Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản

Chương 114

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Em nói đúng , tôi đã sớm biết tiệc đính hôn của Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa , cũng nhận được thiệp mời của họ , nhưng này lại thế nào? Tôi nghĩ khi tham gia cái tiệc gì cũng đâu cần sự đồng ý của em , phải không Lâm Khả Tâm?"

"Anh. . . . . ." Lâm Khả Tâm cắn chặt môi dưới , chung quy không thể phản bác lại

, dù sao anh nói cũng đúng , trong hợp đồng thì quyết định là anh , cho dù cô có

biết trước tiệc đính hôn của Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa nhưng Tư Đồ Viêm kiên quyết muốn cô đến thì cô vẫn phải đến.

Chỉ là Lâm Khả Tâm cảm thấy không phục: " Đúng , anh không cần trải qua sự đồng ý của em , nhưng anh cũng không thể tuỳ tiện làm tổn thương em."

Tư Đồ Viêm hơi nhướn chân mày:" A? Em nói gì? Tôi làm gì mà tổn thương em?"

Lâm Khả Tâm tiến lên một bước: " Chỉ cần dựa vào chuyện vừa rồi , anh chẳng những không nhìn lấy sự giúp đỡ của em ngược lại còn đá em xuống giếng , cố ý làm trái lại , bây giờ thì tốt rồi , em ngồi ở vị trí đầu và xem đầu đủ màn trình diễn đính hôn . . . . . .Anh vì cái gì cố ý làm vậy? Không cần giả vờ vô tội , anh không phải không có khả năng biết em không thể ngồi ở vị trí đầu tiên."

Đối với sự nổi giận đùng đùng của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm chỉ thản nhiên liếc nhìn một cái: " Ý em là em trách tôi không giúp em nói dối?"

Tuy rằng cô có ý như vậy , nhưng 2 từ “nói dối”này tràn ngập nghĩa xấu , Lâm Khả Tâm nhất thời cảm nhận cô biến thành sai lầm , không thể thừa nhận anh thật cao tay khi dùng chiêu này: " Em cũng không muốn nói dối nhưng em còn cách khác sao? Anh cũng thừa hiểu quan hệ của 3 người có bao nhiêu xấu hổ?"

Bởi vì ảo nảo , ngũ quan xinh xắn của Lâm Khả Tâm trở nên tối sầm. "Xấu hổ? Xấu hổ như thế nào? Sao tôi lại không biết?"

Tư Đồ Viêm một bên nói , một bên kề sát Lâm Khả Tâm , ánh mắt thâm thuý mang theo chút đùa cợt .

Bị anh nhìn đến sợ hãi , Lâm Khả Tâm không thể tránh né , vì vậy anh hơi khom người xuống, ghé sát bên tai cô , thấp giọng nói: " A đúng rồi , tôi nhớ rồi , có người nào đó cư nhiên yêu chính bạn trai của kế muội mình . . . . . . Lâm Khả Tâm

, em nói xem nếu tôi đem chuyện hôm nay truyền đi , có phải là một màn chấn

động hay không?"

Nói xong , Tư Đồ Viêm ngồi thẳng dậy , nụ cười châm biếm trên mặt thật chói mắt , mà Lâm Khả Tâm một bên chết lặng tại chỗ , chậm chạp không nói gì .

Qua nửa ngày , cô mới nói được vài chữ: " Anh. . . . . .Hỗn đản" "Cám ơn em đã khen , tôi sớm biết điều đó rồi."

Tư Đồ Viêm đối với 2 chữ “hổn đản” thừa nhận không e dè , thậm chí anh chẳng có gì áy náy , Lâm Khả Tâm sớm biết cô không có công phu cao ngạo như anh , nhưng cô cũng không muốn mình thua như thế.

Trong lòng uỷ khuất cùng bất mãn , Lâm Khả Tâm nắm chặt tay hướng về ánh mắt của Tư Đồ Viêm: " Nói cho em biết , làm tổn thương em sẽ để anh vui sao?"

Lúc thời điểm hỏi câu này , trong lòng Lâm Khả Tâm thầm cầu nguyện : Tư Đồ Viêm , cầu anh , nói cho em biết anh không muốn làm tổn thương em , nói cho em biết anh không cố ý làm vậy , nói cho em biết hết thảy là em hiểu lầm anh , van cầu anh!

Đáng tiếc , ánh mắt Tư Đồ Viêm vẫn lạnh như trước , làm tổn thương sự chờ mong cuối cùng của Lâm Khả Tâm: " Nếu em nghĩ vậy , thì là vậy đi." Lạnh lùng nói những lời này , Tư Đồ Viêm xoay người ngồi vào chỗ mà không hề nhìn sắc mặt của Lâm Khả Tâm.

Anh nói vậy. . . . . .Là thừa nhận anh làm cô tổn thương anh mới vui sao?

Đối với sự thật này , Lâm Khả Tâm rất lâu không thể chấp nhận , cũng không tình nguyện chấp nhận .

Chỉ thấy hai vờ bai nhỏ bé của cô run nhè nhẹ , đôi môi tái nhợt , liền ngay ánh mắt cũng bị che bởi một lớp sương mù , mà Tư Đồ Viêm trước mắt bởi vì vậy trở nên không đúng .

"Tại sao. . . . . ." Lâm Khả Tâm vừa định hỏi , thì đèn ở trong hội trường tắt đi , chỉ còn lại âm lượng trên sân khấu.

Người MC đi đến sân khấu , tuyên bố nghi thức đính hôn sắp bắt đầu , làm cho mọi người nhanh chóng ổng định lại chỗ ngồi , v..v

Lâm Khả Tâm ngồi tại chỗ , tuy rằng Tư Đồ Viêm ngồi cạnh cô nhưng trải qua một đoạn nói chuyện lúc nãy , thì câu “Tại sao?...” đột nhiên thật khó mở miệng ,

vì vậy cô cũng không hỏi lại , thậm chí không dám nhìn về phía anh , chỉ ngồi yên nhìn thẳng về trước.

Trên sân khấu , người Mc nói blabla một đống vô nghĩa , sau đó mới mời 2 nhân vật chính hôm nay ra là —— Cố Thiếu Kiệt , Hách Sa Sa .

Một ngọn đèn chiếu rọi vào họ , hai người nhìn nhau cười , Cố Thiếu Kiệt kéo tay Hách Sa Sa , chân thành đi tới trung tâm nhận tràng pháo tay chúc phúc của mọi người , ngay sau đó , người Mc khôi hài hỏi vài vấn đề của 2 người , nào là hai người quen biết thế nào , hiểu nhau ra sao , mọi thứ mở ra trước mặt mọi người .

Nghe Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa nói về tình cảm của họ , trong lòng Lâm Khả Tâm không khỏi nhớ trước đại học , tuy rằng cô khờ dại tin tưởng quan hệ giữa 3 người sẽ không có gì thay đổi , nhưng thật ra , bây giờ chuyện cá nhân 3 người đã sớm biến thành "2+1" chuyện xưa , chính là cô quá vô ý nên không nhận biết được thôi. . . . . .

Nhìn thấy Cố Thiếu Kiệt trên sân khấu ôn nhu nở nụ cười , Lâm Khả Tâm cảm thấy thật chói mắt , mặc kệ nói thế nào , anh vẫn là mối tình đầu cô thích 9 năm , tuy rằng tình cảm đó bây giờ cũng chẳng còn nữa nhưng thấy người mình từng thích biến thành vị hôn phu của người khác , sẽ không khỏi luyến tiếc , hơn nữa chuyện cũ một màn xuất hiện trong đầu , càng làm cho Lâm Khả Tâm tăng sầu não.

Cho nên Lâm Khả Tâm không muốn ngồi gần quá với bọn họ , rõ ràng mắt chứng kiến tất cả từ đầu đến cuối là sự tra tấn với cô , đó cũng là nguyên nhân, Lâm Khả Tâm mới không muốn ngồi ở dãy đầu.

Mà điều đáng buồn chính là , cô không có quyền lợi lựa chọn . Không , phải nói

đúng hơn từ lúc gặp Tư Đồ Viêm cô đã không có quyền lợi để lựa chọn.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 114
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...