Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 42

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Mẹ, lúc nãy trong bữa tiệc mẹ làm gì dùng sức đẩy Hạ Thiệu Nhiên mạnh như vậy, dao nhỏ đâm vào sâu quá này, lỡ như tay của con bị tàn phế thì phải làm sao?!" Hạ Thiệu Nhiên vừa rời đi không lâu, Nghiêm Luân thay đổi dáng vẻ ủy khuất, nhìn về phía Hạ Khả Tâm tức muốn hộc máu quát.

"Được rồi được rồi, mẹ sẽ tìm cho con bác sĩ tốt nhất giúp con chữa trị cái tay. Bây giờ khó khăn lắm mới phá hư được quan hệ giữa Nghiêm Cẩn với Hạ Thiệu Nhiên, con phải tiếp tục diễn thật tốt cho mẹ. Lần trước ở nhà mẹ cố tình đụng Hạ Thiệu Nhiên để cho nó không cẩn thận làm tay con bị thương chính là muốn thử xem phản ứng của Nghiêm Cẩn. Thấy Nghiêm Cẩn khẩn trương lo cho cái tay của con như vậy, mẹ mới có thể tiến hành bước tiếp theo, lần này tay con bị thương nghiêm trọng như vậy, mẹ không tin Nghiêm Cẩn sẽ còn tiếp tục giúp Hạ Thiệu Nhiên tranh đoạt Hạ Thị!" Trên mặt Hạ Khả Tâm lộ ra vẻ cực kỳ đắc ý. Hóa ra hết thảy mọi việc trước đó đều là Hạ Khả Tâm cố ý giăng bẫy ra để hãm hại Hạ Thiệu Nhiên, mục đích phá hoại mối quan hệ giữa Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên, để Nghiêm Cẩn không tiếp tục giúp Hạ Thiệu Nhiên tranh đoạt Hạ Thị nữa.

"Con mặc kệ Hạ Thị hay không Hạ Thị, tay của con mà không lành lại thì con không để mẹ yên đâu!" Thật ra Nghiêm Luân đúng là rất thích đàn dương cầm, lo lắng cho tay mình không lành lại được, nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Hạ Khả Tâm.

"Yên tâm! Mẹ làm sao có thể khiến cho tay con tàn phế được! Hiện tại Hạ Thiệu Nhiên đã làm tay con bị thương, Nghiêm Cẩn càng chán ghét Hạ Thiệu Nhiên sẽ càng thêm sủng ái con, đây không phải cũng là chuyện con mong muốn sao?" Hạ Khả Tâm tươi cười nhìn Nghiêm Luân chớp chớp mắt.

"Hừ!" Nghiêm Luân hừ lạnh một tiếng, quay đầu không phản ứng với Hạ Khả Tâm.

"Con trai đừng nóng giận, mẹ đảm bảo tay của con một chút di chứng cũng không có! Mau quay trở lại dáng vẻ đáng thương đi nào, Nghiêm Cẩn sắp quay trở lại rồi đấy, đừng để nó nhìn ra chút sơ hở nào nếu không hai mẹ con chúng ta coi như xong đời." Hạ Khả Tâm lập tức dỗ dành khuyên nhủ mấy cậu, đưa tay xoay đầu Nghiêm Luân lại.

Nghiêm Luân lại trừng mắt nhìn Hạ Khả Tâm liếc một cái, mới thu liễm lại biểu tình trên mặt. Chờ tới khi Nghiêm Cần làm xong thủ tục quay trở lại phòng bệnh, nhìn thấy Nghiêm Luân vẫn như cũ là một dáng vẻ ủy khuất lo lắng, oán trách trong lòng đối với Hạ Thiệu Nhiên lại càng tăng thêm vài phần.

Hạ Thiệu Nhiên từ bệnh viện trở về nhà, suy sụp ngã xuống trên ghế sopha.

"Thiệu Nhiên! Thiệu Nhiên!" Hạ Thiệu Nhiên còn chưa mở miệng nói câu nào, cha cậu liền hô to gọi nhỏ từ trong phòng chạy vọt ra.

"Ba, làm sao vậy?" Chuyện không cẩn thận làm bị thương tay Nghiêm Luân, lại bị Nghiêm Cẩn hiểu lầm, một loạt sự việc xảy ra khiến cho thể xác và tinh thần Hạ Thiệu Nhiên đều mỏi mệt, phụ thân lại lớn tiếng kêu to làm đại não của cậu đều ẩn ẩn đau nhức, Hạ Thiệu Nhiên nhấc tay lên không ngừng ấn vào huyệt Thái Dương.

"Thiệu Nhiên, con nhất định phải cứu ba ba!" Hạ phụ ngồi xuống dựa gần lại Hạ Thiệu Nhiên vội vội vàng vàng khẩn trương bắt lấy cánh tay cậu.

"Ba, đã xảy ra chuyện gì?" Hạ Thiệu Nhiên nhìn thấy thần sắc phụ thân nôn nóng, ý thức được có điều gì khác thường, lập tức ngồi ngay ngắn lại.

"Ba.... ba vay tiền bọn cho vay nặng lãi, bọn họ... bọn họ nói nếu không có tiền, thì.... sẽ chặt đứt tay của ba..." Hạ phụ thật cẩn thận nhìn Hạ Thiệu Nhiên, lắp bắp nói ra sự việc.

"Ba! Ba làm cái gì vậy hả?! Sao lại đi vay nặng lãi?! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ba mau nói rõ cho con biết đi!" Hạ Thiệu Nhiên nghe được phụ thân nói, bị chọc tức tới nỗi cổ họng như bị mắc nghẹn suýt chút nữa thở không ra hơi, cơn đau đầu cũng ngày càng trở nên dữ dội, phải hao tổn gần hết sức lực mới khiến mình bình tĩnh lại được một chút.

"Biểu ca của con lần trước có giới thiệu cho ba một hạng mục đầu tư nói kiếm được rất nhiều tiền, ngay từ đầu ba sợ bị mắc lừa nên không dám đầu tư tiền vào. Nhưng mà sau đó, nhìn thấy biểu ca của con tiền lớn tiền nhỏ kiếm vào được liên tục nên có chút đỏ mắt, đầu tiên có dùng một chút tiền đầu tư vào, kết quả kiếm được gấp đôi, sau đó... sau đó nhất thời bị ma quỷ xui khiến, nghĩ đầu tư càng nhiều sẽ càng kiếm được nhiều tiền, thế nên ba mới đi vay nặng lãi. Ba cứ tưởng mọi chuyện sẽ thuận lợi nên mới đi vay nặng lãi.... ai ngờ tất cả đều đổ sông đổ bể, tiền vay lãi mẹ đẻ lãi con, hiện tại... hiện tại..." Hạ phụ nơm nớp lo sợ nhìn Hạ Thiệu Nhiên tường thuật lại sự việc.

"Ba, ba chẳng lẽ còn không biết đám người thân thích Hạ gia kia đều là loại người gì sao? Tại sao ba còn đi tin tưởng bọn họ chứ?! Biểu ca hận con đã cùng hắn tranh đoạt Hạ Thị, cố ý giăng bẫy để ba nhảy vào đấy!" Hạ Thiệu Nhiên sốt ruột tới mức chẳng để ý đến cách nói chuyện tôn trọng cha mình, không chờ Hạ phụ nói xong liền đùng đùng nổi giận ngắt lời.

"Thiệu Nhiên, thật xin lỗi, thật xin lỗi....là ba đã sai rồi! Nhưng mà Thiệu Nhiên, con cũng biết, ông của con từ trước nay vẫn luôn khinh thường ba, ba cũng chỉ muốn kiếm một chút, ở trước mặt ông của con dương mi thổ khí (mở mày mở mặt), cũng làm cho con càng thêm thuận lợi tiếp quản Hạ Thị...." Hạ phụ vâng vâng dạ dạ giải thích, cúi đầu giống như một đứa trẻ làm chuyện sai trái.

"Bây giờ có nói gì cũng vô dụng. Ba, ba thiếu bọn cho vay nặng lãi bao nhiêu tiền?" Hạ Thiệu Nhiên thở dài, cũng không đành lòng lại trách cứ phụ thân.

Hạ phụ do dự nửa ngày mới nói ra số tiền, Hạ Thiệu Nhiên sau khi nghe được thiếu chút nữa tức muốn thổ huyết.

Số tiền mà Hạ phụ đang thiếu đối với gia đình Hạ Thiệu Nhiên bây giờ quả thực là một con số trên trời. Trước mắt phần lớn quyền nắm giữ tài chính tỏng xí nghiệp Hạ Thị đều còn đang nằm trong tay Hạ lão gia, Hạ phụ ở trong công ty chỉ là một chức vụ nhàn tản, lương bổng không cao, còn Hạ Thiệu Nhiên thì chỉ vừa gia nhập công ty không lâu, tuy rằng biểu hiện xuất sắc, mau chóng thăng chức, nhưng cũng không tích tụ được nhiều. Thậm chí ngôi nhà mà cả gia đình Hạ Thiệu Nhiên đang ở trên danh nghĩa cũng đang thuộc quyền sở hữu của Hạ lão gia.

"Thiệu Nhiên, không phải mối quan hệ của con với Nghiêm Cẩn rất tốt sao, nó cũng vẫn luôn trợ giúp con tranh đoạt Hạ Thị, hay là con đi mượn nó chút tiền được không?" Hạ phụ vẫn còn chưa biết đến chuyện Hạ Thiệu Nhiên làm bị thương tay Nghiêm Luân, nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên nhíu chặt mày, vẻ mặt đăm chiêu u sầu, liền nhỏ giọng kiến nghị nói.

"Ba, đừng bàn nữa, để con tự nghĩ cách." Hạ Thiệu Nhiên lắc đầu, đáy lòng tràn đầy chua xót, tay Nghiêm Luân còn không biết có thể giữ được không, hiện tại lại đi tìm Nghiêm Cẩn vay tiền thì có khách gì đổ thêm dầu vào lửa, chính mình vẫn nên tìm cách khác thì tốt hơn.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Lại một tên tra công lên sàn.
Chương 2
Chương 2: Nhớ lại hồi ức mơ hồ thời thơ ấu.
Chương 3
Chương 3: Tình yêu không thể nói ra.
Chương 4
Chương 4: Cậu yêu tôi sao?
Chương 5
Chương 5: Cam tâm tình nguyện
Chương 6
Chương 6: Người tôi yêu không yêu tôi.
Chương 7
Chương 7: Không thể nhẫn tâm hận hắn.
Chương 8
Chương 8: Hạnh phúc tan rã
Chương 9
Chương 9: Tình yêu ảo tưởng
Chương 10
Chương 10: Không phải sự nhiệt tình nào cũng đều có người quý trọng.
Chương 11
Chương 11: Thứ tình yêu nực cười.
Chương 12
Chương 12: Lạc lối trong tình dục yêu hận.
Chương 13
Chương 13: Sóng ngầm mãnh liệt
Chương 14
Chương 14: Không bỏ xuống được
Chương 15
Chương 15: Cao phú soái pháo hôi công đã xuất hiện.
Chương 16
Chương 16: Có một chút động tâm
Chương 17
Chương 17: Thấp thỏm bất an
Chương 18
Chương 18: Động tâm
Chương 19
Chương 19: Một bên là tình yêu, một bên là....
Chương 20
Chương 20: Chỉ có tôi mới biết cảm giác hạnh phúc này.
Chương 21
Chương 21: Tôi chỉ để ý đến cậu.
Chương 22
Chương 22: Khó kìm lòng nổi
Chương 23
Chương 23: Hợp hai làm một
Chương 24
Chương 24: Thay đổi.
Chương 25
Chương 25: Đánh vỡ
Chương 26
Chương 26: Càng ngày càng thêm yêu say đắm.
Chương 27
Chương 27: Một mực khăng khăng.
Chương 28
Chương 28: Dục vọng chiếm hữu
Chương 29
Chương 29: Tiểu thụ dâng tới cửa
Chương 30
Chương 30: Nơi đầu ngọn sóng gió.
Chương 31
Chương 31: Châm ngòi ly gián
Chương 32
Chương 32: Đùa giỡn
Chương 33
Chương 33: Thổ lộ
Chương 34
Chương 34: Dùng thân thể nói ta yêu ngươi
Chương 35
Chương 35: Yêu sâu đậm không hối hận
Chương 36
Chương 36: Lại một lần
Chương 37
Chương 37: Phập phồng
Chương 38
Chương 38: Có một chút động tâm.
Chương 39
Chương 39: Hãm hại
Chương 40
Chương 40: Sinh nhật.
Chương 41
Chương 41: Sự kiện đột phát
Chương 42
Chương 42: Âm mưu quỷ kế
Chương 43
Chương 43: Dừng ở đây.
Chương 44
Chương 44: Không yêu sao?
Chương 45
Chương 45: Thông đồng làm bậy
Chương 46
Chương 46: Tàn phế
Chương 47
Chương 47: Nan kham
Chương 48
Chương 48: Càng tiến thêm một bước hợp tác
Chương 49
Chương 49: Lừa gạt
Chương 50
Chương 50: Cố thiếu đáng thương
Chương 51
Chương 51: "Ba trăm hiệp"
Chương 52
Chương 52: Chất vấn
Chương 53
Chương 53: Cố nhân lên sàn.
Chương 54
Chương 54: Ghen ghét
Chương 55
Chương 55: Lộ ra
Chương 56
Chương 56: Áp chế
Chương 57
Chương 57: Thiện ác đến cùng có chung báo ứng.
Chương 58
Chương 58: Thổ lộ
Chương 59
Chương 59: Giết người
Chương 60
Chương 60: Miêu tả sinh động
Chương 61
Chương 61: Chân tướng sáng tỏ
Chương 62
Chương 62: Hối hận đan xen
Chương 63
Chương 63: Cạnh tranh
Chương 64
Chương 64: Ở ngoài cửa trái tim
Chương 65
Chương 65: Theo dõi
Chương 66
Chương 66: Đừng hôn
Chương 67
Chương 67: Đối xử thật tốt
Chương 68
Chương 68: Lời nói dối bị vạch trần.
Chương 69
Chương 69: Phong thủy luân chuyển
Chương 70
Chương 70: Con đường "truy thê"
Chương 71
Chương 71: Không ngờ tới
Chương 72
Chương 72: Đáng tiếc không phải ngươi
Chương 73
Chương 73: Khả nghi
Chương 74
Chương 74: Càng lúc càng xa
Chương 75
Chương 75: Ảo giác
Chương 76
Chương 76: Đã quá muộn
Chương 77
Chương 77: Rốt cuộc tuyệt vọng
Chương 78
Chương 78: Cực kỳ thương tâm
Chương 79
Chương 79: Hôn lễ bị phá hỏng
Chương 80
Chương 80: Sợ bóng gió một hồi
Chương 81
Chương 81: "Vai phụ" sáng nhất
Chương 82
Chương 82: Đột biến
Chương 83
Chương 83: Báo thù
Chương 84
Chương 84: Nguy hiểm trước mắt
Chương 85
Chương 85: Nghìn cân treo sợi tóc
Chương 86
Chương 86: Ôn nhu
Chương 87
Chương 87: An tâm
Chương 88
Chương 88: Tình yêu có thể nặng tới bao nhiêu
Chương 89
Chương 89: Ở bên nhau
Chương 90
Chương 90: Phu phu đồng tâm
Chương 91
Chương 91: Xác định tâm ý.
Chương 92
Chương 92: Hợp hai làm một
Chương 93
Chương 93: Về nhà
Chương 94
Chương 94: Đồng tâm
Chương 95
Chương 95: Chứng minh tình yêu
Chương 96
Chương 96: Giấu diếm
Chương 97
Chương 97: Vết thương vẫn rất đau.
Chương 98
Chương 98: Cầu hôn
Chương 99
Chương 99: Đêm tân hôn
Chương 100
Chương 100: Lãng mạn
Chương 101
Chương 101: Em nguyện ý.
Chương 102
Chương 102: Yêu sớm
Chương 103
Chương 103: Tranh giành tình cảm
Chương 104
Chương 104: Khát vọng
Chương 105
Chương 105: Người một nhà tương thân tương ái

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 42
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...