Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thật Thiên Kim Là Lão Tổ Tông Thời Phong Kiến

Chương 94

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hạ Tư Tự vốn đang lim dim buồn ngủ, bỗng mở to mắt, quay đầu nhìn cô.

Vẻ mặt của cô tự nhiên, giọng điệu bình tĩnh.

Khóe môi anh lại cong lên một nụ cười không rõ ý tứ:

“Nam Tang Ninh, em đang ghen sao?”

Tang Ninh nhíu mày: “Em đâu có?”

“Vậy sao?” Anh nhếch môi chậm rãi, “Thế sao em hỏi kiểu là lạ vậy?”

Gương mặt nhỏ của Tang Ninh cứng đờ: “Em chỉ tiện miệng hỏi thôi.”

“Ồ, tiện miệng mà lại đặc biệt hỏi Lâm tiểu thư? Hôm nay tiệc này có ít nhất mấy chục người, em lại chỉ quan tâm đến cô ta? Em quen thân với cô ta à?”

Tang Ninh nghẹn lời, cảm thấy bức bối trong lòng, cực kỳ hối hận vì phút lơ là để bị anh nắm thóp!

Hạ Tư Tự cong môi:

“Sư phụ trước đây của em dạy đức hạnh phụ nữ thế nào nhỉ? Không phải nói phải rộng lượng hiền thục? Tam tòng tứ đức? Nam Tang Ninh, hay ghen là tội lớn đấy.”

Tang Ninh nghiêm mặt không nói gì.

Anh thì tâm trạng rất tốt: “Quan tâm anh đến vậy sao?”

“…”

Lúc này anh mới vui vẻ nắm tay cô, mỉm cười giải thích:

“Bữa tiệc hôm nay là buổi dạ tiệc thương mại do nhà họ Lâm tổ chức, anh và nhà họ Lâm có hợp tác làm ăn, không có mặt thì không phải phép, anh với Lâm Thư Nhan cũng chỉ nói được vài câu.”

Tang Ninh vẫn cảm thấy nghẹn ở ngực, mặt lạnh lùng rút tay về.

Anh nghiêng người hôn cô:

“Thế mà cũng giận anh? Lần sau anh gặp cô ta cũng không thèm chào nữa, được chưa?”

Tang Ninh lấy tay chống vào n.g.ự.c anh, mặt không cảm xúc:

“Em bỗng nhớ trong ‘Nữ tắc’ có nói, nam nữ thụ thụ bất thân, anh, không được chạm vào em!”

“…”

Nụ cười nơi khóe môi Hạ Tư Tự bỗng cứng lại.

Anh đưa tay muốn kéo tay cô: “Tang Ninh…”

Cô trừng mắt nhìn anh: “Anh mà còn động tay động chân nữa, em tự về nhà luôn!”

“…”

Anh lặng lẽ rút tay về, gãi gãi mũi: “Chúng ta đi ăn trước đã.”

Thứ ba, Tang Ninh nhận được kế hoạch đấu thầu mới.

Mục tiêu lần này là Công ty Công nghệ Cách Thụy.

Mười giờ sáng, cô đã tổ chức một cuộc họp với các thành viên trong nhóm, phân công công việc chuẩn bị kế hoạch chi tiết.

“Không chỉ cần tư liệu chi tiết về Công nghệ Cách Thụy, còn phải có thông tin về những đối thủ cạnh tranh lớn của chúng ta, cũng như phương án hợp tác những năm trước của Hưng Thụy, biến động nhân sự của Hưng Thụy, khảo sát thị trường. Mỗi người phụ trách một phần, trong ba ngày tổng hợp lại giao cho tôi.”

Tang Ninh giao nhiệm vụ rất rõ ràng, mọi người cũng rất hào hứng, đồng loạt đáp lại.

Dù sao phần lớn những người có mặt đều từng cùng cô giành được hợp đồng lớn với Thương mại Hưng Hoành, được thưởng hậu hĩnh.

Ai tinh ý cũng thấy rõ đại tiểu thư lần này muốn làm nên chuyện, ai mà không muốn theo cô mà đổi đời?

Cuộc họp kết thúc, mọi người tản ra làm việc.

Tang Ninh từ phòng họp bước ra, đúng lúc đối diện một nhóm người đang đi tới.

Cô vừa ngẩng đầu, liền thấy Bùi Tùng Hàn đang được vây quanh ở giữa.

Nam Chấn Minh đi bên trái anh ta, đang nhiệt tình giới thiệu.

Bùi Tùng Hàn thỉnh thoảng gật đầu, ánh mắt quét qua, bỗng chạm phải ánh mắt của Tang Ninh.

Tang Ninh bước tới, lịch sự chào:

“Tiểu Bùi tổng.”

Bùi Tùng Hàn mỉm cười:

“Quản lý Nam, nghe nói cô vừa được thăng chức, chúc mừng nhé.”

Nam Chấn Minh xua tay:

“Lão gia tử chỉ bảo nó vào công ty rèn luyện thôi, cũng nhờ năm đó Tiểu Bùi tổng tạo điều kiện, nó mới may mắn giành được đơn hàng của Hưng Hoành.”

Bùi Tùng Hàn mỉm cười lắc đầu:

“Nam tổng khiêm tốn rồi, năng lực của Quản lý Nam ai cũng thấy rõ. Khi đó người quyết định tuy là tôi, nhưng việc chọn hợp tác với Nam thị là do nội bộ chúng tôi biểu quyết cao, Quản lý Nam rất có thành ý, sẵn sàng mở riêng một dây chuyền sản xuất cho Hưng Hoành – khí phách và thành ý như thế, Hưng Hoành đều ghi nhận.”

Nam Chấn Minh cười gượng: “Vậy sao.”

Tang Ninh mỉm cười lịch sự:

“Tiểu Bùi tổng khen quá lời rồi, tôi còn trẻ, đúng là cần rèn luyện thêm nhiều.”

Bùi Tùng Hàn nhìn cô:

“Hôm nay tôi đến kiểm tra dây chuyền sản xuất, nếu Quản lý Nam có thời gian, có thể làm hướng dẫn giúp tôi không?”

Tang Ninh gật nhẹ: “Được.”

Nam Chấn Minh nụ cười có phần gượng gạo. Bùi Tùng Hàn đến kiểm tra dây chuyền sản xuất – nhân vật quan trọng như vậy, dĩ nhiên ông phải đích thân tiếp đón. Giờ đi được nửa chừng lại đổi sang Tang Ninh?

Như vậy chẳng khác nào ông tiếp đãi không chu đáo.

Tang Ninh đích thân dẫn Bùi Tùng Hàn đến xưởng sản xuất.

Dây chuyền sản xuất vừa được lắp đặt lại vào tuần trước, toàn bộ thiết bị đều là máy móc tiên tiến mới mua với giá cao.

Tang Ninh vừa thực tập ở bộ phận sản xuất, dây chuyền này gần như được xây dựng ngay dưới sự giám sát của cô, nên cô nắm rõ mọi chi tiết, giới thiệu một cách tỉ mỉ và chuyên nghiệp suốt dọc đường.

Bùi Tùng Hàn bước chậm nửa bước phía sau, nhìn cô với thái độ nghiêm túc và chuyên nghiệp khi đang giới thiệu dây chuyền sản xuất, lại bất chợt nhớ đến lần trước ở khách sạn Bạc Viên, cô giơ gậy golf lên đập mạnh vào Đỗ Nghiêu.

Đôi mắt thường ngày trầm lặng ấy, lúc đó lạnh lùng và sắc bén.

Anh chợt nhận ra, dường như anh chưa từng thực sự hiểu cô.

“Tiểu Bùi tổng, ngài còn điều gì thắc mắc không ạ?” Tang Ninh dừng lại bước chân, lễ phép hỏi.

Bùi Tùng Hàn hoàn hồn, khẽ cong khóe môi: “Không có vấn đề gì.”

“Vậy tôi mời hai kỹ sư từ bộ phận kỹ thuật tới trình bày thêm về quy trình sản xuất chi tiết nhé?”

Bùi Tùng Hàn cười lắc đầu: “Không cần, tôi thấy rõ thành ý của Tập đoàn Nam thị, tôi tin các người sẽ dốc toàn lực vì đơn hàng này.”

Tang Ninh mỉm cười: “Cảm ơn Tiểu Bùi tổng đã tin tưởng.”

Bùi Tùng Hàn liếc nhìn đồng hồ: “Sắp mười hai giờ rồi, cũng đến giờ ăn trưa. Hay là chúng ta cùng ăn một bữa?”

Tang Ninh lịch sự từ chối: “Tôi đã hẹn bạn ăn trưa rồi.”

Bùi Tùng Hàn khẽ mím môi: “Là tôi đường đột rồi.”

“Hay là tôi để Nam tổng đi cùng ngài? Trong bữa ăn cũng có thể tiếp tục giới thiệu thêm về kế hoạch sản xuất của chúng tôi.”

“Không cần đâu, Quản lý Nam đã giới thiệu rất đầy đủ rồi.”

Tang Ninh khẽ gật đầu: “Cảm ơn Tiểu Bùi tổng đã tin tưởng. Nghe nói Tiểu Bùi tổng sắp cưới, hình như là tháng sau?”

Ánh mắt Bùi Tùng Hàn thoáng khựng lại: “Đúng vậy.”

Tang Ninh mỉm cười: “Chúc mừng.”

Ngón tay buông thõng bên chân của Bùi Tùng Hàn khẽ siết lại, môi mím chặt: “Cảm ơn.”

“Quản lý Nam.” Vừa lúc đó, Vương Kỳ đi tới.

Tang Ninh gật đầu chào cô ấy, rồi quay sang Bùi Tùng Hàn: “Tôi còn chút việc, xin phép rời trước.”

“Được.” Bùi Tùng Hàn khẽ gật đầu.

Tang Ninh rút lui đúng lúc, Quản lý Vương liền lên thay thế.

“Quản lý Nam, bản kế hoạch dự án Tổ trưởng Lâm đã hoàn thành, nhờ tôi giao cho cô.” Vương Kỳ đi sát theo bước chân của Tang Ninh.

Tang Ninh gật đầu, tiện tay nhận lấy: “Mọi người đi ăn trưa trước đi.”

“Quản lý Nam ăn ở căng-tin không? Cùng đi nhé?”

Trước đây khi thực tập, Tang Ninh và Vương Kỳ cũng khá thân thiết.

Tang Ninh đang định đồng ý thì điện thoại bỗng rung, cô mở ra nhìn.

[Bánh Dâu Tây]: Ra ăn trưa

Tang Ninh khẽ cau mày — anh ấy đến ăn trưa làm gì? Bình thường họ chỉ gặp nhau buổi tối sau khi tan làm.

[Bánh Dâu Tây]: Dì Triệu bảo anh mang qua.

Tang Ninh: …

Cô tắt màn hình điện thoại, quay sang Vương Kỳ nói:

“Hôm nay thôi nhé, tôi có hẹn với bạn rồi.”

Vương Kỳ cười hí hửng: “Không phải là bạn trai đấy chứ?”

Tang Ninh chớp chớp mắt: “Giữ bí mật giúp tôi nhé, người nhà tôi chưa biết đâu.”

Vương Kỳ lập tức hiểu ý, gật đầu chắc nịch: “Tôi sẽ không nói đâu!”

Tang Ninh cười nhẹ, cầm tài liệu rồi rời khỏi công ty.

Phía trước bên phải cổng công ty, một chiếc Land Rover quen thuộc vẫn đang đỗ đó, Tang Ninh mở cửa xe và lên xe.

Hạ Tư Tự mặc vest công sở – sơ mi trắng, quần tây đen – nghiêm chỉnh cứng nhắc, hiển nhiên là vừa từ công ty đến.

Anh đưa hộp cơm cho cô: “Canh thịt viên thanh đạm mà em thích.”

Tang Ninh mỉm cười: “Hạ tổng đúng là rảnh rỗi, còn chạy việc vặt cho dì Triệu nữa cơ à.”

Hạ Tư Tự mặt tỉnh bơ: “Ờ, anh vốn là người mềm lòng, lại dễ nói chuyện.”

“…”

Nam Chấn Minh đích thân tiễn Bùi Tùng Hàn ra khỏi công ty, trước khi đi còn không ngừng xã giao, tỏ ra thân thiết.

Bùi Tùng Hàn đã quen với kiểu tiếp đãi này, chỉ hờ hững đáp lại với thái độ khách khí.

Nhưng ánh mắt anh lại bất chợt dừng lại ở một bóng dáng quen thuộc phía xa.

Cô mở cửa một chiếc Land Rover và bước lên xe.

Anh khẽ sững người — là bạn của cô sao?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 94
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...