Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

《 Ngã bổn thị đạo 》(Tạm dịch: Ta vốn là con đường) – Lân Tiềm.

Chương 17

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lý Uyển đắm chìm vào đôi mắt trong veo ấy, cầm một cái màn thầu khoai tím lên ăn.

Ảnh Thất nhìn Lý Uyển, an tĩnh chờ hắn ăn xong, nhẹ giọng nói: "Ngoài ba bữa cơm, muốn ăn thêm phải tự bỏ tiền, thuộc hạ mua không nổi... món ngon nhất, cho nên... Lần này điện hạ ăn tạm, ta, thuộc hạ khi nào nhận bổng lộc, lập tức sẽ mua cho điện hạ, cái ngon nhất..."

Từ khi quen biết Ảnh Thất, chưa từng thấy y nói nhiều như vậy, có lẽ do khẩn trương nên còn lắp ba lắp bắp, y không có biểu cảm gì, chỉ có đôi tai đỏ ửng cả lên.

Lý Uyển vừa ăn vừa hỏi y: "Cái này bao nhiêu tiền?"

Ảnh Thất nói đúng sự thật: "Một lượng bạc."

Lý Uyển là thiên chi kiêu tử, không có khái niệm cụ thể với tiền bạc, tùy tiện vung tay cũng mấy ngàn lượng, căn bản không biết một lượng bạc đối với bá tánh tầm thường mà nói có thể ăn được một tháng cơm.

"A." Lý Uyển ừ một tiếng, thuận miệng hỏi, "Lúc ngươi tới đây trên người có bao nhiêu tiền?"

Ảnh Thất ngồi ôm đầu gối, trả lời: "Một lượng bạc." Dứt lời lại bổ sung, "Là thống lĩnh cho thuộc hạ, mua áo trong."

Lúc y ra khỏi Ảnh Cung không một xu dính túi, Ảnh Ngũ muốn giúp y cũng hữu tâm vô lực, bổng lộc của hắn đã tiêu sạch trong nửa tháng đầu. Ảnh Thất ra khỏi Ảnh Cung phải dưỡng thương một quãng thời gian, cách vài ngày Ảnh Tứ lại đến thăm, ném bạc cho Ảnh Thất rồi rời đi, không nói lời thừa.

Ảnh Thất lặng yên nhớ kỹ, lãnh bổng lộc tháng này phải trả lại cho thống lĩnh.

"Ngươi tiêu hết tiền cho ta rồi." Lý Uyển vừa buồn cười vừa đau lòng, hắn đâu có từng bắt người khác phải tiết kiệm chi tiêu để mua đồ cho hắn đâu?

Ảnh Thất sửng sốt một chút, cúi đầu không nói. Một lát sau, nhẹ giọng đáp: "Thuộc hạ có thể, mặc đồ cũ."

Y đúng là muốn mua cho điện hạ thứ tốt nhất, không vì cái gì cả.

Lý Uyển đưa cho y một miếng màn thầu khoai tím thơm nức mũi: "Ta thấy rất ngon, ngon hơn nhiều so với lúc trước ăn, ngươi nếm thử."

Ảnh Thất theo bản năng xua tay từ chối, lại nghĩ tới huấn điều Ảnh Cung "Chủ thưởng phải nhận", đành phải nhận lấy, cắn một miếng nhỏ.

Không có ngon như vậy, quá đắt, giống như đang cắn bạc.

So với màn thầu khoai tím, có thể ngồi bên cạnh điện hạ mới khiến cho Ảnh Thất thấy vui vẻ. Nguyện vọng trước đây của y lần lượt đã thành hiện thực, Tề Vương phủ thật tốt, y thích nơi này.

Lý Uyển lấy lá sen gói hai cái bánh còn lại, đứng lên phủi vạt áo: "Trời không còn sớm nữa, về nghỉ ngơi đi."

Ảnh Thất nhanh chóng đứng dậy: "Thuộc hạ đưa người về."

"Không cần, vài bước là tới rồi." Lý Uyển vươn tay xoa đầu Ảnh Thất, "Lần sau đi thư phòng trực đêm đừng ăn quá no, ta cho ngươi ăn ngon."

Ảnh Thất dừng bước, nhìn thế tử điện hạ xoay người rời đi, y theo bản năng vươn tay, sợi tóc điện hạ theo gió lướt qua kẽ ngón, phảng phất một mùi trầm hương cực kì thanh đạm.

Ảnh Thất sờ sờ chỗ điện hạ mới chạm qua trên đầu mình, đến khi y sực tỉnh, điện hạ đã đi rồi.

"Lần sau thay phiên công việc..." Ảnh Thất tính toán trong lòng, còn tận hai ngày nữa, bắt đầu hi vọng thời gian trôi nhanh một chút.

Ảnh Thất quay về chỗ ở của mình, thấy bên trong sáng đèn, ánh lửa lập loè.

Trong lòng y chợt lạnh, đẩy cửa đi vào, Ảnh Tứ đang đứng trước bàn, thần sắc lạnh lùng, cắt cắt bấc nến, trường tiên Mặc Ngọc trải dài trên mặt bàn.

Ảnh Thất nuốt nước bọt, khom người hành lễ: "Thống lĩnh......"

Y đối với Ảnh Tứ luôn luôn là tôn kính và sợ hãi, lúc còn ở Ảnh Cung, y thường nhìn tên Ảnh Tứ khắc trên đại môn Ảnh Cung, y cũng muốn giống như thống lĩnh trở thành trụ cột đáng tin cậy của vương phủ, cũng muốn được như tiền bối, được khắc tên trên đại môn của Ảnh Cung.

Ảnh Tứ thả kéo, ngồi trên ghế, giương đôi mắt lạnh lùng sâu thẳm hỏi y: "Đi đâu."

"Thuộc hạ..." Ảnh Thất do dự, cắn cắn môi, "Mua đồ ăn khuya."

Ảnh Tứ chậm rãi nói: "Giương mắt, nhìn ta."

Ảnh Thất ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt đối diện cơn lạnh buốt trong đôi mắt của Ảnh Tứ, trong nháy mắt, một đạo roi quất lên đùi phải của Ảnh Thất.

Tiếng roi quất vào da thịt "ba" một tiếng, nuốt cơn đau xuống cổ họng, Ảnh Thất quỳ xuống, gân xanh bạo khởi trên cổ và thái dương, cả buổi không thể động đậy.

"Trong vương phủ có hơn một ngàn đôi mắt nhìn chằm chằm vào ngươi, ngươi đi đâu tưởng ta không biết?" Ảnh Tứ đứng dậy đi đến trước mặt Ảnh Thất, dùng cán Mặc Ngọc nâng gương mặt tái nhợt đau đớn của Ảnh Thất lên, hờ hững hỏi y, "Tiếp cận thế tử, có mục đích gì."

Mồ hôi lạnh chảy trên má Ảnh Thất, miễn cưỡng mở to mắt nhìn Ảnh Tứ, gian nan thở gấp: "Thống lĩnh...... Thuộc hạ thật sự không tổn thương điện hạ......"

Ảnh Tứ cúi đầu nhìn đôi mắt y, hắn nhìn thật lâu, bắt đầu hoài nghi năng lực nhìn người của mình.

Đôi mắt Ảnh Tứ rất ít khi nhìn lầm người. Hắn đã nhìn Ảnh Thất rất nhiều lần, lần nào kết quả cũng là trống rỗng.

Ảnh Thất tựa như một tờ giấy trắng, đơn thuần đến mức nực cười.

Ảnh Tứ nắm chặt cán Mặc Ngọc, dang tay quất một roi nữa, roi dài chưa hạ xuống, đã bị người bắt được.

"Ca!" Ảnh Ngũ đoạt lấy roi từ tay Ảnh Tứ, đè vết thương trên đùi Ảnh Thất nâng y đứng dậy, "Ca, sao ngươi luôn gây khó dễ cho y vậy! Cả ngươi nữa Tiểu Thất, sao cứ thích chọc phiền phức thế!"

Ảnh Tứ vươn tay, ánh mắt lãnh đạm: "Đưa Mặc Ngọc cho ta."

Ảnh Ngũ giấu trường tiên xanh sẫm ra sau lưng, lải nhải với ca hắn: "Đưa ngươi ngươi sẽ đánh y, ta không đưa. Ca, nếu ngươi xác định y là gian tế, ta thay ngươi trực tiếp giết y, nếu ngươi chưa xác định được, cũng đừng dụng tư hình, ảnh vệ vương phủ nhiều như vậy, ngươi muốn đoạt hết lòng trung thành của họ sao?"

"Quỷ vệ cường công Phi Liêm Tổ, ngươi có biết đáng giá bao nhiêu không ca?!"

Sắc mặt Ảnh Tứ vẫn lạnh lùng như cũ: "Không để cho vương phủ có bất kỳ tai hoạ ngầm nào là chức trách của ta."

Ảnh Thất hít thở đều trở lại, đỡ vết roi trên đùi mình, thấp giọng nói: "Thống lĩnh, về sau thuộc hạ sẽ không phạm quy nữa."

Ảnh Tứ nhìn Ảnh Thất trong chốc lát, đoạt lại roi từ tay Ảnh Ngũ rồi bỏ đi.

Đợi cho cửa đóng lại, Ảnh Tứ hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Ảnh Thất mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, suýt nữa nằm liệt trên mặt đất.

"Được được, Diêm Vương đi rồi không sao nữa." Ảnh Ngũ đỡ y ngồi xuống mép giường, mò mẫm trên đầu giường, lấy thuốc mỡ cầm máu ra, nương theo ánh nến, đổ lên miệng vết thương Ảnh Thất.

Ảnh Thất yên lặng lấy thuốc mỡ từ tay Ảnh Ngũ, xoay người tự bôi cho mình.

"Ai, đừng giận, huynh ấy luôn là như vậy mà." Ảnh Ngũ gãi gãi đầu, quàng vai Ảnh Thất, thở ngắn than dài nói, "Đêm mai còn phải theo điện hạ ra ngoài, may mà ta đến kịp, nếu không huynh ấy đánh ngươi nằm liệt giường, ta làm sao ăn nói với điện hạ chứ."

"Không phải đã bảo ngươi, hơn nửa đêm đi tìm điện hạ làm gì, ngươi đây là tình ngay lý gian có biết không, Tề Vương phủ chúng ta vốn dĩ có thù oán với phủ Thừa tướng, ngươi lại đến từ phủ Thừa tướng, nếu không cẩn thận, ta không có ba đầu sáu tay tới cứu ngươi được đâu."

"Tiểu Thất, ngươi nói thật đi, dù sao chúng ta cũng là huynh đệ, nếu ngươi thật sự có tâm tư ta khuyên ngươi không nên động tay chân, nói cho ta biết, ta nghĩ cách đưa ngươi ra phủ giải quyết. Phàm là gian tế, bất luận sớm hay muộn, không ai không bị ca ta giết chết, thật sự."

Bỗng nhiên Ảnh Thất quay đầu, vừa nghiêm túc vừa bất đắc dĩ nhìn vào mắt Ảnh Ngũ: "Ta sẽ không hại điện hạ."

Ảnh Ngũ cười: "Vậy chúng ta vẫn là huynh đệ. Đúng rồi huynh đệ, ca ta quất người không quất chân, toàn quất sau lưng, có phải huynh ấy muốn quất cho ngươi tàn phế không."

Ảnh Thất vừa bôi thuốc vừa nói: "Thống lĩnh lưu tình, trên lưng ta có vết thương Diêm hình, còn chưa có lành. Hắn không muốn giết ta."

Ảnh Ngũ yên tâm: "Không có gì thì tốt, ta đi tìm ca ta, chắc là giận ta rồi."

Ảnh Ngũ nhảy qua cửa sổ, để lại mình Ảnh Thất, ôm đầu gối ngồi trong một góc giường, đầu ngón tay chậm rãi vuốt ve cái gối.

Trong phòng im ắng, ánh đèn khẽ lay động.

Ảnh Thất hít hít cái mũi, co người thành một cục.

Tự mình phạm lỗi, trách ai được, chung quy vẫn là do cách điện hạ quá xa.

Y chui vào trong ổ chăn, lại sờ sờ đầu mình, chỗ điện hạ chạm qua vẫn còn thoang thoảng mùi trầm hương nhẹ nhàng.

Hôm nay điện hạ ăn màn thầu khoai tím mình cho, còn xoa đầu mình khen ngợi.

Ảnh Thất tổng kết một chút, cảm thấy một roi này thật sự giá trị. Lần sau còn dám phạm không, phạm.

Đêm qua ngủ không ngon, cảm thấy điện hạ vẫn luôn xoa đầu mình.

Sáng sớm hôm sau, Ảnh Tứ sắp lên đường hộ tống lão Vương gia đi Thanh Long Nhai tịnh dưỡng, sắp xếp xong xuôi mọi chuyện ở hình đường.

Còn lại năm quỷ vệ đang đứng ở hạ đường chờ lệnh, Ảnh Tứ đưa cho bọn họ một quyển ghi chép truyền nhau đọc: "Đây là sắp xếp ca trực sau khi ta đi, cứ theo đó hành sự cho đến khi ta trở về."

"Rõ." Mọi người còn lại lập tức đáp ứng.

Ảnh Thất lật xem quyển ghi chép xếp ca, biểu tình lãnh đạm trở nên bất an, ngẩng đầu hỏi Ảnh Tứ: "Thống lĩnh, không có tên thuộc hạ?"

Ảnh Tứ đã đi ra cửa lớn hình đường, lạnh lùng ừ một tiếng: "Trước khi ta về ngươi không cần đến gần thế tử và Vương gia."

Ảnh Thất ôm quyển ghi chép, ánh mắt mất mát, lỗ tai đều sắp cụp xuống tới nơi.

Bả vai bỗng nhiên bị chụp lấy, một giọng nữ dịu dàng bên cạnh hỏi: "Sao trông ngươi không vui khi được nghỉ phép vậy?"

Ảnh Thất nghi hoặc quay đầu lại, thấy một gương mặt thanh tú, mày như núi xa, đôi môi đỏ thắm động lòng người.

Ảnh Diễm cười cười, đôi môi quyến rũ nhếch lên, hai cái đồng tiền điểm xuyết ở bên má: "Rảnh rỗi như vậy, chi bằng đi giúp ta chế hỏa khí, Ảnh Lục mới đưa bản vẽ mới, ta muốn làm thử, ngươi có thể thử nghiệm cho ta."

Ảnh Thất chưa từng gặp vị nữ quỷ vệ trong lời đồn này, sửng sốt một chút, mới nói: "Diễm, Diễm tỷ......"

Ảnh Diễm nheo đôi mắt trăng rằm: "Ừ."

Ảnh Lục không nói chuyện với Ảnh Thất, đôi mắt si mê nhìn Ảnh Diễm, ngây ngô cười hắc hắc.

"Đi vẽ đi." Ảnh Diễm bất đắc dĩ đẩy cái mặt si tình của Ảnh Lục ra, chào Ảnh Thất rồi đi.

Để lại Ảnh Lục vẻ mặt suy sụp.

Ảnh Ngũ ngồi ở ghế chủ toạ hình đường hắng giọng: "Khụ khụ, hôm nay Ảnh Lục đã theo đuổi được Diễm tỷ chưa? Vẫn chưa được."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Thế tử vô song (nhất)
Chương 2
Chương 3
Chương 3: Thế tử vô song (tam)
Chương 4
Chương 4: Thế tử vô song (tứ)
Chương 5
Chương 5: Thế tử vô song (ngũ)
Chương 6
Chương 6: Thế tử vô song (lục)
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 11: Vô Ảnh Quỷ ( nhất)
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 18: Ngựa ngũ hoa, cầu thiên kim ( nhị)
Chương 19
Chương 19: Ngựa ngũ hoa, cầu thiên kim ( tam)
Chương 20
Chương 20: Ngựa ngũ hoa, cầu thiên kim ( tứ)
Chương 21
Chương 21: Ta vốn đem lòng gửi ánh trăng
Chương 22
Chương 22: Minh nguyệt mới biết có tình si
Chương 23
Chương 24
Chương 24: Vết chai ( nhị)
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 28: Vết chai ( lục)
Chương 29
Chương 30
Chương 30: Vết chai ( bát)
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 37: Khê vân sơ khởi ( tứ)
Chương 38
Chương 38: Khê vân sơ khởi ( ngũ)
Chương 39
Chương 39: Khê vân sơ khởi ( lục)
Chương 40
Chương 40: Khê vân sơ khởi ( thất)
Chương 41
Chương 41: Giữa khuya sương gió một người vì ai ( nhất)
Chương 42
Chương 42: Giữa khuya sương gió một người vì ai ( nhị)
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 46: Giữa khuya sương gió một người vì ai (lục)
Chương 47
Chương 47: Giữa khuya sương gió một người vì ai (thất)
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 50: Giữa khuya sương gió một người vì ai (thập)
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 56: Nguyện ta tựa nguyệt tựa tinh quân (lục)
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 60: Ngân yên bạch mã độ xuân phong (tứ)
Chương 61
Chương 61: Ngân yên bạch mã độ xuân phong (ngũ)
Chương 62
Chương 62: Đương diên khí phách lăng cửu tiêu (nhất)
Chương 63
Chương 63: Đương diên khí phách lăng cửu tiêu (nhị)
Chương 64
Chương 65
Chương 65: Đương diên khí phách lăng cửu tiêu (tứ)
Chương 66
Chương 67
Chương 67: Tâm cốt hàn (nhị)
Chương 68
Chương 68: Gió lốc chín vạn dặm
Chương 69
Chương 69: Đại tuyết mãn cung đao (nhất)
Chương 70
Chương 70: Đại tuyết mãn cung đao (nhị)
Chương 71
Chương 71: Đại tuyết mãn cung đao (tam)
Chương 72
Chương 72: Đại tuyết mãn cung đao (tứ)
Chương 73
Chương 73: Đại tuyết mãn cung đao (ngũ)
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 78: Đại tuyết mãn cung đao (thập)
Chương 79
Chương 80
Chương 80: Đại tuyết mãn cung đao (thập nhị)
Chương 81
Chương 82
Chương 82: Đại tuyết mãn cung đao (thập tứ)
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 92: Chậm rãi quay về (nhất)
Chương 93
Chương 93: Chậm rãi quay về (nhị)
Chương 94
Chương 94: Chậm rãi quay về (tam)
Chương 95
Chương 96
Chương 96: Nghê vi y hề phong vi mã
Chương 97
Chương 97: Giao tâm giao diện trùng tương ức (nhất)
Chương 98
Chương 98: Giao tâm giao diện trùng tương ức (nhị)
Chương 99
Chương 99: Dẫu chết còn lưu lại tiếng thơm (nhất)
Chương 100
Chương 100: Dẫu chết còn lưu lại tiếng thơm (nhị)
Chương 101
Chương 101: Dẫu chết còn lưu lại tiếng thơm (tam)
Chương 102
Chương 102: Dẫu chết còn lưu lại tiếng thơm (tứ)
Chương 103
Chương 103: Dẫu chết còn lưu lại tiếng thơm (ngũ)
Chương 104
Chương 104: Dẫu chết còn lưu lại tiếng thơm (lục)
Chương 105
Chương 106
Chương 106: Gửi nhân gian (nhất)
Chương 107
Chương 107: Gửi nhân gian (nhị)
Chương 108
Chương 108: Gửi nhân gian (tam)
Chương 109
Chương 109: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (nhất)
Chương 110
Chương 110: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (nhị)
Chương 111
Chương 111: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (tam)
Chương 112
Chương 112: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (tứ)
Chương 113
Chương 113: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (ngũ)
Chương 114
Chương 114: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (lục)
Chương 115
Chương 115: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (thất)
Chương 116
Chương 116: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (bát)
Chương 117
Chương 117: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (cửu)
Chương 118
Chương 118: Phượng hoàng xuất Kỳ Sơn (thập)
Chương 119
Chương 119: Đô phó tiếu đàm trung (nhất)
Chương 120
Chương 120: Đô phó tiếu đàm trung (nhị)
Chương 121
Chương 121: Đế ỷ giang sơn, xuân hoa thu nguyệt
Chương 122
Chương 122: Thiên nhai cộng thử thời

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 17
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...