Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 87

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Động tác của Hứa Tư Văn rất nhanh, ông chủ Vũ cho người chuyển đồ của y từ biệt thự đến công ty, dưới lầu tiếp tục trang trí, thế nhưng động tĩnh không lớn, để ngừa quấy rối trên lầu bình thường làm việc.

Có bọn họ hỗ trợ, đem nghiên cứu của chính mình chia sẻ với mọi người, thời điểm như thế này Hứa Tư Văn có một loại mị lực đặc biệt.

Ông chủ Vũ không biết phải nói thế nào, nhưng biết được kỹ thuật viên Hứa lúc này rất khiến người ta yêu thích.

Có điều sau đó Hứa Tư Văn rất cố chấp, hơn nữa bản thân y lại là một người rất nghiêm cẩn tự hạn chế, một khi toàn tâm toàn ý tập trung vào, thì sẽ không để ý hết thảy.

Tình cảm mông lung năm đó, cũng bởi vì như vậy mới có thể bị tổn thương nghiêm trọng, bây giờ cùng Vũ Khánh Cương cũng là như thế, y chính là người như vậy.

Ngày đầu tiên, đồ đạc thuộc về Hứa Tư Văn vừa đến, tất cả mọi người lập tức chui vào phòng máy, những máy móc mới tới đó quả thật là tốt nhất tiên tiến nhất nhanh nhất, còn chưa lắp ráp nữa!

Mọi người cùng nhau động thủ, ngay cả con gái trong đó cũng lên, vặn đinh ốc ghép bo mạch chủ, không hề kém hơn nam.

Buổi trưa Vũ Khánh Cương mang đến một bàn tiệc hải sản tươi lớn, bởi vì Hứa Tư Văn muốn ăn hải sản tươi, nhưng lại không muốn rời khỏi phòng máy.

Bởi vì chỉ có ba tầng trên cùng sửa xong, tầng cao nhất vẫn là thuộc về hai người, một tầng là của Trương Lam Hà, có điều mấy ngày nay không thấy được bóng người, một tầng khác chính là của Hứa Tư Văn, ai bảo bọn họ là đối tác chứ.

Trước đây Trương Lam Hà cũng để lại một văn phòng ở cạnh phòng làm việc của mình cho Hứa Tư Văn, dù gì cũng là ông chủ cũng không thể nhét chung một chỗ với cấp dưới được, nhưng Hứa Tư Văn và mấy người kỳ quái của bộ kỹ thuật ở chung hòa hợp, cuối cùng văn phòng nhàn rỗi biến thành phòng hội nghị nhỏ của bộ kỹ thuật.

Nhưng bây giờ bộ kỹ thuật đã là súng bắn chim đổi pháo, mỗi người đều có một văn phòng nhỏ, bố trí bên trong giống như khách sạn, văn phòng của Hứa Tư Văn còn ở tầng chót, Hứa Tư Văn đi xem rồi, bố trí vậy mà lại không khác biệt lắm so với nhà trọ nhỏ của y, trong lòng biết là ý của Vũ Khánh Cương, hiện tại y vừa nghĩ tới Vũ Khánh Cương liền có một loại cảm giác hạnh phúc, thật giống như toàn thế giới đều trở nên tốt đẹp hơn.

Vũ Khánh Cương an bài địa điểm ở văn phòng tầng cao nhất của Hứa Tư Văn, nơi đó chỗ lớn, trang trí cũng ổn, còn có phòng ăn riêng, ngay cả bàn ăn cũng là cái loại có đĩa quay.

Không phải hắn khoe khoang, chỉ là muốn ở chung thật tốt với mấy đồng nghiệp kiêm bạn tốt của Hứa Tư Văn thôi.

Dù sao thì ngày tháng còn rất dài, hắn lại lo lắng Hứa Tư Văn không có bạn bè gì, Vũ Khánh Cương cũng không phải sợ chính mình không có bạn, con người hắn rất nghĩa khí, anh em không xếp đầy một căn nhà thì cũng không xê xích gì nhiều.

Vì vậy bỏ sức lớn làm ra một bàn hải sản tươi lớn như thế, chính là để giành vinh quang cho Hứa Tư Văn.

Hứa Tư Văn mang người tới đẩy cửa ra, liền ngây ngẩn cả người.

Y chỉ là thuận miệng nói muốn ăn hải sản tươi, đặc biệt muốn ăn cua biển, không nghĩ tới ngay ngày hôm sau Vũ Khánh Cương liền thật sự làm cho y một bàn như thế, còn ở bên cạnh xoa xoa tay cười thật thà nói chuyện với mọi người: “Vốn là ngày hôm qua đã đặt xong, đón gió tẩy trần cho mọi người.”

“Oa!” Người của bộ kỹ thuật kinh thán không thôi, tròng mắt cũng thiếu chút nữa trừng rớt ra luôn.

Chỉ thấy trên bàn ăn, mười bốn con cua đế vương vây quanh một vòng, ở chính giữa đĩa quay, các loại hải sản đồ ăn chỉ nhiều không ít.

Hải sản tươi sở dĩ có chữ “tươi”, là bởi vì ngoại trừ mùi vị quả thực dụ người, thêm nữa chính là hải sản tươi dùng làm thức ăn còn phải bảo đảm nguyên liệu nấu ăn mới mẻ, chỉ cần là cua đế vương, cũng chỉ có thể vận chuyển bằng máy bay, còn phải bảo đảm tốc độ, bởi vì cua đế vương là cua biển, muốn sống phải thêm nước biển tăng áp suất nước vân vân.

“Sáng hôm nay lúc chuyển tới đều còn nhảy nhót tưng bừng, mọi người yên tâm ăn, ăn cho no đi! Đừng giả bộ khách khí, ngày tháng sau này còn dài lắm.” Vũ Khánh Cương kéo Hứa Tư Văn mời mọi người ngồi vào chỗ.

“Thủ lĩnh, người nhà anh quả thật là tốt!” Có Trang Sĩ Nhân so sánh, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy Vũ Khánh Cương hiện tại đã rất tốt.

“Rất bỏ công sức!” Cái tên Mai Cảnh này vừa kích động, đột nhiên ôm Hứa Tư Văn một cái, Hứa Tư Văn còn chưa có phản ứng lại, lúc Vũ Khánh Cương đang muốn phát hỏa, cậu ta lại quay đầu ôm Vũ Khánh Cương một phen, cơ mà vì vóc người của Vũ Khánh Cương bày ra ở đó, cậu ta ôm không hết, có điều chỉ ôm một hồi liền tách ra, sau đó ngao một tiếng mang theo đám bạn của mình đánh về phía bàn ăn.

Muốn nói tại sao bọn họ kích động như thế à?

Đó là vì món ăn này của ông chủ Vũ chính là muốn ăn cũng không ăn được đâu.

Lan Châu không ở ven biển, hơn nữa dù là địa phương ven biển, cũng không phải muốn ăn cua đế vương là có thể ăn được, đông lạnh thì có khả năng may mắn tìm được, nhưng tươi mới thì trừ khi khẳng định muốn tiêu tiền như ông chủ Vũ, bằng không chỉ có thể nhìn nhìn tranh ảnh đỡ thèm.

Hứa Tư Văn có chút buồn cười nhìn nhóm học đệ của mình kích động lộn xộn không còn hình tượng, có điều sau đó y liền bị Vũ Khánh Cương ôm trọn vào lòng.

Một đám kẻ điên thấy vậy dưới tình huống miệng đầy đồ ăn mà còn có thể thổi ra một tiếng huýt sáo!

Thực sự là bội phục bọn họ muốn chết.

“Làm sao vậy?” Hứa Tư Văn cảm giác Vũ Khánh Cương ôm mình tìm kiếm an ủi, trong lòng lập tức rất bồn chồn, đây là thế nào? Vũ Khánh Cương rất ít khi như vậy.

“Vợ à, để anh ôm một cái, không thì da gà trên người anh không rớt xuống được!” Vũ Khánh Cương thật ủy khuất đem đầu to đặt ở trên cổ Hứa Tư Văn cọ cọ.

“A?” Hứa Tư Văn chớp chớp mắt.

“Vừa nãy cậu ta ôm em! Còn nữa, cậu ta vừa tới gần anh, cả người anh liền khó chịu, em xem xem!” Vũ Khánh Cương bi phẫn chỉ chỉ bạn nhỏ Mai Cảnh đang ăn ngốn ăn nghiến, sau đó xắn ống tay áo lộ ra cánh tay cường tráng, phía trên quả nhiên đã xếp từng hột từng hột da gà dựng đứng.

Hứa Tư Văn ngẩng đầu nhìn Vũ Khánh Cương: “Vậy anh ôm em thì sao?”

“Anh ôm em rất thoải mái, nhưng vừa nãy cậu ta ôm anh anh chỉ muốn vả một phát vào miệng… Xem dằn vặt anh này!” Vũ Khánh Cương cảm thấy mình chịu ủy khuất, nhất định phải tìm vợ cầu an ủi cầu vuốt lông.

“Ừ, cực khổ rồi!” Hứa Tư Văn đột nhiên tâm tình tốt sờ sờ đầu Vũ Khánh Cương, tóc vẫn là đầu đinh, cứng rắn chọc trong lòng bàn tay ngưa ngứa.

Vũ Khánh Cương giống như một con mèo lớn nheo mắt lại, chỉ thiếu lên tiếng hừ hừ trong cổ họng nữa thôi.

Hai người ngọt ngấy, bên kia Mai Cảnh lại quang quác quang quác gọi: “Không cần phân biệt đối xử như thế chứ!”

Mọi người cười vang, thuận tiện phun tào lẫn nhau không ngừng.

Cua đế vương kích thích lớn, ăn đặc biệt đã nghiền, Hứa Tư Văn cũng là lần đầu ăn cua lớn như vậy, cảm giác thật sự giống như trong phim hoạt hình diễn, vừa mở chân cua ra, bên trong là thịt cua thô như ngón tay.

Có điều cuối cùng Vũ Khánh Cương lại lấy ra một hũ canh gà gừng lớn nóng hầm hập, mùi gừng rất nồng nặc.

“Bếp trưởng nói cua tính hàn, sau khi ăn tốt nhất lại uống một chén canh gừng, ặc, canh gừng kia nặng mùi quá, tôi liền tự quyết định đổi thành canh gà gừng cho mọi người, nhanh uống.” Vũ Khánh Cương nói là cho mọi người, nhưng tay vừa động liền múc một bát lớn cho Hứa Tư Văn, sau khi gạt dầu di chuyển ở trên mặt, thả chút hỗn hợp rau thơm hành lá và tỏi thì cực kỳ có hương vị.

Lúc Hứa Tư Văn uống vào, cảm giác từ miệng ấm đến tận lòng.

Vào lúc này, Hứa Tư Văn càng cảm thấy, lúc đó đến tột cùng là vì cái gì mà mình lại cảm thấy mình cùng Trang Sĩ Nhân là lưỡng tình tương duyệt chứ?

Thực sự là khó mà tin nổi!

Bạn đang �

Một bữa cơm, đám người điên bộ kỹ thuật đối với Vũ Khánh Cương lại càng là xem vừa mắt hơn rất nhiều, thứ duy nhất đáng để phun tào chính là, sau này cho dù tỏ vẻ cao hứng, thì mọi người vẫn giữ khoảng cách tương đối xa với ông chủ Vũ, bởi vì ông chủ Vũ quá thương tổn lòng người.

Ít nhất thì bạn nhỏ Mai Cảnh cho là như vậy…

Lúc ăn cơm tối, Vũ Khánh Cương lại đưa tới một bàn đồ ngon, tất cả mọi người ăn đến miệng đầy mỡ, ấn tượng với Vũ Khánh Cương xẹt xẹt tăng lên.

Sau khi ăn xong, Hứa Tư Văn lại mang người chui vào phòng máy, chờ đến tám chín giờ, chính là thời điểm Hứa Tư Văn đang cùng mọi người tiến hành nhiệt liệt, Vũ Khánh Cương xách theo đồ ăn khuya đi vào, lại nói người phía nam đều lưu hành nửa đêm ăn thêm một bữa.

Lúc ăn khuya, Hứa Tư Văn thấy Vũ Khánh Cương ngáp một cái, liền nghĩ đến vấn đề dừng chân.

“Em coi trọng phương diện có chỗ ở, không trở về, thì liền ăn ngủ ở đây đi, dù sao trở về cũng chỉ có hai chúng ta.” Hứa Tư Văn cảm thấy nghỉ ngơi ở đâu cũng không khác mấy, bởi vì Vũ Khánh Cương nhất định sẽ làm ấm chăn cho y.

“Ồ…” Vũ Khánh Cương có chút khô héo: “Vậy anh đi dọn dẹp một chút.”

Hứa Tư Văn gật đầu, Vũ Khánh Cương rời đi.

Kỳ thực dọn dẹp và vân vân, hoàn toàn chính là phí lời, nơi này sạch sẽ sắp đuổi kịp phòng vô khuẩn luôn rồi, Vũ Khánh Cương chỉ là đi giũ chăn trải ra thôi, ngay cả gối cũng không cần hắn xếp.

Lần đầu tiên ông chủ Vũ một mình trông phòng, phần không được tự nhiên trong lòng thì khỏi cần nói, nhưng Hứa Tư Văn ở lầu dưới thì vừa vặn ngược lại, nhiều người sức mạnh thật sự không phải nói suông, lời lẽ chí lý nha!

Đặc biệt là mọi người đều hợp tác quen, loại cảm giác ăn ý kia người bên ngoài không có cách nào sánh bằng, càng nghiên cứu thì càng phát hiện những vấn đề mới, sau đó giải quyết vấn đề mới, bổ sung, phát hiện, giải quyết, bổ sung, cứ tuần hoàn như thế…

Lúc mười giờ, ông chủ Vũ không nhịn được, vọt vào phòng máy trực tiếp ôm vợ đi, phía sau một mảnh tiếng huýt sáo cùng tiếng bốp bốp, mấy kẻ điên kia vỗ tay vang bộp bộp.

“Anh làm gì vậy?” Hứa Tư Văn dở khóc dở cười.

“Mười giờ, em phải đi ngủ!” Vũ Khánh Cương đã được người ta đặc biệt căn dặn, con người Hứa Tư Văn, cái gì cũng tốt, chỉ là một khi làm việc thì quá tập trung, rất nhiều lúc Trương Lam Hà cũng không dám nói một câu thúc giục với bộ kỹ thuật, chỉ sợ Hứa Tư Văn liều mạng thức đêm, vốn là thân thể nhỏ bé không cao lớn, lại thức đêm mấy lần, người còn có thể sống hay không?

“Ồ? Đã mười giờ à?” Hứa Tư Văn cũng hơi kinh ngạc, y cũng không có chú ý thời gian!

“Hừ!” Vũ đại lão hổ hầm hừ: “Sau này đến giờ liền cùng anh trở về, không cho thức đêm không cho dậy sớm, mấy cái đứa kia cũng vậy, tăng ca trễ nhất không thể vượt quá mười giờ, vượt quá mười giờ anh liền kéo công tắc nguồn điện.”

“Anh tuyệt đối không được!” Hứa Tư Văn sợ hãi, y biết cái tên Vũ Khánh Cương này chính là vô cùng hùng hổ, nói được là làm được, ở thời khắc mấu chốt thật sự bị kéo công tắc nguồn điện, y khóc cũng không có chỗ mà khóc đâu.

Vũ Khánh Cương không lên tiếng, gương mặt kéo dài như chiếc dép, lên lầu mở cửa cũng dùng chân đạp, tay ôm vợ cũng không buông ra.

“Em biết rồi, sau này đến giờ anh nhớ tới nhắc nhở em nha? Mấy người bọn em, một khi ra sức liền không biết thời gian.” Hứa Tư Văn vừa thấy Vũ đại lão hổ xù lông, nhanh chóng vuốt lông.

Hết chương 87

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 87
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...