Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Quân Sủng Thiên Kim Hắc Đạo

Chương 11

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ánh mặt trời buổi chiều ôn nhu chiếu xuống, rơi xuống những người đi trên đường cái, tạo ra một đường ánh sáng chói mắt.

Bên cạnh ngã tư đường, gần một nhà vệ sinh công cộng, một cô gái với váy đen bó sát thân mình, tóc dài buộc lên cao để lộ ra một đôi khuyên tai to cùng với lỗ tai trắng noãn. Trên mặt cô trang điểm tinh xảo, lộ ra khuôn mặt chỉ to bằng khoảng một bàn tay, tôn lên cái trán bướng bỉnh, càng làm tăng thêm sự cao quý tao nhã của cô, hơn nữa còn mang theo cảm giác thần thánh không thể xâm phạm.

Cô cứ như vậy mà đi ra từ nhà vệ sinh công cộng, không thèm liếc nhìn đám người Vân Thăng lấy một cái, dẫm lên đôi giày cao gót kia xuống vui vẻ mà bước đi.

Vân Thăng chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời lên, nhìn cô gái này đi qua bên người hắn, cảm thấy trên người cô có mùi nước hoa nhàn nhạt, cảm giác có chút quen thuộc nhưng trong lúc nhất thời không nhớ ra đã từng ngửi thấy ở đâu.

Đến khi cô gái với một thân váy ngắn màu đen xinh đẹp này đi qua thì Vân Thăng mới hồi phục lại tinh thần, nghĩ thầm, đại tiểu thư và Mộc Ngân đã đi vào lâu như vậy rồi, cũng nên đi ra rồi chứ?

Ngay lập tức Mộc Ngân xuất hiện nhưng mà chỉ thấy cô ấy chạy đến hít sâu một hơi rồi cười với Vân Thăng, hỏi: "Tiểu thư đã đi ra hay chưa?"

Vân Thăng lắc đầu, đột nhiên cảm thấy có cái gì đó không thích hợp, nhưng lại không rõ là thích hợp chỗ nào.

Mộc Ngân nhìn xung quanh rồi hỏi: "Tiểu tử Vân Hàn này chạy đi đâu rồi hả?"

Vân Thăng không cần suy nghĩ nói: "Không phải đại tiểu thư bảo hắn đi mua cái gì đó sao?"

Mộc Ngân gật đầu: "Ngươi ở đây chờ Sở Sở, ta đi xem Vân Hàn thế nào." Dứt liền thì nghênh ngang tiêu sái mà đi. Ngoài cửa nhà vệ sinh công cộng chỉ còn lại Vân Thăng và hai cái đuôi đang đau khổ chờ đại tiểu thư của bọn họ đi ra ngoài.

Nhưng mà, đại tiểu thư của bọn họ không biết đi toilet kiểu gì mà đã đi vào cả nửa tiếng rồi vẫn chưa thấy đi ra? Không phải là rơi xuống hầm cầu rồi chứ?

Nghĩ đến đây, Vân Thăng cười trộm, nhưng mà còn chưa kịp cười xong thì đã không thể cười nổi nữa. Sắc mặt của hắn thay đổi, nhìn khắp xung quanh, không thấy Vân Hàn và Mộc Ngân đâu, thầm nghĩ không ổn, chỉ sợ là lại bị lừa, đại tiểu thư căn bản đã sớm rời đi.

Trong khi hắn còn dẫn theo mấy cái đuôi lớn như thế này, thầm nguyền rủa một tiếng: "Đáng chết." Nói xong thì muốn đuổi theo thì lại phát hiện bản thân đang cầm một đống túi lớn túi nhỏ, căn bản không tiện hành động, nếu vứt bỏ sau khi đại tiểu thư trở về sẽ tức giận, chỉ sợ.............

Vân Thăng cắn chặt răng, ném đống đồ trong tay cho hai người phía sau: "Các người cầm về trước, trở về thì nói cho đại ca biết, nói là đại tiểu thư lại trốn." Nói xong thì hắn bắt đầu đứng lên tìm kiếm xung quanh.

Còn lúc này Vân Sở đã sớm mang theo Vân Hàn và Mộc Ngân bỏ trốn mất tiêu rồi.

Ngồi trên xe taxi, Vân Sở nhìn gương mặt lạnh lùng của Vân Hàn và gương mặt hưng phấn của Mộc Ngân nói: "Như thế nào, được đi ra ngoài cùng với bản tiểu thư, thích chứ."

Mộc Ngân gật đầu, "Thật là sướng, đã lâu lắm rồi mới có dịp đi ra ngoài mà không bị người khác đi theo như thế này."

Ngược lại Vân Hàn rất bình tĩnh nhìn Vân Sở, nhíu mày, trong lòng không nghĩ ra, đại tiểu thư vô dụng này từ khi nào mà trở nên thông minh như vậy? Trước kia cho dù cô có bị người ta đi theo thì cũng không thể kháng nghị, nhiều nhất cũng chỉ là nảy sinh lòng ác độc đuổi đám người bên cạnh đi, nhưng lần nào cũng không thể thật sự đuổi người đi. Hiện tại lại thực hiện như vậy quả thật không giống với tác phong của cô.

Vân Sở và Mộc Ngân cứ nói chuyện liên tục trên khắp đường đi, trên xe chỉ toàn là tiếng ồn ào của hai người, không ngừng lại một chút nào.

Bọn họ đến ăn tối tại một nhà hàng bên cạnh câu lạc bộ Đào Nguyên, đến khi trời hoàn toàn tối thì nghênh ngang tiêu sái đi vào câu lạc bộ Đào Nguyên.

Trước kia Mộc Ngân và Vân Hàn cũng thường đi đến đây với Vân Sở, nhưng mà, trước kia mỗi lần đến Vân Sở đều chỉ tìm Đường thiếu kia. Còn hiện tại Vân Sở đã bị Đường thiếu kia bỏ rồi, cô còn đến đây làm gì?

Mộc Ngân và Vân Hàn không hiểu nhìn cô, nhưng cũng không hỏi gì, thân là sát thủ đệ nhất bang Huyễn Dạ, bọn họ hiểu rõ có một số việc nên hỏi, có một số việc không nên hỏi.

Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của hai người bên cạnh, Vân Sở cười khẽ: "Đừng lo lắng, đi qua bên kia uống một chút rượu đi, không có gì đáng ngại đâu."

Cô mang theo hai bảo tiêu, ngồi xuống trước quầy bar, cũng giống với lần trước, nói với nhân viên pha chế rượu: "Cho một ly Kê Vĩ Tửu"

Vẫn là nhân viên pha chế rượu lần trước, nhìn thấy Vân Sở, nghe thấy lời của cô, cau mày hỏi: "Tiểu thư, ngươi thật sự muốn loại rượu này sao?"

Vân Sở gật đầu: "Đúng thế, làm nhanh lên."

Nhân viên pha chế rượu gật đầu, động tác nhanh chóng đưa một một ly Kê Vĩ Tửu cho Vân Sở, sau đó làm cho Mộc Ngân và Vân Hàn mỗi người một ly giống vậy. Sau đó xoay người, ấn xuống một cơ quan nào đó phía sau, nhỏ giọng nói một câu không để người khác nghe thấy.

Vân Sở vừa lòng nhìn động tác của nhân viên pha chế rượu, nghĩ thầm, lúc này cái tên Kê Vĩ Tửu đáng chết kia cũng nên nhìn thấy cô rồi chứ? Nếu còn không chịu đi ra thì cô cần phải trở mặt rồi.

Nhưng mà, không đợi cô trở mặt thì có một âm thanh có gai truyền đến từ phía sau.

"Ôi, thân ái, anh xem đó là ai?" Đây là một giọng nói có phần sắc nhọn, có phần chói tai: "Đây không phải là Vân đại tiểu Vân Sở sao? Đã lâu không nhìn thấy nha..............."

Vân Sở nhíu mày, trong trí nhớ thì dường như đây là giọng nói của bạn gái đương nhiệm Đường thiếu, chính là Kim Lan Nhược bạn tốt thân thiết trước kia của Vân đại tiểu thư.

Hiện tại cô trang điểm thành như thế này, theo lý thuyết thì người bình thường không thể nhận ra, nhưng mà lại không bao gồm Kim Lan Nhược, cô ta không chỉ có quan hệ rất tốt với Vân Sở mà còn rất quen thuộc Mộc Ngân và Vân Hàn. Cho nên, khi vừa nhìn thấy hai người Mộc Ngân và Vân Hàn thì cho dù cô ta không nhận ra Vân Sở thì nhất định cũng có thể đoán ra được.

Vân Sở cảm thấy có chút ghê tởm giọng nói này, khóe miệng giật giật, xoay người, chống lại ánh mắt của Kim Lan Nhược: "Ruồi bọ ở đâu kêu vậy? Thật ồn ào."

Hôm nay Kim Lan Nhược mặc một chiếc đầm đỏ thẫm, đi giày cao gót màu trắng, trên mặt được trang điểm kĩ càng, nhất là đôi môi đỏ mọng quyến rũ, ướt át kia, vô cùng mê người.

Nhưng vào mắt Vân Sở thì lại cảm thấy cứ ghê tởm thế nào ý.

Nghe thấy lời Vân Sở nói, gương mặt xinh xắn của Kim Lan Nhược trở nên có chút dữ tợn: "A, Sở Sở, cô đến đây để tìm Đường thiếu sao? Thật xin lỗi nha, đêm nay Đường thiếu muốn dẫn tôi đi tham gia một yến hội quan trọng của giới thượng lưu, chỉ sợ không có thời gian tiếp đãi cô rồi."

Khóe miệng Vân Sở giật giật, nghe thấy lời nói chua loét của cô gái này cảm thấy rất không thoải mái. Nhưng cũng lười so đo với cô ta, cô không có cảm giác gì đối với tên Đường thiếu kia, cô ta thích nói như thế nào thì cứ nói đi, chỉ cần vẫn ở trong phạm vi cô thể nhịn thì bọn ta mặc kệ.

Nhưng mà, giờ phút này, bên người Kim Lan Nhược, một ánh mắt nóng bỏng đang dừng trên thân thể cô, theo bản năng Vân Sở không muốn để ý nhưng ánh mắt này lại quá nóng bỏng, cô đành phải nhíu mày nhìn về phía người nọ.

Chỉ thấy đó là một người đàn ông thanh tú, hắn cao khoảng 1n78, dáng người gầy teo, trên người mặc một bộ vest trắng, những sợi tóc bay tà tà trên trán khiến khuôn mặt vô cùng thanh tú của hắn càng trở nên anh tuấn hơn, càng thêm vẻ mê người.

Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông này, Vân Sở chẳng những không thấy hắn đẹp trai mà ngược lại còn thấy có phần buồn nôn. Bởi vì, người này không phải là một ai khác mà chính là người đàn ông đã từ bỏ cô, Đường thiếu, Đường Dịch Phong.

Nhìn thấy Vân Sở nhìn về phía bản thân, trong mắt Đường Dịch Phong lóe lên tia sáng kinh diễm, có phần không dám tin nói một câu: "Sở Sở, thật sự là em..........."

HẾT CHƯƠNG 11

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 11
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...