Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cô Vợ Danh Môn: Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Kiêu Ngạo

Chương 76

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mấy giây sau, cô rất ngoan ngoãn đi vào trong phòng, cũng giống như bốn năm trước, cúi đầu nằm xuống bên cạnh bóng dáng màu đen đang ở trên giường kia.

Điều khác biệt duy nhất so với bốn năm trước đó là đầu ngả xuống dưới đũng quần của Tống Mạc, hơn nữa còn ôm lấy bắp đùi của Tống Mạc, từ từ chìm vào giấc ngủ.

Nhìn lại một loạt các hình ảnh trong clip, tâm trạng của Tần Ngu không thể dùng hai chữ “Hỏng bét” để hình dung, thật sự là cô xấu hổ tới mức muốn chết luôn đi.

Đây được coi là cái gì? Cô vô sỉ bò lên giường của Tống Mạc? Trời ạ, mặt mũi của cô, danh tiết của cô đều đã mất sạch không còn chút gì nữa rồi, ai tới đâm cho cô một nhát dao đi, để cho cô ngay lập tức chết đi, để không phải chịu đựng một nỗi sỉ nhục lớn như vậy nữa! ^

Hoàn toàn che kín lại khuôn mặt, tất cả khuôn mặt đều cúi trọn vào trong đầu gối, cô đã không còn mặt mũi nào mà nhìn Tống Mạc nữa rồi, nhất là mới vừa nãy, cô còn thề thốt rất dõng dạc với Tống Mạc là tuyệt đối không phải do cô làm. Bây giờ thì tốt rồi, tự bê đá đập vào chân mình, người đàn ông có lòng dạ hẹp hòi như Tống Mạc, nhất định sẽ không nể tình chút nào mà cười nhạo vào mặt cô.

Quả nhiên là như vậy, mấy giây sau, khi video đã dừng lại, cô nghe được giọng nói của Tống Mạc mơ hồ còn kèm theo nụ cười chế nhạo ở trong đó, “Bị sét đánh có cảm giác như thế nào?” Di3n~đ@n.l3,quý.d0n

Không cần ngẩng đầu, cô cũng đoán được giờ phút này trên gương mặt của người đàn ông tràn đầy vẻ đắc ý, thậm chí trong đôi mắt đen kia đang rất vui vẻ.

Vùi đầu ở trong đầu gối, tiếp tục không nhúc nhích, giả vờ như không nghe thấy gì hết, khuôn mặt ngượng ngùng được dấu dưới mái tóc màu đen kia, đang dần dần đỏ ửng.

Đây tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất trong đời của cô, hai lần bò lên giường của cũng một người đàn ông, mà hết lần này tới lần khác lại là người đàn ông đáng ghét như Tống Mạc, thật sự là không còn gì để nói nữa!

Hai tay của Tống Mạc gối ở sau gáy, thoả mãn tựa người vào trong ghế, lẳng lặng nhìn bóng dáng bé nhỏ đang cuộn mình ở trong ghế giống như đà điểu kia, tâm trạng tốt lên rất nhiều. Di3n~đ@n.l3,quý.d0n

Mấy giây sau, dường như chợt nhớ tới cái gì, hé mắt, đưa tay ra rất tự nhiên gõ đầu Tần Ngu, “Đà điểu, tốt bụng nhắc nhở cô một câu, nếu như cô không quay trở về, anh Giang Nam của cô có khả năng sẽ đi trình báo với cảnh sát.”

Bàn tay của người đàn ông khẽ gõ xuống, nhiệt độ của đầu ngón tay hơi nóng, rơi xuống đỉnh đầu của Tần Ngu, truyền qua sợi tóc, giống như giọt mưa, khiến cho trong lòng Tần Ngu hơi rung động, một cảm giác là lạ không rõ là gì dâng lên trong lòng.

Còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, lời nói của người đàn ông liền cắt đứt suy nghĩ này của cô.

Nhanh chóng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tống Mạc, “Tối hôm qua anh không nói cho anh Giang Nam biết là tôi đang ở nhà anh sao?”

Vẻ mặt Tống Mạc trở nên quái dị nhìn về phía cô, “Nói cho vị hôn phu của cô biết là cô đang ở trong nhà của một người đàn ông khác, cô có bị khùng không?”

Tần Ngu hơi ngẩn ra, đôi mắt xinh đẹp lập tức trừng lên nhìn qua, đúng lý là như vậy, nhưng qua miệng của người đàn ông này sao lại khiến cho người ta phát bực như vậy.

Không để ý tới Tống Mạc nữa, cũng bất chấp cái gì mà mặt với chả mũi, dù sao ở trước mặt người đàn ông này, thể diện của cô từ trong ra ngoài đều cũng đã mất hết sạch rồi.

Nhanh chóng đứng dậy, bước tới phòng khách.

Đi tới trước cửa sổ, đột nhiên có giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe của người đàn ông truyền tới, nhẹ nhàng giống như tiếng đàn Piano, “Bộ dạng này của cô là định xuyên tường về nhà sao?”

Đáng tiếc, lời nói của anh một chút cũng không êm tai.

Tần Ngu ngoảnh đầu nhìn lại, người đàn ông đang thảnh thơi dựa vào cửa thư phòng, thân hình cao lớn giống như bức tường, chắn lại ánh mặt trời ở sau lưng, bộ dạng không chút để ý, lại lộ ra một chút mùi vị lười biếng.

Không hiểu sao tim đập rất nhanh, vẻ mặt thất thần.

Đột nhiên giọng nói của Vú Trương vang lên, phá vỡ bầu không khí, “Thiếu gia, cơm đã chín rồi.”

Người đàn ông khẽ lên tiếng, “Ừ.”

Tần Ngu mới hoàn hồn, lại nhìn thấy người đàn ông đứng thẳng người lên, đôi chân dài thẳng tắp hiện ra trước mặt cô, nhanh chóng tới trước bàn ăn.

Trên bàn ăn bày biện ra cơm canh nóng hôi hổi, cô đứng ở xa như vậy, cũng có thể ngửi thấy mùi thơm kia.

Bụng đột nhiên không có tiền đồ kêu lên.

Tần Ngu theo bản năng ôm bụng, vẻ mặt đầy mặt ngạc nhiên nhìn về phía người đàn ông.

Vừa vặn nhìn thấy ánh mắt kiêu căng lạnh nhạt cùng với một chút vui vẻ của người đàn ông, “Sao thế? Còn muốn ăn xong bữa sáng rồi mới đi sao? Không sợ anh Giang Nam của cô sẽ lo lắng à?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 76
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...