Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nhân Vật Phản Diện Trong Truyện

Chương 128

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trên con đường rộng tám làn xe cả hai chiều, dòng xe cộ qua lại liên tục.

Một chiếc xe hơi màu đen cao cấp chạy êm ru, trên ghế sau của chiếc xe là một thiếu phụ xinh đẹp, thiếu phụ đang đối chiếu kiểm tra tài liệu trên tay.

Ngồi bên cạnh thiếu phụ là một thiếu nữ khoảng mười ba, mười bốn tuổi, bên tai thiếu nữ mang tai nghe Bluetooth, đang chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại di động, xem đoạn video trong điện thoại di động rồi suy nghĩ về điều gì đó.

“Hi Hi, ngồi xe đừng nhìn điện thoại, không tốt cho đôi mắt.” Người đàn ông lái xe nhìn vào kính chiếu hậu, nói với cô gái ngồi ở hàng ghế sau.

Tiếu Hi Hi đeo tai nghe nên không nghe thấy, mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại.

“Lệ Mẫn, em xem Hi Hi xem cái gì vậy? Mắt đều căng ra rồi kìa.” Người đàn ông điều khiển xe nói với thiếu phụ ngồi ở hàng ghế sau.

Người thiếu phụ tên Lệ Mẫn liếc nhìn sang bên cạnh, trên màn hình điện thoại di động của Tiếu Hi Hi đang chiếu một bộ phim nước ngoài.

Chung Lệ Mẫn mỉm cười với Tiếu Viễn Sơn đang lái xe: “Phim điện ảnh nước ngoài, Hi Hi đang luyện nghe, anh xem, miệng con bé còn động đậy kìa.”

Vừa hay gặp đèn đỏ, Tiếu Viễn Sơn xoay nửa người, vỗ tay mạnh một cái. Lần này thì Tiếu Hi Hi đã nghe thấy, cô gái xinh đẹp rốt cục ngẩng đầu lên khỏi thế giới điện thoại di động, tháo tai nghe ra: “Chú?”

Mẹ của Tiếu Hi Hi mất sớm, ba cô Tiếu Hà, là giám đốc điều hành của một công ty, quanh năm làm việc tại một chi nhánh nước ngoài. Lúc nhỏ, Tiếu Hi Hi đã ra nước ngoài sống cùng ba hai năm. Nhưng Tiếu Hà là một người đàn ông, hơn nữa mỗi ngày công việc đều bận rộn như vậy, không có cách nào chăm sóc tốt cho Tiếu Hi Hi được.

Điều quan trọng nhất là khả năng bao phủ trí nhớ của trẻ em rất nhanh, vậy nên khả năng biểu đạt tiếng Trung của Tiếu Hi Hi đã giảm mạnh. Không còn cách nào khác, Tiếu Hà chỉ có thể đưa cô về nước, để cô sống trong gia đình người em trai không có con cái. Thời gian ở là bốn năm.

Vợ chồng Tiếu Viễn Sơn kết hôn đã nhiều năm nhưng vẫn chưa có con. Hai vợ chồng đã nghĩ rất nhiều cách, cuối cùng quyết định nhận nuôi một đứa con.

Hai vợ chồng rất tin vào thuyết luân hồi nhân quả, rất thích làm từ thiện, quanh năm quyên góp tiền bạc, vật dụng cho viện phúc lợi địa phương, trong đó có một đứa trẻ mà bọn họ vẫn luôn để ý.

Một cậu bé, năm nay mười ba tuổi, vô cùng ngoan ngoãn và hiểu chuyện.

Theo lý mà nói, muốn nhận nuôi, căn bản sẽ không chọn tuổi tác lớn như vậy. Rất đơn giản là sợ nuôi không quen. Dù gì thì đứa trẻ vài năm nữa sẽ trưởng thành, cũng biết bản thân là được nhận nuôi.

Nhưng sau khi biết về hoàn cảnh của đứa trẻ, hai vợ chồng đã cân nhắc kỹ lưỡng, cuối cùng quyết định nhận nuôi đứa trẻ này.

Hôm nay là ngày đi đón cậu bé về nhà, sợ cậu bé căng thẳng nên hai vợ chồng cố tình đưa cháu gái đi cùng, vì nghĩ rằng nếu có bạn bè đồng trang lứa thì cậu bé ít nhiều có thể thả lỏng một chút: “Sắp tới rồi, đừng xem điện thoại nữa, để mắt nghỉ ngơi đi. Một lát nữa đón Hoài Nam, con nói chuyện với cậu bé nhiều một chút.” Tiếu Viễn Sơn nói với Tiếu Hi Hi.

Chăm sóc Tiếu Hi Hi bốn năm, vợ chồng Tiếu Viễn Sơn đã xem cô như một nửa con gái ruột.

Tiếu Hi Hi mở miệng, gằn từng chữ trả lời: “Vâng ạ, chú của con.”

Tiếu Viễn Sơn cười nói: “Tại sao lời nói lại kỳ cục như vậy hả?”

Tiếu Hi Hi chớp chớp đôi mắt to hỏi: “Chú à, con không xem, nhưng con có thể nghe không?”

Nghĩ rằng cô muốn luyện kỹ năng nghe tiếng Anh, Tiếu Viễn Sơn nói: “Bật Bluetooth của điện thoại di động rồi kết nối với dàn âm thanh trên ô tô để nghe.” Đứa trẻ muốn học tập, ông ấy nhất định phải hỗ trợ.

“Vâng ạ, chú.” Tiếu Hi Hi không quá thuần thục các thao tác di động. Khoa học kỹ thuật của thế giới này phát triển quá chậm, cô vẫn chưa sử dụng nó một cách nhuần nhuyễn được.

Giống như việc để những người đã quen với điện thoại màn hình cảm ứng chuyển sang dùng một cái điện thoại cục gạch kém thông minh vậy, nhất định sẽ mất một thời gian để thích ứng.

Kết nối với bluetooth trên ô tô, Tiếu Hi Hi điều chỉnh bộ phim chưa xem hết, nhấn phát.

Cô vẫn chưa nói được trôi chảy ngôn ngữ Hoa Quốc của tinh cầu Lam Sắc, rất nhiều từ đều không hiểu nghĩa, do vậy, cô phải lên mạng tìm một bộ phim để xem.

Khi ở tinh cầu Mạc Đắc, cô cũng đã xem phim ảnh của tinh cầu Lam Sắc, nhưng chỉ xem động tác và biểu cảm của diễn viên.

Hầu hết những người trên tinh cầu Mạc Đắc đều có con ngươi màu xám bạc hoặc xám xanh.

Xuất phát từ thói quen tính thẩm mỹ, Tiếu Hi Hi tìm một bộ phim điện ảnh nước ngoài. Vẫn là một bộ phim đã dịch từ lâu, bên trong có l*иg tiếng Trung Quốc.

Giống như người nước ngoài đang nói tiếng Trung.

Tiếu Hi Hi ấn nút phát, cùng với đó là âm thanh đậm đà tiếng Trung vang lên trong xe.

“Ôi, phu nhân yêu quý, nàng giống như tựa như cánh hoa mỏng manh, mang theo những giọt sương trong veo cùng hương thơm quyến rũ.”

“Quý ông Dorivis, xin đừng nói như vậy. Trái tim của tôi sẽ rung động hơn bao giờ hết. Ôi, Thượng Đế, tôi xin ngài hãy bao dung cho những suy nghĩ hoang đường của tôi và sự ăn năn sâu sắc hương tới ngài.”

Vợ chồng Tiếu Viễn Sơn: “…”

“Hi Hi, con đang xem cái gì vậy?” Tài liệu đang kiểm tra trên tay Chung Lệ Mẫn dừng lại trên không trung, không nhịn được mà hỏi.

Tiếu Hi Hi đang nghiêm túc học theo bản dịch l*иg tiếng Trung Quốc, quay đầu lại và trả lời một cách vô cùng lịch sự: “Ồ, thím của con, con đang học ngôn ngữ tươi đẹp của Hoa Quốc mà.”

Chung Lệ Mẫn còn tưởng rằng cô đang nói đùa, xoa đầu cô: “Đứa nhỏ này!”

Tiếu Hi Hi quan sát biểu hiện và chuyển động cơ thể của Chung Lệ Mẫn.

Người tinh cầu Mạc Đắc có thể thăm dò chính xác cảm xúc thực sự của đối phương. Tiếu Hi Hi đưa ra kết luận, ừm, hiện tại thím đang rất vui.

Cuốn sổ ghi chép trong tâm trí: Khi con người vui vẻ, sẽ xoa đầu đối phương.

Nguyên danh của Tiếu Hi Hi là Hi Hi Gritt.

Tinh cầu Mạc Đắc, quân viễn hành Tinh Tế, cựu tướng quân A.

Nói là “cựu”, bởi vì cô đã giải ngũ.

Năm 8008, tinh cầu Mạc Đắc đã sớm bước vào kỷ nguyên khoa học công nghệ tốc độ ánh sáng. Các cư dân của tinh cầu Mạc Đắc đã sử dụng từ 30% đến 40% đại não của họ.

Những người ở tinh cầu Mạc Đắc sở hữu khả năng tư duy logic siêu mạnh cùng các tế bào vận động vượt qua giới hạn của loài người.

Tuy nhiên, có thứ đạt được thì tất nhiên sẽ có thứ mất đi.

Những người của tinh cầu Mạc Đắc có khả năng quan sát và thần kinh cảm ứng nhạy bén, có thể nhận thức được trạng thái thực sự của cuộc sống.

Cho dù là người, động vật, thậm chí là thực vật.

Phàm là thứ có đặc trưng sinh mệnh, không có gì có thể che giấu trước mắt họ.

Với sự phát triển của thời đại siêu dữ liệu, mọi người chỉ cần một cái máy tính quang học là có thể giải quyết được mọi vấn đề.

So với việc kết giao giữa người với người, mọi người thích sống chung với số liệu, với khoa học công nghệ hơn.

Vì thế mà cảm xúc của cư dân trên tinh cầu Mạc Đắc đã nhanh chóng suy thoái trong gần một nghìn năm qua, 90% người dân đã rơi vào tình trạng thiếu thốn tình cảm trầm trọng.

Đừng nói đến tỷ lệ sinh của trẻ sơ sinh, ngay cả số lượng liên kết bạn đời cũng trụy xuống theo kiểu trượt dốc.

Để cải thiện tình hình này, tổng tư lệnh của tinh cầu Mạc Đắc đã đưa ra một pháp lệnh.

Một môn học mới đã được thêm vào hạnh mục môn học giáo dục của cư dân trên tinh cầu.

“Nhận thức và biểu đạt cảm xúc.”

Hi Hi Gritt vừa mới giải ngũ, tuân theo sự phân công chuyển giao công chức, lẽ ra bản thân phải đảm nhận chức vụ giáo sư siêu hình học ở Đại học Đế Quốc.

Kết quả, bởi vì pháp lệnh bị đưa ra, cô đã bị phân tới lĩnh vực mới chỉ bằng một tờ điều lệnh.

Hi Hi Gritt nhận được điều lệnh: “…”

Phải làm sao đây?

Hi Hi Gritt, với tư cách là một vị tướng đứng đầu quân viễn hành Tinh Tế.

Không chỉ có thể chơi chiến tranh tấn công và phòng thủ dữ liệu, mà còn có thể còn có thể nhắm mắt lắp ráp pháo super-photoion.

Nhưng điều đó không thể thay đổi sự thật rằng cô là một bệnh nhân mắc chứng thoái hóa tình cảm.

Nhận được điều lệnh, cô quay người đi tìm tổng tư lệnh.

Tổng tư lệnh Rupee là một con cáo già, ngoài mặt cười ha hả nhưng chủ ý trong lòng nhiều hơn bất cứ ai.

Hi Hi Gritt là do một tay ông ta đề bạt lên, làm nghiên cứu, làm thực chiến, tất cả đều có thể làm được.

Tuy nhiên, một vị tướng xuất sắc như vậy, ở tuổi này rồi mà vẫn lẻ bóng một mình.

Người mắc triệu chứng thoái hóa tình cảm nhiều như vậy, chỉ cần ném một cây gậy vào đám đông, về cơ bản đều bị đánh trúng.

Không biết biểu đạt cảm xúc cũng không quan trọng, đất nước sẽ phân phối cho bạn, bạn chỉ cần lựa chọn là được!

Nếu cả hai bên đều không hài lòng thì điều phối lại. Điều này hoàn toàn có thể kiểm soát được.

Hi Hi Gritt nghe theo sự điều phối, xem không dưới mười thanh niên tài tuấn. Khả năng sinh sản của những người đàn ông này đều vô cùng xuất sắc.

Tuy nhiên, cô lại không vừa mắt bất cứ ai trong đó.

Lý do rất đơn giản, là một bệnh nhân có chứng thoái hóa tình cảm, nếu như có thể, cô muốn tìm một người tràn đầy cảm xúc mạnh mẽ.

Do đó, khi chọn giáo sư nghiên cứu môn học “cảm xúc” này, vì suy nghĩ riêng, Rupee đã trực tiếp chỉ điểm: Để Hi Hi Gritt đi.

Tốt nhất nghiên cứu ra thành quả, giải quyết khó khăn này của cô.

Vậy nên, khi Hi Hi Gritt bước ra từ phòng làm việc của tổng tư lệnh.

Cô không thể thành công thuyết phục được tổng tư lệnh từ bỏ quyết định này, còn bị nhồi nhét rất nhiều tư liệu.

Đứng ở cửa văn phòng một lúc, Hi Hi Gritt ôm tài liệu lặng lẽ trở về nhà.

Với tư cách là đại diện tinh cầu giàu cảm xúc nhất, nhất định phải nói đến tinh cầu Lam Sắc cách tinh cầu Mạc Đắc hàng chục triệu năm ánh sáng.

Với việc nghiên cứu đường hầm không gian với các thế giới khác, mọi người ngẫu nhiên sẽ gặp phải các tình huống như không gian thứ ba, đường hầm không gian hay tiểu thế giới…

Những người may mắn được du hành đến tinh cầu Lam Sắc, khi quay về sẽ mang theo rất nhiều “đặc sản” địa phương.

Chính là các tác phẩm truyền hình điện ảnh khác nhau.

Diễn viên phim ảnh thời gian của tinh cầu Mạc Đắc, mười người thì có chín người không có cảm xúc thăng trầm.

Đóng phim tình cảm giống như đọc thơ diễn cảm vậy… không hề thú vị.

Trong khi đó, các tác phẩm điện ảnh của tinh cầu Lam Sắc thực sự rất khác biệt.

Từ biểu cảm khuôn mặt, đường nét, đến biểu đạt cảm xúc của diễn viên, đều giống như những làn sóng Tinh Tế đang trào dâng mãnh liệt!

Hơn nữa, bọn họ không chỉ biết cười, mà còn biết khóc, biết gào thét!

Đặc biệt có một nam diễn viên họ Mã, nhờ vào cách thức gào thét điên cuồng nên đã thu hút rất nhiều người hâm mộ trên tinh cầu Mạc Đắc.

Hi Hi Gritt cũng thích xem, nhưng tinh thần thẩm mĩ của cô thì lại khác.

Cô không thích cảm xúc tuôn trào trên gương mặt, cô thích phương thức biểu đạt nội tâm mãnh liệt hơn.

Hơn nữa, cô không thích xem phim ảnh của tinh cầu Lam Sắc được dịch sang tiếng của tinh cầu Mạc Đắc. Không hiểu ý nghĩa những gì diễn viên nói cũng cũng không sao, xem biểu cảm của bọn họ, nghe giọng điệu của bọn họ là đủ rồi.

Từ tư liệu lấy được từ chỗ tổng tư lệnh, có rất nhiều tác phẩm có ích.

Hiếm hoi lắm bên trong lại có sách truyện của tinh cầu Lam Sắc.

Ngày hôm đó trở về nhà, Hi Hi Gritt sử dụng máy tính quang học của mình để dịch tất cả các cuốn sách sang ngôn ngữ của tinh cầu Mạc Đắc trước.

Sau khi uống nước năng lượng xong, cô ngồi vào chiếc ghế thai.

Ghế thai là một chiếc ghế ngủ được mô phỏng theo hình tử ©υиɠ, có thể giúp cơ thể nhanh chóng hồi phục sau mệt mỏi.

Hi Hi Gritt tán thưởng, sách của tinh cầu Lam Sắc rất khác biệt, bìa có nhiều màu sắc, còn có những bức ảnh vẽ theo lối trẻ con về một người đàn ông và một người phụ nữ dựa sát vào nhau.

Có thể là sợ trẻ em không thể hiểu được nó à?

Ngón tay lướt trên bìa vài cuốn sách, cuối cùng dừng lại trên bìa một cuốn sách.

Trên trang bìa, một người phụ nữ với cái bụng to đang chạy phía trước, một người đàn ông mặc vest và giày da đuổi theo phía sau.

Hi Hi Gritt thầm nghĩ: Đề tài thai nghén sinh mệnh mới à, có vẻ hay đấy.

Hi Hi Gritt không ngờ, sau khi cô xem xong cuốn sách này, bởi vì một loại hiện tượng thần bí không thể giải thích, cô liền xuyên vào trong cuốn sách này.

Cuốn sách này có tên là “Người yêu ngọt ngào của tổng tài bá đạo mang thai chạy trốn”.

Tác giả có lời muốn nói: Hi Hi rất đáng yêu, nhưng không hiểu yêu…

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 128
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...