Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản

Chương 147

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nghe Tư Đồ Viêm nói vậy , Hách Sa Sa quay đầu về phía Cố Thiếu Kiệt : " Thiếu Kiệt Ca Ca , anh ấy tại sao kêu em hỏi anh? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ anh biết Khả Tâm Tỷ đi đâu sao?"

Đối mặt với câu hỏi của Hách Sa Sa , Cố Thiếu Kiệt vẫn không muốn lừa cô nhưng cũng không thể bán đứng Lâm Khả Tâm , nếu Tư Đồ Viêm tìm được Lâm Khả Tâm không phải sự an toàn của Khả Tâm và đứa nhỏ sẽ không được bảo đảm sao.

" Tư Đồ Viêm , anh đừng nói lung tung , Khả Tâm căn bản không ở đây , Khả Tâm là một người sống , như thế nào bị anh làm mất?"

Nghe Cố Thiếu Kiệt nói vậy , Tư Đồ Viêm rõ ràng một bộ dạng không tin: " A , Cố Thiếu Kiệt anh tưởng tôi sẽ tin anh sao? Tôi đánh mất Lâm Khả Tâm? Rõ ràng là

anh mang cô ấy đi bằng khôg ngoại trừ anh ra cô ấy còn có thể xin ai giúp đỡ?"

Nói xong , Tư Đồ Viêm hướng trong phòng hô lên: " Lâm Khả Tâm , tôi biết em ở đây , em tốt nhất thông minh một chút chủ động ra ngoài nhận sai , bằng không để tôi tìm được em thì em xong đời."

Cố Thiếu Kiệt lấy thái độ cường ngạnh hiếm thấy từ chối nói: " Thực xinlỗi , Tư Đồ Tiên Sinh , tôi thật không hiểu anh đang nói gì , nếu anh muốn tìm Khả Tâm có thể đi đến nơi khác , nhà chúng tôi không chào đón anh đến đây làm ầm ĩ , người đâu tiễn khách."

Lời nói của Cố Thiếu Kiệt chọc giận Tư Đồ Viêm , anh không để ý bọn người hầu ngăn trở , anh trực tiếp vọt vào từng phòng tìm kiếm .

Không có , không có , vẫn là không có. . . . . .

Mở cửa rất nhiều phòng nhưng không có ai , Tư Đồ Viêm trau mày , thẳng cho

đến phòng cuối cùng vẫn là không thấy Lâm Khả Tâm đâu.

Tư Đồ Viêm quay người lại nhìn Cố Thiếu Kiệt đứng cách đó không xa , biểu hiện của Cố Thiếu Kiệt vẫn bình tĩnh như trước nhưng điều đó càng làm cho Tư Đồ Viêm trở nên phẫn nộ , anh nổi trận lôi định nắm cổ áo của Cố Thiếu Kiệt quát: " Nói , anh mang Lâm Khả Tâm giấu đi nơi nào? Nếu anh không nói hôm nay tôi sẽ đốt nát nơi này."

Cố Thiếu Kiệt biết Tư Đồ Viêm đã nói sẽ làm nhưng anh vẫn đạm mạc hồi đáp: " Cho dù anh có đốt nơi này tôi vẫn không biết."

"Đáng giận". Tư Đồ Viêm giơ nắm đắm lên định nện cho Cố Thiếu Kiệt một cái , nhưng vừa vặn di động của Tư Đồ Viêm liền vang.

Tư Đồ Viêm không nhìn di động dùng tay ấn hạ nghe " Alo , Đại Vĩ , thế nào tìm

được Lâm Khả Tâm rồi sao?"

Nghe được câu hỏi của Tư Đồ Viêm , bên kia truyền đến âm thanh :" Xin chào Tư Đồ Tổng Tài , ngài đoán tôi là ai?"

"Từ từ , không phải Đại Vĩ. . . . . .Tần Hữu Minh?"

Ngữ khí của Tư Đồ Viêm lộ ra vẻ kinh ngạc , liền ngay cả Cố Thiếu Kiệt đang đứng cạnh bên cũng trở nên khẩn trương .

"Tôi thật có hứng khi có thể nghe giọng của anh." Cách điện thoại nhưng Tư Đồ Viêm có thể cảm giác Tần Hữu Minh nở nụ cười gian trá: " Nhưng giọng nói của anh nghe ra không được tốt lắm nhỉ?"

Tư Đồ Viêm biết Tần Hữu Minh gọi cho mình khẳng định có chuyện không tốt , hơn nữa hay là sau chuyện Lâm Khả Tâm mất tích có quan hệ với Tần Hữu Minh?!

Nghĩ vậy , Tư Đồ Viêm ngừng thở , cẩn thận nghe âm thanh đối diện , nhưng bên

kia không có gì , thật lâu sau , giọng nói của Tần Hữu Minh trở nên gian ác "Anh cho là anh không mở miệng thì đến nơi sao? Đừng quên đứa nhỏ trong tay tôi , ngoan ngoan làm theo những gì tôi nói , bằng không tôi khó giữ được chuyện sẽ làm gì với đứa bé"

Quả nhiên , giây tiếp theo , Tư Đồ Viêm chợt nghe một giọng nói quen thuộc không thể quen thuộc hơn "Tư Đồ Viêm , cứu em . . . . . .van anh."

Trong lòng Tư Đồ Viêm trầm xuống , này không phải giọng nói của Lâm Khả Tâm thì còn ai nữa? Nhất là giọng khóc nức nở của cô lại làm cho anh thêm khẩn trương .

"Làm tốt lắm." Bên điện thoại kia lại đổi thành giọng của Tần Hữu Minh: " Tư Đồ Tổng Tài , vừa rồi ngài nghe rõ rồi chứ? Phu nhân của ngài đang gọi ngài đến cứu kìa.."

"Tần Hữu Minh , rốt cuộc mày muốn gì?" Tư Đồ Viêm gắt gao cắn răng , âm thanh trầm thấp theo hàm răng mà thoát ra

"Ha Hả , nghĩ xem tôi muốn gì?" Tần Hữu Minh nở nụ cười , sau đó dùng âm thanh giả dối nói " Tôi muốn cũng không có gì nhiều chỉ là cổ phần tất cả trong tay anh"

Tư Đồ Viêm sớm biết Tần Hữu Minh sẽ vì 30% cổ phần kia mà cắn anh , nhưng vì nghĩ thực lực của Tần Hữu Minh không theo kịp mình nên anh cũng không

quá lo , hiện tại ngẫm lại đều do anh chủ quang , cư hiên để Tần Hữu Minh lấy đứa nhỏ ra uy hiếp chính mình , không nghĩ điều anh làm sẽ liên luỵ đến cục cưng và Lâm Khả Tâm .

Tuy rằng lúc trước vì 30% cổ phần của Tần thị mà Tư Đồ Viêm không hao ít tiền tài cùng tinh lực , nhưng lúc này anh liền không chút suy nghĩ là đồng ý :" Được

,chỉ cần đáp ứng không làm tổn thương đến 2 mẹ con họ thì tôi sẽ đem 30% kia giao cho anh."

"Từ từ , tổng Tài , anh ra vẻ không muốn rõ ràng một chút a." Dừng một chút , Tần Hữu Minh bổ sung từng chữ :" Tôi không chỉ muốn riêng gì 30% của TầnThị mà phải là tất cả cổ phần của Tư Đồ Xí Nghiệp luôn , tất cả đều phải cho tôi miễn phí."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 147
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...