Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thiên Sơn Khán Tà Dương

Chương 158

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hai mươi tám tháng giêng, đại địa hồi xuân, vạn tượng canh tân, khắp nơi sinh cơ bừng bừng, cảnh tượng phồn vinh.

Hoàng thành Lâm Truy giăng đèn kết hoa, ngoại thành muôn người đều đổ xô ra đường, vô số bách tính tràn ra đường phố chờ xem quốc sư đại nhân và đại nguyên soái thành thân.

Ninh Giác Phi và Vân Thâm sáng sớm rời giường, Giang Tòng Loan mang theo một đoàn người tiến đến, chúc mừng họ rồi hầu hạ hai người rửa mặt chải đầu thay y phục.

Bọn họ thay hỉ bào đỏ thẫm, phía trên thêu tường vân phiêu vũ, phượng hoàng giương cánh khiến hai người như song bích dao trì, tuấn mỹ tuyệt luân. Giang Tòng Loan giúp họ mang những vật trang sức rực rỡ muôn màu này vào, rồi thắt nút kết đồng tâm, sau đó lui một bước, chuyên chú nhìn ngắm, rồi mới cười nói: “Chúc mừng hai vị đại nhân, chúc các ngươi trăm năm hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm.”

Vân Thâm nhìn y, thành tâm thành ý nói: “Tòng Loan, cảm tạ ngươi.”

Giang Tòng Loan thật cao hứng. Rốt cục Vân Thâm cũng tiếp nhận y, xem y như bạn bè.

Hai người sửa soạn đầy đủ, cùng lên xe ngựa ra khỏi phủ. Nghi trình hôn lễ cuối cùng do Đạm Thai Mục khâm định, bọn họ từ hoàng thành đến ngoại thành, rồi từ ngoại thành đi một vòng, tiếp thu vạn dân chúc mừng, sau đó trở lại trong cung, chính thức thành thân.

Xe ngựa không mái che hoa lệ do bốn con tuấn mã đỏ thẫm kéo, bình ổn đi chậm rãi trên đường. Vân Dương dẫn đội danh dự do chính mình lựa chọn, vây quanh xe ngựa. Những quân nhân này tất cả đều cao to khôi ngô, tướng mạo đoan chính, khí chất bưu hãn, lúc này mặc lễ phục, thẳng tắp cưỡi trên ngựa, đồng tiến với xe ngựa, toàn bộ bước chân ngựa đều đồng nhất, nhìn qua uy vũ vô cùng.

Vân Thâm cùng Giác Phi sóng vai ngồi ở xe cao, mỉm cười phất tay với dân chúng hoan hô trái phải hai bên.

Giờ khắc này, cái gì hán di chi biệt, cái gì quốc thù gia hận, toàn bộ không hề tồn tại, người người đều vui mừng, tán thán tướng mạo tướng mạo và khí chất cao quý của đôi tân nhân.

Một lúc lâu sau, bọn họ vòng một vòng tại ngoại thành rồi từ cửa nam đến hoàng thành.

Ngoài cửa thành đầy cấm quân, vừa thấy xe ngựa của họ tiến đến liền lập tức nghiêm hành lễ, nhìn theo xe bọn họ trải qua cửa thành, đi về phía hoàng cung.

Hôm nay bãi triều, nhưng cả triều văn võ đều vào sớm. Bọn họ tụ tại chính điện, tất cả đều mỉm cười chuẩn bị xem hoàng thượng tự mình chủ hôn.

Giờ lành đã đến, Đạm Thai Mục mặc chính trang, nở nụ cười đi lên ngự tọa, chờ quần thần tham kiến xong, liền cùng mọi người tán chuyện một hồi, chờ tân nhân đến.

Xe ngựa dừng lại trước cửa cung, Ninh Giác Phi cùng Vân Thâm xuống xe, nhìn nhau cười, dắt tay đồng hành, sóng vai đi vào cung.

Ngự đạo trải thảm đỏ, hai bên là ngự tiền Phiêu Kị vệ y giáp đầy đủ, theo bước chân của họ mà hành lễ, bên trái nói “Chúc mừng quốc sư”, bên phải nói “Chúc mừng nguyên soái.”

Hai người gật đầu trả lễ, mỉm cười chậm rãi đi về phía trước, lên bậc thang, dọc theo thảm đỏ vào điện.

Quần thần không thèm nói lại, tất cả đều mỉm cười nhìn bọn họ. Đạm Thai Mục nhìn đôi tân nhân tới gần, mừng rỡ nói: “Hôm nay là ngày thành thân giữa quốc sư và đại nguyên soái của trẫm, là đại hỷ sự triều đại. Hơn hai tháng trước, đại nguyên soái cầu hôn ngay tại điện, quần thần đều chứng kiến, hôm nay các ngươi ở đây cử hành hôn lễ cũng để văn võ cả triều chứng kiến. Giác Phi, Vân Thâm, hôm nay văn võ bá quan cùng với vô số bách tính bên ngoài đều làm chứng cho cuộc hôn nhân của các ngươi, mong các ngươi ân ái suốt đời, bạch đầu giai lão, ai cũng không cô phụ ai.”

Vân Thâm khom người ôm quyền, cất cao giọng nói: “Đa tạ bệ hạ giáo huấn, thần cùng Giác Phi dắt tay một đời, vĩnh viễn không phụ.”

Ninh Giác Phi cũng cúi người, kiên định nói: “Thần cùng Vân Thâm cùng sinh cùng tử, vĩnh viễn không phụ.”

“Rất tốt, lời của các ngươi so với những lời sông cạn đá mòn kia còn đáng tin hơn.” Đạm Thai Mục mỉm cười, “Cái này kêu là tâm linh tương thông, ông trời tác hợp cho.”

Lúc này, tư lễ quan bẩm báo, “Bệ hạ, giờ lành đã đến.”

Đạm Thai Mục mỉm cười gật đầu.

Tư lễ quan lớn tiếng đọc: “Bái—– đường—–“

“Nhất bái thiên địa—-“

Hai người mặt hướng cửa, dập đầu trước thiên địa.

“Nhị bái hoàng thượng—-“

Hai người xoay người lại, quỳ xuống dập đầu trước Đạm Thai Mục.

“Phu quân đối bái—-“

Ninh Giác Phi cùng Vân Thâm nhìn nhau cười, bỗng nhiên từ trong tay áo lấy ra một chiếc nhẫn, đeo vào tay nhau.

Mọi người đều cảm thấy mới lạ, hiếu kỳ nhìn theo, nhưng bởi còn trên đại điện, không thể thất nghi trước hoàng thượng, nên không ai hỏi.

Đạm Thai Mục nghe Vân Thâm nói kiếp trước của Ninh Giác Phi, hôn nhân trong thế giới kia, có nghi thức cả hai đeo nhẫn cho nhau, sau này người khác thấy nhẫn sẽ biết người nọ đã kết hôn rồi. Nghi thức đó rất quan trọng, Vân Thâm liền thêm ngay nghi thức đó vào nghi trình kết hôn, tự mình đi đến cửa hàng vàng bạc đặt một đôi nhẫn. Ninh Giác Phi biết chuyện này thì cực kỳ vui vẻ, lúc này thấy xem bọn họ thâm tình chân thành đeo nhẫn vào ngón áp út của nhau, nhất thời cảm thấy cách làm này rất thú vị, cũng rất có lý.

Đeo nhẫn xong, Ninh Giác Phi và Vân Thâm đều không có cử chỉ thân thiết nào, xoay người nhìn về phía hoàng đế, chờ hắn chứng hôn.

Đạm Thai Mục cười ha ha: “Hôm nay trong cung đại yến, trẫm cùng quần thần cùng nhau chúc mừng đệ nhất giai lữ triều đại hôm nay hỉ kết lương duyên.”

Tư lễ quan lớn tiếng truyền chỉ, “Khai — yến —“

Lúc này, cả thành đốt pháo hoa, tiếng pháo hoa đì đùng vang vọng khắp thiên địa, tỏa bầu không khí vui sướng khắp nơi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 158
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...