Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản

Chương 153

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Nhưng nếu xuất phát từ lợi ích , theo năng lực của anh hoàn toàn có thể mang đến hơn 30% cổ phần , thậm chí có thể áp đảo cả vị trí chủ tịch , nhưng anh không có làm vậy , tại sao?"

(TT : cái này thay đổi lại xưng hô nha , mày tao nghe nặng quá) T_T

Tần Hữu Minh hỏi xong cũng không đợi Tư Đồ Viêm trả lời , liền thử giải đáp nói: " Ngay từ đầu tôi đã không rõ điểm ấy , hơn nữa vì cổ phần của tôi và anh cũng ngang nhau , chỉ cần anh thêm một chút cổ phần nữa thì vị trí chủ tịch tôi khó mà giữ được , nên tôi thuỷ chung lo lắng đề phòng , sợ một lúc nào đó anh

giở thủ đoạn cướp đi vị trí chủ tịch của tôi , sau này tôi hiểu ra , anh chính là muốn dùng phương pháp để cuộc sống hằng ngày của tôi thật khó khăn , mỗi một ngày đều không sống tốt , đúng hay không?"

Với sự hoài nghi của Tần Hữu Minh , Tư Đồ Viêm chỉ là giễu cười " A , xem ra tôi và anh nói chuyện nhiều như vậy anh vẫn là không tin tôi. . . . . .Bất quá cũng đúng , vốn thanh danh của tôi cũng không tốt" , dừng một chút Tư Đồ Viêm giải thích thêm :"Thành thật nói cho anh hiểu tôi chưa bao giờ nghĩ tới độc chiếm Tần Thị cả , tuy rằng anh làm cho sự nghiệp của Tần Thị trở nên khó khăn , nhưn g tôi một chút cũng không lạ , nó cũng không phải một tay tôi xây dựng nên lấy lại cũng không có cảm giác gì , mà tôi phải mua Tần Thị là vì phải báo đáp Tần Lão nên không muốn nó phải đóng cửa , dù sao năm đó không có Tần Lão thì Tư Đồ Xí Nghiệp cũng không thể đứng dậy".

"Vậy vì cái gì mà anh cố tình phải có cổ phần giống tôi đều là 30%?" Tần Hữu Minh vẫn không hiểu được

Tư Đồ Viêm nhún nhún vai: "Không có biện pháp , tuy rằng tôi không muốn làm tổng tài nhưng tôi cũng không thích người khác thay tôi làm vị trí trên , đương nhiên tôi không thể kiềm giữ cổ phần nhiều hơn nhưng tôi biết anh hận tôi , hiện tại tôi chỉ giữ đúng cổ phần ngang anh để ít nhiều anh nghĩ muốn giết tôi , nếu như tôi đoạt lấy Tần Thị còn không biết anh sẽ dùng thủ đoạn gì để đối phó với tôi? Hơn nữa tôi lấy 30% đó vốn cũng nên thuộc về tôi , năm đó Tần Lão lấy gia sản nhà tôi để mang lợi thì ít nhiều 30% đó cũng đáng."

Nghe Tư Đồ Viêm giải thích , Tần Hữu Minh mới hiểu hết thảy phiền não là do chính anh mua dây buộc mình , anh kinh ngạc hết sức không khỏi có chút hổ thẹn .

Tần Hữu Minh à Tần Hữu Minh , lần này đúng là khôn ngoan lầm chỗ , lấy lòng tiểu nhân đo với quân tử ...

"Nếu như không có gì nữa tôi đi tìm Khả Tâm , tôi tin cô ấy hẳn là đã đến nhà của Cố Thiếu Kiệt." Tư Đồ Viêm tươi cười mang theo chút khẩn cấp cùng khẩn trương.

Tần Hữu Minh nhất thời tỉnh ngộ , nguyên lai Tư Đồ Viêm vẫn là đùa giỡn : anh sở dĩ không nhanh không chậm đối với chính mình nói nhiều vậy , trên thực tế chỉ muốn kéo dài thời gian , miễn cho tâm mình hung ác , hảo hảo đem Lâm Khả Tâm trở lại —— Tư Đồ Viêm vẫn là muốn đảm bảo Lâm Khả Tâm đã bình yên vô sự.

Tuy rằng Tần Hữu Minh không thừa nhận nhưng anh không thể không thừa nhận là mưu lược anh vĩnh viễn thua xa so với Tư Đồ Viêm .

Nhưng lúc này đây , Tần Hữu Minh không vì đó mà giận ngược lại tiêu tan nở nụ cười , ngay tại lúc Tư Đồ Viêm chuẩn bị rời đi , Tần Hữu Minh gọi lại :" Tôi còn một vấn đề cuối cùng."

"Cái gì?" Tư Đồ Viêm không quay đầu , hỏi lại

Tần Hữu Minh do dự một chút , sau đó mở miệng: " Anh hận Tần Lão sao?"

Tuy rằng Tư Đồ Viêm đưa lưng về phía anh nhưng Tần Hữu Minh nghe được Tư Đồ Viêm cười nhạo " A , nếu tôi hận ông ta thì còn có thể phái người bảo hộ sự an toàn của ông ta sao? Nếu như người tôi có thể hận thì chỉ có 2 người , một là Mục Phong , 2 là chính bản thân tôi."

Nói xong câu này Tư Đồ Viêm định sẽ bỏ đi , nên anh không phát hiện Tần Hữu Minh ở đằng sau cầm nắm tay làm như một cái quyết định: " Chờ một chút , đừng đi vội , hiện tại đi đến nhà Cố Thiếu Kiệt sẽ không thấy Lâm Khả Tâm."

Tần Hữu Minh nói xong chỉ thấy Tư Đồ Viêm cứng đờ , sau đó anh quay đầu , nụ cười nguyên bản đã bị lo lắng và nghi hoặc thay thế: " Đây là ý gì? Anh không phải đem Khả Tâm giấu đến nơi khác chứ? Mau nói"

Tần Hữu Minh liên tục lắc đầu: " Không phải , lúc trước Lâm Khả Tâm là ở đây nhưng vì phòng ngừa cô ấy trốn đi nên tôi kêu người trói tay chân cô ấy lại , nên tỷ lệ cô ấy tự chạy trốn là rất ít , tôi nghĩ có người vào đây mang cô ấy đi rồi." Nói xong , Tần Hữu Minh tiến lên , vỗ vỗ thư kí trên mặt đất , muốn hỏi xem đã xảy ra chuyện gì nhưng Tư Đồ Viêm đã mở miệng trước .

"Chờ một chút , không cần , tôi biết là ai làm."

"Ý người anh nói là. . . . . ." Tần Hữu Minh đại khái cũng đoán được.

Tư Đồ Viêm lạnh lùng nói: " Là Tần Hiểu Linh , ngoại trừ cô ta thì còn ai?"

Ngoại trừ Tần Hiểu Linh thì còn có ai biết địa phương bí ẩn như vậy , cùng với tin tức Tần Hữu Minh bắt cóc Lâm Khả Tâm? Mà ngoại trừ cô ta thì ai có thể vì thích Tư Đồ Viêm mà làm chuyện điên cuồng?.

Không chút suy nghĩ , Tư Đồ Viêm nhanh lấy điện thoại gọi cho Tần Hiểu Linh nhưng bên kia truyền đến giọng nữ lạnh như băng , báo cho Tư Đồ Viêm biết là Tần Hiểu Linh đã tắt máy .

"Đáng giận" Tư Đồ Viêm nặng nề đập vào vách tường , sắc mặt cũng trở nên khó coi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 153
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...