Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Suối Tiên Của Xu Nữ

Chương 156

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mặt Phó Liễm Chi không chút cảm xúc gì về Đông cung, trong đại điện câm như hến, hắn đi vào trong tẩm cung, thấy Xu Xu vừa mới dậy, sắc mặt lo lắng, hắn đi qua ngồi cạnh Xu Xu hỏi :”Nàng đã dùng bữa sáng chưa?”

Giọng điệu hắn trong veo lạnh lùng, trong lòng Xu Xu co rúm lại, không khỏi nhớ đến đêm hôm qua hắn hôn như muốn nuốt cả xương cốt nàng vào bụng.

“Vẫn chưa ăn sáng, phu quân có muốn cùng thiếp ăn chút gì đó hay không?” Dấu hôn trên người Xu Xu vẫn chưa tan đi.

Phó Liễm Chi chỉ bình tĩnh nhìn Xu Xu, sau một lúc lâu mới cầm tay Xu Xu nói: “Không cần, ta phải đi biên thành.”

Trong lòng Xu Xu bỗng căng thẳng, hỏi: “Chàng đi biên thành làm gì? Phùng Bắc vương kia lại có hành động gì khác thường sao?”

Biên thành có Viên tướng quân trấn thủ, nếu như vẫn cần điện hạ đến biên thành thì chắc chắn đã xảy ra chuyện rất lớn.

Phó Liễm Chi nói: “Biên thành tuyết rơi rất nhiều, xuất hiện nhiều sói tuyết tấn công dân chúng ra khỏi thành, những con sói tuyết này rất dễ kích động, gặp người liền điên cuồng cắn xé, thậm chí có vài con vào được trong thành, dân chúng thương vong không ít, việc này còn có liên quan đến Phùng Bắc vương, Phùng Bắc vương điều khiển mười vạn đại quân tấn công biên thành, phụ hoàng sai ta đi biên thành trấn thủ.”

Xu Xu nghe nói, trong lòng hồi hộp, ngoài biên thành còn lạnh hơn cả kinh thành bên này, vào đông lại có cả bầy sói tuyết, nói là sói tuyết, nhưng thực ra da lông chúng màu trắng hơn sói xám một chút thôi, thích di chuyển vào đông, nhưng rất ít khi đến nơi đông người, chỉ lượn lờ trên đỉnh núi hoặc những vùng trống trải, cho dù xuất hiện xung quanh biên thành, bình thường cũng chỉ có một hai con, chứ không thành đàn.

Thậm chí còn có sói tuyết bị kích động.

Chuyện này khiến Xu Xu không nhịn được nhớ đến kiếp trước, nàng bị con báo đen của Tống Ngưng Quân cắn chết.

Thực ra con báo đen kia rất gần gũi với Xu Xu, chỉ riêng ngày đó, lúc nàng nửa tỉnh nửa mơ, trên người đau đớn kịch liệt, mở mắt ra, thấy đôi đồng tử con báo đen đỏ lên, rõ ràng rất không bình thường.

Có phải Tống Ngưng Quân có thứ thuốc gì đó có thể khống chế mãnh thú, khiến chúng nó phát cuồng hay không?

Tống Ngưng Quân rất thích dùng độc, nếu như thật sự có loại thuốc có thể khống chế được mãnh thú, khiến mãnh thú phát cuồng cũng là chuyện bình thường.

Nàng thực sự không rõ Tống Ngưng Quân lấy được thuốc độc và phương thuốc cổ truyền về độc này ở đâu, nhưng chắc chắn, tình huống sói tuyết phát cuồng ở biên thành là phương thuốc mà lúc trước Tống Ngưng Quân đã dùng để trao đổi với Phùng Bắc vương.

Dù kiếp trước, biên thành cũng không xảy ra dịch bệnh, không xảy ra chiến tranh và sự tấn công của lũ sói tuyết như lúc này, mặc dù kiếp trước Phùng Bắc vương sẽ chết trong tay điện hạ, nhưng đó là chuyện sau khi điện hạ đăng cơ nhiều năm.

Dù Tống Ngưng Quân đã chết, nhưng vẫn còn hại người, thực sự là âm hồn không tiêu tan được.

Xu Xu nhíu mày, Phó Liễm Chi vuốt nhẹ ấn đường của nàng hỏi: “Làm sao vậy?”

Xu Xu do dự một lát, cuối cùng vẫn nói: “Phu quân, chuyện này rất có khả năng liên quan đến Tống Ngưng Quân , Tống Ngưng Quân có sở trường dùng độc, lúc trước được Phùng Bắc vương cứu, có lẽ Tống Ngưng Quân đã cho hắn ta gì đó, lúc phu quân đi biên thành nên mang theo Hỏa Diễm, tiểu Lỵ và tiểu Bạch.” Chúng đều được nuôi dưỡng bằng cam lộ, chỉ số thông minh gần như bằng con người, lại là vua trong các loài mãnh thú, có lẽ sẽ có tác dụng.

Phó Liễm Chi cũng không bất ngờ với lời Xu Xu nói, biểu cảm lạnh nhạt, hắn cầm tay Xu Xu chậm rãi ngắm nghía, giọng điệu cũng thong thả, hỏi: “Sao Xu Xu lại biết chuyện này chắc chắn có liên quan đến Tống Ngưng Quân ?”

Rốt cuộc nàng đang lừa dối hắn điều gì? Nếu như trước đây, hắn không ép buộc nàng, nhưng không biết tại sao lúc này hắn lại không cho phép nàng lừa dối hắn chuyện gì, nàng chỉ thuộc về một mình hắn thôi.

Về Tống Ngưng Quân, còn có trận dịch bệnh trước kia, sau khi Xu Xu đến, lại không một ai chết, trong khi đó nhóm nhiễm dịch bệnh đầu tiên lại có một đứa bé tỉnh lại trước.

Còn những thay đổi trên cơ thể hắn gần đây, Xu Xu cho hắn uống nước trà uống thuốc dưỡng sinh, đều khác với trước kia, các giác quan của hắn trở nên nhạy bén hơn, những thay đổi này khiến cho võ công của hắn lại tăng lên một bậc, hiện tại trong giới võ lâm, gần như không có ai là đối thủ của hắn chỉ trong năm tháng ngắn ngủi, hẳn là nàng có bí mật rất lớn giấu hắn.

Đột nhiên, Xu Xu cũng cảm thấy không khí xung quanh điện hạ không đúng, trong lòng co rúm lại, lại còn chủ động rúc vào lòng điện hạ nói: “Thiếp và Tống Ngưng Quân ở chung một năm nên rất hiểu biết về nàng ta, nàng ta có sở trường về độc, trận dịch bệnh lúc trước ở biên thành cũng rất đột ngột nên lúc này thiếp mới nghi ngờ có liên quan đến nàng ta.”

“Là sao?” Phó Liễm Chi ôm cả eo nàng, chậm rãi hỏi.

Xu Xu nghĩ đến bí mật của mình, trong lòng có chút căng thẳng.

Bí mật như vậy, sao có thể nói cho người khác biết?

Dù cho hiện tại điện hạ rất thương yêu nàng, nhưng ai có thể bảo đảm rằng sau này điện hạ vẫn sẽ đối với nàng như thế?

Lòng người khó dò, nàng yêu điện hạ, nhưng cũng không nguyện giao phó toàn bộ cho hắn.

Thấy lông mi Xu Xu khẽ run, Phó Liễm Chi đứng dậy, xoay người đi ra sau bình phong, nói: “ Ta thay quần áo xong sẽ đi.”

Xu Xu cũng đứng dậy theo, ôm bụng đi qua giúp hắn thu dọn hành lý, có lẽ điện hạ định cưỡi ngựa đi nên nàng chỉ thu dọn một bộ quần áo, còn lại đều là thuốc dưỡng sinh mà nàng phối cho điện hạ dùng.

Thu thập xong mọi thứ, Xu Xu ngồi ngẩn ra trên giường, điện hạ trúng cổ đã sắp năm tháng, lần này đi biên thành có thể gặp chuyện gì không may hay không?

Phó Liễm Chi thay áo bào màu đen, khoác một chiếc áo choàng thật dày, cầm lấy tay nải trong tay Xu Xu, thấy trong mắt nàng tràn ngập lo lắng, cúi đầu hôn nhẹ nàng, trầm giọng nói: “Chờ ta trở về.”

Dứt lời, hắn xoay người rời khỏi đại điện, cũng không quay lại nhìn Xu Xu lấy một cái.

……

Cách ngày điện hạ đi biên thành đã gần một tháng, hiện tại Xu Xu không tiện hoạt động, chỉ còn nửa tháng nữa sẽ đến ngày dự sinh, bụng đã bắt đầu trĩu xuống, nàng dừng việc phối thuốc hằng ngày, ngoại trừ nghỉ ngơi nhiều, dùng cơm xong đều sai bọn nha hoàn đỡ nàng đi lại trong đại điện khoảng nửa canh giờ.

Vì Xu Xu sắp sinh, cả hoàng cung đều rất căng thẳng, dù sao cũng là hoàng tôn đầu tiên của hoàng tộc, Thuận Hòa đế cũng lo lắng, sai Triệu quý phi để ý nhiều hơn.

Nhiều ngày qua, hằng ngày Triệu quý phi đều qua Đông cung một chuyến, Thái Y viện trong cung cũng đề cao cảnh giác, còn tìm mấy bà mụ đáng tin vào cung, trong cung có nữ y có chuyên môn, nhưng vẫn rất lo lắng, hoàng đế đã nói, dự phòng thêm vài bà mụ có kinh nghiệm dân gian cũng sẽ yên tâm hơn.

Hằng ngày Triệu quý phi đều qua Đông cung, thỉnh thoảng nói một vài tình hình biên thành với Xu Xu, đó là tin tức Thuận Hòa đế sai Triệu quý phi nói với Xu Xu, hoàng thượng lo lắng Xu Xu nhớ Liễm Chi.

Triệu quý phi nói với Xu Xu: “Thái tử điện hạ rất khỏe mạnh, sau khi đến biên thành, tuy có đám sói tuyết phát cuồng thường xuyên qua lại, nhưng thái tử dẫn theo bọn thú Hỏa Diễm, ba con thú kia cũng rất uy vũ, những con sói tuyết này đều bị chúng cắn chết, chỉ là vẫn còn không ít sói tuyết rải rác xung quanh, nghe nói Phùng Bắc vương cũng phục tùng một con sói tuyết, rất có khả năng chiến đấu trên chiến trường, nhưng mà có Hỏa Diễm và A Lỵ, tất nhiên sẽ không sao rồi.”

Thực ra mấy ngày trước, biên thành đã khai chiến, nhưng tin tức không thể nào truyền về kinh thành nhanh như vậy, Thuận Hòa đế cũng rất lo lắng chiến sự ở biên thành.

Xu Xu gật đầu nói: “Đa tạ quý phi nương nương đã nói cho con biết những tin này.”

Triệu quý phi dắt Xu Xu ngồi xuống, ấm giọng nói: “Con cứ an tâm sinh hài tử đi, thái tử cũng sẽ bình an trở về, về chiến sự ở biên thành, nếu ta có được tin gì thì nhất định sẽ qua đây nói với con.”

Xu Xu gật đầu, nàng nói chuyện với Triệu quý phi một lát, Triệu quý phi nói: “Buổi tối ta qua dùng bữa với hoàng thượng, Xu Xu cũng qua cùng nhé, hoàng thượng nói đã mấy ngày rồi không gặp con, buổi tối còn gọi cả Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử đến cùng dùng bữa nữa.”

“Vâng.”

Vào buổi tối, Xu Xu thay quần áo, buộc lại áo choàng liền đi qua tẩm cung của Thuận Hòa đế.

Nhị hoàng tử Tam hoàng tử còn có Nhị hoàng tử phi đều đã ở đây.

Lúc Xu Xu mang thai đi dạo ở Ngự Hoa viên cũng có tình cờ gặp Nhị hoàng tử phi Tề Tư Nguyệt hai lần, nhưng nàng đều tránh đi.

Xu Xu nhiều lần không muốn gặp nàng ta nên Tề Tư Nguyệt cũng không định tiếp tục tìm Xu Xu nữa, dù sao hai người cũng không hợp nhau nên Xu Xu cũng không chủ động tìm nàng ta.

Nhưng lần này đến dùng bữa với Thuận Hòa đế, coi như là bữa cơm gia đình, tất nhiên Tề Tư Nguyệt cũng đến.

Tam hoàng tử mới vừa định hôn, đầu mùa hạ sang năm mới có thể thành thân.

Nhị hoàng tử Phó Lệ Nguyên cũng đến từ sớm, thấy Xu Xu tiến vào, nhẹ giọng gọi hoàng tẩu.

Xu Xu gật đầu, Thuận Hòa đế nhìn thấy Xu Xu khoác áo choàng vẫn không che hết được bụng, nói: “Mau ngồi xuống đi.”

Tuổi tác những đứa con khác của Thuận Hòa đế cũng không lớn, hôm nay không qua đây, chỉ có mấy người họ cùng dùng bữa.

Xu Xu nhìn về phía Thuận Hòa đế, gọi một tiếng phụ vương, nhưng lúc nhìn thấy sắc mặt Thuận Hòa đế, Xu Xu hơi run sợ, Thuận Hòa đế nói: “Xu Xu ngồi xuống đi.”

Mặt Xu Xu không đổi sắc, sau khi ngồi xuống cũng không nói gì thêm, nhóm cung tỳ bắt đầu mang thức ăn lên.

Trong đó có không ít món Xu Xu thích ăn, có thể thấy Thuận Hòa đế và Triệu quý phi vô cùng quan tâm đến Xu Xu.

Hiện tại mỗi ngày Xu Xu đều uống cam lộ nguyên chất, vị giác vô cùng nhạy cảm, chỉ cần là món gì có độc nhất định sẽ có chút mùi hương, nói là thuốc độc không màu không vị chỉ là với người thường mà thôi, với Xu Xu thì lại khác, chỉ cần là thuốc, dù là thuốc độc hay thuốc tốt, nàng đều có thể nếm ra được mùi vị.

Cung tỳ bắt đầu gắp thức ăn cho Xu Xu, sau khi Xu Xu nếm qua thấy đồ ăn không có vấn đề gì.

Nhưng nàng thấy sắc mặt Thuận Hòa đế rất không thích hợp, có lẽ người bình thường không thấy gì nhưng từ lúc Tống Ngưng Quân hạ độc tổ mẫu Thịnh thị, Xu Xu liền chú trọng hơn rất nhiều về việc suy đoán qua sắc mặt, sắc mặt Thuận Hòa đế không đúng lắm, chỉ là một khác biệt rất nhỏ thôi.

Dù thế nào, Xu Xu cũng định lát nữa sẽ ở lại nhìn một cái xem thế nào.

Chuyện đã xảy ra ở hai kiếp khác nhau, kiếp trước Nhị hoàng tử phát động quân nổi loạn, nhưng là sau khi thái tử đăng cơ, cuối cùng cũng không lật chuyển được bọt sóng gì, còn bị Thuận Vũ đế tạm giam cả đời trong kinh thành.

Nhưng kiếp này lại khác, Xu Xu không dám mạo hiểm.

Cuối cùng dùng bữa với Thuận Hòa đế, hai vị hoàng tử phi đều không nói gì, dùng bữa xong, Thuận Hòa đế hỏi Nhị hoàng tử Tam hoàng tử một số việc rồi bảo tất cả mọi người về tẩm cung.

Chỉ có Xu Xu do dự mãi mới nói: “Phụ hoàng, con muốn ở lại hỏi người chút chuyện, điện hạ ở biên thành…”

Đây rõ ràng là muốn hỏi về chuyện thái tử ở biên thành, Tề Tư Nguyệt cười lạnh, đế vương kiêng kị nhất là phi tử hoặc là thái tử phi, hoàng tử phi tham dự vào việc triều chính, thế mà thái tử phi lại còn dám.

Nghe nói vậy, Triệu quý phi chỉ cho rằng Xu Xu có thai, đa sầu đa cảm, cho nên muốn hỏi lại chuyện về thái tử.

Thuận Hòa đế vốn rất thích nhi tức này, nên cũng ôn hòa nói: “Vậy Xu Xu ở lại một lát đi.”

Chờ Nhị hoàng tử Tam hoàng tử và Tề Tư Nguyệt đi rồi, Triệu quý phi cũng rời khỏi tẩm cung của Thuận Hòa đế, vì lát nữa Thuận Hòa đế còn phải đến ngự thư phòng phê duyệt tấu chương nên bà ấy cũng tự về tẩm cung.

Thuận Hòa đế nhìn Xu Xu bụng đã lớn, ấm giọng hỏi: “Xu Xu lo lắng cho Liễm Chi sao?”

Chuyện Liễm Chi trúng cổ chỉ có ông, Xu Xu và hai tên thái y biết được, hiện tại Liễm Chi đã đi biên thành, chắc chắn Xu Xu rất lo lắng.

Xu Xu chậm rãi lắc đầu: “Phụ hoàng, nhi thần có chuyện muốn nói với người, nhưng trước hết, có thể để nhi thần giúp người bắt mạch có được không?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 156
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...