Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản

Chương 133

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nghe được tiếng hét to của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm vội vàng vào phòng ngủ xem đã xảy ra chuyện gì

Mà Lâm Khả Tâm rống giận làm cho Tần Hiểu Linh thật sợ , kia thấy Tư Đồ Viêm

, cô ta liền vội vàng cầu cứu nói: " Tư Đồ Ca , cứu em , Lâm Khả Tâm , nó điên rồi

, cầm lấy tay em không buông. . . . . ."

Nghe lời nói của Tần Hiểu Linh , Tư Đồ Viêm nhíu mày: " Lâm Khả Tâm , cô điên rồi sao? Còn không mau buông Hiểu Linh ra?"

Nhưng Lâm Khả Tâm vẫn vậy không buông tay: " Trừ phi cô ta giải thích cho tôi , bằng không tôi sẽ không buông".

Lâm Khả Tâm không sợ nhìn về phía Tư Đồ Viêm , dù sao cô cũng đã đem chuyện làm lớn còn cái gì phải sợ?

"Tư Đồ Ca. . . . . ." Âm thanh của Tần Hiểu Linh như đã muốn khóc , mà Tư Đồ Viêm nhìn về phía vẻ mặt không vui của Lâm Khả Tâm , cô cũng tin rằng giờ phút này chính mình thoạt như người điên.

"Buông tay" Tư Đồ Viêm lạnh lùng nói , nhưng Lâm Khả Tâm càng túm chặt hơn .

"Tôi sẽ không" Dựa vào cái gì mà bắt cô buông Tần Hiểu Linh , cô ta đã đoạt đi người cô yêu nhất , bây giờ còn cướp đi tự tôn của cô.

Thấy vậy , Tư Đồ Viêm không kiên nhẫn , anh tiến lên vài bước một tay nắm trụ cổ tay của Lâm Khả Tâm , một bên kia cầm quần áo của Tần Hiểu Linh , hung bạo tách 2 người ra

Vừa được tự do , Tần Hiểu Linh vội vàng trốn sau lưng Tư Đồ Viêm: " Tư Đồ Ca , vừa rồi thật đáng sợ , em rất sợ. . . . . ." Tần Hiểu Linh gắt gao bám vào vai Tư Đồ Viêm , kinh hồn nhìn Lâm Khả Tâm

"Không sợ , có anh ở đây , cô ta sẽ không dám làm gì em" Tư Đồ Viêm che chở Tần Hiểu Linh , nhìn về phía Lâm Khả Tâm , ánh mắt như con dao nhọn , hung hăng đâm vào trái tim tổn thươg của cô.

"Nói , Lâm Khả Tâm vừa rồi cô làm gì?"

Lâm Khả Tâm cắn môi dưới , cúi đầu nó:i " Vừa rồi cô ta đạp tôi 2 cái , còn kêu tôi phải lau giầy cho cô ấy."

Đối với này , Tư Đồ Viêm cũng không có ngoài ý muốn , dù sao anh cũng hiểu Tần Hiểu Linh quả thật sẽ làm vậy , nhưng anh vẫn cố ý hỏi: " Cô ta nói là sự thật sao?"

"Không phải "Tần Hiểu Linh vội vàng phản bác nói " Em không có cố ý , là cô ta nói lung tung , rõ ràng cô ta ghen tị em ở cạnh anh , nên cố ý tìm chuyện phát giận nhục mạ em , còn gây sự với em , anh cũng thấy đó"

Tần Hiểu Linh chẳng những thay đổi sự thật mà còn úp ngược tội lên người Lâm Khả Tâm

Lâm Khả Tâm nhất thời phẫn nộ " Cô nói dối ! Rõ ràng là cô. . . . . ."

" Lâm Khả Tâm , cô câm miệng cho tôi , là cô không đúng còn dám mở miệng sao?" Tư Đồ Viêm tức giận quát

Bị anh quát , đầu tiên là Lâm Khả Tâm sửng sốt sau đó cứng ngắt vặn cổ , khó tin nhìn anh: " Anh tin tưởng lời cô ta nói . . . . . .thật không?" Lâm Khả Tâm run rẩy chất vấn hỏi

Tư Đồ Viêm nghe vậy , khinh thường , nói ra lời nói tàn khốc: " Tại sao tôi phải

tin tưởng cô?"

Nghe câu trả lời của Tư Đồ Viêm , Lâm Khả Tâm không tự chủ lùi về sau 2 bước nhìn anh như một người xa lạ

Không có khả năng, không có khả năng. . . . . . Không nên là như vậy!

Rõ ràng lúc trước anh còn vì Tần Hiểu Linh khi dễ cô mà bảo vệ cô không phải sao. . . . . .Rõ ràng 2 người ở chung như vậy . . . . . .Rõ ràng anh biết cô là người thế nào , vậy tại sao còn không tin tưởng cô? Chẳng lẽ chính là anh ghét cô?

Sự thay đổi lớn của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm không thể nhận , cô thậm chí cảm thấy từ 「chán ghét 」 cũng không đủ nói lên hành động của anh làm với cô , mà là anh hận cô mới đúng

Chẳng lẽ anh không thích cô? Hay nói ra chẳng lẽ anh hận cô như vậy? Bằng không vì sao anh lại tàn nhẫn thế kia? Mà cô làm sai cái gì để anh phải ghét cô đến tình trạng này?

Nếu như cô có làm sai chuyện gì thì chính là cô đã yêu anh , hơn nữa còn cầu xin tình yêu của anh

Ngăn khoé miệng , Lâm Khả Tâm nở nụ cười chua sót , làm như tự cười nhạo bản thân không biết lượng sức " Đúng , là tôi sai , là tôi gây sự trước , sau đó còn nói oan cho cô ấy , hết thảy là tôi không tốt , trừng phạt tôi đi"

Bộ dáng này của Lâm Khả Tâm làm cho Tư Đồ Viêm cảm thấy một tia đau lòng , nhưng anh vẫn là lạnh lùng nói " Cô cho là nhận sai thì có thể sao?"

"Vậy anh muốn tôi làm gì?" Lâm Khả Tâm buông vai , ánh mắt không biết lúc nào

đã mất đi sáng rọi

Cô ngẩng đầu nhìn về phía anh , kia một tư thế 「 muốn làm gì tôi thì sẽ được 」

, là sự cam chịu.

Ha hả , tuỳ Tư Đồ Viêm muốn tra tấn cô sao cũng được , dù sao cô cũng chẳng còn gì , ý thức được anh hận cô nên mới tra tấn như vậy , cô cũng không dám tái ôm hi vọng gì nữa

Đều nói chờ mong một ít , một ít , mấc mác cũng liền đi theo một ít một ít , chỉ cần làm khó cô , cô sẽ thừa nhận sự thật này .

Nhưng mỗi lần Tư Đồ Viêm mở miệng đều làm cho Lâm Khả Tâm tuyệt vọng " giải thích với Hiểu Linh".

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 133
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...