Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thịnh Thế Phong Hoa

Chương 189

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bạch Phong Hoa nghi hoặc nhìn thạch bích, quay đầu nhìn thần thú cùng Tịch Nhiêu còn có Bạch Thiên Kỳ, khó hiểu hỏi: “Các ngươi, đều không nhìn thấy?”

“Thấy được?” Tịch Nhiêu biểu tình nghiêm túc.Bạch Phong Hoa còn chưa kịp hỏi thấy cái gì, Tich Nhiêu nghiêm túc nói, “Ta nhìn thấy một mặt thạch bích.”

Bạch Phong Hoa co rút khóe miệng, không nói gì.

“Đi qua nhìn xem.” Bạch Hổ nói xong dẫn đầu bay đến phía trước, ai ngờ bay đến trên mặt hồ, phía dưới giống như có một cỗ lực hấp dẫn vô cùng lớn trực tiếp kéo hắn té xuống.Ở mọi người kinh ngạc, nhìn đến Bạch Hổ bùm một tiếng hoa lệ tiến vào trong nước.Bạch Hổ giẫy dụa nửa ngày, chật vật lên bờ.

“Bạch Hổ, phụ thân ngươi không phải là thủ vệ cấm địa sao, không nói qua cho ngươi mặt hồ này không thể bay qua?” Thanh Long nhìn một màn này, lên tiếng hỏi.

“Không có!” Bạch Hổ đi lên, thân thể chật vật run rẩy, trên người ướt sũng.

“Kỳ thật ta cũng không biết.Khó trách nơi này thiết kế một tòa cầu nổi.” Thanh Long bổ sung.

Tịch Nhiêu nghĩ nghĩ, đi tới bên hồ, tùy ý nhặt lên một mảnh gỗ hướng về giữa không trung trên mặt hồ, Vút! Một tiếng, mảnh gỗ kia trưc tiếp bị rơi xuống nước, lọt vào trong nước, lại nổi lên trên mặt nước.

“Có cấm chế?” Bạch Phong Hoa hiểu được, “Mặt hồ này trên không có cấm chế cấm bay.”

“Ừ, vậy chỉ có tìm gì đó, trôi qua.” Tịch Nhiêu lục mọi nơi, tìm được một đoạn cây khô, đẩy lên hồ, cầm lấy mảnh gỗ cao tầm cỡ nửa người, đem chặt đôi, đưa cho Bạch Thiên Kỳ.Làm xong hết thảy, chính mình dẫn đầu đứng trên cây khô.Bạch Phong Hoa cũng đứng lên, tiếp theo là nhóm thần thú, Bạch Thiên Kỳ không nói gì cũng đứng lên, cầm gỗ Tịch Nhiêu cho hắn, điều khiển dòng nước hướng đối diện chèo đi.

Cũng không lâu lắm, cây khô liền trôi tới đối diện hồ nước, mọi người nhảy xuống.

“Kỳ quái, không có gì đặc biệt.Là một mặt thạch bích thôi.” Tịch Nhiêu vuốt mặt thạch bích, nghi hoặc nói.

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Bạch Phong Hoa, Tịch Nhiêu cùng Bạch Thiên Kỳ đều vuốt mặt thạch động kia, thạch động ở dưới tay họ tựa hồ tồn tại bình thường, phát ra tiếng vẫn là tiếng thạch bích.

Bốn thần thú đã sờ soạng nơi này không có cái gì bất thường.

“Các ngươi, nhìn không ra nơi này có huyệt động?” Bạch Phong Hoa nhịn không được, vươn tay chỉ vào huyệt động sâu thăm thẳm ngay cạnh Tịch Nhiêu.

“Huyệt động? Làm sao có a?” Tịch Nhiêu vươn tay, tự nhiên vuốt vuốt thạch bích bên cạnh.Ba ba tiếng vang truyền đến, đúng là thanh âm đánh vào mặt thạch bích.

“Làm sao có thể?” Bạch Phong Hoa nghi hoặc tiến đến bên cạnh Tịch Nhiêu, vươn tay sờ sờ cùng phương hướng, “Nơi này rõ ràng có một huyệt động.”

Nói còn chưa xong, dưới ánh mắt khiếp sợ của Tịch Nhiêu, tay Bạch Phong Hoa cùng thân thể trực tiếp xuyên qua thạch bích, biến mất không thấy!

“Chủ nhân!”

“Bạch Phong Hoa!”

“Bạch Phong Hoa, ngươi ở đâu?”

Tiếng hô vang thảnh một mảnh.

“Ta ở trong này a.” Bạch Phong Hoa đầu thò ra khỏi thạch bích dò xét, nhíu mày trả lời.

Một màn này ở trong mắt mọi người xem ra chính là nhìn thấy đầu Bạch Phong Hoa thò ra khỏi thạch bích.

“Gặp quỷ!” Chu Tước kêu lên.

“Quỷ cái đầu ngươi.” Bạch Phong Hoa vươn tay, ngay tại đầu Chu Tước bắn một cái.

“A!” Tịch Nhiêu thế này mới phát hiện thân thể Bạch Phong Hoa lại hiện từ trong thạch bích ra, đầy đủ không sứt mẻ.

“Các ngươi đều nhìn không thấy huyệt động sao?” Bạch Phong Hoa đi ra, nghi hoặc lại vươn một bàn tay, đưa vào sâu trong thạch bích.

Mọi người kinh ngạc nhìn một màn này, thật lâu sau rốt cuộc hiểu được, bọn họ toàn bộ không nhìn tới huyệt động này, chỉ có Bạch Phong Hoa nhìn thấy, có thể tiến vào.

“Tại sao có thể như vậy?” Bạch Hổ thất thanh kêu lên, không thể tin nhìn Bạch Phong Hoa, “Ta nhớ ra rồi, chỉ có tộc trưởng có thể nhìn đến, chỉ có tộc trưởng có thể đi vào đi.Nhưng Bạch Phong Hoa, ngươi chính là nhân loại.Hơn nữa lần đầu tiên tới Dị Thú cốc của chúng ta, ngươi làm sao có thể nhìn thấy được? Lại làm sao có thể tiến vào?”

Bạch Hổ lời vừa dứt, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Bạch Phong Hoa, một câu cũng nói không nên lời.

“Ta cũng không biết a.”Bạch Phong Hoa nhún vai, trong lòng cũng rất nghi hoặc.

Im lặng, một mảnh im lặng.

Bạch Thiên Kỳ trong lòng lại kinh ngạc đến tột đỉnh.Bạch Phong Hoa rốt cuộc là ai? Sự xuất hiện của hắn vốn thực thần bí.Tiếp theo bên người đi theo bốn dị thú, hiện tại có năng lực tiến vào cấm địa Dị Thú cốc, lại làm cho người ta cảm thấy ‘bất khả tư nghị’ (không thể tượng tưởng nổi).

Im lặng thật lâu, bốn thần thú nhìn nhau, tựa hồ ra quyết định gì đó.Thanh Long nhìn Bạch Phong Hoa, khẩn cầu: “Bạch Phong Hoa, chúng ta thỉnh ngươi một việc.Có thể mời ngươi đi vào trong giúp chúng ta xem bên trong có cái gì.Có lẽ có thể tìm được nguyên nhân khiến Dị Thú cốc biến thành như vậy.”

“Có thể sao?” Bạch Phong Hoa nhìn bốn dị thú, nơi này dù sao cũng là cấm địa của Dị Thú cốc, hơn nữa chỉ có tộc trưởng có thể đi vào.

“Đương nhiên có thể, hiện tại cũng chỉ có ngươi đi vào được.” Chu Tước lúc này giọng điệu cũng thập phần khẩn thiết, “Thỉnh giúp chúng ta đi.Chúng ta muốn biết thân nhân của chúng ta đi nơi nào, mà mười tám năm trước Dị Thú cốc rốt cuộc xảy ra chuyện gì.”

Bạch Phong Hoa nhìn bốn thần thú ánh mắt tha thiết, gật gật đầu: “Ừ, ta đây vào xem.”

Bốn thần thứ trên mặt lộ ra vẻ mặt cao hứng, cũng gật gật đầu.

“Vậy các ngươi ở chỗ này chờ ta.” Bạch Phong Hoa đối mọi người nói.

“Chủ nhân, chính ngươi cẩn thận một chút.” Tịch Nhiêu lo lắng.

“Bạch Phong Hoa, chính ngươi chú ý một chút.” Bạch Thiên Kỳ cũng mở miệng.Dù sao Bạch gia chủ mẫu chính là để mình chú ý đến hắn.

“Ừ, không cần lo lắng, ta đi tra xét xong sẽ ra.” Bạch Phong Hoa mỉm cười, đồng ý.Dưới ánh mắt của mọi người xoay người tiến vào hang động.

Tiến vào hang động, hơi thở râm mát nghênh diện đánh tới.Hướng bên trong đi vài bước, hanh động sáng sủa lên.Nguyên lai bên trong hang động có không ít thực vật sáng lên.Này đó là thực vật đốt sáng toàn bộ hang động.Dọc theo dưới chân đường lạnh lẽo đi lên phía trước, càng đi càng sâu.

Chung quanh tĩnh lặng muốn chết, chỉ ngẫu nhiên có chút nước nhỏ giọt xuống, tí tách vang lên ở giữa hang động yên tĩnh, có chút quỷ dị.Dọc theo đường vẫn tiến lên phía trước, rốt cuộc đi tới một cái sân nhỏ, giữa sân nhỏ có một quả cầu phát ra ánh sáng trắng.

“Đây là cái gì?” Bạch Phong Hoa nghi hoặc chậm rãi đến gần quả cầu màu trắng kia.Bên trong, tựa hồ có đồ vật gì đó? Là cái gì vậy?

Bạch Phong Hoa từ từ tiến lại gần, quả cầu màu trắng kia mới đầu thì yên tĩnh.Nhưng khi Bạch Phong Hoa hoàn toàn đến gần về sau, lại nổi lên dị biến.

Khi Bạch Phong Hoa tiến gần quả cầu màu trắng kia, quả cầu màu trắng bỗng nhiên trôi nổi giữa không trung, bất động.

Bạch Phong Hoa sinh lòng đề phòng, cẩn thận quan sát đến quả cầu kia, thật lâu sau, quả cầu đang nổi giữa không trung vẫn không nhúc nhích.Đây là bảo vật Dị Thú cốc sao? Bạch Phong Hoa nghi hoặc nghĩ.Mang ra ngoài cho mấy dị thú kia nhìn xem? Nhưng phỏng chừng cũng sẽ không có kết quả gì.Mấy dị thú kia tựa hồ hoàn toàn không biết chuyện trong cấm địa.

Cái này, thoạt nhìn có chút bất thường a.Bạch Phong Hoa nghĩ nghĩ, ngồi xổm xuống vươn tay hái cỏ đang tỏa sáng, cẩn thận dùng cỏ đi đụng quả cầm màu trắng kia. Nhưng cỏ trên tay còn chưa động đến quả cầu, quả cầu kia bỗng nhiên nở rộ ánh sáng trắng.

Tiếp theo ‘rầm’ một tiếng vang lên, quả câu trực tiếp nứt ra.Ánh sáng mãnh liệt làm cho Bạch Phong Hoa cơ hồ không mở mắt ra được, Bạch Phong Hoa theo bản năng vươn mu bàn tay ngăn cản ánh sáng mạnh này.Đợi ánh sáng tản đi, quả cầu màu trắng đã không thấy, xuất hiện ở trước mặt Bạch Phong Hoa là một đóa hoa Sen trắng noãn, ở giữa không trung không ngừng xoay tròn.

“Đây là cái gì?” Bạch Phong Hoa ngẩn người, hoa Sen trắng, nhưng thật ra cùng Quang Liên lúc trước của thủ giới giả có chút tương tự.Bạch Phong Hoa từ từ vươn tay ra, muốn chạm hoa Sen trắng noãn kia, tay vừa chạm đến hoa Sen nho nhỏ kia, hoa Sen bỗng nhiên hóa thành một đạo ánh sáng trắng, bắn thẳng đến cái trán Bạch Phong Hoa, sau đó biến mất không thấy.

Bạch Phong Hoa hoảng sợ, theo bản năng vội che trán của mình.Nhưng mà, không có phản ứng dị thường gì.Không có một chút đau đớn, thật giống như vừa rồi không có chuyện gì phát sinh vậy.Cái gì vậy? Bạch Phong Hoa xoa trán mình, trong lòng nghi hoặc.Thân thể cùng tinh thần đều không có cảm giác được khác thường gì, nhưng hoa Tiểu Liên màu trắng kia, đúng là chạy vào cơ thể a.Bạch Phong Hoa gọi Bổn Bổn cùng Tiểu Mộc, hai luồng hỏa vừa chạy ra tới sơ run cả người, thế này mới một bộ chưa tỉnh ngủ nói: “Làm sao vậy? Bạch Phong Hoa, gọi chúng ta có chuyện gì a?”

“Vừa rồi, các ngươi có cảm thấy khác thường không, trong thân thể ta có thứ gì quái lạ tiến vào không? Theo trán tiến vào.” Bạch Phong Hoa nghi hoặc hướng hai luồng hỏa hỏi.

“Kỳ quái?” Tiểu Mộc nghi hoặc.

“Không có.” Bổn Bổn trả lời vô cùng khẳng định.

Bạch Phong Hoa trừng mắt nhìn, lại càng khó hiểu.

“Có chuyện? Nơi này thật không thoải mái.” Tiểu Mộc run run nói.

“Không có, các ngươi tiếp tục ngủ đi.” Bạch Phong Hoa lắc đầu.Dứt lời, Tiểu Mộc cùng Bổn Bổn tiến nhập vào trong cơ thể Bạch Phong Hoa, đi ngủ tiếp.

Đợi Tiểu Mộc cùng Bổn Bổn sau lại biến mất, Bạch Phong Hoa lại tiếp tục đánh giá chung quanh.Sân nhỏ này chính là chỗ sâu nhất trong hang động, đã không còn đường.Cũng không có bày biện gì, chỉ có tiếng nước mưa cùng thực vật phát sáng.Lại cẩn thận dò xét toàn bộ hang động, xác định không có gì khác, Bạch Phong Hoa mới đi ra hang động.

Ra hang động, đoàn người đã không kiên nhẫn chờ.Nhìn thấy Bạch Phong Hoa đi ra, vui sướng tiến lên đón.

“Chủ nhân, ngươi không sao chứ?” Tịch Nhiêu quan tâm nhất hiển nhiên là an nguy của Bạch Phong Hoa.Hang động cổ quái như thế, ngay cả hắn đều nhìn không vào được.

“Không có việc gì.” Bạch Phong Hoa lắc đầu.

“Bên trong có gì?” Chu Tước cùng mấy thần thú vội vàng quay quanh hỏi.

“Ngạch, có …” Bạch Phong Hoa trong lòng âm thầm toát mồ hôi, nếu hoa Bạch Liên là bảo vật Dị Thú tộc, nhưng vừa rồi vô duyên vô cớ bị chính mình làm biến mất.Vài thần thú nghe được sẽ nghĩ như thế nào? “Có một quả cầu màu trắng, nhưng quả câu liền rất nhanh biến mất.Sau đó không có gì khác.” Bạch Phong Hoa nghĩ nghĩ, vẫn trả lời như thế.

“Thật sự là kỳ lạ.” Bạch Hổ nghi hoặc nhìn thạch bích, “Ta còn tưởng rằng bên trong cấm địa sẽ có bảo vật gì.”

“Ngu ngốc a, bộ tộc chúng ta cần cái gì bảo vật?” Chu Tước khinh thường châm chọc, “Bộ tộc chúng ta có sức mạnh cường đại, sinh mệnh lâu đời, chúng ta còn cần cái gì bảo vệ?”

“Cũng đúng.” Bạch Hổ nghe xong gật đầu, nhưng ánh mắt trở nên mơ hồ, “Vậy nơi đó rốt cuộc có bí mật gì chứ? Vì sao chỉ có tộc trưởng mới có thể đi vào?”

“Này, có lẽ chỉ có tộc trưởng mới có thể giải thích.” Thanh Long trầm giọng nói, “Bất quá hiện tại cũng không biết tộc trưởng bọn họ ở nơi nào.” Nói xong, Thanh Long thở thật dài.

Bọn họ chịu khổ nhiều năm như vậy, rốt cuộc trở về cố hương, lại nhìn đến kết quả như thế, trong lòng tư vị không rõ.

“Nếu nơi này không có manh mối gì, chúng ta tới nơi khác tìm xem.” Chu Tước ánh mắt ảm đạm.

“Như vậy… Cũng tốt.” Thanh Long nghĩ nghĩ gật gật đầu, nhìn Bạch Phong Hoa, tự đáy lòng nói lời cảm tạ. ”Bạch Phong Hoa, cám ơn ngươi dẫn chúng ta trở lại thế giới này, trở lại cố hương chúng ta.Đa tạ.”

Ba thần thú khác cũng trịnh trọng nói lời cảm tạ.

“Các ngươi, muốn tự mình đi tìm thân nhân sao?” Bạch Phong Hoa khẽ nhíu mày, mi gian đang lúc hiện lên lo lắng nhàn nhạt.

“Phải!” Thanh Long gật gật đầu.

“Chậc chậc, vậy các ngươi nên hiểu.Các ngươi hiện tại nhưng là động vật quý hiếm, chỉ sợ không ít người nhìn đến các ngươi không phải chính là giết thì là bắt các ngươi.Thế giới này còn sót lại bốn cái đầu dị thú.” Tịch Nhiêu ở bên cạnh châm ngồi thổi gió.

“Đúng vậy, Tịch Nhiêu nói đúng.Các ngươi tốt nhất cẩn thận một chút.” Bạch Phong Hoa lo lắng dặn dò.

“Đã biết, cám ơn ngươi Bạch Phong Hoa.” Thanh Long gật đầu, “Nếu ngươi cần chúng ta trợ giúp, liền kêu chúng ta đến.” Thanh Long vươn móng vuốt ở cổ mình nhổ xuống một mảnh vảy, đưa tới trước mặt Bạch Phong Hoa.

“Đây là?” Bạch Phong Hoa nhìn vảy Thanh Long trên tay, nghi ngờ hỏi.

“Nếu thời điểm ngươi cần chúng ta, liền đem máu chính mình nhỏ trên vảy này, chúng ta sẽ truyền tống lại đây.Tuy rằng chúng ta không nhất định có khả năng giúp đỡ được ngươi.” Thanh Long cười ngượng ngùng, hắn biết thực lực Bạch Phong Hoa hiện nay đã nâng cao một bước.Tuy rằng không nhất định giúp được, nhưng tốt xấu gì cũng chính là tâm ý của hắn.

“Cũng có thể đem ta truyền tống đến bên các ngươi sao?” Bạch Phong Hoa tiếp nhận vảy hỏi.

“Đúng vậy.” Thanh Long gật gật đầu.

“Vậy giống nhau, nếu các ngươi gặp phiền toái, cũng gọi ta.” Bạch Phong Hoa mỉm cười thu hồi vảy.

“Thật sự có thể?” Thanh Long cao hứng hỏi.Bạch Phong Hoa cùng bọn họ lại nói tiếp là không có giao tình, nếu nói là kéo quan hệ, cũng là bọn họ thiếu Bạch Phong Hoa ân tình.

“Ừ.” Bạch Phong Hoa mỉm cười gật đầu, “Các ngươi dọc theo đường đi phải cẩn thận.”

“Các ngươi phải cẩn thận yêu thú so với các ngươi cũng cường đại, nhất định phải cẩn thận nhân loại.” Tịch Nhiêu miễn cưỡng bổ sung một câu.Những lời này lại nhắm trúng khiến Bạch Thiên Kỳ liếc mắt.

“Ừ, cảm ơn.Như vậy, chúng ta cáo từ.” Bốn thần thú cùng Bạch Phong Hoa tạm biệt, như vậy rời đi.

Bạch Phong Hoa nhìn theo bóng dáng bọn họ biến mất trên không trung, về sau mới dần dần thu hồi ánh mắt.Chẳng biết tại sao, trong lòng có chút lo lắng bọn họ.

“Đi thôi, đừng nhìn.” Tịch Nhiêu ở phía sau thình lình nói một câu, “Chúng ta hiện tại đi Hắc Thủy cốc đi.Đi hái cỏ Băng Khóa đi.”

Bạch Phong Hoa chú ý tới giọng điệu vội vàng của Tịch Nhiêu, không khỏi nổi lên nghi hoặc.Vì sao Tịch Nhiêu nhắc tới đến Hắc Thủy cốc giọng điệu tựa hồ có chút bất đồng?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 10: Phong thái Bạch đại sư….
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 189
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...