Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Sử Thượng Đệ Nhất Yêu

Chương 109

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nặc Nặc nói là làm, nhốt mình trong phòng suốt hai ngày, tự trải qua đủ loại gian truân từ nằm gai nếm mật đến treo cổ xà nhà chống ngủ…

Dùng lời của nó mà nói, siêu cấp kịch bản pro nhất lịch sử này sẽ tỏa sáng, hơn nữa tỏa sáng đến độ làm kẻ khác phải đeo kính đen mà nhìn, tránh cho bị hào quang chói mắt làm đau đớn!

- Thằng tự kỷ!

Trần Mặc cảm thán lắc lắc đầu, thế nhưng chờ khi hắn xem xong kịch bản mới thì hoàn toàn bị chìm vào trong đó.

Không thể không thừa nhận, Nặc Nặc nhiều năm qua đắm chìm trong đủ loại điện ảnh và phim truyền hình đã khiến nó đạt tới cảnh giới dung hòa võ học thiên hạ làm một thể.

Bên trong kịch bản hơn mười vạn chữ kết hợp đầy đủ võ thuật, hành động, hài hước, tình cảm, huyền bí, triết học… thậm chí còn viết nên một vở kịch nội dung cẩu huyết nhưng lại khiến kẻ khác không hề cảm thấy có chút cẩu huyết nào…

Một chữ, mạnh! Hai chữ, rất mạnh! Ba chữ, phi thường mạnh!

- Tốt rồi, kỳ thật sau này mày có thể đi bán chữ kiếm cơm đấy!

Dùng trọn vẹn hai giờ đọc xong, Trần Mặc rốt cục lần đầu tiên tự đáy lòng tán thán nói.

Để chứng minh năng lực giám định và thưởng thức của mình không có vấn đề, hắn liền đưa phần kịch bản này cho Diệp Dung xem thử… Mà như để xác nhận giúp hắn, vị mỹ nữ mỗi ngày không đọc nổi 1/8 trang báo này lại có thể ngay từ khi mở ra trang đầu đã lâm vào hóa đá, thẳng đến khi xem xong, hai mắt đẫm lệ mông lung mới thôi!

- Rất cảm động! Đây là câu truyện cảm động nhất mà em từng đọc!

Nức nở xoa xoa nước mắt, Diệp Dung giống như trở về bộ dáng của những cô gái lần đầu xem bộ phim Titanic.

- A Mặc, bộ phim làm từ kịch bản này bao giờ thì chiếu thế, em nhất định sẽ đi xem ngay từ lần đầu ra mắt… Mà hình như cảnh hành động đặc biệt rất nhiều, phí tổn quay chụp hẳn là đắt lắm!

- Đắt sao?

Trần Mặc hàm hồ trả lời, rồi chờ khi hắn chứng kiến mấy chục yêu ma tu chân tụ tập tại trường quay ngoài trời thì không khỏi nở một nụ cười tà ác.

Xuất phát từ việc cần giữ bí mật quá trình làm phim, trường quay tạm thời được dựng ở một vùng hoang vu, kiến trúc duy nhất ở gần đó cũng chỉ có căn nhà để mọi người ở tạm.

Trên thực tế, Trần Mặc cơ hồ không tốn xu nào, chỉ cần tạm ứng ra chục suất cơm cho những diễn viên lâm thời này là đủ.

Chuyện hay là dù chỉ nhận được đồng lương quy ra thóc rẻ mạt như thế, mấy chục tu chân giả lấy Lý Trì cầm đầu lại miệt mài nghiên cứu kịch bản suốt mấy ngày, hơn nữa từ sáng sớm hôm nay đã tụ tập lại đợi buổi quay phim.

Mà lúc này thấy Trần Mặc xuất hiện, bọn hắn tức nhiệt tình chen chúc mà đến, vẻ mặt tươi cười giống như nhìn thấy thân nhân…

- Lão Trần! Lão Trần!

Trực tiếp đẩy ngược Trần Mặc lên vách tường, Báo Đầu (tên của con báo yêu, báo thành tinh) dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn hắn:

- Màn đầu tiên ngày hôm nay có phải là quay anh diễn cảnh đánh nhau không? Anh đêm qua suy nghĩ thật lâu, cậu nói có phải là anh nên chết hoành tráng tí, kiểu như ngửa mặt lên trời thét dài sau đó từ từ ngã xuống?

- Ta ngất? Đóng vai phụ mà còn nhiều yêu cầu như thế?

Trần Mặc cố mãi mới đẩy nổi hắn ra, trong lòng tự nhiên không thể thiếu muốn oán thầm vài câu.

Bất quá dù oán hận như vậy, nhưng trên mặt hắn vẫn một vẻ tươi cười thân thiện:

- Không thành vấn đề, tất cả mọi người đều sẽ có đất diễn… Đúng rồi, hiện trường quay chụp dựng tới đâu rồi?

- Toàn bộ xong!

Quỷ Sư được xưng là Nam thành đệ nhất dịch quỷ (sai khiến quỷ) chen lấn đi lên. Đây là một gã mập tự trang điểm mình bằng một thân áo dài màu xanh, tướng mạo cơ hồ là vứt vào dòng người sẽ chìm nghỉm.

- Từ khuya hôm trước, anh đã điều ma quỷ bắt đầu đại quy mô khởi công, làm xong hết mấy kiến thức cậu cần rồi, đương nhiên là chỉ miễn cưỡng OK bề ngoài, bên trong không kịp!

Nói đến đây Quỷ Sư đã nhẹ nhàng phất tay áo, giải trừ kết giới che mắt đi.

Lập tức, xuất hiện trước mắt Trần Mặc gần như là bản thu nhỏ lại của Nam thành. Hắn ngây người một lát, rồi tươi cười khen rối rít:

- Quá lợi hại! Đây là công trình chỉ hai buổi tối đã xong sao? Lão Quỷ à, có khi anh đi sở xây dựng hoặc sở quy hoạch mà xin việc mới không uổng phí tài năng đấy!

- Chuyện nhỏ thôi mà!

Quỷ Sư cười đến muốn lệch cả mồm, lại đột nhiên cau mày nói:

- Có điều anh tốn nhiều linh lực lắm đấy, so với tổng mức dùng trong vài năm qua còn nhiều hơn, cho nên…

- Không thành vấn đề, cho anh diễn thêm năm phút nhé!

Trần Mặc tự nhiên biết người này nhân cơ hội tranh công, ngay lập tức vỗ bờ vai của hắn cười nói:

- Còn nữa, cho anh trước khi chết được ôm mỹ nữ đến nghiện, OK chưa? Nếu cảm thấy không đủ, cảnh giường chiếu cũng có thể xem xét!

- Thật hả?

Quỷ Sư ngẩn ra, nhất thời mừng như điên liên tục gật đầu:

- Thật tốt quá! Đời này anh luôn muốn diễn vai phản diện, nằm mộng cũng muốn thử qua cảm giác lấn nam ép nữ… Mà này, một mỹ nữ có phải quá ít không, cho anh hai người nhé, không thì cho anh diễn với Hồng Liên cảnh hôn môi cũng được?

- Đi chết đi!

Lời còn chưa dứt, thanh âm đằng đằng sát khí đã từ phía sau lưng truyền đến.

Mọi người lập tức thực biết điều quay đầu đi vào hiện trường quay chụp, chỉ để lại Quỷ Sư tội nghiệp liều mạng chạy trốn, phía sau chính là Hồng Liên đang bạo phát tiểu vũ trụ.

Đương nhiên, Hồng Liên cũng không quên vừa đuổi vừa nũng nịu hô:

- Lão Trần, cậu đã nói cho chị đóng vai nữ chính, vậy có thể mời Lưu Đức Hoa đến làm nam chính không?

- Ca không nghe thấy gì cả, không nghe thấy gì cả nhé…

Rùng mình một cái, Trần Mặc như bị ai chích vào mông, chạy vọt vào hiện trường quay chụp.

Bản Bản lập tức xem lại lịch quay chụp ngày hôm nay, lớn tiếng tuyên bố:

- Hôm nay sẽ chia ra quay ba chỗ: tổ đánh võ, tổ kỹ năng đặc biệt, tổ tình cảm, cả ba tổ sẽ quay cùng lúc, những người được đọc tên chuẩn bị!

- Tốt lắm, cảm giác tốt lắm!

Trần Mặc khẽ thở phào một cái, xoay người đi đến trước camera.

Theo thanh mang hắn liên tục đưa vào, những thiết bị không có sinh mạng này lại nhao nhao hoạt động, dưới sự chỉ huy của cái camera "Spielberg" kia mà lần lượt vào vị trí và nhiệm vụ riêng.

Mấy phút sau, camera dựng xong, đèn chiếu chuẩn bị xong, sương khói chuẩn bị xong…

Cùng lúc đó, Nặc Nặc vẫn còn đang ‘miệt mài’ giảng giải nội dung cảnh quay cho Báo Đầu:

- Nghe, giờ chúng ta phải quay cảnh truy đuổi, nhiệm vụ của ông là dưới sự truy đuổi của một đám áo đen phải phá vỡ vách tường ngôi nhà mà xông ra đường cái, có vấn đề gì không?

- Không có!

Báo Đầu dùng gồng lộ cơ bắp, tỏ vẻ chính mình không có vấn đề gì cả.

- Chỉ hơi có tí hồi hộp thôi.

Bất quá không đợi Nặc Nặc gật đầu, hắn lại như là nhụt chí hỏi:

- Mà này, chú nói anh nên bước bằng chân trái trước hay chân phải trước?

- Đệch!

Trần Mặc không biết phải nói gì, thầm nghĩ hôm trước không biết là ai ôm đùi ca hô muốn diễn, giờ lại bày đặt hồi hộp.

Nặc Nặc thoạt nhìn cũng có ý tưởng muốn rơi lệ đầy mặt, nhưng vẫn đành miễn cưỡng kiên nhẫn an ủi:

- Đừng hồi hộp! Ngàn vạn lần đừng hồi hộp! Ông cứ coi như mình đi cướp ngân hàng rồi bị người ta đuổi theo. Cứ thả lỏng ra, nào, thả lỏng… Fuc.k, tôi bảo là thả lỏng chứ không phải bảo ông nhũn ra!

- Ca phục rồi!

Nhìn thấy Báo Đầu trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, Trần Mặc chỉ có thể chịu đựng cảm xúc muốn hộc máu.

Hắn hiện bắt đầu ý thức được, hóa ra rất nhiều chuyện chỉ khi bắt tay vào làm mới biết được nó khó khăn gấp mười lần so với phác thảo bằng chữ trên giấy.

Hữu khí vô lực phất phất tay, hắn quay đầu hướng về Báo Đầu nói:

- Thôi thôi, cứ quay thử một lần xem sao!

"Ầm!"

Mấy phút sau, theo Báo Đầu đột nhiên đụng vào tòa nhà, cả tòa nhà rung lên kịch liệt, rốt cục hoàn toàn sụp đổ.

Trong lúc Trần Mặc tròn mắt rồi thở dài, mấy chục yêu ma tu chân quan sát chung quanh lại nhất tề vỗ tay, lớn tiếng khen ngợi:

- Hay! Hay quá! Quá là hay! Báo Đầu, một đòn này rất có uy phong Nam Minh đại chiến năm đó!

- Tốt? Tốt cái gì mà tốt!

Nhìn phông nền đã biến thành đống sắt vụn, Trần Mặc bất đắc dĩ thở dài, nhìn Báo Đầu đang bò ra từ đống đổ nát nói:

- Đại ca à, nhẹ thôi! Tôi hiểu được anh đang kích động, nhưng mà anh nhẹ tay một chút không được hả?

Trên thực tế, màn vừa rồi chính là cảnh Báo Đầu bị Lý Trì đuổi giết, phải trực tiếp đánh vỡ tường chui ra từ một tòa nhà.

Chỉ cần có thể đánh vỡ vách tường coi như hắn hoàn thành nhiệm vụ. Chính là có trời mới biết tại sao gã này lại vẩn khởi toàn lực mà húc… Ngon rồi, lần này không chỉ mỗi vách tường hư, mà cả tòa nhà cũng nát. Nếu hắn đi làm cho bên phá dỡ hạ tầng cơ sở thì nhất định những công ty phải cảm tạ hắn hết lời!

- Không cẩn thận! Không cẩn thận mà thôi, ta sẽ chú ý sửa lại!

Bị Trần Mặc giáo huấn, Báo Đầu hổ thẹn cúi đầu, bộ dạng tội nghiệp làm cho lòng người sinh thương hại.

- Được rồi, để anh diễn lại lần nữa!

Trần Mặc lắc lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài.

- Anh phải hiểu, anh đang bị đuổi giết phải trốn… Ngẫm lại xem, nếu anh có thể nhẹ nhàng hủy diệt cả một ngôi nhà như thế thì còn cần trốn làm cái quái gì!

- Ta sai rồi, ta sẽ sửa!

Mặt đỏ bừng, Báo Đầu tiếp tục hổ thẹn cúi đầu, rồi hăng hái xin quay lại.

- Từ từ đã, muốn quay lại còn cần tài điều quỷ của Quỷ Sư… Lần này nhớ là phải nhẹ đấy!

Trần Mặc vỗ vỗ bờ vai của hắn, hữu khí vô lực nói:

- Quỷ Sư, Quỷ Sư ở đâu rồi?

- Lão đại, Quỷ Sư ở bên kia quay cảnh bắn nhau!

Xa Xa vừa hét vừa từ sân bãi thứ hai chạy tới, ngữ khí mang theo vài phần cổ quái:

- Mà em cảm thấy anh tốt nhất là nên qua đó nhìn một cái, có chút vấn đề kỹ thuật nho nhỏ đó!

- Làm sao vậy?

Trần Mặc ngẩn ra, chỉ có thể đẩy nhiệm vụ chỉ dẫn Báo Đầu cho Nặc Nặc, rồi leo lên Xa Xa chạy tới sân bãi thứ hai đang quay.

Còn cách xa mấy cục mét, hắn đã nhìn thấy Lý Trì đang gác súng trước ngực Quỷ Sư, hung tợn cả giận nói:

- Khốn khiếp! Rõ ràng ta bắn trúng mi hai phát, tại sao mi không chết? Nhanh nằm xuống cho ta, nếu không ta sẽ dùng pháp lực đập cho mi nằm!

- Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì ta phải chết nhanh như vậy?

Không chút nào để ý uy hiếp của hắn, Quỷ Sư thực phồng mồm trợn mắt cãi lại.

- Tuy rằng ta đóng vai phụ, nhưng lại là một vai phụ có khí chất của nhân vật chính! Cho nên, cá nhân ta cảm thấy ta phải chết cho lừng lẫy, ví dụ thân trúng đạn nhưng vẫn không chịu ngã, trước khi chết còn giơ cao tay hô vài câu khẩu hiệu…

- Ặc, người này cho rằng mình là liệt sĩ cách mạng sao?

Trần Mặc ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, chỉ cảm thấy thế giới này muốn loạn rồi.

Trong ánh mắt quỷ dị của hắn, hai gã chết toi đóng vai phụ vẫn luôn mồm lải nhải, đề tài đã muốn từ "mi vì sao không chết" chuyển thành "nhân vật phụ cũng có nhân quyền"…

"Ầm!"

Cơ hồ đồng thời, tại bãi quay số 1 phía đằng sau truyền tới tiếng nổ lớn, chỉ thấy bụi bay mịt mù che phủ, xa xa còn nghe thấy Nặc Nặc thét chói tai…

- %$&()#$! Báo Đầu, sao ông ngu thế hả, tôi bảo ông xuyên qua vách tường cơ mà, ai bảo ông đập vỡ tường rồi nằm ra hảaaaaaaaaaa!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 109
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...