Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Em Đừng Có Nhõng Nhẽo

Chương 38

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đã có người giúp hắn đem chiếc Aventador màu đỏ kia đến vạch xuất phát dưới chân núi, chiếc xe này rất đẹp, thân xe trôi chảy, cửa cắt kéo, mui xe mở ra.

Trông cực kì ngầu.

Câu lạc bộ đua xe làm việc vô cùng tốt, một mỹ nữ cao gầy đứng trước đầu xe, trang phục váy ngắn hở rốn, cầm một cây cờ màu lam.

Trương Thước cũng lái xe tới, thò đầu ra: "Hứa tổng, đấu một trận?".

Hứa Ninh Thanh nhìn về phía Thường Lê, thấy cô gật đầu, mới nghiêng đầu cười khẽ, bên trong âm thanh chứa vô vàn kiêu ngạo cùng bất cần: "Được".

Hai bên đèn đường dọc theo đường núi uốn lượn đi lên, theo lá cờ màu lam cấp tốc vung xuống, hai chiếc xe dưới chân núi cùng lúc lao lên.

Cái hạng mục này rất nguy hiểm, đường đua phổ thông còn có lưới phòng hộ, đua vùng núi thì không, nếu kỹ thuật lái xe không tốt có thể vọt thẳng xuống sườn núi.

Nếu không phải Hứa Ninh Thanh yên tâm với kỹ thuật lái xe của chính mình, mà cũng không thật sự muốn cùng Trương Thước phân cao thấp, nên mới dám mang Thường Lê tới chơi.

Trong nháy mắt, Trương Thước dẫn trước.

"A a a vòng cua phía trước có thể vượt được hắn không!" Thường Lê trên mặt không có một chút sợ hãi, ngược lại rất hưng phấn, tóc đen trên vai bị gió thổi đập vào mặt rồi lại bay ra đằng sau.

Lá gan thật lớn.

Hứa Ninh Thanh cười một tiếng: "Muốn thắng?"

"Muốn!"

"Được" thanh âm người đàn ông hơi khàn, có chút mơ hồ: "Tôi đưa em chiến thắng".

Thường Lê sững sờ, vô thức nhìn sang hắn.

Từ trong lời hắn nói dường như nghe ra được ẩn ý khác, khiến tim cô không nhịn được đập rộn lên.

Giống như cưng chiều, hoặc có thể nói, là dung túng.

Giống như cô muốn cái gì, hắn đều đáp ứng vô điều kiện.

Hứa Ninh Thanh cũng đội mũ bảo hiểm, nhưng kính chắn gió bị hắn đẩy lên một nửa, trang phục xe đua bó sát người, càng thêm tôn lên cơ bắp cùng dáng người cân xứng.

Gần đến khúc cua, Hứa Ninh Thanh đạp chân ga, tiếng động cơ gào thét, bởi vì tăng tốc nên lưng Thường Lê toàn bộ dán chặt vào ghế dựa.

Không thể không thừa nhận, hắn bình thường bộ dạng cà lơ phất phơ trêu chọc người khác, nhưng đến lúc nghiêm túc thì lại hấp dẫn mê người.

Cái kiểu bình lặng lãng đạm quá đỗi ấy, đường cong kiên nghị trên khuôn mặt bị ánh đèn chiếu lên mơ hồ không rõ, đến khoé môi nhếch lên cũng toả ra cảm giác lạnh buốt.

Hắn ngay tại khúc cua tăng tốc, trực tiếp tiến lên phía trước, dưòng như áp sát thân xe Trương Thước mà vượt qua.

Lốp xe ma sát toé lửa trên đường cái, phát ra âm thanh bén nhọn chói tai, lập tức phóng vượt lên dẫn đầu.

-

"Hứa tổng chính là Hứa tổng." Trương Thước sau khi đua một vòng thì ra khỏi xe, bước chân chân nhẹ nhàng: "Đã sớm nghe danh anh đua xe lợi hại nhất".

Hứa Ninh Thanh cười cười, ánh mắt rơi vào tấm lưng Thường Lê một bên đã thay xong quần áo bình thường.

Trương Thước đi theo hắn cũng nhìn qua: "Chẳng qua tôi còn tưởng có Thường tiểu thư ở đó, anh sẽ không dám chơi thật".

"Cô ấy không sợ cái này" Hứa Ninh Thanh cười nói.

Câu lạc bộ phục vụ đầy đủ mọi thứ, còn có không ít người đẹp, Trương Thước còn phải ở thêm một hồi, bây giờ thời gian đã muộn, hết người này đến người khác đến chơi.

Hứa Ninh Thanh liền đơn giản cùng mọi người tạm biệt trước, mang Thường Lê về nhà.

Mười giờ tối.

Hứa Ninh Thanh khó được một hôm đi ngủ sớm, từ chối hết mọi lời mời trong điện thoại.

Người đàn ông đứng trước gương phòng tắm, bên hông quấn một cái khăn tắm, thân trên trần trụi, đường cong cơ bắp cân xứng, không gầy cũng không quá vạm vỡ.

Hắn nhìn chằm chằm bản thân trong gương một hồi, chậm rãi thở ra một hơi, đưa tay xoa mí mắt.

Phòng tắm của phòng ngủ chính cùng phòng ngủ khách sát nhau, âm thanh truyền tới vô cùng rõ ràng.

Cô nàng thanh âm tuyệt vọng muốn sụp đổ: "Bánh Bánh! Em làm sao lại dẫm lên phân mình vậy! Em bây giờ đến đi vệ sinh trong nhà vệ sinh còn không biết sao!!!".

". . ."

"Đừng lộn xộn! Em!! Đi rửa chân sạch sẽ!! Hôm nay không cho phép lên giường của chị!!".

Hứa Ninh Thanh: ". . ."

Vẫn là một cô nhóc.

Hứa Ninh Thanh cảm thấy bản thân chắc ở một mình quá lâu rồi, "ăn chay" đến hồ đồ, đối với đứa trẻ yếu ớt như vậy cũng có thể nháy mắt động tâm.

Hắn tự cười một cái, không để trong lòng, xoay người đi ngủ.

Kết quả nửa đêm liền gặp phải giấc mơ kì lạ.

Quá trình dường như dài đằng đẵng mệt mỏi nhưng rất vui vẻ, ở trong giấc mộng cô nàng vẫn là thần sắc ngày hôm nay khiến hắn có chút không biết phải làm sao.

Khóe mắt ửng đỏ, hàng lông mi đen dày ướt át, con ngươi đen nháy như thấm qua màn sương, nhưng cố chịu đựng không để nước mắt rơi xuống, không nhịn được tiếng nghẹn ngào nho nhỏ mềm mại, giống như con mèo con đang đói.

Chỉ bất quá trong giấc mộng cô không phải đang đứng trên đường, mà là ở người thân hắn.

Hứa Ninh Thanh bỗng nhiên từ trên giường bật dậy, tỉnh hẳn.

Sắc trời tối đen, hắn mắt nhìn điện thoại di động ở đầu giường, một giờ sáng.

Hứa Ninh Thanh ngồi trên giường sững sờ một lát, nội dung giấc mơ một lần nữa trở về đại não, hắn đỡ lấy trán cúi đầu, khàn giọng khẽ nguyền rủa một tiếng.

Một lát sau, người đàn ông đứng dậy, lấy một bộ đồ lót sạch sẽ.

Trong phòng tắm tiếng nước một lần nữa vang lên, nước lạnh từ đỉnh đầu rơi xuống, tóc đen ướt đẫm nước chảy trên khuôn mặt dọc theo sống mũi dài, Hứa Ninh Thanh đưa tay, đem tóc dính trên trán vuốt ra đằng sau, lộ ra vầng trán trơn bóng.

Sự nóng bỏng mơ hồ trong mộng chưa phai đi, lồng ngực hắn không ngừng kịch liệt phập phồng, xả nước lạnh trong nhà tắm hồi lâu mới bình thường trở lại.

Lười mặc áo ngủ, người đàn ông trực tiếp mặc áo choàng tắm, thắt dây đai bên hông.

Hắn bước ra cửa thủy tinh, nhìn về phía đồ lót đã thay ra trong bồn rửa mặt.

Là bằng chứng cho giấc mơ hoang đường kia.

Hứa Ninh Thanh thở hắt ra một hơi, đi ra khỏi phòng tắm châm điếu thuốc, lại quay trở lại.

Hắn chỉ thuê người giúp việc theo giờ đến dọn dẹp nhà cửa, bình thường quần áo bên ngoài hắn đều để người giúp việc giặt, còn đồ lót thì trực tiếp ném vào máy giặt.

Nhưng lúc này, cái này, trực tiếp ném máy giặt hoặc là ném đi dường như không thích hợp.

Hứa Ninh Thanh ngậm điếu thuốc, nhìn, ngừng hai giây, đưa tay mở nước, đem đồ lót ném vào bồn rửa mặt.

Cảnh tượng trong mộng rất chân thực.

Chân thực đến mức, hiện giờ trong đầu hắn vẫn không thể tản đi dáng vẻ Thường Lê đỏ hoe đôi mắt.

Vừa nghĩ tới nhịp tim liền nhảy lên kịch liệt, hô hấp cũng gấp rút, yết hầu khô khốc.

Hứa Ninh Thanh nhẹ ho khan vài tiếng, liếm bờ môi khô.

Hứa Ninh Thanh rũ mi mắt xuống, đơn giản chà rửa mấy lần.

". . ."

Sự tồn tại của chiếc quần lót ngay lúc này chính là nhắc nhở hắn về giấc mơ hoang đường không biết xấu hổ của mình, Hứa Ninh Thanh ngừng lại, vẫn là ném vào thùng rác bên cạnh, xả nước trong bồn rửa mặt đi.

Cùng lúc đó, ngoài cửa truyền đến động tĩnh nho nhỏ, lúc thời điểm nước rút xuống nghe không rõ ràng.

Hứa Ninh Thanh ngước mắt nhìn ra.

Chợt toàn thân cứng đờ.

Nhân vật chính trong giấc mơ tội lỗi đấy đang đứng trước cửa phòng hắn, trên thân mặc bộ áo ngủ bông mềm mại, ngáp đến chảy nước mắt, khóe mắt phiếm hồng, chóp mũi cũng đỏ lên.

Y như đúc trong giấc mộng.

Đệch.

Hứa Ninh Thanh huyệt thái dương kịch liệt nhảy lên.

Trans: Hiện tại web truyenyy.vip và enovel.vn Trà không đăng nữa để có thể tập trung lượt xem vào 2 web dembuon.vn và truyenwiki1.com.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 57
Chương 58
Chương 58
Chương 59
Chương 59
Chương 60
Chương 60
Chương 61
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 38
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...