Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính

Chương 177

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Xét cho cùng, đây là tác phẩm chỉ xếp sau con tàu du lịch sang trọng của quốc gia "Prince", cho dù đó là khối lượng, hình dáng hay từng chi tiết thì cũng đều là bước nhảy vọt lớn về kỹ thuật tàu thuyền, khiến bao người kinh ngạc.

Trong cabin, ban nhạc đang chơi một giai điệu tao nhã và uyển chuyển.

Bạc Nguyên Triệt dẫn Thu Thanh Duy đến bên bàn đặt trước, trong đây, Tô Ngạn cùng với những người khác đã đến trước đó và đang dặn dò người phục vụ mang rượu sâm panh lên.

"Kính chị Duy." Mọi người nâng ly và nói một cách chân thành: "Em chúc chị mau chóng bình phục!"

"Cảm ơn." Thu Thanh Duy cầm chiếc ly lên trước mặt và cụng ly với mọi người, khi cô đang chuẩn bị uống thì một bàn tay ở bên cạnh bất ngờ đưa ra chặn lấy ly của cô.

Bạc Nguyên Triệt không quên lời khuyên của bác sĩ, thay cô uống ly sâm panh này rồi lắc lắc ly rỗng giải thích: "Em không thể chạm vào rượu"

"Yo, có bạn trai tự giác như vậy sao?"

"A Triệt, lúc trước là cậu giả bộ không hiểu đúng không? Giờ lại hiểu chuyện vậy!"

"Sao cậu dám quản chuyện của chị Duy vậy? Chị Duy, mau đánh cậu ta đi!"

Cái việc bị gán tội mà không hề báo trước này khiến cho anh lo lắng cô sẽ hiểu lầm, Bạc Nguyên Triệt liền vội vàng giải thích: "Anh không có ý muốn quản em … chỉ là vết thương của em vẫn chưa lành hẳn … sức khỏe quan trọng, anh sẽ uống rượu cùng em khi em bình phục được không? Uống bao nhiêu cũng được."

Bạn bè đều cười anh: "Nhìn A Triệt nhát gan quá! Đúng là đồ sợ vợ mà!"

"Đi!" Bạc Nguyên Triệt trừng mắt nhìn người đàn ông thế nào thì thế đó, có thể đừng nói hết ra như vậy được không? Anh cũng cần mặt mũi chứ.

"Haha! Thôi, đừng trêu chọc anh ấy nữa, mọi người đều nôn nóng rồi đấy! Chúng ta đưa cho chị Duy một ly nước trái cây, chị có thể không cần nghe lời bạn trai, nhưng vẫn phải nghe theo chỉ định của bác sĩ."

Bầu không khí tại bàn rất tốt, bởi vì Bạc Nguyên Triệt đã dặn dò từ trước nên mọi người đều để ý lời nói, không ai ngu ngốc mà đề cập đến chuyện bàn tay trái của Thu Thanh Duy và xe đua mà thay vào đó họ nói rất nhiều về kế hoạch sau này của studio.

Những người mới xuất hiện trong ngành giải trí nhiều vô kể, lưu lượng không phải lúc nào cũng có thể kiếm ăn được, anh phải nghĩ ra một công việc tử tế để có thể chuyển sang. Nếu không, nó thật là vô nghĩa khi anh sẽ trở thành một ông già 30 tuổi giả vờ tỏ ra dịu dàng trên cùng một sân khấu với nhóm thanh niên mười bảy mười tám tuổi.

Mọi người trên bàn ai cũng nói về kế hoạch tương lai của họ, cuối cùng họ đã hỏi Bạc Nguyên Triệt: "Cậu thì sao? Chỉ còn một tháng nữa là năm nay sẽ khép lại, cậu dự định sẽ đóng bao nhiêu bộ phim truyền hình trong năm tới?"

"Không đóng nữa." Bạc Nguyên Triệt lắc đầu: "Tôi không có hứng thú với diễn xuất."

"Vậy thì thật sự đáng tiếc quá, gương mặt của cậu rất ăn ảnh, biết đâu chỉ cần cố gắng một chút là cậu có thể giành được giải điện ảnh rồi."

"Từ giờ tôi vẫn sẽ tập trung vào âm nhạc, rồi dần dần lui về phía sau hậu đài." Bạc Nguyên Triệt vừa nói vừa liếc nhìn sang Thu Thanh Duy: "Sự nghiệp là quan trọng nhưng tôi cũng muốn sống một cuộc sống tốt đẹp."

Nhóm người không thể không đùa bỡn.

"Đây chính là trì hoãn công việc, toàn tâm đi theo chị Duy rồi!"

"Có thể lắm! Công việc gì chứ? Có bạn gái làm sao mà quan trọng được?"

"Không thể nhìn ra luôn, hoá ra A Triệt lại làm việc nhà!"

"Chị Duy, chị xem A Triệt ân cần và si mê chị như vậy, sao chị không gả cho cậu ấy đi!"

Thu Thanh Duy mỉm cười nhìn vào bàn tay trái đang được đắp thạch cao của mình, một nỗi cô đơn thoáng qua đôi mắt cô: "Nhưng em hiện tại không có khả năng kiếm tiền, lấy em sẽ lâm vào nghèo khổ, anh có nguyện ý không?"

Không ngờ anh không kịp đề phòng mà vô tình đã lái đến chủ đề này.

Những người ngồi đó đột nhiên im lặng, nhìn Bạc Nguyên Triệt một cách đầy thương tiếc. Bọn họ thực sự không cố ý làm điều đó!

Bạc Nguyên Triệt đặt tay lên bàn, cầm lấy bàn tay trái của cô, đan vào ngón tay cô, rồi anh thì thầm: "Anh có của hồi môn của mình, sẽ không có chuyện thiếu thốn."

Tiếng nói vừa dứt, cả bàn hò reo không ngớt: "Bạc Nguyên Triệt cậu ghét kết hôn mà!"

Bạc Nguyên Triệt phớt lờ họ, khoá chặt mắt Thu Thanh Duy và hỏi cô: "Em có nguyện ý không?"

Anh đã nghĩ đến chuyện kết hôn bao lâu rồi? Liệu anh có đang say sau khi uống quá nhiều không? Chuyện kết hôn không giống như chuyện yêu đương, nói bên nhau chính là bên nhau, là chuyện cả một đời.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 177
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...