Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 197

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Có thể là lần đầu tiên nhìn thấy trận thế như vậy, khiến hai vợ chồng Geek cho rằng con gái Adela bị sao rồi?

“Adela? Con làm sao vậy?” Sắc mặt Jody rất khó coi.

Bóng tối của gia tộc Geek quãng thời gian trước còn chưa có triệt để tiêu trừ, cho nên Jody vừa thấy Adel được tầng tầng lớp lớp chăn vây quanh gió thổi không lọt từ trong xe được nâng ra, cả người đều có chút choáng váng.

“Ma ma? À! Ma ma thân ái, mẹ chồng con nói là ở cữ không thể gặp gió, cho nên con và đứa bé không thể lộn xộn!” Tuy rằng Adela cũng là kiến thức nửa vời, không biết tại sao sản phụ như cô phải “ở cữ” và vân vân, thế nhưng y theo lời bạn trai giải thích, chính là mẹ chồng sợ sau khi cô sinh đứa bé thì thân thể bị suy yếu, cho nên phải để cô dưỡng thân thể thật tốt.

Mẹ chồng thật tốt!

Adela cảm thấy mình có một mẹ chồng không phải mẹ ruột mà hơn hẳn mẹ ruột.

Mọi người nhanh tay nhanh chân trước tiên mang mẹ con Adela lên gian phòng đã chuẩn bị sẵn ở lầu hai, dùng cho Adela ở trong tháng.

Chờ vội vàng làm xong, lúc này mới yên tĩnh lại, một đám người ở trong phòng khác lầu hai nhìn nhìn lẫn nhau.

“Cái này… A…?” Hứa Tư Văn mới vừa muốn mở miệng giới thiệu một chút, liền bị Vũ Khánh Cương che miệng lại kéo tới một bên.

“Đừng nói!” Vũ Khánh Cương suỵt khí bên tai Hứa Tư Văn, cái tay bịt miệng Hứa Tư Văn thì ngược lại buông lỏng ra.

“Tại sao?” Hứa Tư Văn quay đầu liền kề sát mặt với Vũ Khánh Cương.

“Xem trò vui!” Vũ Khánh Cương vui rạo rực ôm vợ, ngồi xổm ở một bên hèn mọn xem náo nhiệt.

Xem trò vui?

Không hiểu.

Nhưng rất nhanh, Hứa Tư Văn liền biết ý tứ của Vũ Khánh Cương.

“Bà thông gia à!” Jody động tác khoa trương nhiệt tình ôm chị dâu Thúy Hoa một cái: “Tui là mệ của Adela!”

Cả người chị dâu Thúy Hoa đều ngơ ngẩn!

“Ông thông gia, tui là cha của Adela!” Alger cũng tiến lên cho Vũ Quốc Cương một cái ôm, chỉ là, Vũ Khánh Cương cho ông ấn tượng quá sâu sắc, vì vậy không chờ Vũ Quốc Cương có hành động, ông đã vỗ vỗ Vũ Quốc Cương trước!

“Khụ khụ khụ!” Vũ Quốc Cương có thể so với Vũ Khánh Cương sao?

Khẳng định là không thể!

Vũ Khánh Cương ở một bên cười trộm, Hứa Tư Văn cũng không tốt hơn chỗ nào, hai kẻ bại hoại này xem trò vui không sợ phiền phức mà!

Vũ Nguyên Cát dở khóc dở cười tách ba với ba vợ ra, giới thiệu đơn giản cho hai người, sau đó liền nói mấy câu với Jody, lại giải thích cho chị dâu Thúy Hoa nghe.

Cũng may là, hai vợ chồng Geek còn dẫn theo phiên dịch tới đây, trước đây học nhiều như vậy, nhưng vừa căng thẳng thì vẫn là tiếng mẹ đẻ trôi chảy.

Vũ Khánh Cương kéo Hứa Tư Văn đi lên xem cháu trai, mới không ở chung với bọn họ đâu, dù sao thì cũng có Vũ Nguyên Cát ở đó mà.

Hứa Tư Văn cũng cảm thấy, cần phải để Vũ Nguyên Cát tự đi giải quyết chuyện của mình, cho nên rất bất lương bỏ lại những người kia để thằng cháu mình đi ứng phó, y và ông chủ Vũ chạy lên lầu hai xem cháu nội bọn họ.

“A a…” Hữu Tài càng lớn càng có tinh thần, hiện tại nhóc con kia đã hơn hai tuần, gần được ba tuần, thời gian thức giấc rất ngắn, đa số thời điểm đều là đang ngủ.

Hiếm thấy nhóc con mở mắt ra nhìn thế giới, Hứa Tư Văn và Vũ Khánh Cương cứ như hai kẻ ngốc một trái một phải canh giữ bên cái nôi, trêu đùa Hữu Tài.

“A a!” Hứa Tư Văn học vẹt, cũng a a a a giống Hữu Tài.

Có thể là Hứa Tư Văn thật sự rất có duyên với Hữu Tài, nhóc con lại có thể dùng ngôn ngữ con nít trò chuyện đến khí thế ngất trời với ông nội nhỏ của nó.

Ông nói hai tiếng a a cháu liền đáp lại hai tiếng ô ô, cháu ha ha hai tiếng ông liền đáp lại nha nha.

Ngay cả chính Hứa Tư Văn cũng cảm thấy mình là một thiên tài, lại có thể biết một chút ngôn ngữ con nít!

Mỹ mãn càng nhìn bé con càng thích.

“Vợ à em có thể không lên tiếng không?” Vũ Khánh Cương vẻ mặt u oán nhìn vợ đối diện nhóc con kia vui vẻ muốn chết.

“Tại sao vậy?” Hứa Tư Văn cũng không ngẩng đầu, con ngươi cũng không chuyển động một chút, ngoài miệng hỏi một câu, nhưng tay vẫn đưa tới trong nôi, để Hữu Tài vươn tay nhỏ bắt được một đầu ngón út.

“Em vừa a a như vậy, anh liền…” Vũ Khánh Cương còn biết đè thấp âm thanh nói chuyện một chút, không thì để người ta nghe thấy không tốt.

“A?” Hứa Tư Văn vẻ mặt mờ mịt, sau khi phản ứng lại, tức giận mặt đỏ rần!

Dùng sức cầm cây búa đồ chơi chuẩn bị cho Hữu Tài ở bên cạnh đập Vũ Khánh Cương, thứ khác đều quá nhỏ, chỉ có cái này còn lớn một chút.

“Anh cái đồ không biết xấu hổ! Trước mặt đứa bé nhỏ như vậy mà dám đùa giỡn lưu manh, xem em có đập chết anh không!” Kỹ thuật viên Hứa xù lông rồi!

Ông chủ Vũ chỉ nghĩ là nói thật nhỏ, nhưng Hữu Tài còn ở đây, hắn tưởng là chỉ hai người bọn họ nghe thấy sao?

Sau này y còn gặp Hữu Tài thế nào đây?

Vừa nhìn thấy bé con liền nhớ lại lời của Vũ Khánh Cương, cả người đều không ổn!

Hứa Tư Văn tự giác sau này không có mặt mũi xuất hiện ở trước mặt bé con nữa, tức giận đến viền mắt đều đỏ!

Vũ Khánh Cương bị vợ đánh không đau không ngứa, nhóc con trong nôi nhìn hai người lớn ầm ĩ, lại còn “A nha ha ha…!”

Nó còn nở nụ cười!

“Vợ, em xem Hữu Tài cũng cười kìa… A?” Vũ Khánh Cương trái cản phải ngăn nửa ngày, vợ đột nhiên liền không chơi với hắn nữa, vừa ngẩng đầu mới giật mình phát hiện, hai mắt vợ đỏ bừng nhìn hắn, nước mắt ủy khuất trong mắt rưng rưng muốn rơi mà không rơi.

Mọe!

Trong nháy mắt Vũ Khánh Cương liền héo rũ có được không?

“Vợ… Vợ, em sao vậy?” Vũ Khánh Cương ủ rũ cúi đầu nhích qua thấp thỏm nhìn Hứa Tư Văn.

Hắn sợ nhất là nhìn thấy Hứa Tư Văn khóc, nước mắt kia khiến Vũ đại lão hổ trong nháy mắt có thể thành Vũ đại lão miêu.

“Không sao cả.” Hứa Tư Văn hung hăng trợn mắt nhìn Vũ Khánh Cương một cái, quay người mở cửa liền chui vào phòng Vũ Khánh Cương.

Cả người Vũ Khánh Cương đều sợ đến choáng váng!

Vừa nãy vợ đi quá dọa người!

Thật giống như muốn một đao đoạn tuyệt với hắn vậy!

A?

A a?

Không đúng!

Vũ Khánh Cương giống như xù lông nhảy vọt lên, lao ra sau đó nhanh chóng nhìn lướt qua, không thấy Hứa Tư Văn!

Vào lúc này, hai bảo mẫu được mời tới vừa vặn đưa canh gà thúc sữa cho Adela xong, liền nghe thấy âm thanh Hữu Tài rầm rì, đi vào xem Hữu Tài, phát hiện bé con tiểu, lại còn đói bụng!

Hai bảo mẫu đang muốn thay tã cho bé, ông chủ Vũ liền như một cơn gió vọt vào!

Ối!

Hai bảo mẫu sợ hết hồn!

“Thấy có người đi ra ngoài không?” Biểu tình của Vũ Khánh Cương quá mức dữ tợn, khiến bảo mẫu sợ hãi đến mức run rẩy.

“Có, có người, người đi ra ngoài!” Hai bảo mẫu bị dọa, run run rẩy rẩy còn biết ôm Hữu Tài, bảo vệ mà bỏ bé con ra sau hai người. “Thật sao?” Vũ Khánh Cương không thể tin được.

“Thật sự!” Một bảo mẫu khác gật đầu phụ họa: “Mang theo một vài thứ, còn lái xe đi ra ngoài.”

Con ngươi Vũ Khánh Cương trong nháy mắt liền đỏ lên!

Hắn không biết đến tột cùng mình đạp trúng khu mìn của vợ ở chỗ nào, sao nói bạo phát liền bạo phát? Nói đi là đi?

Ngay cả cho hắn một cơ hội cũng không có?

Giết người trong chớp mắt mà!

Cho dù phán tội chết, cũng phải làm cho hắn rõ ràng nguyên nhân cái chết đi chứ?

Trước khi hành hình còn có một bữa cơm chặt đầu mà!

Mấy ngày nay vợ đều vây quanh nhãi con mới ra đời mà bận bịu, ngay cả nắm cái tay hôn cái miệng cũng không có, cái này đặc biệt khó chịu mà?

Ông chủ Vũ đi tới như gió trực tiếp đi xuống lầu, cầu thang cũng không giẫm từng bậc một, mà là trực tiếp nhảy xuống!

Trước đây lúc mới xây nhà, để tiết kiệm thời gian, bọn họ thường như vậy, nhiều năm không nhảy, còn không có ngượng tay.

Mọi người đang nói chuyện rất tốt, liền thấy Vũ Khánh Cương một thân hỏa khí mặt tối sầm từ trên cầu thang nhảy xuống, sải bước liền đi ra ngoài, khiến tất cả mọi người sợ ngây người!

“Đây là sao vậy?” Vũ Quốc Cương có chút lo lắng, bao nhiêu năm cũng chưa thấy thằng út tức giận như vậy?

“Cái thằng này lại làm cái gì vậy!” Chị dâu Thúy Hoa phản ứng lại lập tức nhảy lên xông ra ngoài, cô rất lo lắng!

Còn Vũ Khánh Cương thì sao?

Lao ra liền chui vào ga ra lái xe đuổi theo vợ rồi!

Đại viện Vũ gia bởi vì ở địa phương đặc thù, ra vào đều đi một con đường, Vũ Khánh Cương tin tưởng rằng vợ lái xe chạy đi, dù bốn cái bánh xe đều bay lên, thì cũng chạy không xa lắm!

Xe của hắn lại là đặc biệt chế tạo, nhất định có thể đuổi được!

Vũ đại lão hổ ra ngoài, kỹ thuật viên Hứa thì còn ở trong phòng trên lầu tự mình xoắn xuýt đây!

Tuy rằng Vũ Khánh Cương có chút càn rỡ, khiến Hứa Tư Văn cảm thấy không được tự nhiên lại tức giận, sau đó trở về phòng nằm úp sấp trên giường một hồi, y lại tự mình suy nghĩ thông suốt, Vũ Khánh Cương vốn là người không chú ý, y cũng đã quen rồi, kỳ thực chỉ nói chuyện với người thân cận mới có thể không phân trường hợp.

Có thể là thấy chỉ có hai người bọn họ ở đó, Hữu Tài thật sự không có độ tồn tại, hắn liền miệng không giữ cửa.

Thói quen này không được!

Phải sửa lại cho hắn!

Sao mình có thể yếu ớt mà chạy mất chứ?

Đánh hắn cũng đánh rồi, nên tận dụng mọi thời cơ, để Vũ đại lão hổ biết đúng mực!

Lại nói, bản thân Vũ Khánh Cương thì không sao, nhưng lại khiến y không được tự nhiên thì về sao phải làm thế nào?

Dám đem vui sướng xây dựng trên sự xoắn xuýt của y, y liền dám đem sự vui sướng của ông chủ Vũ lật ngược đẩy ngã giẫm nát!

Không tới năm phút đồng hồ Hứa Tư Văn liền suy nghĩ thông suốt, nhưng mà đã năm phút rồi, sao Vũ Khánh Cương còn không có động tĩnh vậy?

Hứa Tư Văn ngồi không yên.

Đẩy cửa đi ra ngoài phát hiện lầu hai yên tĩnh.

Cái này có thể lý giải một chút, dù sao thì còn ở cữ, còn có đứa bé trong tháng ở đây, hò hét ầm ĩ là không thể được.

Nhưng mà lúc Hứa Tư Văn đến cửa cầu thang, phát hiện sao dưới lầu cũng có chút lặng lẽ vậy?

Tiếp tục đi tới nhìn, người ngồi trên sô pha cũng vừa vặn ngẩng đầu nhìn về phía y!

“Anh hai? Mọi người sao vậy?” Hứa Tư Văn bị ánh mắt không thể tin được của mọi người nhìn đến có chút run sợ.

“Tư Văn, sao em lại ở trên lầu?” Vũ Quốc Cương có chút kinh sợ: “Không phải em đi rồi sao?”

“Em đi? Em đi cái gì?” Hứa Tư Văn càng không hiểu: “Em ở trên lầu mà?”

Vũ Nguyên Cát chợt đứng lên chạy ra ngoài, một bên chạy còn một bên gọi: “Con đuổi theo ông chú! Nói cho ổng biết thím không có chạy!”

Hứa Tư Văn: “…!”

Hết chương 197

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 197
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...