Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 136

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Vì phía nam tiến vào giữa hè, nhiệt độ bên ngoài cao tới gần bốn mươi độ, nhiệt độ bình quân ba mươi ba, ba mươi bốn độ, ông chủ Vũ liền ủ ủ rũ rũ giống hệt như cây mạ thiếu nước.

“Chúng ta về Đông Bắc đi? Ở đó anh có thể thoải mái chút.” Hứa Tư Văn nhìn Vũ đại lão hổ thành Vũ đại lão miêu, trong lòng rất thương tiếc, mấy ngày nay hắn đều không có tinh thần, nhiệt độ cao ở bên ngoài đối với y mà nói có thể là thói quen, nhưng đối với Vũ Khánh Cương mà nói thì giống như đem hắn gác trên lò lửa mà nướng vậy, không khác biệt gì.

“Bên này em có thể buông tay ra sao?” Nếu về Đông Bắc với vợ thì đương nhiên là được rồi! Nhưng không phải bên chỗ vợ đang không có người sao?

“Ngày mai học trưởng trở về, anh ấy đã bán hết quyền đại lý ở nước ngoài rồi, ở đây thì trực tiếp bán cho Bách Lý Hãn Mạc, anh ấy trở về, chúng ta liền đi!” Hứa Tư Văn giải quyết dứt khoát, còn không đi nữa, thì nam nhân của y sẽ bị nóng thành khô luôn.

Trương Lam Hà ở nước ngoài trải qua như thế nào?

Hứa Tư Văn không muốn biết, y chỉ biết là, lúc Trương Lam Hà trở về, toàn thân đều bốc lên bong bóng phấn hồng, khối băng Bách Lý Hãn Mạc đi theo phía sau, cũng có chút dấu hiệu hòa tan, thế nhưng vẫn là cái mặt không biểu tình, chẳng qua là khí thế không phải hùng hổ doạ người.

“Anh vừa về em liền đi hả?” Trương Lam Hà còn muốn cầm đuốc dạ đàm với Hứa Tư Văn đến bình minh, khoe khoang một phen tình sử của mình, kết quả hắn mới vừa trở lại công ty nhìn thấy Hứa Tư Văn, câu nói đầu tiên là bọn họ muốn lên máy bay về Đông Bắc.

“Ừm, Cương tử ngại nơi này nhiệt độ quá cao, anh ấy có chút không chịu được, về Đông Bắc nghỉ hè, qua khoảng thời gian này lại trở về.” Hứa Tư Văn mang theo rương hành lý nhỏ liền đi ra ngoài, lúc đi ngang qua Trương Lam Hà, vươn tay vỗ vỗ vai hắn: “Chúc mừng anh học trưởng.”

Y nhìn ra được, hai người này, cuối cùng cũng thành rồi.

“Ừm! Vậy em đi đi, ở nhà có anh trông.” Trương Lam Hà đột nhiên có chút cảm tính mà chua chua mũi, hai người bọn họ, cùng một chỗ giúp đỡ lẫn nhau lâu như vậy, rốt cuộc nổi bật hơn mọi người, Tư Văn báo thù, hắn cũng sự nghiệp thành công, chủ yếu nhất là, hai người bọn họ đều tìm được nửa kia.

Tuy rằng quá trình tìm được, hừm, không đề cập tới cũng được.

“Chăm sóc anh ấy thật tốt, hừm, lúc anh ấy bị ngốc, nên xử thì cứ xử, đừng nương tay.” Lúc đi ngang qua Bách Lý Hãn Mạc, không biết Hứa Tư Văn moi lá gan từ đâu ra, thế mà lại nói chuyện với nam nhân này, có ý tứ đem Trương Lam Hà giao cho hắn.

Bách Lý Hãn Mạc không lên tiếng, chỉ gật gật đầu.

Hứa Tư Văn xuống lầu nhanh chóng đi tìm ông chủ Vũ, ông chủ Vũ cũng chuẩn bị xong rương hành lý, hai người đến bãi đậu xe, lái xe thẳng đến sân bay.

“Ngày hôm nay chúng ta đi chuyên cơ!” Vũ Khánh Cương sắp về Đông Bắc, cảm giác cả người mình đều là sức lực, lái xe cũng vèo vèo vèo, may mà đây là đường cao tốc, bằng không chính là chuẩn siêu tốc.

“Tại sao là chuyên cơ?” Hứa Tư Văn kinh ngạc, trước đây nếu như hai người qua lại, không có mấy lần dùng chuyên cơ, lúc đầu dùng chuyên cơ, cũng là vì lúc ấy Đông Bắc Hổ đang điều động nhân viên cùng vật tư, mới có thể cả ngày dùng chuyên cơ qua lại, bây giờ không phải là đã vào quỹ đạo rồi sao?

“Chỗ này quá nóng, bên trung tâm thương mại sửa xong rồi, nhanh chóng mang mọi người về nhà tránh nóng!” Chính Vũ Khánh Cương cũng không chịu đựng được, nhóm nhân viên trang trí tạp vụ đó, cũng ngày ngày thổi điều hòa giống như Vũ Khánh Cương, nhưng cũng không chịu nổi rồi!

“Phải gọi là nghỉ hè!” Hứa Tư Văn sửa lời hắn, nghĩ đến chuyện người phương bắc không kiên nhẫn với nhiệt độ cao ở phía nam như thế, công nhân Đông Bắc Hổ đa số đều là từ phía bắc tới, thật sự có khả năng tập thể về nhà nghỉ hè, chuyện này cũng là chuyện mà Đông Bắc Hổ có thể làm được.

“Không phải anh dẫn tất cả mọi người về nhà nghỉ hè chứ?”

“Anh lại không thiếu thông minh!” Ông chủ Vũ vừa lái xe vừa tán gẫu với vợ “Kỳ thực cũng là anh muốn đi về, đám tiểu Phùng cũng không có nói muốn đi, từng người từng người đều lăng xăng cằn nhằn giống như hít thuốc lắc vậy, cái gì mà hạng mục cái gì mà tăng lên cái gì mà lợi nhuận anh cũng không hiểu lắm, tám phần là có cái gì đó kiếm được tiền, gần đây cũng không có chuyện gì cần anh, anh liền nói với bọn họ một tiếng, vừa vặn có chuyên cơ, cho mấy người muốn trở về theo chân một chuyến.”

Hứa Tư Văn hết chỗ nói rồi, hiện tại y cũng đã quen Vũ Khánh Cương thỉnh thoảng có thể khiến người ta nghe mà xoắn xuýt đến chết.

Chuyên cơ nhà ai còn tiện thể chứ?

Có điều lên máy bay liền náo nhiệt, nhiều người mà!

Vũ Khánh Cương gặp bọn họ thế mà lại vui vẻ nhiệt tình hơn là gặp mấy nhân viên cao cấp của hắn, Hứa Tư Văn cũng theo sau hắn, hòa mình với mọi người.

Hứa Tư Văn thích bộ dạng hàm hậu không khác biệt lắm so với Vũ Khánh Cương của bọn họ, hơn nữa đừng thấy những người này không có văn hóa gì, tuy nhiên đều không có tâm địa gian xảo, từng người từng người đối xử với cô con dâu người phía nam là Hứa Tư Văn này còn muốn tốt hơn so với Vũ Khánh Cương nữa.

“Lần này thế nào? Có kiếm được không?” Vũ Khánh Cương kéo vợ ngồi một chỗ rảnh rỗi tán gẫu với mọi người.

Cũng là Vũ Khánh Cương được, làm ông chủ còn hỏi nhân viên phía dưới rằng lần này đi công tác có kiếm được tiền không, đổi thành một ông chủ khác thì đều không ngốc như thế.

Nhưng Vũ Khánh Cương lại hỏi, Hứa Tư Văn còn chưa kịp đỡ trán, công nhân bên kia càng khiến người ta kinh ngạc, bọn họ còn thật sự trả lời chứ!

“Kiếm được kiếm được! Lăn lộn cũng không ít đâu!” Có một đồng hương vui rạo rực xòe đầu ngón tay tính tính với Vũ Khánh Cương: “Chỉ mỗi trợ cấp thôi đã đủ xài, lương thưởng gì đó đều có thể tiết kiệm được, tui tính toán một chút, đủ cho thằng nhóc nhà tui chi tiêu học đại học.”

“Vậy thì tốt, thằng nhóc nhà anh chính là thông minh, sinh viên!” Vũ Khánh Cương đặc biệt ủng hộ đồng hương như vậy, có việc tốt đều ưu tiên an bài khó khăn trong nhà, trên có già dưới có trẻ.

“Thằng nhóc nhà tui nói, chờ nó tốt nghiệp, liền đến chỗ anh làm, nghỉ đông và nghỉ hè cũng đến giúp đỡ, không cần tiền, coi như sớm luyện tay nghề một chút!” Người đồng hương rất hào khí, con trai nói phải dũng tuyền tương báo* gì đó, không hiểu lắm, thế nhưng biết là cảm ơn.

*Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo: nhận một giọt nước, phải trả ơn bằng cả một dòng suối.

“Anh dẹp đi đi!” Vũ Khánh Cương xua tay: “Con nít đi học không dễ dàng, tui còn có thể để nó làm không công sao? Đối chiếu với đãi ngộ của chúng ta, nên cho bao nhiêu thì cho bấy nhiêu, dùng ai mà không phải dùng? Sao cứ con nít đến làm thì lại không công chứ? Cái này không được!”

“Vậy cũng tốt, quay về tui nói chị dâu cậu bắt hai con gà mẹ cho cậu, cậu cũng đừng có không nhận!” Người đồng hương không kiên trì, thế nhưng dùng cái khác để bày tỏ một phen.

Hai con gà mẹ nhìn thì ít, thế nhưng hiện giờ gà thuần chủng chân chính không thấy nhiều, đặc biệt là cái loại gà mẹ này, một con phải khoảng hơn trăm đồng đó.

Hứa Tư Văn chỉ ở một bên lẳng lặng nghe, trong đối thoại của Vũ Khánh Cương với bọn họ, có nồng đậm vị tình, khí hậu nơi nào nuôi ra người nơi đó, Đông Bắc Hổ ngày hôm nay, có quan hệ rất lớn với việc Vũ Khánh Cương kiên trì không đổi.

Bởi vì Vũ gia cố ý thuê công nhân ưu tiên đồng hương, mới khiến cho những người này có lòng trung thành không cách nào tưởng tượng được với Đông Bắc Hổ, dù là sinh viên còn chưa tốt nghiệp, cũng trực tiếp bị Đông Bắc Hổ đặt trước, chờ thêm vài năm, chất lượng nhân viên Đông Bắc Hổ tuyệt đối sẽ bước lên một bậc thang lớn!

Tâm tư càng bay càng xa, công ty nhà mình có phải là cũng nên học hỏi Đông Bắc Hổ một chút không? Nòng cốt của bọn họ quả thật là cố định, nhưng công nhân thì không phải, nếu không cũng sẽ không dễ dàng bị người ngoài trà trộn vào.

Nếu như tuyển dụng đều là người quen, biết được bối cảnh, tầng gian nan khổ cực này sẽ tránh được…

“Vợ? Vợ?” Vũ Khánh Cương kêu Hứa Tư Văn vài tiếng, Hứa Tư Văn mới đột nhiên thức tỉnh hoàn hồn.

“Hả? Vừa nãy nghĩ chuyện nhập thần.” Sau khi Hứa Tư Văn hoàn hồn liền thấy tất cả mọi người đang nhìn y, ngượng ngùng cười cười: “Có chuyện gì vậy?”

“Cái kia, tui muốn hỏi Hứa tiên sinh một chút…” Người đồng hương có chút lúng túng chà chà tay.

“Không cần gọi Hứa tiên sinh, khách khí biết bao nhiêu? Cứ gọi Tư Văn đi, hoặc là tiểu Hứa cũng có thể.” Hứa Tư Văn cũng không muốn có cảm giác khoảng cách với những người này, vậy không phải cũng tương đương như có sự khác biệt với Vũ đại lão hổ sao? Y không cho phép xảy ra chuyện như vậy.

“Cứ gọi tiểu Hứa đi!” Vũ Khánh Cương thật cao hứng, cảm giác vô cùng có mặt mũi, nhưng mà lại không muốn người khác gọi vợ là “Tư Văn”, vẫn là gọi “Tiểu Hứa” có thể tiếp thu hơn.

“Ai ai!” Người đồng hương hàm hậu nở nụ cười: “Tiểu Hứa à, tui chỉ muốn hỏi một chút, thi đại học phải chuẩn bị cái gì đây? Tụi tui cũng không quá hiểu chuyện này.”

Hứa Tư Văn hiểu rõ, bọn họ đều là lần đầu cho con cái lên cấp ba, lên đại học, không có kinh nghiệm đối phó với việc thi đại học, y nghe chị dâu Thúy Hoa nói qua mấy lần, bọn nhỏ thi đại học đều làm cho bọn họ run sợ trong lòng, ở khắp nơi cầu ông gọi bà hỏi thăm xem phải chú ý cái gì, chỉ lo làm chậm trễ đứa nhỏ.

“Đồ vật cần phải chuẩn bị không nhiều, thế nhưng rất quan trọng, như vậy đi, quay về tôi liệt một cái danh sách, viết rõ ràng mấy hạng mục cần chú ý với mấy thứ cần phải chuẩn bị, giao cho Cương tử photo ra, nhà ai có con cái thi đại học, liền đi lấy một bản về xem.” Công nhân Đông Bắc Hổ không ít, Hứa Tư Văn tin là rất nhiều gia trưởng trong đó đều tay chân luống cuống thấp thỏm lo âu giống như người đồng hương này, áp lực thi đại học cũng không chỉ có thí sinh, các gia trưởng cũng có áp lực giống vậy!

“A!” Mấy người đồng hương đều nở nụ cười.

“Vậy cái đó, nhà tui không có ai thi, nhưng con gái nhà chị tui phải thi, có thể cho một bản không?” Cũng có đồng hương có đứa nhỏ thân thích cần thi, trong lòng liền nghĩ đến.

“Có thể! Trở về tui in một ngàn bản, cũng chỉ một ngàn tờ giấy thôi, không uổng phí cái gì!” Đối với mấy đứa nhỏ ở quê nhà Vũ Khánh Cương có thể giúp đỡ liền giúp đỡ, huống chi chỉ là dùng một ít giấy trắng, một chút mực in.

Sau khi máy bay hạ xuống đất, vừa ra khỏi cabin cũng cảm giác được cái nóng của mùa hè, cơ mà so với phía nam, thì nhiệt độ phía bắc quả thật là thấp hơn rất nhiều.

Ít nhất là không tới ba mươi độ, khiến Hứa Tư Văn cảm thấy rất thoải mái.

Vũ Khánh Cương lại gào gào thét thét kêu to: “Trong thành phố chính là bị phá hoại! Nếu là ở quê, từng hàng cây rất mát mẻ, còn ở đây, toàn bộ đều là mặt đường xi măng, nhìn rất sạch sẽ, nhưng không hút nhiệt một chút nào!”

“Đi nhanh lên đi, ở đâu ra nhiều oán giận như vậy…” Hứa Tư Văn kéo Vũ Khánh Cương đi nhanh lên, vào nhà không phải mát mẻ rồi sao? Đứng ở cạnh đường băng sân bay tắm nắng, ngày giữa hè mà không nóng thì ai nóng nữa?

Hai chồng chồng không trực tiếp về đại viện Vũ gia, mà là về tiểu khu Đông Bắc Hổ trước, Hứa Tư Văn phải làm chuyện mà mình đáp ứng, Vũ Khánh Cương tự mình vui vẻ sắp xếp hành lý, trong phòng tích một tầng bụi mỏng, Hứa Tư Văn trước tiên dọn dẹp phòng, Vũ Khánh Cương đi nấu cơm, y an vị ở trước bàn, liệt ra một bản danh sách, xem đi xem lại, rốt cuộc hài lòng, lúc ăn cơm mới đưa cho Vũ Khánh Cương: “Cái này làm xong rồi, nhớ photo xong thì nói với mọi người một tiếng.”

“Ừ!” Vũ Khánh Cương nhận lấy giống như tiếp thánh chỉ.

“Phụt!” Hứa Tư Văn cũng bị hắn chọc phát cười: “Ít đùa giỡn với em đi! Nhanh chóng ăn cơm!”

“Ừ!” Vũ Khánh Cương không để ý tới vợ, trước tiên bỏ tờ giấy vào trong kẹp hồ sơ của công ty, cái kẹp hồ sơ này màu sắc bắt mắt, hắn kẹp tờ giấy Hứa Tư Văn cho hắn ở bên trong, không sợ mình quên mất hoặc là gấp lại làm dơ.

Chờ cất đồ xong, quay đầu lại liền ôm vợ hôn bẹp vài ngụm: “Vợ ơi, em thật tốt!”

Hứa Tư Văn đanh mặt lại: “Miệng anh đầy dầu mỡ dán trên mặt em là muốn làm gì?”

Vũ Khánh Cương: “…!” Hắn quên mất mình ăn xong chưa lau miệng… liền đi hôn mặt vợ…

Hết chương 136

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 136
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...