Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cô Vợ Danh Môn: Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Kiêu Ngạo

Chương 32

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: Táo đỏ phố núi

Tần Ngu làm như không không nghe thấy lấy điện thoại nhét vào túi quần, nhiệt tình xoa xoa bé cưng, "Cục cưng à, mẹ có khả năng vãn hồi mặt mũi hay không tất cả đều nhờ vào con đó."

Tần Lãng chớp chớp đôi mắt to tròn sáng ngời, "Có cục cưng ở đây."

Ý thức Tần Ngu bị vụn vỡ gõ một cái lên đầu của con trai Tần Lãng "Cục cưng cái rắm ấy, con là con trai, đừng có giả bộ đáng yêu giống như con gái, sau này con sao bảo vệ mẹ được."dienndnle,qu.y don

Khuôn mặt Tần Lãng lập tức nghiêm chỉnh lại, bộ dạng rất nghiêm trang, nhìn rất đáng yêu.

Cố Uyển Uyển thấy bản thân mình bị xem nhẹ, vô cùng khó chịu đưa tay ra nhéo ngang hông Tần Ngu một cái, "Cậu trả lời đi, thẳng thắn được khoan hồng chống cự phải bị nghiêm trị, nói, có phải đã thích Tống Mạc rồi hay không!"

Tần Ngu híp con mắt nhỏ lại, rất giống một con quạ đen lừa ăn thịt hồ ly, ánh mắt nhàn nhạt nhìn lên khuôn mặt Cố Uyển Uyển, giống như có dòng nước trong vắt tràn ra, phá lệ đến xem, "Thích anh ta? Trừ phi mắt mình bị mù."

Nước trong đích xác là nước trong, còn là một cái bồn nước trong rất lớn và lạnh như băng.dienndnle,qu.y don

Cũng may Tống Mạc không có ở đây, không nghe thấy Tần Ngu nói lời thề son sắt này, nếu không không biết khuôn mặt sẽ đặc sắc như thế nào.

Cố Uyển Uyển nhíu lông mày lại, thật sự thưởng thức Tần Ngu, "Có khí phách!" d,0dylq.d

Tần Ngu vừa thong thả bước chân tiến lên phía trước, vừa cười ngây ngô, "Tất nhiên rồi, dù gì bây giờ mình cũng đang nắm giữ thứ quan trọng của Tống Mạc, đến lúc đó nếu Tống Mạc dám tranh con trai với mình, mình sẽ khiến cho tất cả mọi người trên toàn thế giới đều biết vị hôn thê của Tống Mạc chạy trốn cùng người đàn ông khác, ha ha ha ha."

Ở cổng y khoa trong trường, Tần Ngu lấy một tư thế xoay người mức độ khó cao giang chân ngồi trên xe đạp điện, đôi mắt trong đêm cũng sáng lên lấp lánh, giống như con mắt có đính viên kim cương, vẫy vẫy tay với Cố Uyển Uyển, "Cám ơn nương nương đã chiêu đãi."

Cố Uyển Uyển lắc đầu, vẻ mặt ghét bỏ, "Nhìn bộ dạng của cậu kìa, cẩn thận vỡ trứng." Vừa dứt lời xong, lại nói thêm một câu rất tự nhiên "À quên, cậu không có trứng." d,0dylq.d

Tần Ngu nhếch miệng, "Cố Uyển Uyển, Tần Lãng nhà mình còn đang ở đây, ăn nói lịch sự chút, đều bị cậu làm cho hư người hết rồi. "

"Biết rồi, biết rồi, đừng nói nhảm nữa, nhớ chủ nhật này đấy."

Tần Ngu giơ tay ra làm tư thế ok, giẫm chân lên xe đạp điện, xe chạy đi như một làn khói, sau đó vẫn không quên trao cho Cố Uyển Uyển một nụ hôn gió, vẻ mặt xuân tâm nhộn nhạo. d,0dylq.d

Cố Uyển Uyển thiếu chút nữa thì ói ra.

Khi về nhà trong nhà không có ai, Hứa Giang Nam chắc phải ở lại làm thêm giờ.

Tần Ngu đem phần cháo gà mang về vào bếp hâm nóng lại, rồi đi ra ban công lấy quần áo vào.

Chuông cửa đột nhiên vang lên, chắc là Hứa Giang Nam trở lại, Tần Ngu đi hai bước ra cửa hét lên thật to, "Tần Lãng, mở cửa cho chú Giang Nam."

Hứa Giang Nam thả cái chìa khoá xe Land Rover và cái cặp ôm trong tay xuống, "Mẹ con đâu rồi?"

Mắt Tần Lãng vẫn chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình ti vi tay chỉ chỉ ra ban công. Dien_dan l3_quy1don^

Hứa Giang Nam cầm theo một cái túi được đóng gói rất tinh xảo trong tay bước ra ban công.

Đập vào mắt, là ánh đèn mờ nhạt phía dưới, trong tay Tần Ngu cầm cái áo vest, cười giống như một đoá hoa, khoé mắt đuôi mày đều là nét cười rất vui vẻ.

Dừng bước chân lại, cái túi đóng gói mang theo khẽ kêu sột soạt, trong mắt giống như rơi vào một làn mưa bụi, có chút sương mù, lại thêm một tầng thương cảm mờ nhạt. Dien_dan l3_quy1don^

Âm thanh sột soạt của cái túi mặc dù rất nhỏ nhưng cũng làm Tần Ngu giật mình một chút, bàn tay khẽ run, cái áo vest đang cầm trong tay suýt rơi xuống đất, trong mấy giây ngắn ngủi chop mũi lại rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, môi mấp máy, Tần Ngu thầm mắng mình một tiếng, có cái gì phải sợ, sao giống như bị bắt gian vậy.

Vén tóc lộn xộn ở bên tai, ngước mắt lên, sự vui vẻ hiện lên ở khoé môi có chút gượng gạo. Dien_dan l3_quy1don^

Vẻ thương cảm trong đáy mắt của Hứa Giang Nam không biết đã lặng lẽ biến mất từ khi nào, ánh mắt nhìn thẳng vào Tần Ngu, hiện ra vẻ dịu dàng như nước, dưới ánh đèn không nói ra rõ ràng được, phảng phất giống như thiếu niên áo trắng trong tiểu thuyết đứng đón gió mặt mày đẹp như tranh vẽ.

Bước về phía Tần Ngu, chuyển món đồ trong tay đến trước mặt Tần Ngu, "Tặng cho em, mở ra xem một chút đi."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 32
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...