Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Quốc Màu Xám

Chương 148

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong phòng hắt lên ánh đèn ngủ ấm áp màu cam, Tần Thái nhìn Sa Ưng hồi lâu, anh ta cởi nốt áo trên, phát hiện ánh cô hơi kì lạ: "Sao vậy?"

Tần Thái liếc xéo: "Cô ta có dục cầu bất mãn thì sao, chẳng lẽ anh muốn đi thỏa mãn cho cô ta à."

Sa Ưng lại cười: "Tuy rằng tôi có trăm phần trăm mê đắm cô ta đến cỡ nào thì Hà Ảnh Thu vẫn đang ở trong phạm vi bảo vệ của Trật Tự nha, tôi không cách nào ăn được. Còn nữa, cô cho rằng vợ của Lữ Liệt Thạch là con ngốc sao, bỗng nhiên có một người đàn ông lạ mặt tiếp cận, làm sao mà cô ta không nghi ngờ cho được?"

Lúc này Tần Thái mới yên lòng, quét mắt nhìn từ trên xuống dưới một phen: "Còn tưởng anh cứ thấy vợ người khác liền muốn nhào tới chứ?"

Sa Ưng ôm chặt lấy cô: "Được, trước tiên nhào lên người cô đã."

t*ng trùng anh ta lại chạy lên não rồi.

Một giờ sau, trong bóng tối, Tần Thái đang nằm gọn trong vòng tay rắn chắc của Sa Ưng, anh ta hôn môi cô: "Đột nhập vào Tổng bộ của Trật Tự thì quá nguy hiểm. Nếu đã không vào được, thì tìm cách khiến cô ta tự nguyện ra ngoài."

Tần Thái thắc mắc: "Sẽ có không ít người đi theo hộ tống."

Sa Ưng đã tính sẵn trong lòng: "Đó là lúc quang minh chính đại ra ngoài, cô nghĩ đi, chuyện bị yếu chắc chắn Lữ Liệt Thạch sẽ không nói lý do cho vợ ông ta biết. Đối với một người phụ nữ mới 23 tuổi, chắc chắn cô ta sẽ nghi ngờ. Nếu lúc này mà nghe danh có một vị Huyền Thuật sư cao minh đang ở thành phố Tam Họa, có khả năng chữa trị bệnh kín cho đàn ông, hay có thể thu hồi tâm của người chòng...Lúc này cô ta còn dám mang nhiều người đi theo sao?"

Tần Thái gật đầu, rất nhanh đã hiểu mục đích: "Hơn nữa chính cô ta tìm tới cửa, sẽ không nhiều cảnh giác."

Sa Ưng tán thưởng mà vỗ vỗ tóc cô: "Thông minh lắm, tôi lại thưởng tiếp nhé."

"Hả? thôi thôi, anh đừng như vậy...AA"

.....

Ngày hôm sau, Sa Ưng đi làm sớm, Tần Thái nằm lì không muốn rời giường, Đàm Tiếu đã gọi cô dậy rất nhiều lần mà không được, tức mình hừ một tiếng bỏ đi.

Tần Thái ngủ một mạch tới giữa trưa, nghĩ đến kế hoạch ngày hôm qua, bỗng nhiên cô nhớ đến một người, Lữ Lương Bạc. Nói gì thì Lữ Liệt Thạch cũng là cha của anh ấy.

Cô lăn qua lộn lại, chẳng còn buồn ngủ nữa. Trong lòng lại thở dài, quả thật Sa Ưng nói rất đúng, với tính cách này của chính cô rất khó làm nên chuyện lớn, quá do dự không quyết đoán.

Quá giờ trưa, cô rời giường đi một chuyến đến Thông Dương quán. Từ sau khi Tần Thái đảm nhận chức vụ Bộ trưởng Bộ tài nguyên của Nhân Gian, Đàm Tiếu cũng trở thành trợ lý của Bộ trưởng. Hiện giờ việc của tuyến ba rất nhiều, huống chi mỗi tuyến còn có 6 tổ. Một mình anh không lo liệu hết được nên đã tuyển thêm hai trợ lý.

A Tử vốn ra ngoài công tác đã trở về, vừa lúc Đàm Tiếu đang tìm người, cùng với đó tuyển thêm một cô gái tên Đào Yên. Hai người này đều là mỹ nhân, cũng có trách nhiệm chăm sóc Tần Thái thế nên Đàm Tiếu mới cố ý chọn. Anh chẳng mong mọc ra thêm người nào tranh giành nữa.

Một tuần chỉ có ba ngày đã rất thiếu rồi, hừ!

Lúc Tần Thái đến Thông Dương quán, Đàm Tiếu đang hoạch toán tiền lương nhân viên tháng này, bên cạnh còn có Đào Yên. Đàm Tiếu ngồi trước máy tính chăm chú làm việc, Đào Yên đứng sau tựa cả bộ ngựa sữa lên vai anh, hẳn là cúp C.

Lúc Tần Thái đi vào liền nhìn thấy cảnh này, không biết phải làm sao, chỉ thấy có cảm giác như cùng người khác uống chung cốc nước. Cô ho nhẹ, Đàm Tiếu lại đang cố ý chọc giận cô, chỉ theo phép tắc mà chào một tiếng: "Lam bộ trưởng, sớm."

Đàm Tiếu cố ý nhấn mạng chữ sớm, nhưng lúc đó đã là hai giờ chiều. Đào Yên vốn kín sợ với vị bộ trưởng trong truyền thuyết này, nhanh chân chạy đến thỉnh an.

Tần Thái khẽ nâng cằm, nói với Đào Yên: "Cô ra ngoài trước đi."

Cô đã lên tiếng, Đào Yên nào dám nói cái gì, liền vội vàng thu thập tài liệu rồi đi mất bóng. Đàm Tiếu vẫn cúi đầu tập trung vào tính toán tiền lương, mí mắt chẳng nâng. Tần Thái đến gần cọ cọ vào người anh, cố ý hừ hừ. Nhưng Đàm Tiếu vẫn không nhúc nhích.

Cô mất hứng, duỗi tay che màn hình máy tính lại, lúc này Đàm Tiếu mới ngẩng đầu: "Chuyện gì?"

Tần Thái ngồi vào lòng Đàm Tiếu, nũng nịu, ôm cổ anh cọ cọ, lại nhẹ nhàng hôn lên cằm, Sắc mặt Đàm Tiếu lúc này mới dễ chịu hơn chút, ít nhất là vòng cánh tay phải ôm lấy cô.

Tần Thái biết vì sao Đàm Tiếu không vui. Vì tối qua cô với Sa Ưng làm có hơi quá. Nhưng cô không khống chế được mà, thể lực của tên kia như con trâu đực vậy.

Vừa cọ lồ ng ngực vừa nói cho Đàm Tiếu nghe kế hoạch đã lên từ đêm trước. Đàm Tiếu bế Tần Thái lên đặt vào ghế lớn trong phòng, rồi xoay người đi ra ngoài. Tần Thái thở dài: "Anh còn giận sao?"

Đàm Tiếu không quay đầu lại: "Tôi đi tìm một cửa hàng mặt tiền tốt, không thể dùng văn phòng của Thông Dương quán để dụ cô ta tới được."

Tất nhiên rồi, nếu không Trật Tự mà điều tra là dẹp tiệm sớm luôn đó.

Nhìn bóng dáng Đàm Tiếu, Tần Thái không đoán được Đàm Tiếu có thật sự để bụng chuyện đó hay không. Có đôi khi giống như một đứa nhỏ, rất thích ăn giấm. Nhưng anh vẫn luôn biết được chuyện gì là quan trọng. Chuyện công chuyện tư không lẫn lộn hay trì hoãn.

Rất nhanh tìm được chỗ tốt, Tần Thái dùng thân thể nam nhân tầm 30 tuổi, tuy gương mặt này không quá đẹp, nhưng được ở chỗ thành thục ổn trọng, rất có khí chất của cao nhân ngoại thế.

Cô đặt bảng hiệu hấp dẫn hơn nhiều so với Thông Dương quán, "kéo được tâm người yêu/chồng, dù là yêu thầm, chia tay hay ly hôn. Đều có thể quay trở lại như lúc đầu."

Mà chuyện tình cảm nam nữ sẽ có rất nhiều dụ hoặc.

Đương nhiên mới bắt đầu, sẽ không có ai tin tưởng, chuyện này hơi mơ hồ.

Đặt tên là Đoàn Tụ quán, nói rõ mục đích hành nghề.

Ngày khai trương, quần chúng quay xem bảng hiệu rất đông. Nhưng bên trong lại không một bóng người. Ai có não đều có nghi ngờ với cái bảng hiệu này, nhưng nghi thì nghi, đứng xem cũng đâu mất miếng thịt nào.

Tần Thái đi ra, thấy mà tội cho đứa nhỏ mới được thuê để giữ cửa. Cô mặc một bộ đạo bào màu vàng, nhìn qua rất uy nghiêm, nhưng trong lòng cô đang run đó, nhiều cawpjj mắt đang nhìn chằm chằm không sợ mới lạ a.

Cô hít sâu một hơi, nói chuyện ung dung thong thả: "Hôm nay Đoàn Tụ quán khai trương, sẽ miễn phí cho năm khách hàng đầu tiên."

Vừa nói xong, đám đông liền bàn luận xôn xao. Nhưng vẫn không có ai đi vào, lúc Tần Thái sắp xấu hổ muốn giấu mặt đi thì bỗng nhiên có một giọng nói: "Thực sự làm được chuyện thần kỳ sao? Tôi muốn mở mang tầm mắt một chút đây."

Lời này tuy nghĩa bình thường nhưng cách nói ra...thật lưu manh.

Tần Thái ngẩn ra, liền thấy bộ dáng đúng chất giang hồ của người vừa nói, áo khoác da bóng che đi thứ gì đó dài dài cất giấu bên dưới, một đầu nhuộm xanh đỏ, vẻ mặt dương dương: "Đại sư, ông mở quán chỗ này đã hỏi qua ý anh em chúng tôi chưa."

Thế mới biết, đúng là giang hồ rởm, Kỳ lạ, theo lý thì Đàm Tiếu sẽ giải quyết tốt mấy chuyện này chứ, chẳng lẽ cũng có lúc anh ta không làm được sao.

Năm người hung hồ đi đến cửa chính của quán, nhìn lướt qua nội thất rồi cười đến không biết xấu hổ: "Chà, nhìn trang trí rất xa hoa, nếu mà có chuyện gì thì tiếc lắm nha."

Nếu là lúc trước, hẳn Tần Thái đã bị đám này chọc giận, nhưng giờ cô chỉ bình tĩnh hỏi: "Các vị đại ca có việc sao?"

"Cũng không có gì" Đầu xanh đỏ còn đang nhai nhóp nhép cọng rau, "Chỉ muốn thỉnh giáo bản lĩnh cao thâm của đại sư để anh em chúng tôi mở mang chút kiến thức."

Hắn vuốt vuốt mái tóc nhuộm, càng thêm ương ngạnh: "Không phải ông nói có thể khiến gương vỡ lại lành, nhất kiến chung tình sao? Anh em chúng tôi vừa đủ 5 suất miễn phí, có làm không?"

Tần Thái hiểu rõ, cô kiềm chế bản thân, hỏi tiếp: "vậy các anh thích cô gái nào, nếu không tới đây thì ít nhất cũng cho tôi xem sinh thần bát tự."

"Sao lại phiền toái thế?" đầu xanh đỏ phàn nàn, hắn tùy tiện kéo một đại thúc 60 tuổi từ trong đám đông ra, rõ ràng là hàng xóm quanh đây, quen biết đầu xanh đỏ. Tuy không biết làm sao nhưng vẫn không dám phản kháng.

"Ông là cho tôi với ông ta nhất kiến chung tình được thì anh đây mới tin được, còn không thì chỉ là thứ lừa gạt người khác chẳng thể để yên được." Vừa dứt, đám đông liền ồn ào, chuyện này này này...

Tên đầu xanh đỏ này hẳn đã có chuẩn bị trước, đại thúc kia đã 60 tuổi, diện mạo đúng với số tuổi, đến người mù cũng biết khả năng vừa nhìn đã yêu giữa hai người này.

Tần Thái nhìn nhìn đại thúc, lại nhìn thoáng qua mái tóc kia, thật cạn ngôn mà. Khà khà, lão tử không đụng đến ngươi mà ngươi cứ thích nhào tới tìm xui.

"Cậu trai trẻ đây có muốn suy nghĩ lại không, thật sự muốn yêu đương với.....vị đại thúc này sao?" Tần Thái cố ý nói to lên, đây chính là tự mình đưa tới làm quảng cáo sống cho người khác nè, ngu gì không nắm bắt chứ.

Đầu xanh đỏ cười haha, chẳng hề để tâm: "Anh đây cmn nói trước nhá, ông mà không làm được thì chờ đổ máu đi."

Tần Thái nhìn kĩ hai người trước mặt, rồi duỗi tay bấm niệm cái thần chú, nhào nhặn linh hồn đầu xanh đỏ phù hợp một cách hoàn mỹ với hồn phách của của vị đại thúc kia.

Hồn phách của tên này có hơi giòn dễ nát, nhưng với tay nghề của cô bây giờ thì chỉ là chuyện nhỏ.

Đầu xanh đỏ còn đang khoác lác: "Thế nào, không được đúng không, đừng có mà..." vừa nói vừa nhìn sang đại thúc, bốn mắt nhìn nhau đột nhiên mặt cả hai đều đỏ lên. Hắn im phăng phắc không nói được nữa.

Quần chúng xung quang đang tâm thế chuẩn bị xem kịch vui, bỗng nhiên yên lặng đến tiếng kim rơi cũng nghe rõ.

Này...sao lại thế này?!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 51
Chương 52
Chương 52: Ngày 10 tháng 4 A chương
Chương 53
Chương 54: Ngày 12 tháng 4 A chương
Chương 54
Chương 55
Chương 55: Ngày 12 tháng 4
Chương 56
Chương 56: Ngày 12 tháng 4 chương
Chương 57: Ngày 13 tháng 4 a chương
Chương 57
Chương 58
Chương 58: Ngày 14 tháng 4 chương A
Chương 59: Ngày 14 tháng 4 b chương
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 148
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...