Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 5

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ngày hôm sau bà Trình được phẫu thuật, còn là bác sĩ giỏi nhất tại thành phố S đứng ra làm phẫu thuật cho bà.

Tất cả cũng nhờ có Mộ Duật Hành.

Từ hôm qua đến bây giờ Mộ Duật Hành luôn bên cạnh của Trình Ngữ Lam.

Cả một đêm cô không ngủ vì lo lắng cho bệnh tình của mẹ cô, bác sĩ có nói là phần trăm phẫu thuật thành công chỉ có 50℅ mà thôi.

- Mẹ, mẹ nhất định phải cố gắng.

Trình Ngữ Lam ôm chầm lấy bà Trình.

Cô sợ, cô sợ lắm.

Cô còn chưa báo hiếu được gì cho ba mẹ, mẹ cô vẫn còn chưa được nhìn cô mặc áo cưới mà.

- Ngữ Lam, mẹ sẽ không sao đâu.

Mộ Duật Hành kéo cô ôm vào lòng để cho y tá đẩy bà Trình vào phòng phẫu thuật.

- Em cố gắng, anh chờ em ở bên ngoài.

Ông Trình nắm lấy tay bà, đôi mắt cũng đã đỏ hoe lên.

- Mẹ, mẹ cố gắng lên.

Phẫu thuật xong mẹ sẽ khỏe mạnh trở lại.

.

Truyện Hệ Thống

Bà Trình mỉm cười gật đầu với Thiên Vũ, y tá đưa bà vào phòng.

Đèn đỏ phòng phẫu thuật bật lên, Trình Ngữ Lam, ông Trình, Trình Thiên Vũ bên ngoài chỉ biết cầu nguyện cho bà bình an.

Hơn 5 giờ đồng hồ trôi qua, Trình Ngữ Lam mệt mỏi ngã đầu vào lồng ngực của Mộ Duật Hành.

Cả ngày hôm qua cô không ăn không ngủ, bây giờ dừng như đã kiệt sức.

- Ngữ Lam, em nhắm mắt ngủ một chút.

Mộ Duật Hành vuốt vuốt tấm lưng của Trình Ngữ Lam.

Nhìn cô dựa dẫm vào anh như thế này anh cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc.1

- Híc...!

- Ngoan, mẹ sẽ không sao đâu.1

Trôi thêm 5 giờ đồng hồ nữa, cánh cửa phòng phẫu thuật mới mở ra.

Mọi người gấp gáp đi lại hỏi.

Trên mặt của ai cũng không giấu được sự lo lắng, bất an.

- Bác sĩ, bà nhà của tôi thế nào rồi?

- Ca phẫu thuật thành đã thành công, người nhà có thể an tâm rồi.

Trình Ngữ Lam thở phào nhẹ nhõm, vui mừng đến nổi muốn khóc.

Ông Trình và Trình Thiên Vũ cũng vậy.

- Cảm ơn bác sĩ, cảm ơn bác sĩ nhiều lắm.

- ---------------

Một tuần sau đó, sức khỏe của bà Trình cũng tốt lên hẵng.

Một tuần nay Trình Ngữ Lam luôn ở trong bệnh viện để chăm sóc cho bà.

Mỗi buổi tối Mộ Duật Hành đều đến thăm cô và bà Trình.

Và đều làm anh thất vọng là thái độ của cô đối với anh đã quay trở lại như cũ, lại lạnh nhạt vô tâm với anh.1

Hôm nay ông Hà và mẹ của anh đến thăm bà Trình.

Cả hai gia đình cũng sắp kết thông gia nên ông bà không thể không tới thăm.1

- Chị Trình, sức khỏe của chị thế nào rồi?

Ông bà đi vào, Trình Ngữ Lam nhìn thấy thì cúi đầu chào, đi lại rót trà mời ông bà.

- Hai bác uống trà ạ.

- Ừm.

- Tôi cũng đã khỏe rồi, cảm ơn anh chị đã đến thăm.

- Chúng ta cũng sắp kết thông gia rồi, chị không cần khách sáo vậy đâu.

Bà Trình mỉm cười, nhưng trong lòng của bà rất buồn.

Bà biết Trình Ngữ Lam không hề yêu thích Mộ Duật Hành, vì gia đình nên cô mới chấp nhận kết hôn.

- Duật Hành cũng thật tệ, sao không thuê người chăm sóc chị Trình cho con đỡ cực.

Mẹ anh nhìn Trình Ngữ Lam nói.

Theo như bà biết, tất cả chi phí đều do con trai của bà chi trả.

Đều đó là chuyện bình thường nếu như cô là người biết đều, còn đằng này theo bà thấy cô không hề biết ơn anh.

- Con không thấy cực ạ.

Hai tay của Trình Ngữ Lam bấu vào nhau khi nhìn thấy sắc mặt của mẹ anh.

Cô biết tại sao mẹ anh lại không thích cô, nhưng sao không thử đặt mình vào hoàn cảnh của cô, để hiểu tâm trạng của cô như thế nào.

- Chị Trình mau khỏe lại nhé, chỉ còn ba tuần nữa là tới ngày Ngữ Lam kết hôn rồi.

- Ừm, tôi cũng rất mong mau chóng khỏe lại.

- Đúng vậy, sau đó còn bế cháu nữa chứ.

Tôi đã nôn có cháu nội lắm rồi.

Mẹ anh vừa cười vừa nói.

Ông Hà và mẹ anh ở lại nói chuyện thì cũng ra về để cho bà Trình nghỉ ngơi.

Lúc này trong phòng chỉ còn hai mẹ con của Trình Ngữ Lam, cô ngồi xuống ghế bóp chân cho bà thoải mái.

- Ngữ Lam, hay là con sang nước ngoài đi.1

Mọi động tác của Trình Ngữ Lam đều dừng lại, ngước lên nhìn mẹ cô.

- Mẹ biết con không yêu Duật Hành, con sang nước ngoài một thời gian đi, để mọi chuyện cho ba mẹ giải quyết.

- Con căn bản là không thể trốn thoát khỏi bàn tay của anh ta.

Anh ta cho người theo dõi con, dù con muốn trốn cũng không được.

Nếu trốn thành công thì sao? Anh ta cũng sẽ bắt con về mà thôi vì thuộc hạ của anh ta rất nhiều.

Trình Ngữ Lam cười khổ trong lòng.

Tại sao Mộ Duật Hành lại phải lòng với cô chứ? Đó là một sự đau khổ chứ không vui sướng gì cả.

- Ngữ Lam...!

- Mẹ, mẹ đừng khóc, mẹ còn yếu lắm.

- Nếu con đã chấp nhận kết hôn thì từ bây giờ con phải quên đi Hữu Bằng.

Con không thể làm vợ người này nhưng trong lòng lại có người kia được.1

- Con sẽ cố gắng.

Trong lòng của Trình Ngữ Lam vô cùng rối bời.

Dù Mộ Duật Hành rất tàn nhẫn, máu lạnh nhưng anh luôn đối tốt, dịu dàng với cô.

Nếu như một tuần trước không có anh, mẹ cô không biết phải làm sao.

Hơn 10 giờ tối, Trình Ngữ Lam đứng nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Hôm nay Mộ Duật Hành không đến vì anh bận công việc phải bay sang Mỹ ba ngày.1

Nước mắt lăn dài xuống gò má, cô lại nhớ đến Dương Hữu Bằng.

Cô trách anh, cô trách anh tại sao không liên lạc với cô, không đi về tìm cô.

Thông tin cô và Mộ Duật Hành kết hôn đang lang rộng trên khắp các mặt báo và các trang mạng xã hội gần hai tháng nay, thì tại sao anh không nhìn thấy chứ? Hay là anh cho rằng cô đã phụ bạc anh yêu người đàn ông khác, nên anh đã hận cô không muốn quay về tìm cô.

- Hữu Bằng, em sẽ quên anh.1

❤ Tặng 2 chap cho các bạn.

Các bạn nhớ LIKE, VOTE ủng hộ cho mình nhé❤1

- ---------------.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57
Chương 57
Chương 58
Chương 58
Chương 59
Chương 59
Chương 60
Chương 60
Chương 61
Chương 61
Chương 62
Chương 62
Chương 63
Chương 63
Chương 64
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 69
Chương 70
Chương 70
Chương 71
Chương 71
Chương 72
Chương 72
Chương 73
Chương 73
Chương 74
Chương 74
Chương 75
Chương 75
Chương 76
Chương 76
Chương 77
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 79
Chương 80
Chương 80
Chương 81
Chương 81
Chương 82
Chương 82
Chương 83
Chương 83
Chương 84
Chương 84
Chương 85
Chương 85
Chương 86
Chương 86
Chương 87
Chương 87
Chương 88
Chương 88
Chương 89
Chương 89
Chương 90
Chương 90
Chương 91
Chương 91
Chương 92
Chương 92
Chương 93
Chương 93
Chương 94
Chương 94
Chương 95
Chương 95
Chương 96
Chương 96
Chương 97
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 99
Chương 100
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 103
Chương 104
Chương 104
Chương 105
Chương 105
Chương 106
Chương 106
Chương 107
Chương 107
Chương 108
Chương 108
Chương 109
Chương 109
Chương 110
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 114
Chương 115
Chương 115
Chương 116
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 118
Chương 119
Chương 119
Chương 120
Chương 120
Chương 121
Chương 121
Chương 122
Chương 122
Chương 123
Chương 123
Chương 124
Chương 124
Chương 125
Chương 125
Chương 126
Chương 126
Chương 127
Chương 127
Chương 128
Chương 128
Chương 129
Chương 129
Chương 130
Chương 130
Chương 131
Chương 131
Chương 132
Chương 132
Chương 133
Chương 133
Chương 134
Chương 134
Chương 135
Chương 135
Chương 136
Chương 136
Chương 137
Chương 137
Chương 138
Chương 138
Chương 139
Chương 139
Chương 140
Chương 140
Chương 141
Chương 141
Chương 142
Chương 142
Chương 143
Chương 143
Chương 144
Chương 144
Chương 145
Chương 145
Chương 146
Chương 146
Chương 147
Chương 147
Chương 148
Chương 148
Chương 149
Chương 149
Chương 150
Chương 150
Chương 151
Chương 151
Chương 152
Chương 152
Chương 153
Chương 153
Chương 154
Chương 154
Chương 155
Chương 155
Chương 156
Chương 156
Chương 157
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 170
Chương 171
Chương 171
Chương 172
Chương 172
Chương 173
Chương 173
Chương 174
Chương 174
Chương 175
Chương 175
Chương 176
Chương 176
Chương 177
Chương 177
Chương 178
Chương 178
Chương 179
Chương 179
Chương 180
Chương 180
Chương 181
Chương 181
Chương 182
Chương 182
Chương 183
Chương 183
Chương 184
Chương 184
Chương 185
Chương 185
Chương 186
Chương 186
Chương 187
Chương 187
Chương 188
Chương 188
Chương 189
Chương 189
Chương 190
Chương 190
Chương 191
Chương 191
Chương 192
Chương 192
Chương 193
Chương 193
Chương 194
Chương 194
Chương 195
Chương 195
Chương 196
Chương 196
Chương 197
Chương 197
Chương 198
Chương 198
Chương 199
Chương 199
Chương 200
Chương 200
Chương 201
Chương 201
Chương 202
Chương 202
Chương 203
Chương 203
Chương 204
Chương 204
Chương 205
Chương 205
Chương 206
Chương 206
Chương 207
Chương 207
Chương 208
Chương 208
Chương 209
Chương 209
Chương 210
Chương 210
Chương 211
Chương 211
Chương 212
Chương 212
Chương 213
Chương 213
Chương 214
Chương 214
Chương 215
Chương 215
Chương 216
Chương 216
Chương 217
Chương 217
Chương 218
Chương 218
Chương 219
Chương 220

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 5
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...