Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân

Chương 9

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Buổi sáng chụp tạo hình xong, buổi chiều Khổng Hi Nha đã bị Phó Thu đuổi về nhà, Yên Yên đang ngủ trên sofa, nghe thấy động tĩnh ở cửa lỗ tai nó liền dựng đứng lên lắng nghe, ngẩng đầu nhìn, thấy là Khổng Hi Nhan liền lập tức đứng dậy, kêu meo meo.

Khổng Hi Nhan đang thay giày, Yên Yên thoáng cái bước tới bên người Khổng Hi Nhan, dùng cái cơ thể mập mạp của nó cọ cọ chân cô.

Khổng Hi Nhan mặc váy, bộ lông của Yên Yên dán lên da thịt, xúc cảm cực kỳ thoải. Khổng Hi Nhan ngồi xổm xuống, ôm lấy Yên Yên ngồi trên sofa, ngón tay xoa xoa nhúm lông trắng của nó, mượt mà, ghé sát vào vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm mát.

Yên Yên giống như quả cầu tuyết, cả người nó co lại trên đùi Khổng Hi Nhan, dùng đuôi quét qua cánh tay của cô, đôi khi quét qua cánh tay Khổng Hi Nhan đang cầm điện thoại.

Khổng Hi Nhan thỉnh thoảng cúi đầu nhìn nó, xoa xoa đầu nó, đem nó ôm chặt vào lòng.

Vỗ về Yên Yên xong, cô mới đưa mắt đặt trên màn hình điện thoại.

Ảnh chụp Phá kén đã tung ra.

Weibo chính thức Phá kén cũng tag weibo của cô vào.

Lướt qua hình đã chỉnh sửa, người trong hình thiếu chút nữa cô không nhận ra, trước đó 2 tấm là Tiếu Thừa và Cố Linh, lần này Cố Linh diễn chính là công chúa tàn nhẫn, tâm cơ thiên về tính toán nhân tâm, ở trong tiểu thuyết vẫn luôn được mệnh danh là tiểu Gia Cát Lượng.

Tiếu Thừa diễn vai phó tướng ít nói kiệm lời, bị ảnh hưởng diệt môn từ nhỏ, tính cách của hắn thiên về âm trầm.

Mà tấm hình thứ ba chính là Khổng Hi Nhan.

Chi nữ của tể tướng, một tấm lòng trung thành của phủ tể tướng, cô cùng thái tử quan hệ không cạn, hoàng thượng dưới gối (chỉ con cháu) không phải không có con gái, nhưng thiên vị vị thiên kim của tề tướng thông minh hơn người này, thậm chí còn nói đùa để nàng làm thái tử phi.

Cho nên nàng ở nước Ngô thân phận hiển hách, phong quang không ai bằng.

Còn lại mấy tấm chính là diễn viên phụ, Khổng Hi Nhan không xem nhiều, cô kéo đến phần đánh giá, đa phần đều là bày tỏ với Cố Linh và Tiếu Thừa, đương nhiên cũng có kẻ chửi bới cô.

Thậm chí có không ít fan bởi vì tài khoản của nàng bị weibo chính thức tag tên mà mò đến để theo dõi.

Nhưng mà từ lúc lập tài khoản này cô chưa phát một weibo nào nên đám fan chỉ đành quay trở lại weibo chính thức để mắng chửi.

Phía dưới tài khoản rất nhanh bị luân hãm.

_Có tiểu tam đóng không xem!

_Tại sao phải để tiểu tam phá hủy Thiên Thiên của tôi?

_Con mẹ nó, tiểu tam diễn Thiên Thiên của tôi!!!? Quỳ-cầu-xin-đừng-xía-vào!!

_Nếu như tôi là cô ta tôi đã sớm tùy tiện kiếm chỗ nào đó tự sinh tự diệt, còn muốn quay lại một lần nữa, quả nhiên là kẻ không biết xấu hổ vô địch thiên hạ!

_Chậc, lần này lại diễn vai tiểu tam, quả nhiên là vai diễn vốn có của cô ta!

_Nè nè nè, lầu trên nói vậy tôi không vui nha, tiện nhân họ Khổng kia là tiểu tam không sai, Thiên Thiên của tôi sao lại thành tiểu tam hả? Muốn nói phải là Ngụy Liên nhà các người không biết xấu hổ.

Thiên Thiên chính là vai chính lần này của Khổng Hi Nhan, Sở Thiên.

Ngụy Liên là quận chúa nước Ngụy, Cố Linh vai chính.

Weibo chửi mắng, bên dưới vô số người bắt đầu tức giận mắng chửi.

_Thiên Thiên cái gì , không thấy kịch bản sửa đổi rồi à? Một nữ chính! Nữ chính là Ngụy Liên! Lâm Lương đối với Sở Thiên chẳng qua là kính ngưỡng, cảm kích mà thôi!

_Vậy thì sao, Thiên Thiên ở trong tiểu thuyết cũng chỉ là cùng Lâm Lương có hôn ước, mà Lâm Lương thẳng thắng mà nói thì thích Thiên Thiên, không giống như nữ nhân không biết xấu hổ, liều mạng sáp tới! Quả nhiên kẻ thao túng gì đó thì có nhiều fan hâm mộ.

Tiếng mắng chửi vẫn như cũ liên tục vang lên, nửa tiếng sau đem đề tài chửi mắng Khổng Hi Nhan đè xuống, Khổng Hi Nhan kéo xuống dưới, trước đó có mấy người nhiệt tình bình luận bây giờ đều là người qua đường đấu tranh lẫn nhau.

Mà kẻ mời Khổng Hi Nhan cút khỏi vòng giải trí hoặc là mời đổi người cái đề tài này bị đè xuống, hầu như không còn nhìn thấy.

Khổng Hi Nhan nhìn có người gởi tin nhắn cho cô.

Mở wechat nhìn thấy tin nhắn của Đồng Duyệt.

_Ngày kia chụp ảnh, cần chị sắp xếp chỗ cho em không?

Khổng Hi Nhan: Không cần, cảm ơn Đồng tỷ.

Đồng Duyệt: Không cần.

Khổng Hi Nhan suy nghĩ một hồi, gõ gõ: Chuyện Weibo cảm ơn chị.

Đồng Duyệt: Diễn cho thật tốt, đứng lên lần nữa,  đó mới thật sự là  cảm ơn chị.

Khổng Hi Nhan: Em sẽ.

Cô đã ngừng lại quá lâu trong cái vòng giải trí này, không phải không biết chuyện fan bình luận không tốt, hôm nay tuyên bố có thể dẫn dắt dư luận dẫn, làm cho họ tự chém giết lẫn nhau, buông tha cái chủ đề cô là tiểu tam, ngoại trừ Đồng Duyệt cô nghĩ không ra người thứ hai có thể giúp cô như vậy.

Khổng Hi Nhan cầm điện thoại đặt lên bàn trà, cầm kịch bản nghiên cứu, Yên Yên ở trong lòng cô đổi tư thế, ngủ rất thoải mái.

Hơn 4 giờ chiều, Yên Yên ngủ đã rồi từ trên người cô nhảy xuống, lục khắp nhà tìm đồ ăn, từ ngăn tủ bên này nhảy tới bên kia, nhìn thấy quả cầu trắng mập mạp nhảy nhảy, chỉ chốc lát vọng tới tiếng vang.

Khổng Hi Nhan nhìn nhìn, nhìn thấy Yên Yên không nhảy lên ngăn tủ mà đụng lên cửa tủ.

Yên Yên: Meo meo meo...

Khổng Hi Nhan:...

Đề phòng Yên Yên đem cái nhà này phá hủy, Khổng Hi Nhan bất đắc dĩ cầm lấy sợi dây bên cạnh, đi tới bên cạnh Yên Yên, nói:

"Ngoan, cùng ta đi ra ngoài chơi một chút."

Yên Yên meo meo, sau đó rúc người lại, ngay cả nhúm lông trắng cũng dựng lên.

Khổng Hi Nhan chống lại con ngươi xanh thẳm kia:

"Buổi tối cho mi thêm đồ ăn."

Ngay lập tức Yên Yên thả lỏng không chống cự nữa, nghe lời đi đến bên người Khổng Hi Nhan, thò cổ ra.

Khổng Hi Nhan: ...

Quả nhiên là kẻ có tâm hồn ăn uống, không phân biệt người và động vật!

Gần bên nhà có một hoa viên, không xem là lớn, mỗi khi tối đến có không ít người lớn tuổi đến tập luyện, Khổng Hi Nhan cố ý đeo khẩu trang và nón, trên tay dắt Yên Yên, đi chầm chậm.

Gió thổi tóc cô bay lên, ánh mặt trời buổi chiều kéo bóng lưng cô dài lê thê, một người một mèo tư thế thản nhiên ung dung, nghiêng ngả.

Trì Vãn Chiếu ngồi trong xe, xuyên qua lớp kính thủy tinh nhìn qua, sự sắc xảo trên gương mặt đã mềm mại hơn vài phần, đôi môi vốn là một đường thẳng nay khẽ cong lên, tay đặt trên cửa sổ, quay đầu nhìn chăm chú.

Lục Hàn nhìn biểu cảm kia không biết nên chạy hay không, nhỏ giọng dò hỏi:

"Trì tổng?"

Trì Vãn Chiếu lạnh nhạt nhìn hắn:

"Anh tan ca trước đi, tôi tự lái xe trở về."

Lục Hàn hiểu rõ:

"Dạ."

Khổng Hi Nhan dẫn Yên Yên đi dạo hơn 1 tiếng mới trở về, vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi hương, Yên Yên không nhịn được nhảy nhảy về phía trước, làm cho Khổng Hi Nhan lảo đảo đi theo nó chạy vào.

Yên Yên đứng ở cửa, vươn móng vuốt cào cào cửa, Khổng Hi Nhan ôm lấy nó, vừa mới chuẩn bị mở cửa liền thấy cửa kêu lên một tiếng, từ bên trong mở ra.

Trì Vãn Chiếu mặc áo ngủ tóc hơi ướt, nhìn thấy Khổng Hi Nhan môi mỏng khẽ mở:

"Đã về."

Thái độ tự nhiên giống như hai người đã ở bên nhau thật lâu.

Khổng Hi Nhan không được tự nhiên đời đường nhìn:

"Ừm."

Cơm nước đã làm xong bày trên bàn, 3 món 1 canh, truyền tới mùi sườn kho, màu sắc bắt mắt, nước sốt sền sệt bao lấy sườn, vừa nhìn đã biết tốn rất nhiều công sức.

Cơm nước Trì Vãn Chiếu nấu không chỉ bỏ công sức mà còn có vẻ bên ngoài, vị rất ngon, Khổng Hi Nhan đã lĩnh hội.

Cô buông Yên Yên, nhìn thấy nó nhanh như chớp nhảy đến trước bàn, rốt cuộc cũng có chút cố kỵ Trì Vãn Chiếu, nó chỉ ngồi chồm hổm trên bàn lắc lắc đuôi, thỉnh thoảng kêu meo meo, không dám thật sự há miệng.

Trì Vãn Chiếu rất hài lòng với biểu hiện của nó, sờ sờ đầu nó lấy cái khay của nó bỏ thêm chút đồ ăn của mèo cho nó.

Đặt trước mặt nó.

Cách đó không xa chính là bữa ăn phong phú, mà trước mắt nó chỉ là thức ăn cho mèo vô vị, trong nháy mắt Yên Yên mệt mỏi, nó ghé lên bàn, cái đuôi dài rũ xuống, đung đưa trái phải.

Khổng Hi Nhan nhìn nó giả vờ đáng thương có chút vui vẻ, nhìn thấy Trì Vãn Chiếu múc một chén cơm đưa cho cô, cô ngẩng mặt ngữ khí cầu xin:

"Cho Yên Yên ăn một chút nha!"

"Mỗi ngày nó ăn như vậy sẽ ngán."

"Không tin cô thử xem!"

Trì Vãn Chiếu múc cơm xong ngồi xuống, chống lại đôi mắt đầy hi vọng của Khổng Hi Nhan, cô mím môi, ý nói.

"Khổng tiểu thư, tôi ăn như vậy sẽ không ngán."

Khổng Hi Nhan:...

Dường như Yên Yên cũng cảm nhận được sự dứt khoát của Trì Vãn Chiếu, nó ai oán kêu meo meo, bất đắc dĩ ăn hết đồ ăn cho mèo.

Sau buổi cơm chiều, Khổng Hi Nhan thu dọn chén đũa xong ôm Yên Yên đi tắm, Trì Vãn Chiếu nhìn bóng lưng ai kia, không nói gì lên lầu hai.

Trong phòng chỉ có ngọn đèn bàn đang sáng, cô dựa lên giường, cầm sách, trước mắt là hình ảnh Khổng Hi Nhan ôm Yên Yên đi tản bộ, tim không khống chế được nhanh hơn vài phần, gương mặt cũng nhuộm màu đỏ.

Khổng Hi Nhan tắm xong ôm Yên Yên đi vào phòng liền thấy Trì Vãn Chiếu đang ngẩn người, cô thổi khô lông Yên Yên xong liền buông nó ra, đi đến trước bàn trang điểm ở bên cạnh thổi tóc.

Tiếng máy sấy ong ong kinh động Trì Vãn Chiếu, cô thu hồi đường nhìn, liếc nhìn Khổng Hi Nhan ở cách đó không xa.

Khổng Hi Nhan vừa tắm xong, trên áo ngủ còn ẩm ướt, nhất là mái tóc dài, loáng thoáng có thể nhìn thấy đường viền lưng mảnh khảnh.

Khổng Hi Nhan đẩy tóc qua bên trái, ngón tay luồng vào trong tóc, đầu hơi ngửa, lộ ra chiếc cổ trắng noãn, Trì Vãn Chiếu quay mặt nhìn sang, nhìn thấy máy sấy thỉnh thoảng thổi áo ngủ của ai kia hở ra dây áo màu đỏ bên trong.

Đầu vai hơi thấp xuống, khỏa tròn tròn xinh xắn đầu vai từ trong áo ngủ nhô ra, da thịt trắng noãn chói lọi đập vào mắt Trì Vãn Chiếu.

Màu sắc của đôi con ngươi Trì Vãn Chiếu dần dần trầm xuống, cô nhắm mắt lại, cơ thể dâng lên cảm giác khô nóng, có một ý niệm đã cắm rễ trong đầu cô.

Hết lần này tới lần khác người ngồi ở trước bàn trang điểm không hề hay biết, vẫn như cũ thổi tóc, không phải cố ý trêu chọc.

Trì Vãn Chiếu nhếch miệng, trong lòng giống như bị lông của Yên Yên lướt nhẹ qua, ngứa ngứa. Ngón tay cầm sách ra sức, phút chốc đứng dậy!

Khổng Hi Nhan chỉ thấy trì Vãn Chiếu vẻ mặt âm tình bất định đi tới chỗ mình, đưa tay đoạt lấy máy sấy tóc trên tay cô, giọng khàn khàn nói:

"Đêm nay Yên Yên ăn nhiều, cô đem nó qua phòng kế bên tập luyện đi."

Khổng Hi Nhan:...

Yên Yên vừa nhắm mắt:

"Meo meo meo~~~~..."

---------------------------------------

Ps. Tội Yên Yên, nằm không cũng dính đạn :v

Hôm qua bạn trẻ đã đi nhậu, mà mấy chị cho uống coca, lúc sau chơi liều quất nửa chai này :) may là về được nhà hông bị mama phát hiện :))))))))))))

Nghe boss bảo bánh tart trứng ở tiệm bánh giao giữa Nguyễn Văn Đậu và Phan Văn Trị ngon hơn bên KFC. Mà hôm qua 11h đêm ghé qua đã hết, Không được ăn thử. Đắng lòng.

Ps. Mai lễ mấy bạn nghỉ lễ vui vẻ!^^

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 12: "Khổng tiểu thư, mời cô gởi lịch trình cho tôi, sáng trưa tối gởi tin 3 lần."
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 41
Chương 42
Chương 42
Chương 43
Chương 43
Chương 44
Chương 44
Chương 45
Chương 45
Chương 46
Chương 46
Chương 47
Chương 47
Chương 48
Chương 48: Không muốn người ta biết trừ phi mình đừng làm
Chương 49
Chương 49: Tôi không rõ.
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 54: Lên chương trình.
Chương 55
Chương 55: Cô muốn thắng
Chương 56
Chương 56: Trì tổng, xảy ra chuyện rồi.
Chương 57
Chương 57: Cô lại muốn đổi trợ lý (của em ấy)
Chương 58
Chương 58: Tôi không muốn đợi thêm
Chương 59
Chương 59: Tôi biết người kia là ai
Chương 60
Chương 60: Xin lỗi, tụi em tới trễ
Chương 61
Chương 61: Vậy chị trả lại cho em đi.
Chương 62
Chương 62: Để tôi đè xuố,ng
Chương 63
Chương 63: Tôi không biết quan hệ của hai người bọn họ.
Chương 64
Chương 64: Tôi muốn cung cấp tin tức.
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 66: Phóng viên sẽ...
Chương 67
Chương 67: Bọn họ thiếu cô ấy một lời xin lỗi
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 69: Chờ anh kết hôn chẳng phải sẽ biết sao
Chương 70
Chương 70: Bây giờ hắn biết rồi
Chương 71
Chương 71: Yên Yên thích cắn tôi
Chương 72
Chương 72: Thăm hỏi chương trình
Chương 73
Chương 73: Sao cô ấy biết?
Chương 74
Chương 74: Chúc mừng anh ngay cả thịt heo cũng không có mà ăn
Chương 75
Chương 75: Ước pháp tam chương
Chương 76
Chương 76: Thật đáng yêu
Chương 77
Chương 77: Anh đi mà giải thích với tiền thưởng của mình
Chương 78: Ghi nhớ việc này thế nào
Chương 78
Chương 79: Cô thích em ấy không phải à?
Chương 79
Chương 80
Chương 80: Ngọt không? Ngọt thì nếm thêm đi.
Chương 81
Chương 81: Hẳn là vô cùng tốt
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 85: Theo chị về nhà nha?
Chương 86
Chương 86: Chị, em tới rồi
Chương 87
Chương 87: Không cần
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 123: Cố tình gây sự?
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 127: Phu nhân của Trì Vãn Chiếu này không xứng?
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 9
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...