Chương 88
Chương 88
Chương 89
Chương 89
Chương 90
Chương 90
Chương 91
Chương 91
Chương 92
Chương 92
Chương 93
Chương 93
Chương 94
Chương 94
Chương 95
Chương 95
Chương 96
Chương 96
Chương 97
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 99
Chương 100
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 103
Chương 104
Chương 104
Chương 105
Chương 105
Chương 106
Chương 106
Chương 107
Chương 107
Chương 108
Chương 108
Chương 109
Chương 109
Chương 110
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 114
Chương 115
Chương 115
Chương 116
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 118
Chương 119
Chương 119
Chương 120
Chương 120
Chương 121
Chương 121
Chương 122
Chương 122
Chương 123
Chương 123
Chương 124
Chương 124
Chương 125
Chương 125
Chương 126
Chương 126
Chương 127
Chương 127
Chương 128
Chương 128
Chương 129
Chương 129
Chương 130
Chương 130
Chương 131
Chương 131
Chương 132
Chương 132
Chương 133
Chương 133
Chương 134
Chương 134
Chương 135
Chương 135
Chương 136
Chương 136
Chương 137
Chương 137
Chương 138
Chương 138
Chương 139
Chương 139
Chương 140
Chương 140
Chương 141
Chương 141
Chương 142
Chương 142
Chương 143
Chương 143
Chương 144
Chương 144
Chương 145
Chương 145
Chương 146
Chương 146
Chương 147
Chương 147
Chương 148
Chương 148
Chương 149
Chương 149
Chương 150
Chương 150
Chương 151
Chương 151
Chương 152
Chương 152
Chương 153
Chương 153
Chương 154
Chương 154
Chương 155
Chương 155
Chương 156
Chương 156
Chương 157
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 170
Chương 171
Chương 171
Chương 172
Chương 172
Chương 173
Chương 173
Chương 174
Chương 174
Chương 175
Chương 175
Chương 176
Chương 176
Chương 177
Chương 177
Chương 178
Chương 178
Chương 179
Chương 179
Chương 180
Chương 180
Chương 181
Chương 181
Chương 182
Chương 182
Chương 183
Chương 183
Chương 184
Chương 184
Chương 185
Chương 185
Chương 186
Chương 186
Chương 187
Chương 187
Chương 188
Chương 188
Chương 189
Chương 189
Chương 190
Chương 190
Chương 191
Chương 191
Chương 192
Chương 192
Chương 193
Chương 193
Chương 194
Chương 194
Chương 195
Chương 195
Chương 196
Chương 196
Chương 197
Chương 197
Chương 198
Chương 198
Chương 199
Chương 199
Chương 200
Chương 200
Chương 201
Chương 201
Chương 202
Chương 202
Chương 203
Chương 203
Chương 204
Chương 204
Chương 205
Chương 205
Chương 206
Chương 206
Chương 207
Chương 207
Chương 208
Chương 208
Chương 209
Chương 209
Chương 210
Chương 210
Chương 211
Chương 211
Chương 212
Chương 212
Chương 213
Chương 213
Chương 214
Chương 214
Chương 215
Chương 215
Chương 216
Chương 216
Chương 217
Chương 217
Chương 218
Chương 218
Chương 219
Chương 220

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 16
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...