Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tổng Giám Đốc Rất Sủng Cục Cưng Bé Nhỏ

Chương 113

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Ngu à, anh không thể không nói được sao?" Văn Y lôi kéo Tô Trạch, trừng mắt một cái.

Đến lúc này, ai cũng có thể nhìn ra mục đích của Lạc Thiểu Trạch, ai cũng có thể hiểu chuyện này có liên quan đến Bùi Nhã Phi, Tô Trạch há rộng miệng, không nên làm ra một cái ba năm sáu đến.

Tô Trạch lộ ra ánh mắt vô tội, xem Văn Y một chút lại xem lão đại không nói một lời nào một chút, giọng điệu thật sâu nuốt xuống.

Bùi Nhã Phi từ từ trở về phòng, ánh đèn sáng ngời chói mắt sáng lóa cả căn phòng, làm cho cô ta không kịp thích ứng. Vì vậy cô xoay người ngồi ở bên bàn trang điểm, ngơ ngác nhìn mình trong gương, từ từ cầm điện thoại di động lên.

"Thả người!" Ngón tay trên bàn phím nhẹ nhàng lướt qua, cuối cùng bấm phím "Gửi đi".

Thật sự muốn thả ư?

Cái nút này đè xuống, tất cả kế hoạch sẽ bị lộ, Thuộc Oái Nương không chỉ sẽ không chia cho mình một xu tiền, còn có thể sẽ yêu cầu bồi thường hợp đồng, khi đó mình sẽ lâm vào tình cảnh quẫn bách.

Quan trọng nhất chính là, nếu quả thật sự thả, thì đồng nghĩa với việc mình thừa nhận tất cả, đến lúc đó nhất định phải ra khỏi biệt thự nhà họ Lạc, không còn lý do ở lại bên cạnh Lạc Thiểu Trạch. Hơn nữa, hiện tại, nguy cơ quan hệ xã hội của công ty Thịnh Hành đã vượt qua, Lạc Thiểu Trạch cũng không có lý do gì để lưu lại mình, chẳng lẽ đó chính là kết quả mình muốn sao?

Nước mắt vào lúc này tựa như biểu đạt cảm thụ trong lòng Bùi Nhã Phi, cứ như vậy không kiêng kỵ từ trên mặt rơi xuống, nhỏ lên sàn nhà.

Nhấn, cuối cùng vẫn còn lựa chọn nhấn.

"Hy vọng mình sẽ không hối hận."

Nhẹ nhàng nói, Bùi Nhã Phi từ từ rút rương hành lý ra.

"Lão đại, Mật Mật tìm được, anh xem, tìm được."

Tô Trạch cầm điện thoại apple của mình lên, hưng phấn đung đưa trước mặt Lạc Thiểu Trạch.

Văn Y cũng có chút không kịp chờ đợi nằm sấp đi lên xem, nụ cười trên khuôn mặt.

"Ở nơi nào? Nói nhanh lên một chút?" Lạc Thiểu Trạch không có nhìn điện thoại di động, bước nhanh đến ghế sofa cầm áo khoác chuẩn bị ra cửa.

"Ở trong nhà máy hóa chất bỏ hoang thuộc vùng ngoại ô. Là bọn bắt cóc gửi cho tôi đấy. Làm sao lại như vậy? Làm sao lại như vậy?" Tô Trạch kích động lời nói có chút không được mạch lạc.

"Anh đần à, anh rốt cuộc khờ hay giả ngu!" Văn Y bất đắc dĩ gõ vào đầu Tô Trạch, đồng thời hưng phần hồi hộp.

Tô Trạch có chút xấu hổ nhìn người đẹp ở trước mặt, không che giấu trộm vui mừng, "Văn Y, cô... Lão đại, chúng ta..."

Tô Trạch vừa mới chuyển qua nói với Lạc Thiểu Trạch cùng nhau lên đường thì phát hiện anh ấy đã sớm vọt ra khỏi cửa.

Cứ như vậy, khi Lạc Thiểu Trạch, Tô Trạch và Văn Y chạy tới nhà máy hóa chất bỏ hoang thì thấy Lạc Mật Mật và Tề Nguyên Kiệt hôn mê rối rít ngã lệch trên bao bố cũ rách, bị người trói gắt gao. Tề Nguyên Kiệt bên người còn có thuốc mê bị bọn bắt cóc vứt lại, y phục cũng đã bị người xé rách, lộ thân hình trắng bệch.

Lạc Thiểu Trạch không kịp chờ đợi vọt vào bên cạnh Lạc Mật Mật, nhanh chóng cởi sợi dây ra, thật chặt ôm Lạc Mật Mật vào ngực, "Mật Mật, Mật Mật của anh, em rốt cuộc hoàn hảo trở lại bên cạnh anh rồi, Mật Mật."

"Lão đại, anh xem, những loại thuốc mê này đều là xuân dược. Đám người này muốn làm cái gì à, chẳng lẽ muốn Tề Nguyên Kiết đối với Mật Mật của chúng ta..."

"May nhờ chúng ta kịp thời chạy đến, tất cả đều tốt đẹp." Văn Y kịp thời cắt đứt sự kích động của Tô Trạch, liếc sâu anh một cái.

{ chẳng lẽ anh thật muốn dùng những từ ngữ này nói cho các lão đại của anh nghe sao? Anh còn muốn kích thích đến anh ta sao? }

{ Ừ, đúng đúng! }

Văn Y và Tô Trạch không ngừng ám hiệu, nhưng mà bây giờ Lạc Thiểu Trạch đâu còn có tâm tình mà quản bọn họ nói cái khỉ gió gì, trong mắt của anh chỉ có Lạc Mật Mật. Chỉ cần Lạc Mật Mật không có chuyện gì, cái khác anh đều không quan tâm.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 113
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...