Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nhân Vật Phản Diện Trong Truyện

Chương 6

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Vòng ngoài cung điện chiếm diện tích rộng lớn, dời cả sân qua bên này rồi Tô Mạt Lê lại vòng quanh sân đi một vòng.

Ác ma hàng xóm cách nhà cô gần nhất tên là Modo, trên đỉnh đầu có cặp sừng dài gần 20 li, gương mặt hung ác, nghe nói là rất dũng mãnh.

Trên yến hội chọn liên tiếp bảy ác ma rồi lấy được toàn thắng nên mới được Chris Fado ban thưởng ở bên này.Thấy hai nhà cách nhau khoảng một kilomet, Tô Mạt Lê một mình đấu một con ác ma còn chật vật tỏ vẻ dù là hàng xóm thì cũng không cần thường xuyên lui tới đâu.

Xem xét hoàn cảnh xung quanh xong, cô định lại xây một tầng tường ngoài sân, hình thành một căn viện hai lớp tường, bên ngoài sườn và trong viện trồng rau dưa, ở giữa dùng đá ma sơn lót đường, trên mặt đá sơn nước sơn màu lam, hai bên đường trồng đủ loại hoa sắc màu.Chris Fado ngồi trên ngai vàng chán đến chết nghe Tam Giác báo cáo về ác ma mới gia nhập lãnh địa, về tình huống dự trữ trong Huyết Trì, về sản lượng vũ khí ma, về giai đoạn thuần dưỡng ma thú mới vân vân.Báo cáo xong một đoạn, Chris Fado như vô tình hỏi: “Ai lấy được lượng máu nhiều nhất?”Tam Giác nhìn thoáng qua giấy da dê trong tay: “Bẩm đại nhân, lần này vẫn là Tô Mạt Lê.”“Vẫn là cô ấy à?” Đại ác ma búng tay phải, một luồng ma khí từ vai phải xông ra, biến thành một con quạ đen mắt đỏ, đôi mắt đờ ra như tiêu bản chớp cái đã sinh động lên, vỗ cánh bay ra bên ngoài.Tô Mạt Lê mặc bộ váy liền màu đỏ vừa mua, dựa nghiêng cạnh cửa sườn viện.

Đám ma vật thu nhỏ thân thể coi chiếc váy của cô như cầu trượt, trèo lên xong lại trượt xuống dưới.Tô Mạt Lê thả lỏng đầu óc, xé mở kem que, vừa lòng thưởng thức kiệt tác của bản thân.

Không phí công cô tốn hơn mười ngày dọn dẹp, hai sườn bên ngoài sân đều bố trí hai mặt trời giả, vườn rau cũng sắp xếp lại ngay hàng thẳng lối, đá phiến màu xanh lam làm đường nhỏ, hai bên là các loại hoa cỏ đủ màu lốm đốm đen tôn lên lẫn nhau.

Cho dù là ở Ma giới thì cũng phải sống thanh thản thoải mái, bản thân cũng phải ăn mặc xinh đẹp đáng yêu, đây là tôn chỉ cuộc sống của Tô Mạt Lê.Uy áp mạnh mẽ quen thuộc từ xa đến gần, Tô Mạt Lê ngước mắt nhìn lên, thấy một con quạ đen mắt đỏ bay từ cung điện ra, uy áp này là của Chris Fado.Tô Mạt Lê chưa thấy con quạ đen này bao giờ, đây là ma thú mà Chris Fado nuôi sao?Quạ đen đậu lên tường ngoài, xoay trái xoay phải như đang đánh giá hoàn cảnh trong sân.Tô Mạt Lê đang cảm thấy bản thân suy nghĩ nhiều, một con chim thì biết gì chứ, mà giây tiếp theo con chim cất tiếng: “Đến chủ điện đi.”Hử? Giọng nói này trầm thấp trôi chảy, giọng nói không đi hát kịch đũng là lãng phí này nghe như Chris Fado vậy.Quạ đen ghét bỏ liếc cô một cái, lặp lại một lần: “Đến chủ điện đi.”Tô Mạt Lê thật sự phục sát đất rồi, không hổ Đại vương nha, ý thức đồng bộ đến mức còn có thể thông qua ánh mắt con quạ đen mà tỏ vẻ ghét bỏ.Tô Mạt Lê cung kính khom người đáp lời, khoác một chiếc áo choàng đen ra cửa, quạ đen bay đằng trước dẫn đường, Tô Mạt Lê cảm thấy Nhị Đại Vương thấy cô đi chậm quá thì phải, quạ đen thỉnh thoảng lại quay đầu dùng ánh mắt ‘Cô là ác ma thật đấy à?’ mà nhìn cô.

Cô cũng có thể nhún chân một cái nhảy lên tầng hai đấy có được không hả? Lúc ở Nhân gian cô nhảy từ nhà tù nam đến nhà tù nữ cũng chỉ mất một tiếng đồng hồ thôi.Nhưng cô không dám nhún chân nhảy thẳng lên tầng hai cung điện, đây là bất kính, có ác ma nào không ngoan ngoãn đi bộ vào đâu?Cô cười xòa nói với quạ đen: “Ngài đi trước đi, tôi theo ngay sau.” Quạ đen không quan tâm, chậm rì rì bay đằng trước như máy bay đồ chơi hết pin vậy.Theo quạ đen vào đại điện, trong điện trống trải, chỉ có Tam Giác đang đứng thẳng tắp dưới bậc thềm ngai vàng.

Quạ đen bay qua đại điện, đáp lên đầu vai của Chris Fado, nháy mắt hòa tan vào thân thể anh.Tô Mạt Lê nhanh chân đi tới hành lễ: “Chúc đại nhân Fado một ngày tốt lành.”Chris Fado ‘ừ’ một tiếng, khoát tay với Tam Giác.

Tam Giác đặt tay phải lên ngực trái hành lễ, nghiêng người nói nguyên nhân Tô Mạt Lê được gọi đến với cô.Tô Mạt Lê không rõ số lượng máu mà ác ma khác lấy về như thế nào, cô chỉ lấy việc đựng đầy vũ khí ma thấp giai làm chuẩn thôi.

Nhưng Chris Fado làm chủ nhân và Tam Giác làm tổng quản thì lại biết rõ, một mình Tô Mạt Lê có thể lấy được lượng máu gấp mười lần trung bình một ác ma khác lấy được.

Chris Fado vốn biết rằng cô nàng ác ma dị dạng này giỏi lấy đồ ăn, nhưng không ngờ rằng sẽ nhiều đến như vậy.Vừa nghe nói được ban thưởng, hai mắt Tô Mạt Lê sáng lên.“Muốn cái gì?” Chris Fado hỏi.

Đối với ác ma mà nói, phần thưởng tốt nhất không gì khác ngoài máu tươi mới lấy cùng sách hắc ma pháp.

Những thứ này với Chris Fado thì chỉ là vặt vãnh thôi.“Cái gì cũng được sao ạ?” Tô Mạt Lê thử hỏi.Chris Fado: “Ừ!”Ánh mắt Tô Mạt Lê vòng qua Chris Fado nhìn về phía người khí ảo sau lưng Chris Fado, cô đã sớm muốn một cái người khí ảo như vậy rồi.

Tuy cô còn chưa luyện chế ra được, nhưng có thể xin cái có sẵn mà.“Xin đại nhân ban cho tôi một cái người khí ảo ạ.” Tô Mạt Lê cúi đầu, thành kính nói.Người khí ảo? Chris Fado trầm ngâm.

Ác ma đều biết người khí ảo là dùng ma khí của Đại ác ma biến ảo mà thành, thao tác dễ dàng như con rối vậy.

Cũng từng có ác ma có ý đồ cắn nuốt người khí ảo do Đại ác ma tạo ra, kết quả là nổ tan xác mà chết.

Nhớ tới ác ma dị dạng này rất giỏi luyện chế vũ khí ma, chẳng lẽ muốn dùng người khí ảo của anh luyện chế vũ khí ma gì sao? Nghĩ đến khả năng này, Chris Fado không hiểu sao có chút thất vọng.Tô Mạt Lê cảm giác được tâm trạng của Đại ác ma bỗng nhiên trở nên ác liệt, đồng tử đỏ sậm lạnh lùng nhìn mình chằm chằm, da đầu cô tê dại, nghĩ thầm nếu luyến tiếc thì đừng có nói mạnh miệng thế, đã nói rồi còn đổi ý là sao?Đúng lúc Tô Mạt Lê nghĩ có nên đổi cái khác không thì Chris Fado ở trên ngai vàng búng tay một cái, người khí ảo bị sương đen bao quanh đằng sau lập tức tiến lên.

Người khí ảo bị ma khí bao phủ toàn thân, có tứ chi, ngón tay cũng rất linh hoạt, trên mặt chỉ có đôi mắt.Nhìn người khí ảo đi về phía mình, Tô Mạt Lê hưng phấn, cảm thấy mình chính là bà đẻ được Quan m tặng tử chăm nom, lại như thương nhân nghênh đón thần tài về nhà vậy.Ánh mắt và dáng vẻ bên ngoài của người khí ảo có tám phần giống Chris Fado, chỉ thiếu vẻ bễ nghễ của anh mà thôi.Tưởng tượng đến cảnh sắp sửa có người mát xa, giặt quần áo, quét tước vườn rau cho mình, Tô Mạt Lê lộ ra nụ cười chân thành nhất từ khi gặp Chris Fado đến giờ: “Cảm ơn đại nhân Fado.”Chris Fado vẫn âm thầm quan sát vẻ mặt Tô Mạt Lê, ác ma này là vui vẻ thật sự, anh muốn biết cô định dùng ma khí của anh làm cái gì.

Nếu làm anh chán ghét thì gϊếŧ là xong.

Huống chi ác ma khác đều không biết, Đại ác ma có thể dùng ánh mắt người khí ảo quan sát thế giới bên ngoài, cũng chính là đồng hóa.Tô Mạt Lê không biết bản thân mình đang tha về một chiếc camera theo dõi 24/7, cũng không biết mình vừa dạo cửa quỷ môn một vòng, chỉ hưng phấn mang người khí ảo ra khỏi cung điện.Tô Mạt Lê quay đầu nhìn người khí ảo ngoan ngoãn đi theo sau lưng, nói với người khí ảo cao hơn mình hai cái đầu: “Cùng nhau đi thôi.”Người khí ảo nghe lời sóng vai đi cùng cô, đôi mắt hơi tối, Tô Mạt Lê không để ý chút nào, chỉ tự mình nói xong: “Cần phải cho mi một cái tên mới được, sau này gọi mi cũng tiện hơn.” Nghĩ cả đường, vào đến sân ngoài Tô Mạt Lê mới nói: “Gọi là Hắc Vụ đi!” Kỹ thuật đặt tên của cô thật sự không tốt, khi cô còn là người, vì sinh vào buổi sáng, ngoài cửa viện sản nhi lại đúng lúc nở hoa nhài nên ba mẹ cô dặt tên cho cô là Mạt Lê, nghĩa là hoa nhài, sáng sớm.Người khí ảo chẳng khác gì khói đặc tại hiện trường hỏa hoạn di động, gọi luôn là Hắc Vụ là được rồi.Chris Fado ngồi trong đại điện quan sát vẻ mặt và ngôn ngữ của Tô Mạt Lê, thấy cô có vẻ không định lấy người khí ảo làm vũ khí ma thì nở nụ cười rạng rỡ.Hay là...!Đại ác ma nhướng mày, hay là ác ma dị dạng này có ý tưởng kia với anh, cho nên mới lấy lui làm tiến, đòi ma khí của anh về nhà?Chris Fado làm một ác ma điển trai lại mạnh mẽ, rất nhiều ma nữ từng người trước ngã xuống người sau tiến lên mà nhào vào lòng anh.

Vì sao lại là đã từng, bởi khi Chris Fado chưa trở thành Đại ác ma cần phải tham gia vô số yến tiệc đếm không hết, trên tiệc các ác ma quấn lấy nhau một chỗ, gương mặt say mê vì dục thật sự khiến Chris Fado buồn nôn.

Suy nghĩ của ác ma vốn phát triển tương đối chậm, mà đám sinh vật ngốc nghếch kia không kháng cự được bản năng dây dưa lẫn nhau làm Chris Fado muốn gϊếŧ sạch bọn họ.Sau khi anh thành Đại ác ma cũng thật sự làm như vậy.

Ai dám ở trên dạ tiệc lãnh địa của anh đùng một cái là đã “bạch bạch” yêu đương thì sẽ bị anh xử lý, các ma nữ người trước ngã xuống người sau nhào lên người anh cũng bị anh xay sạch không còn một mảnh.

Ác ma nữ dám tiến tới bên người anh ngày càng ít, dạ tiệc hài hòa chưa từng có.Nếu Tô Mạt Lê biết được những chuyện xưa này chắc chắn sẽ dẫn đầu vỗ tay khen ngợi Chris Fado.

Cô còn từng nghĩ ngày nào đó mình có thể trở thành đại ma vương thì việc đầu tiên là quét sạch đồi trụy! Quét sạch tệ nạn! Trên tiệc, trên đường cái, tất cả nơi công cộng đều không được phép “bạch bạch” yêu đương.

Tuy giữa ác ma và ác ma có thể sinh sản ra đời sau, nhưng tỷ lệ thấp vô cùng, thứ được sinh ra có thể là ma vật không thành hình, ác ma cũng sẽ không nuôi nó mà tìm một chỗ ném đi, để mặc nó tự sinh tự diệt.

Không cắn nuốt, cũng không luyện thành pháp khí là đã coi như có nhân tính rồi.Trong bồn tắm thả muối tắm hương trúc xanh, nhẹ nhàng khoan khoái.

Ngâm mình xong, Tô Mạt Lê dùng ma pháp hệ gió sấy khô tóc, sau đó nằm úp người trên chiếc giường mềm mại của mình, để trần lưng gọi: “Hắc Vụ.”Thoáng cái người khí ảo đã đi vào.“Nhỏ cái này lên lưng ta, xoa nắn lưng cho ta.” Tô Mạt Lê đưa tinh dầu mát xa cho người khí ảo, chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ nằm úp sấp trên giường, hạnh phúc nở nụ cười.

Cuối cunggf cũng có công cụ hình người cho chính mình sai bảo.Khi Chris Fado nhàn rỗi đồng hóa đến ánh mắt của người khí ảo thì lập tức bị một tảng lưng trơn bóng đập vào mắt.

Ác ma dị dạng rất trắng, còn trắng hơn các ác ma khác một chút, gần như trong suốt.

Bên trong xương bả vai có hai dấu đỏ hình trăng khuyết, tựa như vết máu loang lổ trên tuyết trắng vậy.Cô ấy đang làm gì vậy? Quyến rũ người khí ảo sao?“Đúng đúng, dùng sức một chút đi.” Tô Mạt Lê thoải mái khẽ nói, bàn tay người khí ảo như một cục bột mì mềm nhũn vậy, mạnh được nhẹ được, nóng được lạnh được, thoải mái vô cùng.

Người khí ảo chịu khó vâng lời, chỉ có đôi mắt sâu thẳm qua lại đánh giá.Chris Fado quan sát một lúc lâu, phát hiện ác ma này làm người khí ảo dùng bàn tay đầy dầu trơn vuốt ve qua lại người mình, bản thân còn lộ ra vẻ mặt say mê, thoải mái như thế nữa.Anh nghĩ đây có xem như là mạo phạm không? Có nên xử quyết luôn không nhỉ?Bao nhiêu năm rồi không có nữ ác ma nào dám quyến rũ anh như vậy? Anh ngạc nhiên đến quên cả tức giận, thậm chí còn nghĩ xem lá gan ác ma dị dạng này từ đâu mà tới?Bình thường mà nói, không ai lộ ra vẻ thoải mái suиɠ sướиɠ như vậy khi mát xa cả, nhưng Tô Mạt Lê sống ở Ma giới lâu rồi, dù là cách nhìn nhận hay sự xấu hổ đều thay đổi rất nhiều.

Huống chi chỉ là công cụ hình người không có tình cảm thôi mà, ai nghĩ nhiều thế làm gì.Tô Mạt Lê không biết bản thân mình đang bị hiểu lầm lớn, cảm thấy mình thoải mái sắp ngủ thϊếp đi rồi, xua tay với Hắc Vụ: “Mi ra ngoài đi.” Sau đó kéo khăn tắm bên cạnh khoát lên người, nhắm mắt ngủ.Chris Fado đứng ở đầu giường hồi lâu, cảm thấy Tô Mạt Lê đã ngủ say rồi.Ác ma tóc bạc nằm trên bộ chăn ga gối màu xanh trắng, ngủ say vô cùng, còn ngáy khe khẽ.Chris Fado nhìn chằm chằm một hồi, quyết định tạm thời không xử cô.

Dù sao cô cũng không thể hiện lòng mơ ước trước mặt anh.

Còn nữa, chăn gối này có vẻ thoải mái thật, anh phải bảo cô lên Nhân gian mang một bộ về...Nếu Tô Mạt Lê biết ý nghĩ của Đại ác ma chắc chắn sẽ hô to oan uổng.

Cô không theo hệ yêu đương nha, cô theo hệ làm ruộng cơ.

Phải có lý do gì đấy thì bên người Chris Fado mới không có cả ma thú giống cái chứ đừng nói là nữ ác ma.

Tô Mạt Lê sẽ không tìm hiểu vấn đề dễ khiến mình ngỏm củ tỏi này, trong lòng cô cũng thầm đoán qua, Chris Fado chắc là kiểu tự luyến, không hứng thú với phụ nữ.

Bản thân Chris Fado yêu nghiệt như thế còn có thể nhìn trúng ai được!Ngủ một giấc thoải mái tỉnh dậy, lăn một vòng trên giường, Tô Mạt Lê nâng tay nhìn móng tay, sơn móng tay bị rơi một ít rồi.“Hắc Vụ.” Hắc Vụ lắc mình vào.Cô gọi Hắc Vụ lấy hộp làm móng trong ngăn kéo ra, tu sửa một cái móng tay làm mẫu, sau đó để Hắc Vụ sửa móng tay và móng chân cho mình, tiếp đến tô sơn móng màu xanh lá mới mua lên.Dùng ma pháp hệ gió hong khô móng tay, móng tay xanh đen dài nhọn trông như chocolate matcha tan chảy vậy, Tô Mạt Lê hỏi Hắc Vụ: “Đẹp không?”Hắc Vụ không phản ứng, Chris Fado vừa đồng hóa tới cũng không phản ứng, ác ma dị dạng này luôn thích tô móng chân móng tay thành đủ loại màu sắc, cứ như móng vuốt của ma thú đủ màu vậy, đẹp chỗ nào cơ chứ?Hắc Vụ không trả lời cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng Tô Mạt Lê, cô cười nói với nó: “Sau này hỏi mi có đẹp không thì mi phải đáp là đẹp đấy.”Chris Fado: “...”Tô Mạt Lê: “Có đẹp không?”Người khí ảo cứng đờ nói: “Đẹp.”Tô Mạt Lê giật mình: “Người khí ảo có thể nói à?” Đây là lần đầu cô nghe người khí ảo nói chuyện đấy, rất giống giọng của Chris Fado, chỉ là cứng ngắc hơn thôi.Chris Fado quên thiết lập: “...”Tô Mạt Lê vừa thử nói chuyện với người khí ảo thì nhận ra người khí ảo hình như chỉ nói có từ ‘đẹp’ thôi.

Hay là Chris Fado thiết lập như vậy? Nhớ tới dáng vẻ đẹp ngây ngất của Chris Fado, thôi được rồi, người ta có tư cách tự luyến, lần sau có lẽ cô có thể bóng gió ca ngợi Nhị Đại Vương một chút, không chừng lại được ban thêm một người khí ảo nữa cũng nên.Tô Mạt Lê chuyển bàn sắt ra vườn rau đằng sau, nướng chảy một miếng mỡ bò, vừa ngâm nga vừa nướng thịt bò.

Lần này mua được bò có vân rất đẹp, lại gọi Hắc Vụ lấy rượu đỏ trong tủ lạnh ra, Tô Mạt Lê thiết kế một kết giới phong tỏa hương vị và âm thanh, không có chút mùi hương và âm thanh truyền ra ngoài.Sau đó cô mang máy quay đĩa ra giữa vườn, đặt đĩa hát vừa mua vào, váy dài màu trắng lắc lư theo tiếng nhạc, trong thời gian chờ thịt chín, Tô Mạt Lê uống ít rượu đỏ, vươn tay cho Hắc Vụ: “Nhảy một bản đi.”.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 6
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...