Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Quân Sủng Thiên Kim Hắc Đạo

Chương 37

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Người đến người đi trong sân trường, vì đột nhiên Thượng Quan Duệ xuống xe mà thu hút đến một đám người vây lại xem.

Ngay từ đầu Vân Sở cũng không rõ vì sao những người này lại muốn đứng vây xung quanh, còn tưởng rằng là do bọn họ thích xem náo nhiệt. Sau này mới biết được Thượng Quan Duệ này ở trường Đại học Lập Thượng chính là một nhân vật nổi tiếng, người được coi là hotboy số 1 của Lập Thượng, đệ nhất mỹ nam của Lập Thượng, năm nay hai mươi mốt tuổi, đang học nghiên cứu sinh. Hơn nữa, bởi vì anh là con của Thượng Quan gia, thân thế và địa vị đều rất cao, ở trong Lập Thượng anh chính là thiếu gia duy nhất.

Đại học Lập Thượng là học viện quý tộc tốt nhất ở thành phố I, có thể vào học trong trường này đại bộ phận đều là con của những gia đình có tiền, nhưng tất cả mọi người lại không cần điều kiện gì để tiếp nhận thiếu gia Thượng Quan Duệ này........

Giờ phút này, Vân Sở đứng trước mặt Thượng Quan Duệ, nhìn khuôn mặt vừa đáng yêu vừa đẹp trai của anh, khóe miệng co rút.

Mẹ nó, vậy mà ở trường học mà cũng có thể gặp được người này. Cô thù rất dai, tên khốn kiếp này lần đầu tiên gặp mặt đã nói bản thân là sân bay, cô vẫn luôn nhớ rõ, hừ!

Nhìn thấy dáng vẻ cười vô cùng xinh đẹp của anh, dẫn đến tiếng thét chói tai của vô số nữ sinh xung quanh, Vân Sở xấu hổ cười gượng hai tiếng: "Ha ha, thì ra là Nhị thiếu gia nha, thật khéo nha."

"Đúng vậy, vừa rồi không dọa cô chứ?" Thượng Quan Duệ cười hỏi.

Vân Sở lắc đầu, cười nói, "Không có việc gì, thời gian không còn sớm, tôi đi lên lớp trước." Cảm giác bị một đám người vây quanh thật con mẹ nó khó chịu, cô chán ghét nhất cảm giác như vậy.

Nói xong, cô chuẩn bị chuồn đi, nhưng không ngờ vào đúng lúc này, đột nhiên có một âm thanh quen thuộc truyền đến từ phía sau.

"Sở Sở. . . . . ."

Vân sở xoay người, nhìn thấy Đường Dịch Phong thân trên mặc một chiếc áo màu xanh, bên dưới mặc một chiếc quần jeans, khóe miệng giật giật, cười khan nói: "Đường thiếu, chúng ta lại gặp nhau."

Nói xong thì kéo Mộc Ngân đi, nói: "Thật có lỗi a, tôi còn có giờ học phải đi trước."

Thật là sợ cái gì thì sẽ gặp phải cái đó, không muốn nhìn thấy nhất chính là Đường Dịch Phong thì lúc này lại gặp phải, thật là bi kịch.

Nhưng mà, cô vừa mới bước đi thì bỗng nhiên nghe thấy Thượng Quan Duệ kinh ngạc kêu lên: "Đường thiếu. . . . . . Anh quen cô ấy sao? Ơ? Cô ấy là Vân Sở, vậy thì cô ấy không phải là ..............Ô ô..........."

Thượng Quan Duệ kích động nói ra nhưng đột nhiên lại bị người khác bịt miệng lại.

Nghe thấy lời nói của Thượng Quan Duệ, Vân Sở nhảy lên, duỗi tay ra bịt lấy miệng Thượng Quan Duệ, nghiến răng nghiến lợi ghé vào lỗ tai anh nói: "Nếu còn tiếp tục nói lung tung thì tôi sẽ bảo anh trai anh đến thu thập anh." Nói xong thì cười hì hì với Đường Dịch Phong và những người xem xung quanh: "Ha ha, ngại quá, tôi và Thượng Quan thiếu gia có chút việc nhỏ, chúng tôi phải đi trước."

Dứt lời thì kéo Thượng Quan Duệ đi, chạy nhanh như chớp về phía trước, để lại một đám hỗn độn cả trai lẫn gái.

Cô gái kia là ai? Tại sao lại dám lôi kéo thiếu gia, che miệng thiếu gia, còn dám đưa anh đi............

Kéo Thượng Quan Duệ đến một góc ít người qua lại, Vân Sở nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn anh, nói: "Tiểu tử thối, ăn thì có thể ăn bậy nhưng nói thì không thể nói lung tung nha!"

Thượng Quan ụuệ kinh ngạc nhìn tiểu nha đầu giương nanh múa vuốt trước mắt mình, dở khóc dở cười, có lầm hay không vậy? Cô dám gọi anh là tiểu tử thối? Đùa sao!

"Tôi nói này, chị dâu tương lai, cô chính là người con gái trước bị Đường Dịch Phong bỏ đúng không?" Thượng Quan Duệ nhìn cô bằng ánh mắt nhìn quái vật, giọng nói tràn đầy sự đùa giỡn.

Vân Sở trợn mắt liếc nhìn anh một cái nói: "Đó là chuyện quá khứ, sau này không được phép của tôi thì không được nhắc lại, nếu không cẩn thận bản tiểu thư sẽ băm anh ra."

Rõ ràng cô chỉ là một tiểu cô nương mười bảy tuổi, nhưng lại nói ra lời nói vô cùng thành thục, rất có vẻ người lớn, thậm chí còn mang trong đó một cỗ khí phách, ngay cả Thượng Quan Duệ cũng bị cô trấn áp.

Sững sờ nhìn dáng vẻ tức giận của Vân Sở, Thượng Quan Duệ còn chưa kịp nói cái gì thì đã thấy cô kéo Mộc Ngân thở phì phì bước đi.

Ở bên cạnh, Mộc Ngân vẫn đang kinh ngạc hỏi Vân Sở vì sao Thượng Quan Duệ lại gọi cô là chị dâu, cuối cùng bị Vân Sở trừng mắt một cái mà đành nuốt trở về, không dám lên tiếng nữa.

Bởi vì gặp phải Đường Dịch Phong và Thượng Quan Duệ nên mọi tâm trạng tốt đẹp của Vân Sở cũng bị biến thành không khí, đi đến phòng học ngồi xuống, miễn cưỡng nằm xuống bàn nghỉ ngơi.

Cô học khoa tiếng Trung, buổi sáng hôm nay là môn ngữ văn, Vân Sở vừa nghe giảng vừa viết lại bài, nhưng trong đầu lại không ngừng hiện ra gương mặt quyến rũ của Thượng Quan Triệt, cùng với hình ảnh đêm qua anh hôn môi bản thân, mặt lại nóng lên, đỏ bừng.

Thật vất vả mới chịu được đến lúc tan học, cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói với Mộc Ngân: "Xem ra, cho dù có là bất kỳ thời điểm nào thì đọc sách luôn là chuyện rối rắm nhất a." Cô vẫn tưởng rằng, vì mình vẫn luôn khát khao được học đại học nên sẽ cảm thấy hứng thú khi thật sự được học đại học, không thể tưởng tượng được là học đại học lại nhàm chán như vậy.

Nghĩ như vậy, cô dẫn theo Mộc Ngân rời khỏi trường, chuẩn bị đi ăn cơm.

Kết quả chỉ vừa mới ra khỏi phòng học thì đã gặp ba nữ sinh có dáng người nóng bỏng, ăn mặc rất hợp thời trang. Nhìn dáng vẻ của mấy người bọn họ thì tuổi tác cũng tương đương Vân Sở, hẳn cũng là học sinh trong trường này.

Vân Sở thấy ba người bọn họ đều trang điểm rất đậm, dáng đi như sắp bị trật chân đến nơi, căn cứ vào nguyên tắc ít gây chuyện càng tốt nên định đi vòng qua bên cạnh họ. Nhưng có đôi khi, cô không muốn gây chuyện nhưng có người cũng không muốn buông tha cho cô.

Những người đó đứng chặn lại trước mặt Vân Sở, cầm đầu là một cô gái mặc một chiếc đầm đen ngắn bó sát người, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo sự khinh thường, nheo mắt lại lạnh lùng nhìn cô: "Cô chính là Vân Sở?"

A, còn biết tên cô sao? Vân Sở nhếch miệng, cười nói: ''Đúng vậy, vị tỷ tỷ này, cô tìm tôi có việc sao?"

Cô gái này cười lạnh: "Buổi sáng chính là cô đã che miệng thiếu gia, kéo tay thiếu gia?"

Vân Sở đã nghe Mộc Ngân giới thiệu qua, đã hiểu rõ vị thiếu gia trong miệng mấy người này là ai, cười nói: "Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"

Một cô gái mập mạp đứng bên phải hơi thấp một chút, dáng vẻ có chút trẻ con nói: "Đương nhiên là có vấn đề, thiếu gia là của chúng tôi, không ai được chạm vào anh ấy."

Khóe miệng Vân Sở giật giật, chẳng lẽ những người này là fan club trong truyền thuyết của Thượng Quan Duệ sao? Thật sự được mở mang kiến thức rồi.

Cô cười cười nói: "Vậy, thật sự là có lỗi nha, không phải tôi cố ý." Cô nói như gió thổi mây trôi, hoàn toàn không có ý xin lỗi khiến cô gái cầm đầu nổi giận.

"Không giáo huấn cô một chút thì cô còn tưởng rằng fan chúng tôi chỉ để trang trí, hừ, hôm nay Lương Tâm Duyệt tôi đại diện cho fan club lớn mạnh chúng tôi phải dạy dỗ cô một chút."

Lương Tâm Duyệt nói xong, đưa tay muốn đánh Vân Sở. Vân Sở nhíu mày nhìn cô gái kiêu ngạo này, bình tĩnh nghênh đón.

Động tác Lương Tâm Duyệt không chậm, có thể nhận ra là đã từng luyện tập nhưng cũng không phải là đối thủ của Vân Sở.

Cô nâng tay lên, một tay nắm lấy tay Lương Tâm Duyệt, sau đó mượn lực đánh về phía bên cạnh, chỉ nghe thấy "A.........." một tiếng, Lương Tâm Duyệt đã lảo đảo rồi ngã xuống mặt đất.

"Đại tỷ!" Hai cô gái phía sau nhìn thấy lão đạo thoáng cái đã bị giải quyết, đương nhiên không phục. Hai người cùng nhau tiến về phía Vân Sở, giơ tay lên, dáng vẻ không thấy chết thì không sợ.

Vân Sở chỉ liếc mắt nhìn các cô một cái, đang định giáo huấn bọn họ một chút để tránh cho bọn họ suốt ngày tự cho mình là đúng như vậy, không ngờ đúng lúc này có một bóng đàn ông lướt đến, đứng trước mặt Vân Sở, tay vung lên nhè nhẹ đã đánh hai cô gái phải lùi lại phía sau vài bước, sau đó thì che mặt ngã xuống mặt đất.

Vân Sở và Mộc Ngân ngây ngẩn cả người, ngước mắt nhìn người đàn ông cao hơn Vân Sở một cái đầu, một nam sinh mặc một chiếc sơmi màu đen đang đứng trước mặ cô. Chỉ thấy thân thể anh cao khoảng 1m78, tóc mái thật dài che khuất mắt phải của anh, chỉ để lại một nửa khuôn mặt màu lúa mì khỏe mạnh lộ ra trước mặt mọi người.

Dáng vẻ của anh cũng không phải là quá đẹp trai, nhưng rất đáng để nhìn, cho dù nhìn thế nào cũng không tìm ra được điểm thiếu sót, nhìn qua cho một cảm giác còn nhìn kỹ cũng cho một cảm giác đầy ý vị.

Người đàn ông này là ai, vì sao anh lại giúp Vân Sở?

HẾT CHƯƠNG 37

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 37
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...