Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Khôn Ninh

Chương 59

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tiêu Định Phi nói năng không chút kiêng kỵ, từ khi hồi kinh liền trở thành người dẫn đầu đám công tử quý tộc ăn chơi trác tán, đá gà đấu chó, đua ngựa đánh bạc, không gì không chơi, cũng không gì không giỏi, khiến Định quốc công Tiêu Viễn tức giận đến choáng váng đầu óc, kể cả Tiêu Xu trong cung làm hoàng quý phi cũng bị “Ca ca” này lấy tôn ti ép lên ép xuống, còn suốt ngày tới lui chỗ kẻ thù của Tiêu thị là Khương Tuyết Ninh, cả gia tộc đều chỉ trích hắn vô pháp vô thiên lại không thể làm gì được hắn.

Triều chính trên dưới đều cho rằng hắn gặp đại nạn mà còn sống là ông trời mở mắt. Sinh trưởng ở nơi chợ búa buôn bán giết mổ, lẽ nào còn hy vọng hắn thành tài được sao? Huống chi văn võ bá quan đều khoan dung với hắn, hoàng tộc thì lại hổ thẹn, không dám làm khó hắn, càng khiến người này được đà ngang ngược hơn.

Chỉ là Khương Tuyết Ninh có đôi khi thấy hợp tính với người này, cho dù hắn nói năng tùy tiện phóng đãng, nhưng nhìn thế nào cũng thấy hắn thuận mắt hơn đám người khẩu phật tâm xà trên triều đình, thế là duyên phận đưa đẩy lại chơi cùng hắn.

Người ngoài từng nói đùa, hoàng hậu nương nương sủng ái tin tưởng Tiêu Định Phi, có lẽ là do đồng bệnh tương liên. Dù sao tuy là con vợ cả trong nhà, lại đều vì biến cố mà lưu lạc bên ngoài, sao hai người có thể không cùng chí hướng? Đến Khương Tuyết Ninh cũng không thể phủ nhận, ngay từ đầu không biết chân tướng, nàng đúng là đã nghĩ như vậy. Nhưng về sau, chỉ thuần túy vì cảm thấy tiếp xúc với người không che giấu gì thì thư thái hơn.

Thấy chữ như thấy người. Dù viết không đẹp, cũng có thể nhìn ra mấy phần tâm sự trong lòng. Tâm sự của nàng là gì? Chẳng lẽ khi đó Thẩm Giới đã nhìn ra được điều gì rồi? Nhưng khi đó nàng còn chưa biết rõ lòng mình...

Bức thư pháp lối Hành thảo vừa viết xong đang đặt trước mặt, Khương Tuyết Ninh ngẩng đầu nhìn Vương Cửu nghiêm túc đứng trước thư án, có ý muốn cãi lại rằng nàng chỉ thích lối viết thảo, chẳng lẽ viết kiểu gì không phải người viết thích là được sao? Nhưng nghĩ lại, nàng chỉ ở lại trong cung nửa năm. Học Khải thư coi như tu tâm dưỡng tính, tội gì phải huyên náo gây sự với tiên sinh, sau đó còn tìm thêm phiền toái cho nàng? Chờ xuất cung rồi nàng ưa viết cái gì thì viết cái nấy, ai quản được chứ? Thế nên nàng nhanh chóng bình tĩnh lại. Nàng cúi đầu với Vương Cửu, nói: “Tiên sinh dạy phải, học sinh ghi nhớ.”

Vương Cửu lúc này mới thỏa mãn nhẹ gật đầu, nói: “Cuối cùng có một chút dáng vẻ của học sinh.” Sau đó quay người đi đến phía trên điện, bảo đám người lật phần thứ nhất của « Thập bát thiếp » ra, giảng giải trước, lại để đám người thử viết. Nếu không tính tới việc quy củ cực nghiêm, không chấp nhận học sinh đứng lên hỏi nửa câu, chất vấn nửa lời, thì hắn cũng có thể xem như một vị tiên sinh có khuôn phép. Đến đúng giờ Thìn, Vương Cửu liền thu dọn đồ đạc cho tan học.

Hắn vừa đi, tất cả mọi người lập tức nhẹ nhàng thở ra. Phương Diệu nhịn không được nhìn thoáng qua Khương Tuyết Ninh, trong lòng vẫn còn sợ hãi, nói: “Thật làm ta sợ muốn chết, còn tưởng Khương nhị cô nương định nói chuyện như với Triệu tiên sinh hôm qua, Vương tiên sinh này thần sắc nghiêm nghị không dễ chọc tới, may mà không có, may mà không có!”

Khương Tuyết Ninh thầm nghĩ hôm qua cũng chỉ hỏi Triệu Ngạn Xương chữ “Mạo” giải thích thế nào thôi, nhìn thế nào cũng không dính dáng tới hai chữ “chống đối” nửa phần, chẳng qua do họ Triệu kia nhìn thấy nàng thấp cổ bé họng nên mới lên mặt làm danh sư tôn quý thôi. Nếu dứt bỏ lập trường mà xem xét —— Học thức tầm nhìn của Tạ Nguy cao hơn họ Triệu kia không biết bao nhiêu ngọn núi, lại vẫn rất mực khiêm tốn, chưa hề vì người khác chất vấn hai câu mà trở mặt, tu dưỡng cao thấp từ đó có thể nhìn ra được.

Nàng không mấy vui vẻ, cho nên chỉ đáp lại Phương Diệu bằng một nụ cười thân thiện, chứ không nói gì thêm.

Trần Thục Nghi từ ngày khai giảng đã có mâu thuẫn cùng Khương Tuyết Ninh, đến nay vẫn còn nhớ rõ chuyện tranh chấp đó, kết quả đi học hai ngày qua thấy Khương Tuyết Ninh gặp bao nhiêu chuyện uất ức, trong lòng liền vui vẻ. Dù sao tiên sinh như Tạ Nguy chỉ là số ít. Các tiên sinh khác không phải vẫn gò bó theo khuôn phép, tuân thủ nghiêm ngặt lễ pháp sao?

Nàng liền tóm lấy câu nói của Phương Diệu, tiếp lời: “Hàn Lâm viện thị độc học sĩ Vương tiên sinh cũng không phải nhân sĩ thanh quý bình thường, tổ tiên hắn chính là thương nhân buôn muối nổi danh Dương châu, về sau kiếm đủ tiền cả nhà liền từ bỏ buôn bán mà thi cử làm quan, tới đời Vương tiên sinh trong nhà đã có ba vị tiến sĩ. Lưỡng Hoài diêm vận sử hiện tại chính là đường huynh của hắn – Vương Hiến, trong triều cũng không phải nhân sĩ hàn lâm nghèo kiết xác, tứ cố vô thân, cho nên không đến mức gặp ai cũng a dua nịnh hót. Hộ bộ thị lang gì đó, người ta cũng chưa chắc đã sợ!”

Trong đám người, chỉ có phụ thân Khương Tuyết Ninh là Hộ bộ thị lang. Ai không hiểu đây là muốn đâm chọt nàng? Nhất thời tất cả đều nhìn Khương Tuyết Ninh. Ngược lại, Vưu Nguyệt nghe thấy chữ “Diêm” trong “Lưỡng Hoài diêm vận sử” trong lòng liền nao nao, nhớ lại trước khi vào cung đã phân phó hạ nhân đi kiểm chứng chuyện đó, liền suy nghĩ vài thứ, nhất thời lại quên bỏ đá xuống giếng chế nhạo Khương Tuyết Ninh.

Khương Tuyết Ninh cũng không chú ý những người khác, chỉ khẽ xì một tiếng, nói: “Ngươi không thích ta cứ nói thẳng là được, quanh co như thế ngược lại khiến người ta xem thường, người biết thì nói Trần Thục Nghi cô nương là hòn ngọc quý trên tay Trần đại học sĩ, còn kẻ không biết sợ sợ lại tưởng rằng Lưỡng Hoài diêm vận sử Vương Hiến là cha ngươi đấy!”

Trần Thục Nghi biến sắc: “Ngươi —— ”

Khương Tuyết Ninh lớn lên nơi hương dã, từ nhỏ đã nhanh mồm nhanh miệng, so cãi nhau thật đúng là chưa từng thua ai, không mở miệng tranh cãi cùng người khác là nàng rộng lượng. Chỉ là có đôi khi nàng không nói gì, người khác lại tưởng rằng nàng dễ ăn hiếp. Nàng cười lên: “Trần cô nương nếu rảnh rỗi như vậy, chi bằng lật lại xem danh sách Lưỡng Hoài diêm vận sử các triều đại, thử hỏi có ai kết thúc nhiệm kỳ mà được yên ổn không? Dù sao cũng là chức quan béo bở người người đều muốn nhúng chàm, mà hễ tội danh liên quan tới muối, không xét nhà diệt tộc thì mất đầu, kể cả tội nhẹ cũng là mất chức thuyên chuyển. Muốn nâng người ta lên thì phải chọn điểm tốt mà nói, ta còn tưởng ngươi kiến thức rộng rãi lắm đấy!”

Trần Thục Nghi dù sao cũng lớn lên trong khuê phòng, gia giáo rất nghiêm, nên chưa hề biết lời lẽ cay độc nơi chợ búa hương dã, lời trào phúng như vậy càng chưa bao giờ nghe thấy, bây giờ đột ngột bị Khương Tuyết Ninh đập cho một tràng, liền tức đến suýt bùng nổ! Muốn cãi lại, nhất thời lại không biết nói thế nào. Trên mặt lúc đỏ lúc trắng chỉ cảm thấy cực kỳ khó xử, lúc không nhịn nổi nữa rốt cục thoắt đứng dậy, trừng mắt nhìn Khương Tuyết Ninh, bàn tay giơ cao, năm ngón tay gồng lên trắng bệch, vừa nhìn đã biết là tức đến mất lý trí muốn giơ tay đánh Khương Tuyết Ninh!

Chu Bảo Anh ngồi bên cạnh lặng lẽ ăn vụng đồ ăn vặt, nhìn các nàng tranh chấp cũng nghe không hiểu, nên vừa thấy Trần Thục Nghi vốn tu dưỡng rất tốt lại muốn động thủ đánh người, liền bị dọa khiến mứt hoa quả nghẹn lại trong họng. Hơi nhát gan như Diêu Dung Dung thì kinh hoảng hô một tiếng. Khương Tuyết Ninh thấy tình huống như vậy, trong lòng buồn cười khẽ khêu mi.

Nhưng không ngờ, đang lúc Trần Thục Nghi sắp vả xuống mặt Khương Tuyết Ninh, bên ngoài liền truyền đến: “Bái kiến trưởng công chúa điện hạ, thỉnh an điện hạ.” Thẩm Chỉ Y đến rồi! Cái tát của Trần Thục Nghi một liền dừng lại giữa không trung, dù thế nào cũng không tiếp tục được nữa, tay còn chưa kịp thu lại, đã trông thấy Thẩm Chỉ Y thần sắc có chút nghiêm trọng ở cửa điện, trong đầu lập tức “đùng” một tiếng trở nên trống rỗng.

Thẩm Chỉ Y vừa ở Từ Ninh cung đi đến, dù sao cũng lớn lên trong cung, nàng đã có thể nhận ra đây là khúc nhạc dạo của một trận gió tanh mưa máu, cho nên tâm tình không tốt. Nàng đi tới liền nhìn thấy bàn tay Trần Thục Nghi giơ cao trước mặt Khương Tuyết Ninh. Nhất thời không kịp phản ứng, kinh ngạc hỏi một câu: “Có chuyện gì đây?” T

rần Thục Nghi lập tức thu tay lại muốn giải thích: “Điện hạ, ta vừa rồi chỉ là...”

Đáy lòng Khương Tuyết Ninh lại thở dài một tiếng. Tới hơi sớm rồi, bạt tai này còn chưa kịp đánh xuống nữa, hiệu quả liền giảm đi rất nhiều, khiến nàng có bán thảm (bán thảm: chuyên cung cấp các loại thảm thương, thảm thiết, thảm hại sỉ và lẽ ^^~) cũng không mấy thuyết phục, nếu không Trần Thục Nghi cứ chờ mà xem chuyện hay. Học ai thì khó chứ học đúng lúc như mưa Tống Giang thì có gì đâu? Nàng oán thầm một câu, nhưng bên ngoài lại không chút hàm hồ (hàm hồ: thiếu suy nghĩ, bạ đâu làm đấy), khóe miệng hạ xuống, tầm mắt khẽ buông, nước mắt liền rơi lạch cạch lạch cạch, ủy ủy khuất khuất nhìn Thẩm Chỉ Y khóc ròng, nói: “Trưởng công chúa điện hạ, Trần Thục Nghi nói ta thì thôi thôi, nàng còn muốn đánh ta!”

Thẩm Chỉ Y trong nháy mắt sắc mặt lạnh đi, nhíu mày nhìn về phía Trần Thục Nghi: “Ngươi có ý gì?!”

Trần Thục Nghi:???

Tất cả mọi người: Là ai nói đến mức người ta không thể cãi lại a! Một lời không hợp liền giả khóc bán thảm là thể loại thao tác gì vậy?!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 59
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...