Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thịnh Thế Phong Hoa

Chương 91

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đoàn người Bạch Phong Hoa tìm một cái khách sạn nghỉ tạm, mà đám người Lạc Thần Phong ở tại chỗ này phân tán ra khách sạn khác trong thành, Duy Vũ ở phía sau sắp xếp xong mọi việc, cũng đi tới khách sạn cùng bọn họ tập hợp.

“Yêu tinh, cái gì yêu tinh?” Buổi tối, ở tầng dưới khách sạn Bạch Phong Hoa cùng đoàn người ngồi hé ra trên bàn ăn cơm, Duy Phong cắn chiếc đũa nghi hoặc hỏi.

“Giống như ngươi như vậy.” Bạch Tử Mặc đang ăn cơm, nhỏ giọng nói thầm câu.

“Ngươi, ngươi nói cái gì hả?!” Duy Phong vừa nghe Bạch Tử Mặc nói, mày liễu dựng thẳng lên, tức giận quát.

“Tử Mặc nói cũng đúng, người giả dạng yêu tinh không phải là cùng ngươi giống nhau? Ngươi chẳng lẽ không phải là người?” An Thiếu Minh không chút để ý nói thêm một câu. Rất rõ ràng, cái gọi là yêu tinh này nhất định là do kẻ giả mạo Thánh giả bày mưu đặt kế để làm phẫn nộ lòng người.

Duy Phong vừa nghe lời này liền chán nản, nhíu mày, hừ hừ nhìn về phía An Thiếu Minh và Bạch Tử Mặc, hận nghiến răng nghiến lợi. Hai tên này cấu kết với nhau làm việc xấu, thật sự là đáng giận.

“Bất quá, tỷ này, kẻ giả mạo này giả hóa tạo ra một con yêu tinh xuất hiện là có mục đích gì chứ?” Bạch Tử Mặc đang ăn, thuận miệng hỏi.

“Nhân loại luôn ngu muội, không tiếp nhận được những thứ đặc thù tồn tại. Siêu việt hơn bọn họ, bọn họ sẽ quy về là kẻ ngoại tộc, rồi nghĩ biện pháp bỏ.” Bạch Phong Hoa thuận miệng trả lời. Một khi có yêu tinh như vậy tồn tại, dân chúng tự nhiên sẽ sợ hãi, tiếp theo đó là nghĩ cách loại bỏ. Mà loại bỏ được yêu tinh, “Chu Tước thánh giả” tự nhiên trở thành đại anh hùng. Chậc ~ “Chu Tước thánh giả” này thật đúng là đa dạng.

Bạch Phong Hoa nói dứt lời, mọi người trên bàn đều sửng sốt, tiếp theo có chút suy nghĩ.

Trầm mặc một hồi, Duy Phong lại mở miệng.

“Bạch tỷ tỷ, ngày mai chúng ta đi vạch trần kẻ mạo danh kia thôi, ha ha ~” Duy Phong có chút hưng phấn nói, phong cách xử sự của Bạch Phong Hoa, Duy Phong rất rõ ràng. Lần này cư nhiên có kẻ can đảm dám giả mạo nàng, kẻ giả mạo kia chờ chết đi, hơn nữa sẽ chết không tử tế.

“Ngươi hưng phấn làm cái gì?” Bạch Tử Mặc hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ nhìn Duy Phong.

“Liên quan gì tới ngươi.” Duy Phong phản bác.

Mắt thấy hai người lại muốn bắt đầu môi thương khẩu chiến, Bạch Phong Hoa thản nhiên nói: “Ăn cơm, ngày mai trước xem diễn.”

Duy Phong cùng Bạch Tử Mặc trừng mắt liếc nhau một cái, không lên tiếng nữa, bắt đầu ăn cơm.

Sáng sớm hôm sau, đoàn người Bạch Phong Hoa liền hướng về phía ngoài thành Tây Sơn mà đi. Dọc theo đường đi, người đi đường rộn ràng nhốn nháo, tất cả đều chạy đi xem náo nhiệt.

“Chậc ~” Bạch Tử Mặc nhìn người trên đường khinh thường hừ lạnh một tiếng, “Khí thế lớn như vậy, cho dù thật sự có yêu tinh cũng sớm chạy mất.”

“Người ta là Thánh giả đại nhân vĩ đại, sớm đã đem yêu tinh khống chế rồi bắt đi lên thôi, phái bọn thị vệ gác không cho yêu tinh chạy đi.” Duy Phong âm dương quái khí* nói.

(âm dương quái khí: ý chỉ thái độ mỉa mai)

Bạch Tử Mặc phiêu mắt nhìn Duy Phong, khinh thường nói: “Đúng vậy, nếu người nào đó làm chuyện lừa gạt, khẳng định so với Thánh giả đại nhân vĩ đại này còn làm tốt hơn.”

“Ngươi!” Duy Phong tức giận nhìn Bạch Tử Mặc, Bạch Tử Mặc hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi không để ý đến.

“Các ngươi không tranh cãi thì chết sao?” An Thiếu Minh nói thầm một câu.

Rời khỏi Tây Sơn không xa, đi bộ khoảng nửa nén hương đã tới chân núi, lúc này chân núi đã vây đầy người, tất cả đều hưng phấn nhìn xung quanh. Đối với tất cả giống loài mà nhân loại không quen, nhân loại luôn vừa sợ hãi lại vừa hưng phấn. Có mười mấy cái thị vệ võ trang hạng nặng đứng ở chân núi xếp hình chữ khai, duy trì trật tự. Cấm mọi người lên núi, báo cho họ biết Thánh giả đại nhân sẽ đem yêu tinh bức đến nơi đây, ở trước mặt mọi người vì dân trừ hại. Lời này lại làm mọi người hưng phấn không thôi.

Bạch Phong Hoa nhìn đám thị vệ này, khóe miệng gợi lên một chút ý cười lạnh, đám thị vệ này, thật đúng là giống như thật vậy. Trang phục thị vệ đỏ rực như lửa, một bên hông trang bị bảo kiếm có dây kết màu đỏ, giả dạng thế này, cùng đám thị vệ Thánh điện đúng là không có gì khác nhau.

Phía sau, ở trên đỉnh núi Tây Sơn.

Cô gái mặt đen một thân hồng y lạnh lùng nhìn nữ tử xinh đẹp trước mắt đối nàng răn dạy, trong đôi mắt lộ vẻ không cam lòng cùng tức giận.

“Ngươi gần đây rất đàng hoàng, ngươi quên ý muốn của sư phó là gì rồi sao? Có vẻ ngươi rất thích hưởng thụ cái cảm giác được người tôn sùng?”. Nữ tử xinh đẹp kia vẻ mặt lạnh như băng, quát lớn cô gái mặt đen. Cô gái xinh đẹp này không phải ai khác, chính là Bạch Linh Khê ngày đó bị đuổi ra khỏi Thừa tướng phủ!

“Sư tỷ, ngươi không phải là vì ghen tị ta kiếm được nhiều bảo bối hơn so với ngươi, đến lúc đó sẽ ở trước mặt sư phó cùng ngươi tranh thủ tình cảm.” Cô gái mặt đen cười lạnh, giọng điệu mỉa mai trả lời.

“Lưu Tử Oanh!” Bạch Linh Khê biến sắc, thanh âm nhất thời đề cao, quát lớn nói, “Ngươi thật sự là ngây thơ, ngu xuẩn đến cực điểm!”

“Ngươi có tư cách gì giáo huấn ta? Sư tỷ? Bạch Linh Khê, ngươi bất quá so với ta nhập môn sớm hơn ba ngày mà thôi.” Cô gái mặt đen tên gọi Lưu Tử Oanh, cũng đang là Chu Tước thánh giả giả nghe Bạch Linh Khê nói những lời này giống như mèo hoang bị giẫm phải đuôi, tức giận quát.

“Lưu Tử Oanh, cái sư phó muốn là kỳ trân dị bảo, không phải cho ngươi ở bên ngoài làm mưa làm gió, hiện tại Chu Tước thánh điện bên kia chỉ sợ đã biết được chuyện của ngươi, rất nhanh sẽ có hành động.” Bạch Linh Khê lạnh lùng nhìn Lưu Tử Oanh, không khách khí nói, “Ngươi muốn chết thì tùy ngươi, nhưng không cần phải mang phiền toái đến cho sư phó.”

“Ta như thế nào còn không đến phiên ngươi dạy bảo.” Lưu Tử Oanh hổn hển nắm chặt quyền đầu, “Ngươi cút về đi, đi về bên người sư phó mà nịnh nọt đi. Ta sẽ mang về cho sư phó thứ mà hắn muốn.”

“Hừ.” Bạch Linh Khê hừ lạnh một tiếng, cũng không cần phải nhiều lời nữa, xoay người, mũi chân nhẹ nhàng trên mặt đất một chút, cả người phiêu nhiên nhảy tới. Nếu giờ phút này Bạch Phong Hoa nhìn đến tất nhiên cũng sẽ có chút giật mình, ở thời điểm Bạch Linh Khê bị đuổi ra khỏi gia môn, chiến khí cũng chỉ mới cấp năm, mà hiện tại chiến khí của Bạch Linh Khê cũng đã muốn tới cấp tám!

“Chỉ biết nịnh nọt, nếu sư phó không cho ngươi đan dược để ngươi tăng tu vi lên, hiện tại ngươi làm sao có thể là đối thủ của ta?” Lưu Tử Oanh nhìn phương hướng bóng dáng Bạch Linh Khê biến mất, oán hận cắn răng nói. Nàng liều mạng như vậy thu thập những thứ sư phó muốn, chính là tưởng lão già kia sẽ thích, làm cho lão già giúp nàng luyện dược.

Nhưng mà… Lưu Tử Oanh sắc mặt trầm xuống, tĩnh tâm ngẫm lại, gần nhất hình như có chút không bình thường.Thôi, hôm nay khoe khoang xong liền lập tức rời khỏi nơi này, tạm dừng làm việc.

Nghĩ đến đây, Lưu Tử Oanh xoay người hướng về phía khác, vừa đi vừa vỗ tay triệu hồi người đang ẩn nấp ở bên kia.

“Tiểu thư, mọi việc đều đã chuẩn bị xong xuôi.” Bỗng nhiên, một cái sinh vật lông xù giống như hồ ly đáp lời đi ra, chân trước để một chỗ, đối với Lưu Tử Oanh cung kính nói.

“Tốt lắm, bắt đầu đi. Làm cho đám bình dân ngu xuẩn kia quỳ gối ở dưới chân của ta.” Lưu Tử Oanh khinh thường cười rộ lên, đám ngu ngốc kia, đều xem diễn thì tốt lắm, xem xong liền đem bảo vật đến cống hiến đáp tạ ta đi. Sau đó trở về, sư phó tất nhiên sẽ phi thường vừa lòng, nhất định sẽ dạy cái mình muốn học nhất – luyện dược thuật.

“Đi thôi!” Lưu Tử Oanh vươn tay chỉ về hướng chân núi.

“Dạ.” Người nọ giả dạng hồ ly lĩnh mệnh sau bắt đầu hướng về phía chân núi chạy như điên. Mà Lưu Tử Oanh ở sau thi triển chiến khí đuổi theo kẻ chạy phía trước.

Chân núi rất nhanh liền có tiếng động lớn xôn xao đứng lên, Bạch Phong Hoa cùng mọi người thấy một màn hồ ly lông xù một đường chạy như điên mà đến, đuổi theo phía sau là “Chu Tước thánh giả đại nhân” một thân hồng y diễm lệ.

“Thánh giả đại nhân!”

“Thánh giả đại nhân!”

“Yêu tinh, thật sự có yêu tinh!”

Nhìn đến yêu tinh kia chạy như điên ở phía trước, phản ứng của mọi người đều hưng phấn xen lẫn sợ hãi. Thánh giả đại nhân vĩ đại đang ở đây, có gì phải e ngại chứ? Nghĩ đến rất nhanh là có thể nhìn thấy Thánh giả đại nhân sử dụng thần khí kết liễu yêu tinh đáng sợ kia, bọn họ liền phấn khởi.

Bạch Phong Hoa nhìn Chu Tước thánh giả đang truy sát phía sau cái gọi là yêu tinh, hơi hơi nhíu mày, chậc, sắc mặt kẻ kia quả thật là đen, quả thật cùng chính mình giống nhau. Trang phục hoa lệ, nhưng thật ra cùng vị Chu Tước thánh giả kia quả thật tương xứng. Về phần bảo kiếm trên tay nàng, cư nhiên cũng phát ra hào quang rực rỡ màu sắc. Bạch Phong Hoa nhìn kỹ lại, mới phát hiện ra mấy điểm. Thì ra bên trong chuôi của bảo kiếm được khảm một vòng tiểu khoáng thạch trong suốt nhiều màu, khi ánh mặt trời chiếu vào thân kiếm sẽ phát ra vài loại màu sắc quang mang nổi bật. Quả thật là có vài phần hương vị của thần khí.

Ở phía sau, Trường Không kiếm bên hông Bạch Phong Hoa hơi hơi run run đứng lên, rất nhanh, liền run run càng ngày càng lợi hạ.

Không cần phải nói, Trường Không kiếm chắc hẳn đã bị kẻ giả mạo kia làm cho phát hỏa khí sắp hộc máu.

“Trường Không nói, muốn giả mạo hắn tốt xấu gì cũng phải có vài điểm tư chất chứ, mặt hàng như vậy mà cũng dám giả mạo, thật là mất mặt và xấu hổ, hoàn toàn là vũ nhục hắn.” Phía sau thanh âm Khốc Khốc miễn cưỡng vang lên trong đầu Bạch Phong Hoa. Tiểu Mộc không ở đây, hắn chỉ có tạm thời đảm đương chức trách của Tiểu Mộc.

Trường Không kiếm run run lợi hại hơn .

Khốc Khốc lười biếng tiếp tục nói: “Trường Không nói, lát nữa không được ngăn cản hắn, hắn muốn đem kẻ giả dạng kia đánh thành tro bụi.”

Ha ha, Bạch Phong Hoa khóe miệng tươi cười thản nhiên gợi lên ý trêu tức, xem ra tiểu tiện lần này tức giận không nhẹ a. Bởi vì hiện tại Trường Không kiếm đang có ý đồ giãy giụa để thoát khỏi sự khống chế của nàng, bay về phía Thánh giả giả đang chạy vội.

Im lặng, cho ngươi nổi bật, cho ngươi diễm kinh tứ phương thêm một lát. Bạch Phong Hoa mỉm cười vỗ vỗ Trường Không kiếm đang rục rịch bên hông, thấp giọng trấn an. Trường Không kiếm đang run run rốt đã dịu đi một chút, nhưng Bạch Phong Hoa vẫn có thể cảm thấy sợ phẫn nộ của hắn vẫn như trước.

Bạch Phong Hoa quay đầu nhìn về phía Mạc Thanh Tuyệt, tiến đến bên tai Mạc Thanh Tuyệt, dùng thanh âm công đạo nói vài câu chỉ có hai người nghe được. Mạc Thanh Tuyệt nghe xong, đáy mắt hiện lên ý cười, nhẹ nhàng gật gật đầu. Bạch Phong Hoa cũng cười rộ lên, hai người tuy không nói ra nhưng trong lòng cũng đã hiểu được tâm ý của đối phương.

Lạc Thần Phong nhìn một màn này, ê ẩm hỏi: “Phong Hoa, các ngươi, các ngươi nói cái gì vậy?”

Bạch Phong Hoa nhe răng cười, nhíu mày nói: “Một lát sau sẽ biết.”

Lời này của Bạch Phong Hoa càng làm cho Lạc Thần Phong cùng Tử Mặc tò mò, thần bí như vậy rốt cuộc là muốn làm cái gì?

Dân chúng xung quanh đương nhiên không chú ý tới vài người không tầm thường này, toàn bộ ánh mắt của bọn họ đều dừng ở phía trước. Yêu tinh đáng sợ đang hướng về phía bên này hoảng sợ chạy trốn, phía sau Chu Tước thánh giả đại nhân bình tĩnh đuổi theo!

“Đứng lại! Súc sinh, chớ có đả thương người!” Lưu Tử Oanh yêu kiều quát một tiếng, dưới chân điểm nhẹ một chút, nhẹ nhàng nhảy tới phía trước hồ ly tinh, ngăn cản đường đi của hắn. Thời khắc này, “Thần khí” trên tay phát ra quang mang rực rỡ màu sắc.

Một màn này khiến cho xung quanh vang lên những âm thanh sợ hãi cùng trầm trồ ken ngợi, vô số ánh mắt toàn bộ đều tập trung trên người Lưu Tử Oanh, sùng bái có, hưng phấn có, tán thưởng có…

Bạch Phong Hoa mãn nhãn, giọng mỉa mai.

Trò hay chỉ vừa mới bắt đầu…

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 10: Phong thái Bạch đại sư….
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 91
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...