Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân

Chương 19

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Triệu kiểm,vụ án này...." Trần đội trưởng nhíu nhíu mày, nhìn Triệu Mạt Thương, "Phía trước không phải kết quả đã định rồi hay sao?"

"Trần đội trưởng thẩm vấn hai vị hình cảnh hiềm nghi kia có suy nghĩ như thế nào?" Triệu Mạt Thương hỏi mà không đáp, nhìn Trần đội trưởng.

Thương Mặc nhìn sườn mặt của Triệu Mạt Thương, bỗng nhiên cảm thấy Triệu Mạt Thương đúng là một nữ nhân vừa đẹp vừa có khí chất xuất chúng.

Nữ nhân như vậy........Kiểm sát trưởng mỹ nữ sao?

Trần đội trưởng tránh đi ánh mắt của cô, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, sau một lúc lâu, ngẩng đầu nhìn thẳng Triệu Mạt Thương, "Yên tâm đi Triệu kiểm, bác sẽ giải quyết việc chung."

"Được. Trần đội trưởng, cháu tin tưởng Bác." Triệu Mạt Thương chậm rãi gật đầu, "Cháu có trong tay mấy phần khẩu cung, chứng cớ trong lời nói cùng với báo cáo xét nghiệm, cùng với cục của Bác đưa tới hoàn toàn không giống nhau.

"Sao?" Trần đội trưởng kinh ngạc nhìn Triệu Mạt Thương, "Không biết khẩu cung và báo cáo nội dung như thế nào?"

"Hai phần khẩu cung, khác biệt là Giang Trung người phạm tội hiềm nghi, khẩu cung của Tôn Tấn, dựa theo bọn họ khẩu cung, lúc ấy bọn họ mạnh mẽ đem hai người bị hại kéo vào ghế sô pha, Hồ Tưởng tiến hành xâm hại xong, lại sai khiến thuộc hạ cùng nhau xâm hại người bị hại." Triệu Mạt Thương mặt nghiêm lại trần thuật hai lời khẩu cung, ngữ khí nghe rất là bình tĩnh, nhưng Thương Mặc rất dễ dàng nhìn thấy Triệu Mạt Thương hai tay nắm chặt thành quyền.

Trần đội trưởng khiếp sợ nhìn Triệu Mạt Thương, "Điều đó không có khả năng."

Triệu Mạt Thương không để ý đến lời nói của Trần đội trưởng, tiếp tục nói, "Lúc sau hai gã sai vặt thấy hai người bị hại khóc nói sẽ báo cảnh sát, Hồ Tưởng tàn nhẫn nói với hai gã sai vặt tiếp tục bạo hành ngược đãi hai người bị hại, thậm chí muốn siết cổ hai người bị hại cho đến chết....."

"Triệu kiểm!" Trần đội trưởng mạnh mẽ đánh gãy lời nói của Triệu Mạt Thương, "Lời khai.......Lời khai không phải như thế!"

"Cháu biết không giống vậy." Triệu Mạt Thương nhìn thẳng Trần đội trưởng, đôi mắt đẹp kia một chút độ ấm cũng không có, "Lời khai được trình tới nói, Giang Trung cùng Tôn Tấn ở trên ghế sô pha đối với hai người bị hại thực hiện hành vi đồi bại, tiếp thep Hồ Tưởng theo đúng lời hẹn tới nơi, hai người nữ bị bắt, tiếp theo hắn thấy hai người bị hại khóc lóc khẩn trương nên mới sai người giết chết người bị hại......"

Nói đến đây, Triệu Mạt Thương nheo mắt nhìn Trần đội trưởng, "Trần đội trưởng, Giang Trung cùng Tôn Tấn chính là hai tên côn đồ, mà Hồ Tưởng luôn luôn là người sai khiến một nhóm người đó, hai phần lời khai bất đồng nhau, chẳng lẽ Bác không nhìn ra lời khai nào là thật lời nào là dối trá hay sao?"

Trần đội trưởng trên mặt thần sắt biến hóa, vẻ mặt làm như do dự tự hỏi cái gì đó, sau một lúc lâu, ngẩng đầu nhìn Triệu Mạt Thương, "Triệu kiểm, Bác sẽ cho cháu một cái công đạo."

Triệu Mạt Thương lắc đầu, tầm mắt dừng ở ngoài cửa sổ, một gốc cây bông gòn, những bông hoa nở rực rỡ trên cây, ngữ khí sâu kín, "Không phải cho cháu một cái công đạo, mà cho hai người bị hại một cái công đạo."

Thương Mặc như vậy lẳng lặng nhìn Triệu Mạt Thương, con ngươi âm trầm.

Vụ án này nàng căn bản không có cẩn thận đi nghiên cứu chuyện gì đã xảy ra, lúc trước Lệnh Hồ Huyên đưa tư liệu này tới, chính là đơn thuần biết án này có liên quan đến Hồ Tưởng con trai của Hồ Vĩ, nhưng là không nghĩ tới cư nhiên....

Chuyện súc sinh như vậy, Thanh Long Bang nếu có ai dám phạm, nhất định phải lấy cái chết để tạ tội.

Triệu Mạt Thương cùng Trần đội trưởng thương lượng một số chuyện xong, liền cùng Thương Mặc cùng nhau ly khai cục công an.

Triệu Mạt Thương nhìn Thương Mặc, có chút miễn cưỡng lộ ra một chút tươi cười, "Hôm nay, vẫn là chị mời em ăn cơm đi."

Thương Mặc nhìn thẳng vào cô, không cười, mà lắc đầu, "Không được, lần trước nói lần đi ăn tiếp theo em mời."

"Ha ha, em xem em vừa nói tiếp theo là em mời." Triệu Mạt Thương cố gắng thả lỏng chính mình, dường như hay nói giỡn bình thường nói, "Cho nên lần này là chị mời."

"Học tỷ......." Thương Mặc có chút bất đắc dĩ phản bác, "Chị biết rõ em không phải ý này."

"Tốt lắm, em muốn mời liền để em mời đi, nhưng ăn chỗ nào là chị chọn" Triệu Mạt Thương bỗng nhiên phát hiện chính mình chỉ cần cùng một chỗ với Thương Mặc, là có thể rất dễ dàng làm cho chính mình bình tĩnh lại,mà không phải cảm xúc bùng nổ.

"Được." Thương Mặc gật gật đầu.

Nửa giờ sau.

"Học tỷ...." Thương Mặc cầm đũa, vẻ mặt ai oán nhìn Triệu Mạt Thương.

"A, đã lâu chị không ăn ở căn tin trường, cũng không tệ lắm." Triệu Mạt Thương ăn miếng cơm, khen lên một tiếng, ngẩng đầu chống lại vẻ mặt ai oán của Thương Mặc, che miệng cười khẽ, "Chị nghĩ trở lại đây ăn đã lâu, nhưng là không có thời gian, lần này rốt cục có thể ăn rồi."

Thương Mặc bất đắc dĩ nhìn bộ dáng của cô, tâm tình dường như rất tốt, trong lòng bỗng nhiên có loại cảm giác thỏa mãn, lắc đầu, cúi đầu ăn cơm.

Triệu Mạt Thương cư nhiên nói muốn cùng nàng đến căn tin của trường ăn cơm, đúng là dọa đến nàng mà.

"Thương Mặc, em nhìn rất gầy." Triệu Mạt Thương ăn mấy muỗng cơm, bỗng nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm Thương Mặc thật lâu, nói ra một câu.

"Sao?" Thương Mặc đang cúi đầu ăn cơm nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn cô, chớp chớp mắt, "Có sao đâu?"

"Có......" Triệu Mạt Thương gật gật đầu, ngón tay chỉ quần áo của Thương Mặc, "Xương quai xanh lộ ra hết rồi."

Thương Mặc sửng sốt, tiếp theo cúi đầu nhìn cổ áo của chính mình, quả nhiên cổ áo Polo không biết khi nào bị lệch ra, lộ ra xương quai xanh.

Thương Mặc luôn luôn bình tĩnh mặt lập tức đỏ bừng, kéo kéo cổ áo lên, nhìn Triệu Mạt Thương một trận khó thở.

Nàng như vậy xem như là đang bị đùa giỡn đúng không?

Đường đường là Thiếu chủ, cư nhiên bị một nữ nhân đùa giỡn??

Triệu Mạt Thương, gật gật đầu, "Như vậy thoạt nhìn rất hoàn hảo, bất quá em nên ăn nhiều một chút đi."

Lời nói xong, lại cúi đầu tiếp tục ăn cơm, nhưng là vẻ mặt thỏa mãn ăn cơm.

Thương Mặc nhìn Triệu Mạt Thương như vậy, do dự vài giây, vẫn không mở miệng nói Triệu Mạt Thương đến ký túc xá của mình nghỉ ngơi.

Ba giờ đi làm ở viện kiểm sát, hiện tại đã gần tới giờ, Triệu Mạt Thương về nhà thu thập một chút, phỏng chừng không thể ngủ một giấc liền trở lại đi làm, chi bằng trực tiếp đến ký túc xá của nàng nghỉ ngơi trong chốc lát, chờ gần tới giờ lại đi làm.

Nhưng là............Ký túc xá như vậy là không gian của tư nhân........

Thương Mặc chính là do dự vài giây, liền không mở miệng làm cho Triệu Mạt Thương lưu lại.

Một đường cùng Triệu Mạt Thương cùng nhau đi tới, buổi chiều ánh nắng thập phần chói mắt, Thương Mặc híp mắt, hai tay đút túi quần không nói lời nào.

"Thương Mặc........" Lúc này ở trường cơ bản không có người, Triệu Mạt Thương trong lòng một mảnh yên tĩnh, trầm mặc hồi lâu bỗng nhiên mở miệng, "Chị vốn........Không thể nào nhẫn tâm khởi tố Hồ Tưởng, Hồ Tưởng mới mười tám tuổi, chị cảm thấy hắn vẫn còn là đứa nhỏ....."

Thương Mặc lẳng lặng nghe, không có mở miệng phát biểu ý kiến gì.

"Không nghĩ tới chân tướng vụ án cư nhiên lại như vậy." Triệu Mạt Thương cười khổ một chút, nhìn lên bầu trời xanh, "Tại đây bầu trời rộng lớn, cư nhiên lại cư xử ác nhân như vậy, vẫn là một cái đứa nhỏ mười tám tuổi.......Hơn nữa....."

Triệu Mạt Thương thanh âm càng phát ra chua xót, "Đồng lõa trong đó cư nhiên còn có cảnh sát......Thậm chí........"

Thậm chí có khả năng còn có kiểm sát trưởng.

Thương Mặc nghiêng đầu nhìn Triệu Mạt Thương liếc mắt một cái, quay đầu nhìn thẳng về phía trước, "Học tỷ phải biết rằng, trên đời này, có ánh sáng đương nhiến sẽ có bóng tối, nếu không có bóng tối, chỉ sợ ánh sáng không biết đi theo ai?"

Bỗng nhiên nghe tới luận điệu như vậy, Triệu Mạt Thương khiếp sợ nhìn Thương Mặc, một trận cảm giác kỳ quái bỗng nhiên hiện diện.

Thương Mặc sờ sờ máy trợ thính bên tai trái, quay đầu đối với Triệu Mạt Thương nở một nụ cười sáng lạn, "Chẳng qua, ánh sáng sẽ nuốt hết bóng tối không phải sao? Mỗi một buổi sáng, ánh sáng mặt trời chiếu sáng lên toàn bộ thế giới."

Triệu Mạt Thương nghe đến lời này xong, cảm giác kỳ quái rốt cuộc cũng qua đi, nhưng là nhìn thấy Thương Mặc lộ ra nụ cười sáng lạn, nhưng ánh mắt không rõ cảm xúc.

Bỗng nhiên có điểm đau lòng.

Thương Mặc cũng không phải là đứa nhỏ chưa lớn hay sao? Vì cái gì sẽ có ý nghĩ như vậy?

Có phải bản thân đã trải qua cái gì hay không?

Tầm mắt rơi xuống máy trợ thính của Thương Mặc, Triệu Mạt Thương thở dài, "Thương Mặc, chị hy vọng....Em là thật sự....ừhm......Thật sự cảm thấy như thế."

Cô luôn luôn thực mẫn cảm, Thương Mặc vừa mới nói hai câu nói kia thực tự nhiên, nhưng là trong lời nói che giấu đi tình cảm, cảm giác của cô chính là không đồng dạng như vậy.

Thương Mặc nhẹ nhàng nhíu mi, tiếp theo từ chối cho ý kiến cười cười, "Học tỷ yên tâm đi."

Giống nàng loại này là cả đời là người của bóng tối, như thế nào có khả năng hội hướng tới ánh sáng mặt trời đâu?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 40
Chương 41
Chương 41
Chương 42
Chương 42
Chương 43
Chương 43
Chương 44
Chương 44
Chương 45
Chương 45
Chương 46
Chương 46
Chương 47
Chương 47
Chương 48
Chương 48
Chương 49
Chương 49
Chương 50
Chương 50
Chương 51
Chương 51
Chương 52
Chương 52
Chương 53
Chương 53
Chương 54
Chương 54
Chương 55
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57
Chương 57
Chương 58
Chương 58
Chương 59
Chương 59: H
Chương 60
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 62
Chương 63
Chương 63
Chương 64
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 69
Chương 70
Chương 70
Chương 71
Chương 71
Chương 72
Chương 72
Chương 73
Chương 73
Chương 74
Chương 74
Chương 75
Chương 75
Chương 76
Chương 76
Chương 77
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 79
Chương 80
Chương 80
Chương 81
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 99
Chương 100
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 103
Chương 104
Chương 104
Chương 105
Chương 105
Chương 106
Chương 106
Chương 107
Chương 107
Chương 108
Chương 108
Chương 109
Chương 109
Chương 110
Chương 110
Chương 111
Chương 111
Chương 112
Chương 112
Chương 113
Chương 113
Chương 114
Chương 114
Chương 115
Chương 115
Chương 116
Chương 116
Chương 117
Chương 117
Chương 118
Chương 118
Chương 119
Chương 119
Chương 120
Chương 120
Chương 121
Chương 121
Chương 122
Chương 122
Chương 123
Chương 123
Chương 124
Chương 124
Chương 125
Chương 125
Chương 126
Chương 126
Chương 127
Chương 127
Chương 128
Chương 128
Chương 129
Chương 129
Chương 130
Chương 130
Chương 131
Chương 131: H
Chương 132
Chương 132: (H)
Chương 133
Chương 133
Chương 134
Chương 134
Chương 135
Chương 135
Chương 136
Chương 136
Chương 137
Chương 137
Chương 138
Chương 138
Chương 139
Chương 139
Chương 140
Chương 140
Chương 141
Chương 141
Chương 142
Chương 142
Chương 143
Chương 143
Chương 144
Chương 144
Chương 145
Chương 145
Chương 146
Chương 146
Chương 147
Chương 147
Chương 148
Chương 148
Chương 149
Chương 149
Chương 150
Chương 150
Chương 151
Chương 151
Chương 152
Chương 152
Chương 153
Chương 153
Chương 154
Chương 154
Chương 155
Chương 155
Chương 156
Chương 156
Chương 157
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 159
Chương 160
Chương 160
Chương 161
Chương 161
Chương 162
Chương 162
Chương 163
Chương 163
Chương 164
Chương 164
Chương 165
Chương 165
Chương 166
Chương 166
Chương 167
Chương 167
Chương 168
Chương 168: (Hoàn)
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 19
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...